Return to Video

Bài học từ các tử tù

  • 0:02 - 0:03
    Hai tuần trước,
  • 0:03 - 0:05
    tôi đã ngồi
  • 0:05 - 0:09
    ở bàn bếp với vợ mình Katya,
  • 0:09 - 0:13
    và thảo luận về chủ đề tôi định sẽ
    thuyết trình hôm nay.
  • 0:13 - 0:18
    Chúng tôi có một cậu con trai 11 tuổi;
    tên Lincoln. Cháu đang ngồi chung bàn
  • 0:18 - 0:21
    làm bài tập về nhà môn Toán.
  • 0:21 - 0:23
    Và trong lúc tôi tạm dừng trò chuyện
  • 0:23 - 0:26
    với Katya, tôi nhìn sang Lincoln
  • 0:26 - 0:29
    và bất giác rùng mình
  • 0:30 - 0:34
    khi nhớ lại một thân chủ của mình.
  • 0:34 - 0:37
    Thân chủ của tôi
    là một chàng trai tên Will.
  • 0:37 - 0:38
    Cậu ta đến từ Bắc Texas.
  • 0:38 - 0:44
    Cậu không bao giờ biết rõ cha mình,
    vì ông ta đã bỏ đi
  • 0:44 - 0:47
    khi mẹ đang mang thai cậu.
  • 0:47 - 0:52
    Và vì thế, số phận của cậu định sẵn
    là được nuôi dạy bởi một bà mẹ đơn thân.
  • 0:52 - 0:53
    Điều đó cũng không sao
  • 0:53 - 0:55
    nếu bà mẹ đơn thân này
  • 0:55 - 0:59
    không bị tâm thần phân liệt,
  • 0:59 - 1:03
    và khi Will năm tuổi, bà ta
    cố giết cậu bằng một con dao chặt thịt.
  • 1:03 - 1:05
    Bà ta bị
  • 1:05 - 1:09
    chính quyền chuyển vào
    viện tâm thần,
  • 1:09 - 1:13
    và thế là những năm sau đó
    Will sống với anh trai
  • 1:13 - 1:17
    cho đến khi anh ta
    bắn vào ngực tự sát.
  • 1:17 - 1:19
    Sau đó,
  • 1:19 - 1:22
    Will bị đùn đẩy từ hết người
    này sang người khác trong nhà,
  • 1:22 - 1:27
    đến khi chín tuổi,
    cậu chuyển sang sống một mình.
  • 1:27 - 1:32
    Buổi sáng đó khi đang ngồi với
    Katya và Lincoln, tôi nhìn con trai mình,
  • 1:32 - 1:36
    và chợt nhận ra
    khi khách hàng của tôi, Will
  • 1:36 - 1:38
    ở cùng độ tuổi của cháu,
  • 1:38 - 1:42
    cậu đã phải sống tự lập
    suốt hai năm trời.
  • 1:42 - 1:45
    Cuối cùng cậu gia nhập băng đảng
  • 1:45 - 1:46
    và phạm
  • 1:46 - 1:49
    những tội ác cực kỳ nghiêm trọng,
  • 1:49 - 1:52
    bao gồm cả loại nghiêm trọng nhất
  • 1:52 - 1:54
    là giết người dã man.
  • 1:55 - 2:00
    Cuối cùng Will bị tử hình
  • 2:00 - 2:01
    để đền tội.
  • 2:03 - 2:04
    Nhưng hôm nay tôi không muốn
  • 2:04 - 2:06
    thảo luận
  • 2:06 - 2:10
    về vấn đề đạo đức của án tử hình.
    Hẳn nhiên tôi tin rằng thân chủ của mình
  • 2:10 - 2:15
    đáng nhẽ không nên bị xử tử,
    hôm nay tôi vẫn muốn
  • 2:15 - 2:18
    nói về án tử hình
  • 2:18 - 2:21
    theo cách mình chưa từng làm bao giờ,
  • 2:21 - 2:22
    theo một cách
  • 2:22 - 2:25
    hoàn toàn không gây tranh cãi.
  • 2:25 - 2:28
    Tôi tin tôi có thể làm thế,
  • 2:28 - 2:30
    bởi vì có một khía cạnh
  • 2:30 - 2:32
    của việc tranh cãi về án tử...
  • 2:32 - 2:34
    có thể là khía cạnh quan
    trọng nhất...
