-
Tu viện Bích Nham, tiểu bang New York, Mỹ, tháng 8 năm 2013
-
Thiền sư Thích Nhất Hạnh trả lời câu hỏi
-
Điều khó nhất mà bạn đã thực tập là gì?
-
Điều khó nhất mà Thầy đã thực tập là gì?
-
Đó là không cho phép bản thân
bị tràn ngập trong sự tuyệt vọng.
-
Đó là điều khó nhất.
-
Bởi vì khi bạn
tràn ngập tuyệt vọng,
-
đó là điều tồi tệ nhất
điều đó có thể xảy ra với bạn
-
Tôi nhớ khi chiến tranh diễn ra.
-
Chúng tôi không nhìn thấy ánh sáng
-
ở cuối đường hầm.
-
Dường như chiến tranh
sẽ tiếp tục và mãi mãi
-
Những người trẻ
đã đến và hỏi:
-
"Thưa Thầy
-
Thầy có nghĩ là chiến tranh sẽ sớm kết thúc?"
-
Nó rất khó trả lời
-
Bởi vì bạn đã không nhìn thấy ánh sáng
ở cuối đường hầm.
-
Nhưng nếu bạn nói: 'Tôi không biết',
-
sau đó bạn tưới tẩm
hạt giống tuyệt vọng trong họ.
-
Vì vậy, Thầy đã phải
hít vào thở ra vài lần
-
và sau đó những gì Thầy nói là:
-
Con thương mến
-
Bụt từng nói rằng mọi thứ đều vô thường
-
Nên chiến tranh cũng vô thường
-
Nó sẽ kết thúc một ngày nào đó.
-
Chúng ta nên tiếp tục làm việc vì hòa bình
-
Trong chiến tranh
-
chúng tôi, các sư thầy và sư cô trẻ, và các cư sĩ
-
chúng tôi đã tổ chức Trường
Thanh niên phụng sự xã hội
-
như Quân đoàn Hòa bình
được tạo bởi John F. Kennedy.
-
Chúng tôi đã đi vào chiến khu
và chúng tôi đã giúp đỡ những người bị thương.
-
Chúng tôi đã giúp tạo ra các trung tâm tị nạn,
-
chúng tôi đã cho họ một cơ hội
để trở lại cuộc sống bình thường.
-
Chúng tôi dựng lại làng
đã bị đánh bom.
-
Có một làng tên là Trà Lộc
-
không xa khu phi quân sự
-
ngăn cách Bắc và Nam.
-
Làng Trà Lộc bị đánh bom,
hoàn toàn bị phá hủy.
-
Nhân viên xã hội trẻ của chúng tôi,
-
bao gồm cả tăng, ni
và các cư sĩ,
-
họ đã dựng lại ngôi làng.
-
Nhưng nó lại bị đánh bom
và lại bị phá hủy.
-
Và nhân viên xã hội của chúng tôi
đã kết nối với chúng tôi
-
và hỏi liệu họ có nên xây dựng lại.
-
Chúng tôi nói: ''Dựng lại''.
-
Và chúng tôi xây dựng lại nó.
-
Và nó lại bị đánh bom lần nữa
-
4 lần
-
Nếu chúng tôi bỏ cuộc,
-
Điều đó sẽ tạo ra một cảm giác tuyệt vọng.
-
Đó là lý do tại sao chúng tôi
cứ dựng đi dựng lại nó.
-
Vì vậy, điều khó nhất là
không để mất hy vọng
-
không từ bỏ, tuyệt vọng.
-
Đó là điều khó nhất.
-
Chúng tôi đã trải qua
Hai cuộc chiến như thế.
-
Chúng tôi thấy lính Pháp đến, giết và bị giết
-
Chúng tôi thấy những người lính Mỹ trẻ tuổi đến,
giết và bị giết.
-
50.000 người Mỹ trẻ
đã bị giết ở Việt Nam.
-
Hàng trăm ngàn người trong số họ bị thương
-
và nhiều người phải được chăm sóc
bởi các nhà trị liệu tâm lý.
-
Trong hoàn cảnh đau khổ tột cùng như thế.
-
nếu chúng tôi không thực hành
chúng ta không thể tồn tại
-
Chúng tôi thực hành theo cách như vậy
-
để chúng tôi có thể giữ gìn sự
hy vọng và lòng từ bi của chúng tôi.
-
Khi nhà báo
hỏi chúng tôi về điều đó,
-
việc chúng tôi cảm thấy thế nào
về những người Mỹ trẻ tuổi sắp đến
-
bị giết và chết ở Việt Nam,
-
chúng tôi nói: 'Họ là nạn nhân,
chúng tôi không ghét họ.
-
Họ là nạn nhân của một loại chính sách
điều đó không thông minh lắm
-
Một chính sách dựa trên sự sợ hãi.
-
Nỗi sợ hãi của những người cộng sản
của cả Đông Nam Á.
-
Họ là nạn nhân.
-
Họ phải đến đây để giết và chết.
-
Bạn hiểu,
vì vậy bạn không giận họ
-
Năm 1966, Thầy được mời
đến Mỹ
-
Thầy đã có cơ hội nói chuyện
cho người dân Mỹ về cuộc chiến.
-
Có một thanh niên Mỹ rất tức giận.
-
người này đứng lên
và nói với Thầy rằng:
-
"ông không nên ở đây,
-
ông nên quay lại và chiến đấu với
Đế quốc Mỹ ở Việt Nam.
-
Ông phải giết
những người lính Mỹ ở đó. "
-
Thầy trả lời rằng:
-
Tôi nghĩ rằng
gốc rễ của cuộc chiến là đây
-
không phải ở Việt Nam
-
người Mỹ trẻ đến Việt Nam
-
họ chỉ là nạn nhân
-
Vì vậy tôi phải đến đây
và nói với người dân Mỹ
-
rằng cuộc chiến này
không giúp gì cho Việt Nam cả. "
-
Vì vậy, thiếu 2 loại
hiểu biết và từ bi
-
bạn sẽ đánh mất chính mình
trong giận dữ và ghét bỏ.
-
Và bạn sẽ không thể
nói những điều như vậy
-
và giúp người dân Mỹ hiểu
-
và thay đổi chính sách.
-
Có một phong trào hòa bình ở Mỹ
phản đối chiến tranh ở Việt Nam.
-
Như người ta đòi hòa bình.
và không có được nó,
-
họ đã rất tức giận.
-
Vì vậy, đã có rất nhiều sự tức giận
trong phong trào hòa bình.
-
Và khi Thầy đi diễn thuyết ở Mỹ
và nói chuyện với các nhóm này,
-
Thầy nói: 'Nếu bạn có
nhiều sự tức giận trong mình
-
bạn không thể chạm tới hòa bình.
-
Bạn phải thật hòa bình
trước khi bạn có thể làm nên hòa bình.
-
Hiểu biết là rất quan trọng.
-
Bạn cần phải biết rằng
làm thế nào để viết một bức thư tình
-
cho tổng thống của bạn, cho Quốc hội của bạn,
-
và nói với họ rằng
bạn không ủng hộ chiến tranh.
-
Nếu bạn viết với sự mạnh bạo,
giận dữ trong lá thư
-
họ sẽ không đọc nó
-
Thầy đã nói được như thế
-
và đã giúp cho chiến tranh kết thúc
bằng cách nào đó
-
Hiểu về đau khổ
-
giúp cho sự từ bi được sinh ra trong bạn.
-
Bạn sẽ có được tự do
từ tuyệt vọng, từ giận dữ,
-
và bạn có thể giúp cho sự nghiệp hòa bình.
-
(chuông)
-
(chuông)