Brenda Brathwaite: Chơi game để hiểu
-
0:00 - 0:02Khi chúng ta nghĩ về các trò chơi (game), có đủ thứ trò chơi.
-
0:02 - 0:05Có thể bạn thấy bực bội hay có thể bạn đang mong chờ
-
0:05 - 0:07một trò chơi mới. Bạn đã từng thức rất khuya chỉ để chơi game.
-
0:07 - 0:09Tất cả những điều đó đều xảy ra với tôi.
-
0:09 - 0:11Nhưng khi chúng ta nghĩ về trò chơi, nhiều lúc ta nghĩ
-
0:11 - 0:13về những thứ thế này: xạ thủ đơn, hay lớn hơn,
-
0:13 - 0:15cái mà chúng tôi gọi là 3A (AAA) game,
-
0:15 - 0:16hay có thể bạn là một người chơi game trên Facebook.
-
0:16 - 0:18Đây là thứ mà cộng sự và tôi đã thực hiện.
-
0:18 - 0:20Có thể bạn chơi game Facebook - thứ chúng tôi
-
0:20 - 0:23đang làm. Đây là một dạng đơn giản hơn của game.
-
0:23 - 0:25Có thể bạn nghĩ tới các trò chơi bảng chán khủng khiếp
-
0:25 - 0:29mà chúng ta bị bắt chơi trong các dịp Lễ Tạ Ơn.
-
0:29 - 0:31Nó có thể là một trong những trò chơi bảng chán khủng khiếp đó
-
0:31 - 0:33mà bạn có thể nhận ra.
-
0:33 - 0:35Hoặc có thể bạn đang ở trong phòng khách, bạn biết đó,
-
0:35 - 0:38chơi Wii với bọn trẻ, hay cái gì đó tương tự,
-
0:38 - 0:40và, bạn biết đó, trò chơi có cả một phạm vi rộng lớn,
-
0:40 - 0:41và đó chính là điều tôi suy nghĩ.
-
0:41 - 0:43Tôi kiếm sống từ trò chơi. Tôi may mắn được
-
0:43 - 0:45làm việc này từ khi tôi 15 tuổi, nghĩa là đủ điều kiện
-
0:45 - 0:48để cho là tôi chưa từng có một công việc thực sự.
-
0:48 - 0:50Nhưng chúng ta nghĩ đến trò chơi là vui thú, điều đó hoàn toàn
-
0:50 - 0:53hợp lý, nhưng hãy nghĩ thử hướng này.
-
0:53 - 0:56Hình này, đây là trận Olympics 1980.
-
0:56 - 0:58Tôi không biết các bạn đã ở đâu nhưng tôi đã ở
-
0:58 - 1:00trong phòng khách. Chuyện đó trong thực tế như là một sự kiện tôn giáo.
-
1:00 - 1:04Còn đây là lúc đội Mỹ thắng đội Nga,
-
1:04 - 1:06và đó là... phải, nó theo lý là một trò chơi.
-
1:06 - 1:09Khúc côn cầu (hockey) là một trò chơi. Nhưng thật không, đây có thật là một trò chơi không?
-
1:09 - 1:12Ý tôi là, người ta khóc. Tôi chưa từng thấy mẹ tôi khóc
-
1:12 - 1:15như thế lúc chơi xong Cờ Triệu Phú (Monopoly) cả.
-
1:15 - 1:18Vậy nên đó là một trải nghiệm tuyệt vời.
-
1:18 - 1:20Hay, bạn biết đấy, nếu có ai đó ngồi đây đến từ Boston...
-
1:20 - 1:24Khi mà đội Red Sox Boston đã thắng giải World Series sau -
-
1:24 - 1:28theo tôi, 351 năm,
-
1:28 - 1:30giây phút họ thắng giải World Series, chuyện đó thật tuyệt vời.
-
1:30 - 1:32Tôi tình cờ đang sống ở Springfield lúc đó,
-
1:32 - 1:34và điều tuyệt vời nhất về nó... là...
-
1:34 - 1:37bạn đóng cửa phòng vệ sinh nữ,
-
1:37 - 1:39và tôi nhớ đã thấy chữ "Sox tiến lên", và tôi tự nhủ, thiệt hả trời?
-
1:39 - 1:43Hay những căn hộ, bạn sẽ ra ngoài, bởi mọi trận đấu,
-
1:43 - 1:45à, tôi nghĩ là gần như mọi trận đấu đều có đấu bù giờ, phải không?