  • 2:34 - 2:37
    mà mọi người đều đồng tình,
  • 2:37 - 2:41
    kể cả phần đông những người
    ủng hộ án tử
  • 2:41 - 2:45
    và phần đông những người
    ủng hộ việc bãi bỏ án tử
  • 2:45 - 2:48
    đều cùng nhất trí.
  • 2:48 - 2:52
    Đó là khía cạnh mà tôi muốn khám phá.
  • 2:52 - 2:56
    Dù vậy, trước tiên, tôi muốn
    dành vài phút để nói với các bạn điều mà
  • 2:56 - 2:58
    một án tử sẽ tiết lộ,
  • 2:58 - 3:03
    và rồi sẽ kể cho bạn nghe về hai bài học
    tôi học được suốt 20 năm qua
  • 3:03 - 3:06
    khi làm luật sư cho những vụ tử hình,
  • 3:06 - 3:10
    sau khi nhìn nhận hơn một trăm vụ án
    theo cách này.
  • 3:10 - 3:14
    Các bạn có thể xem mỗi vụ án tử
    như một câu chuyện
  • 3:14 - 3:16
    có bốn chương.
  • 3:16 - 3:20
    Chương đầu của mọi vụ án đều y hệt nhau,
  • 3:20 - 3:22
    và đều rất bi thảm.
  • 3:22 - 3:23
    Nó bắt đầu khi kẻ giết người
  • 3:23 - 3:26
    còn là một con người ngây thơ,
  • 3:26 - 3:27
    và sau đó phải hầu tòa
  • 3:27 - 3:30
    bị kết án và xử tội chết,
  • 3:30 - 3:32
    và án tử đó cuối cùng
  • 3:32 - 3:34
    sẽ được tòa án phúc thẩm
    của bang xác nhận.
  • 3:34 - 3:39
    Chương thứ hai kể về một thủ tục
    pháp lý phức tạp được gọi là
  • 3:39 - 3:41
    kháng cáo toà án bang.
  • 3:41 - 3:45
    Chương ba là một thủ tục pháp lý
    còn phức tạp hơn được gọi là
  • 3:45 - 3:47
    tiến trình xem xét chứng cứ phạm tội.
  • 3:47 - 3:49
    Và chương thứ tư
  • 3:49 - 3:53
    là chương mà rất nhiều chuyện sẽ xảy ra.
    Luật sư có thể đệ đơn khoan hồng,
  • 3:53 - 3:56
    họ có thể tiến hành
    một vụ kiện tụng phức tạp hơn,
  • 3:56 - 3:58
    hoặc có thể sẽ chẳng làm gì cả.
  • 3:58 - 4:00
    Chương bốn luôn kết thúc
  • 4:00 - 4:02
    bằng một vụ tử hình.
  • 4:02 - 4:07
    Khi tôi bắt đầu đại diện cho
    phạm nhân tử hình hơn 20 năm trước,
  • 4:07 - 4:11
    tử tù không có quyền thuê luật sư
  • 4:11 - 4:14
    trong cả chương hai
    hay chương bốn của câu chuyện.
  • 4:14 - 4:15
    Họ chỉ có một mình.
  • 4:15 - 4:19
    Thực tế, mãi đến
    cuối những năm 1980 họ mới
  • 4:19 - 4:21
    có quyền có luật sư trong chương ba
  • 4:21 - 4:23
    của câu chuyện.
  • 4:23 - 4:25
    Nên tất cả những tử tù này chỉ có thể
  • 4:25 - 4:28
    dựa vào những luật sư tình nguyện
  • 4:28 - 4:31
    giúp họ xử lý việc tố tụng.
  • 4:31 - 4:34
    Vấn đề là có quá nhiều tử tù so với
  • 4:34 - 4:39
    số luật sư vừa có hứng thú vừa có
    năng lực để theo đuổi vụ kiện.
  • 4:39 - 4:41
    Vậy nên việc
  • 4:41 - 4:44
    các luật sư có khuynh hướng tham gia
    vào những vụ đã ở chương bốn...
  • 4:44 - 4:48
    cũng hợp lý thôi, dĩ nhiên. Đó là
    những vụ khẩn cấp nhất;
  • 4:48 - 4:50
    của những người gần án tử nhất.
  • 4:50 - 4:55
    Vài luật sư trong số này thành công;
    họ thu xếp được vụ xử mới cho khách hàng.
  • 4:55 - 4:58
    Người khác thì giúp kéo dài thời gian
    sống cho khách hàng, đôi lúc là
  • 4:58 - 5:00
    vài năm, hoặc là vài tháng.
  • 5:00 - 5:03
    Nhưng một điều đã không xảy ra
  • 5:03 - 5:07
    là số lượng các vụ án tử hàng năm ở Texas
  • 5:07 - 5:10
    không hề giảm một cách đáng kể.
  • 5:10 - 5:14
    Thực tế, bạn có thể thấy từ biểu đồ này,
    kể từ khi án tử hình ở Texas
  • 5:14 - 5:17
    có hiệu lực vào nửa cuối những năm 90,
  • 5:17 - 5:21
    chỉ có vài năm có
    số lượng án tử thường niên giảm xuống
  • 5:21 - 5:23
    dưới 20 vụ.
  • 5:23 - 5:25
    Trong một năm điển hình ở Texas,
  • 5:25 - 5:27
    chúng tôi ước tính có
  • 5:27 - 5:29
    hai người bị tử hình một tháng.
  • 5:29 - 5:34
    Trong vài năm ở Texas, chúng ta đã
    xử tử gần 40 người, và con số này
  • 5:34 - 5:38
    chưa bao giờ giảm xuống đáng kể
    trong suốt 15 năm qua.
  • 5:38 - 5:42
    Vậy mà, cùng lúc chúng ta tiếp tục xử tử
  • 5:42 - 5:44
    cùng số lượng người mỗi năm,
  • 5:44 - 5:47
    thì số lượng người bị tuyên án tử
  • 5:47 - 5:48
    hàng năm
  • 5:48 - 5:50
    lại sụt giảm đáng kể.
  • 5:50 - 5:52
    Vậy là ta có nghịch lý này,
  • 5:52 - 5:56
    số lượng người bị tử hình
    vẫn cao
  • 5:56 - 6:01
    nhưng số lượng bị tuyên án tử mới
    đã giảm xuống.
  • 6:01 - 6:02
    Tại sao vậy?
  • 6:02 - 6:05
    Nó không thể đổ cho
    tỉ lệ giết người đã giảm,
  • 6:05 - 6:07
    bởi vì tỉ lệ này vẫn chưa giảm xuống
  • 6:07 - 6:11
    đáng kể để đường kẻ đỏ
    trên biểu đồ đi xuống.
  • 6:11 - 6:14
    Thay vào đó điều đã xảy ra là
  • 6:14 - 6:18
    các thẩm phán đã bắt đầu tuyên án
    tù chung thân vĩnh viễn
  • 6:18 - 6:21
    cho ngày càng nhiều người,
  • 6:21 - 6:24
    thay vì đưa họ đến phòng xử tử.
  • 6:24 - 6:27
    Tại sao lại có chuyện đó?
  • 6:27 - 6:31
    Nó không phải vì không giải quyết được
    số đông ủng hộ
  • 6:31 - 6:35
    cho hình phạt tử hình. Những người
    phản đối án tử đã thuyết phục mạnh mẽ
  • 6:35 - 6:39
    đến nỗi số lượng ủng hộ án tử ở Texas đã
    giảm xuống còn thấp nhất từ trước đến giờ.
  • 6:39 - 6:41
    Bạn có hiểu thấp nhất ở Texas từ trước
    đến giờ là gì không?
  • 6:41 - 6:44
    Có nghĩa là dưới 60%.
  • 6:44 - 6:48
    Hiện tại con số này đã là quá tốt so với
    giữa những năm 80, khi có đến
  • 6:48 - 6:49
    hơn 80%,
  • 6:49 - 6:54
    nhưng ta không thể giải thích mối liên hệ
    giữa giảm án tử với
  • 6:54 - 6:58
    án tù chung thân bởi sự sụt giảm của
    sự ủng hộ với án tử hình,
  • 6:58 - 7:00
    bởi vì nhiều người vẫn còn ủng hộ nó.
  • 7:00 - 7:03
    Điều gì đã gây nên hiện tượng này?
  • 7:03 - 7:05
    Điều xảy ra là
  • 7:05 - 7:06
    các luật sư
  • 7:06 - 7:09
    đại diện cho tử tù đã
    chuyển sự chú ý của mình sang
  • 7:09 - 7:14
    những chương sớm hơn trong
    câu chuyện về án tử hình.
  • 7:14 - 7:17
    Vậy là 25 năm trước, họ chú ý
    đến chương bốn.
  • 7:17 - 7:21
    Và chuyển từ chương bốn ở 25 năm trước
    sang chương ba
  • 7:21 - 7:23
    vào cuối những năm 80.
  • 7:23 - 7:26
    Và họ chuyển từ chương ba ở cuối năm 80
    sang chương hai
  • 7:26 - 7:29
    vào giữa những năm 90. Và bắt đầu từ
    giữa đến cuối những năm 90,
  • 7:29 - 7:33
    họ bắt đầu chú ý đến chương một
    của câu chuyện.
  • 7:33 - 7:37
    Giờ thì bạn có thể nghĩ sự sụt giảm
    về án tử và gia tăng về
  • 7:37 - 7:39
    án chung thân là tốt hay xấu.
  • 7:39 - 7:42
    Nhưng tôi không muốn thảo luận
    vấn đề đó hôm nay.
  • 7:42 - 7:45
    Tất cả những gì tôi muốn nói là
    lí do điều này xảy ra
  • 7:45 - 7:48
    là vì những luật sư bào chữa
    cho án tử hình đã nhận ra
  • 7:48 - 7:51
    họ càng sớm tham gia vào vụ án,
  • 7:51 - 7:55
    thì khả năng cứu được
    tính mạng khách hàng càng cao.
  • 7:55 - 7:57
    Đó là điều đầu tiên tôi học được.
  • 7:57 - 7:59
    Còn đây là điều thứ hai:
  • 7:59 - 8:00
    Thân chủ tôi, cậu Will
  • 8:00 - 8:04
    không phải trường hợp
    ngoại lệ của luật;
  • 8:04 - 8:07
    cậu ta vẫn phải chịu án.
  • 8:07 - 8:10
    Thỉnh thoảng tôi nói, nếu bạn cho tôi biết
    tên của một tử tù..
  • 8:10 - 8:13
    không cần biết anh ta ở bang nào, hay
    tôi đã từng gặp anh ta chưa
  • 8:13 - 8:16
    tôi vẫn viết được tiểu sử
    của anh ta cho bạn.
  • 8:16 - 8:19
    Và khoảng 8 trong số 10 lần,
  • 8:19 - 8:21
    những chi tiết của tiểu sử đó
  • 8:21 - 8:23
    sẽ gần như chính xác.
  • 8:23 - 8:27
    Và lí do là 80% tử tù
  • 8:27 - 8:31
    là những người lớn lên từ cùng kiểu
    gia đình tan vỡ như của Will.
  • 8:31 - 8:33
    80% tử tù
  • 8:33 - 8:35
    là những người đã từng
  • 8:35 - 8:38
    vào trại cải tạo tuổi vị thành niên.
  • 8:38 - 8:40
    Đó là bài học thứ hai
  • 8:40 - 8:42
    tôi học được.
  • 8:42 - 8:45
    Giờ chúng ta đã đến chóp của góc độ
  • 8:45 - 8:48
    nơi mọi người sẽ cùng tán đồng.
  • 8:48 - 8:51
    Mọi người trong phòng này có thể
    đồng ý hay không
  • 8:51 - 8:53
    về việc Will bị tử hình,
  • 8:53 - 8:55
    nhưng tôi nghĩ mọi người sẽ đồng ý
  • 8:55 - 8:59
    rằng phiên bản tốt nhất có thể có
    của câu chuyện này
  • 8:59 - 9:00
    sẽ là
  • 9:00 - 9:05
    không có vụ giết người nào xảy ra cả.
  • 9:05 - 9:07
    Chúng ta làm điều đó bằng cách nào?
  • 9:07 - 9:11
    Khi con trai Lincoln của chúng tôi phải
    giải một bài toán
  • 9:11 - 9:14
    hai tuần trước,
    một bài toán khá rối rắm và phức tạp.
  • 9:14 - 9:17
    Cháu học được rằng khi đối mặt với
    những vấn đề phức tạp,
  • 9:17 - 9:21
    thỉnh thoảng cách giải quyết là
    chẻ nó thành những vấn đề nhỏ hơn.
  • 9:21 - 9:25
    Đó là cách giải quyết hầu hết rắc rối trong
    toán học và vật lý, ngay cả chính sách xã hội
  • 9:25 - 9:29
    ta chia nó thành những phần nhỏ hơn
    dễ giải quyết hơn.
  • 9:29 - 9:30
    Nhưng thỉnh thoảng,
  • 9:30 - 9:32
    như cựu tổng thống
    Dwight Eisenhower có nói,
  • 9:32 - 9:34
    cách để giải quyết một vấn đề
  • 9:34 - 9:36
    là nhìn nó ở một góc độ khái quát hơn.
  • 9:36 - 9:40
    Và cách để giải quyết vấn đề này
  • 9:40 - 9:44
    là nhìn nhận án tử hình
    một cách bao quát hơn.
  • 9:44 - 9:46
    Chúng ta phải có quy định à, được thôi.
  • 9:46 - 9:48
    Chúng ta có một câu chuyện 4 chương
  • 9:48 - 9:51
    về án tử hình,
  • 9:51 - 9:53
    nhưng điều gì xảy ra trước khi
  • 9:53 - 9:55
    câu chuyện đó bắt đầu?
  • 9:55 - 10:00
    Làm cách nào chúng ta can thiệp vào
    cuộc sống của một kẻ giết người
  • 10:00 - 10:03
    trước khi hắn trở thành kẻ giết người?
  • 10:03 - 10:05
    Chúng ta có những lựa chọn nào
  • 10:05 - 10:06
    để kéo con người này
  • 10:06 - 10:08
    ra khỏi con đường
  • 10:08 - 10:12
    sẽ dẫn đến kết cục mà mọi người -
  • 10:12 - 10:15
    những người ủng hộ và phản đối án tử -
  • 10:15 - 10:15
    đều nghĩ
  • 10:15 - 10:18
    là một kết cục tồi tệ:
  • 10:18 - 10:20
    giết hại mạng sống của
    một người vô tội?
  • 10:22 - 10:25
    Bạn biết đấy, đôi khi mọi người nói
  • 10:25 - 10:26
    điều đó
  • 10:26 - 10:28
    chẳng phải phát kiến tân tiến gì.
  • 10:28 - 10:32
    Và họ nói vậy vì những phát kiến vượt bậc
    rất phức tạp
  • 10:32 - 10:35
    và vấn đề chúng ta đang nói đến
    hiện nay thì chỉ nhỏ nhặt thôi.
  • 10:35 - 10:37
    Đó là khoa học tên lửa;
  • 10:37 - 10:38
    đó là biểu hiện toán học
  • 10:38 - 10:42
    cho động lực được thúc đẩy bởi
    một quả tên lửa.
  • 10:42 - 10:45
    Vấn đề chúng ta đang nói hôm nay
  • 10:45 - 10:47
    cũng phức tạp tương tự vậy.
  • 10:47 - 10:50
    Vấn đề chúng ta đang nói hôm nay cũng
  • 10:50 - 10:52
    là một phát hiện vượt bậc.
  • 10:52 - 10:54
    Khách hàng của tôi Will
  • 10:54 - 10:57
    và 80% những người đang bị án tử
  • 10:57 - 11:00
    có năm chương cuộc đời
  • 11:00 - 11:02
    diễn ra trước
  • 11:02 - 11:04
    bốn chương của câu chuyện về án tử.
  • 11:04 - 11:08
    Tôi nghĩ ta có thể can thiệp vào
    năm chương này,
  • 11:08 - 11:11
    những thời điểm trong cuộc sống của họ mà
  • 11:11 - 11:16
    xã hội có thể can dự vào và
    kéo họ khỏi ra con đường
  • 11:16 - 11:20
    dẫn đến kết cục mà tất cả chúng ta -
    những người ủng hộ hoặc
  • 11:20 - 11:22
    phản đối án tử -
  • 11:22 - 11:24
    đều cho rằng rất tồi tệ.
  • 11:24 - 11:27
    Giờ thì, trong mỗi chương của năm chương:
  • 11:27 - 11:28
    khi mẹ cậu ta mang thai cậu ta;
  • 11:28 - 11:31
    trong những năm tháng trẻ thơ của cậu ta;
  • 11:31 - 11:32
    khi cậu ta ở tiểu học;
  • 11:32 - 11:35
    khi cậu ta vào cấp hai và cấp ba;
  • 11:35 - 11:38
    khi ở trại cải tạo trẻ vị thành niên,
    trong mỗi chương của 5 chương đó,
  • 11:38 - 11:41
    có hàng loạt những việc mà
    xã hội có thể làm.
  • 11:41 - 11:44
    Thực ra, nếu ta chỉ cần tưởng tượng về
  • 11:44 - 11:49
    năm cách can thiệp khác nhau,
    nhiều cách xã hội có thể tham gia
  • 11:49 - 11:50
    trong mỗi chương trong năm chương đó,
  • 11:50 - 11:53
    và phối trộn chúng theo
    bất kì cách nào ta muốn
  • 11:53 - 11:57
    thì sẽ có 3000, hoặc hơn, cách thức
  • 11:57 - 12:01
    ta có thể làm để đưa những
    đứa trẻ như Will
  • 12:01 - 12:04
    ra khỏi bãi lầy chúng đang sa vào.
  • 12:04 - 12:05
    Nên hôm nay tôi không đứng đây
  • 12:05 - 12:07
    để nói về các giải pháp.
  • 12:07 - 12:12
    Nhưng việc chúng ta còn
    nhiều điều phải học,
  • 12:12 - 12:15
    không có nghĩa ta chưa hiểu biết gì.
  • 12:15 - 12:18
    Chúng ta học được kinh nghiệm
    từ những bang khác
  • 12:18 - 12:22
    rằng có cực kì nhiều cách can thiệp
  • 12:22 - 12:26
    có thể sử dụng ở Texas, và ở những bang
    chưa dùng đến,
  • 12:26 - 12:31
    để ngăn chặn cái hậu quả mà
    chúng ta cùng đồng ý là rất tồi tệ.
  • 12:31 - 12:33
    Tôi xin chỉ nêu lên vài cách.
  • 12:33 - 12:37
    Hôm nay tôi sẽ không nói đến việc
    phải chấn chỉnh lại hệ thống pháp luật.
  • 12:37 - 12:42
    Đó là đề tài tốt nhất nên được thảo luận
    ở nơi chỉ gồm những luật sự và thẩm phán.
  • 12:42 - 12:46
    Thay vào đó, hãy để tôi nói về
    vài cách thức can thiệp
  • 12:46 - 12:48
    có thể hiện thực hóa,
  • 12:48 - 12:51
    bởi vì chúng là những cách
    sẽ được thực hiện
  • 12:51 - 12:55
    khi những nhà làm luật và hoạch định chính sách,
    khi người đóng thuế và các công dân,
  • 12:55 - 12:57
    cùng đồng thuận rằng đó là điều cần làm
  • 12:57 - 12:59
    và là cách ta nên sử dụng tiền của mình.
  • 12:59 - 13:02
    Ta có thể hỗ trợ dịch vụ
    chăm sóc trẻ em
  • 13:02 - 13:07
    cho những đứa trẻ thiệt thòi về kinh tế
    và những mặt khác,
  • 13:07 - 13:10
    và ta có thể cung cấp dịch vụ miễn phí.
  • 13:10 - 13:14
    Và ta có thể kéo những đứa trẻ như Will
    ra khỏi vũng lầy chúng đang sa vào.
  • 13:14 - 13:18
    Có những bang đã làm điều đó,
    chúng ta thì chưa.
  • 13:18 - 13:22
    Ta có thể có những trường học đặc biệt,
    cả ở bậc cấp ba
  • 13:22 - 13:25
    lẫn cấp hai,
    nhưng ngay cả ở lớp 5,
  • 13:25 - 13:30
    những đứa trẻ thiệt thòi về kinh tế và
    nhiều yếu tố khác, và cụ thể là những trẻ
  • 13:30 - 13:31
    đã bị đưa vào
  • 13:31 - 13:33
    trại giáo dưỡng.
  • 13:33 - 13:35
    Đã có rất nhiều bang thực hiện được;
  • 13:35 - 13:37
    Texas thì chưa.
  • 13:37 - 13:39
    Một điều ta có thể làm...
  • 13:39 - 13:42
    à, có cả tá điều ta có thể làm,
    nhưng có một điều
  • 13:42 - 13:44
    tôi xin được nhắc đến, và là
    điều gây tranh cãi duy nhất
  • 13:44 - 13:47
    tôi nói hôm nay.
  • 13:47 - 13:48
    Ta có thể can dự
  • 13:48 - 13:50
    xông xáo hơn
  • 13:50 - 13:53
    vào những gia đình tan vỡ nghiêm trọng,
  • 13:53 - 13:55
    và đưa lũ trẻ ra khỏi đó
  • 13:55 - 14:01
    trước khi mẹ chúng xách dao lên và
    dọa giết chúng.
  • 14:01 - 14:03
    Nếu làm điều đó,
  • 14:03 - 14:05
    ta sẽ cần một chỗ cho chúng trú ngụ.
  • 14:05 - 14:08
    Và dù ta có làm điều đó, thì cũng sẽ có
    những đứa trẻ bị sa lầy
  • 14:08 - 14:12
    và sẽ kết thúc như kết cục của chương cuối
    trước khi câu chuyện giết người bắt đầu,
  • 14:12 - 14:14
    cuối cùng chúng sẽ bị đưa vào
    trại cải tạo.
  • 14:14 - 14:17
    Và dù chuyện đó có xảy ra,
  • 14:17 - 14:19
    thì nó vẫn chưa trễ.
  • 14:19 - 14:22
    Vẫn còn thời gian để chỉnh đốn chúng,
  • 14:22 - 14:23
    nếu chúng ta tính đến việc sửa sai,
  • 14:23 - 14:26
    chứ không phải trừng phạt chúng.
  • 14:26 - 14:29
    Có hai giáo sư ở Đông Bắc,
    một ở Yale và một ở Maryland
  • 14:29 - 14:30
    đã lập nên một ngôi trường
  • 14:30 - 14:34
    kết nối với một trại giam giữ
    trẻ vị thành niên.
  • 14:34 - 14:37
    Bọn trẻ ở trong tù, nhưng vẫn
    đến trường mỗi sáng từ tám giờ
  • 14:37 - 14:39
    đến bốn giờ chiều.
  • 14:39 - 14:41
    Công tác chuẩn bị khá khó khăn.
  • 14:41 - 14:42
    Họ phải tuyển giáo viên
  • 14:42 - 14:45
    những người muốn dạy trong tù,
    họ phải vạch ra ranh giới chặt chẽ
  • 14:45 - 14:49
    giữa những người làm việc tại trường
    và hội đồng trại giam,
  • 14:49 - 14:52
    và mệt mỏi hơn cả, là họ phải
    tạo ra một chương trình giáo dục mới vì
  • 14:52 - 14:53
    bạn biết sao không?
  • 14:53 - 14:58
    Người ta không ra vào trại giam theo
    những kì học thông thường.
  • 14:58 - 15:02
    Nhưng họ đã làm tất cả những điều đó.
  • 15:02 - 15:04
    Vậy thì những thứ này có điểm chung nào?
  • 15:04 - 15:11
    Điểm chung của chúng là
    chúng đều tốn tiền.
  • 15:11 - 15:14
    Vài người trong phòng này có thể
    sống đủ lâu để nhớ
  • 15:14 - 15:17
    đến một gã trên quảng cáo lọc dầu cũ.
  • 15:17 - 15:21
    Anh ta từng nói, "À, bạn có thể
    trả tôi ngay
  • 15:21 - 15:24
    hoặc trả sau cũng được."
  • 15:24 - 15:26
    Điều chúng ta đang làm
  • 15:26 - 15:29
    với hệ thống án tử hình
  • 15:29 - 15:32
    là đang trả sau.
  • 15:32 - 15:34
    Nhưng vấn đề là
  • 15:34 - 15:38
    với mỗi 15,000 đô ta dùng
    để can thiệp vào
  • 15:38 - 15:42
    cuộc sống của những đứa trẻ thiệt thòi
    về kinh tế và mặt khác
  • 15:42 - 15:44
    trong những chương sớm hơn,
  • 15:44 - 15:48
    ta sẽ tiết kiệm được 80,000 đô tổn thất
    cho những vấn đề liên quan đến phạm tội.
  • 15:48 - 15:50
    Cho dù bạn không đồng ý
  • 15:50 - 15:52
    về vấn đề đạo đức của việc chúng ta làm,
  • 15:53 - 15:56
    thì nó cũng sẽ có lợi về mặt kinh tế.
  • 15:59 - 16:03
    Tôi muốn kể cho các bạn nghe
    cuộc trò chuyện cuối tôi có với Will.
  • 16:03 - 16:07
    Đó là ngày cậu ấy bị tử hình,
  • 16:07 - 16:11
    và chúng tôi chỉ nói chuyện.
  • 16:11 - 16:12
    Không còn làm gì được
  • 16:12 - 16:14
    cho trường hợp của cậu nữa.
  • 16:14 - 16:16
    Và chúng tôi nói về cuộc đời của cậu.
  • 16:16 - 16:19
    Và đầu tiên cậu kể về cha mình,
    người cậu chẳng biết tí gì,
  • 16:19 - 16:20
    người đã chết,
  • 16:20 - 16:22
    và rồi đến mẹ cậu,
  • 16:22 - 16:24
    người mà cậu biết,
  • 16:24 - 16:26
    người vẫn còn sống.
  • 16:26 - 16:29
    Và tôi bảo cậu,
  • 16:29 - 16:31
    "Tôi biết.
  • 16:31 - 16:33
    Tôi đã đọc hồ sơ.
  • 16:33 - 16:36
    Tôi biết là bà ta muốn giết cậu."
  • 16:36 - 16:38
    Tôi nói, "Nhưng tôi luôn băn khoăn
    liệu cậu có thực sự
  • 16:38 - 16:40
    nhớ đến nó không."
  • 16:40 - 16:42
    Tôi nói, "Tôi chẳng nhớ được gì
  • 16:42 - 16:44
    lúc mình năm tuổi cả.
  • 16:44 - 16:47
    Có thể cậu nhớ do có ai đó kể lại."
  • 16:47 - 16:49
    Và cậu ta nhìn tôi và
    rướn người về trước,
  • 16:49 - 16:53
    rồi nói, "Giáo sư", cậu ta biết tôi
    12 năm rồi nhưng vẫn gọi tôi là Giáo sư.
  • 16:53 - 16:56
    Cậu nói, "Giáo sư, tôi không muốn
    tỏ ra bất kính,
  • 16:56 - 16:58
    nhưng khi mẹ ông
  • 16:58 - 17:01
    cầm một con dao trông
    to hơn ông nhiều,
  • 17:01 - 17:05
    và rượt đuổi ông khắp nhà
    gào thét rằng muốn giết ông,
  • 17:05 - 17:08
    và ông phải giam mình
    trong nhà tắm vừa chặn cửa vừa
  • 17:08 - 17:11
    hét lên kêu cứu cho tới khi
    cảnh sát tới,"
  • 17:11 - 17:14
    cậu ta nhìn tôi rồi nói,
  • 17:14 - 17:18
    "đó là thứ ông không bao giờ quên được."
  • 17:18 - 17:20
    Tôi hi vọng có một điều
    tất cả các bạn sẽ không quên:
  • 17:20 - 17:23
    Trong khoảng thời gian từ lúc bạn tới đây
    sáng nay tới khi nghỉ ăn trưa,
  • 17:23 - 17:27
    sẽ có khoảng 4 kẻ giết người
  • 17:27 - 17:28
    trên toàn nước Mỹ.
  • 17:28 - 17:32
    Chúng ta sẽ cống hiến một nguồn lực
    xã hội khổng lồ để trừng phạt tội phạm,
  • 17:32 - 17:34
    và đó là điều đúng,
    vì chúng ta cần trừng trị
  • 17:34 - 17:37
    những kẻ làm điều xấu.
  • 17:37 - 17:40
    Nhưng ba trong số những tội ác đó
    có thể được ngăn chặn.
  • 17:40 - 17:43
    Nếu ta nhìn bao quát hơn
  • 17:43 - 17:48
    và dành sự chú ý lên
    những chương trước,
  • 17:48 - 17:51
    thì sẽ không bao giờ phải đặt bút
    viết dòng đầu tiên
  • 17:51 - 17:53
    bắt đầu câu chuyện về án tử hình.
  • 17:53 - 17:55
    Xin cảm ơn.
  • 17:55 - 17:56
    (Vỗ tay)
Title:
Bài học từ các tử tù
Speaker:
David R. Dow
Description:

Trước vụ phạm tội giết người xảy ra điều gì? Diễn giả David R. Dow trong lúc tìm kiếm cách gia giảm vụ án tử hình đã nhận ra số lượng lớn các phạm nhân chịu án tử có lý lịch giống nhau. Trong bài nói chuyện này, anh đề xuất một kế hoạch táo bạo nhằm ngăn chặn vụ án tử hình trước khi chúng xảy ra. (Bài nói chuyện quay tại TEDxAustin)

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
18:16

Vietnamese subtitles

Revisions