-
1:45 - 1:48Chúng tôi ở bên ngoài, và đèn đóm được bật hết lên
-
1:48 - 1:51toàn khu nhà, và bọn trẻ, sỉ số hiện diện giảm xuống
-
1:51 - 1:53ở trường vì bọn trẻ không đi học.
-
1:53 - 1:55Nhưng không sao, đó là vì đội Red Sox mà, phải không?
-
1:55 - 1:58Ý tôi là, chuyện học, rồi chuyện đội Red Sox,
-
1:58 - 1:59và chúng ta biết chúng chất chồng lên nhau.
-
1:59 - 2:02Đây là một trải nhiệm tuyệt vời, và một lần nữa, phải,
-
2:02 - 2:05nó là một trò chơi, nhưng họ không viết các bài báo,
-
2:05 - 2:08người ta không nói ra -- bạn biết đấy, kiều như: "Tôi có thể chết giờ cũng được
-
2:08 - 2:11vì đội Red Sox thắng". Nhiều người đã làm vậy.
-
2:11 - 2:14Vậy trò chơi, nó có ý nghĩa gì đó hơn đối với chúng ta.
-
2:14 - 2:16Nó chắc chắn phải có ý nghĩa gì đó hơn thế nữa.
-
2:16 - 2:18Vậy giờ, tôi sẽ có bước chuyển gấp sang chuyện khác.
-
2:18 - 2:21Tôi từng có một công việc thực sự trong ba năm, đại khái thế.
-
2:21 - 2:23Tôi là trưởng khoa của một khoa ở đại học
-
2:23 - 2:26dạy về game, vậy đó, một lần nữa, nó đại khái là một công việc thực sự,
-
2:26 - 2:29và khi đó tôi chỉ được nói về việc làm ra trò chơi chứ không làm ra trò chơi.
-
2:29 - 2:31Và tôi đi ăn tối. Khi bạn có một ghế trong khoa, một phần của công việc
-
2:31 - 2:34là ăn và tôi làm việc đó khá tốt,
-
2:34 - 2:38tôi đi ăn tối với anh chàng được gọi là Zig Jackson.
-
2:38 - 2:40Đây là Zig trong hình. Đây cũng là một trong những tấm ảnh do Zig chụp.
-
2:40 - 2:42Anh ấy là một nhiếp ảnh gia.
-
2:42 - 2:45Anh đi khắp đất nước để chụp hình
-
2:45 - 2:49chính anh, và bạn có thể thấy anh ta chụp
-
2:49 - 2:54đất của người Mỹ Da Đỏ bản địa - nguồn gốc của Zig. Và bức hình này,
-
2:54 - 2:57đây là một trong những tấm hình kiểu cổ điển - một vũ công mưa.
-
2:57 - 2:59Và đây là bức hình tôi ưa thích.
-
2:59 - 3:02Bạn có thể nhìn, và có thể bạn đã từng thấy
-
3:02 - 3:05những thứ thế. Đây là một sự thể hiện văn hóa, đúng chưa?
-
3:05 - 3:07Và đây là từ bộ ảnh Sự Phai Nhạt của anh.
-
3:07 - 3:10Và điều kinh ngạc nhất của tôi về bộ ảnh này
-
3:10 - 3:11là hãy nhìn vào cậu bé đó đi.
-
3:11 - 3:14Bạn có thể tưởng tượng được không? Hãy bắt đầu nào, chúng ta có thể thấy đó là
-
3:14 - 3:17một người Mỹ bản địa truyền thống. Giờ, tôi chỉ muốn chuyển sắc tộc của anh ta.
-
3:17 - 3:19Hãy tưởng tượng nếu đó là một anh da đen.
-
3:19 - 3:21"Mình ơi, tới đây, hãy chụp hình với gã da đen đó đi."
-
3:21 - 3:24Không phải chứ? Thật tình, chả ai lại làm điều này.
-
3:24 - 3:27Nó gây rối trí. Và Zig, một Người Da Đỏ,
-
3:27 - 3:29tương tự chuyện đó cũng làm anh rối trí. Bức ảnh yêu thích của anh --
-
3:29 - 3:32bức ảnh của anh tôi thích nhất, mà tôi không có đem theo đây là
-
3:32 - 3:34Người Da Đỏ chụp hình người da trắng đang chụp hình
-
3:34 - 3:37Người Da Đỏ. (Cười lớn)
-
3:37 - 3:39Tôi tình cờ ăn tối với nhà nhiếp ảnh này,
-
3:39 - 3:41và anh ta đang nói với một nhà nhiếp ảnh khác
-
3:41 - 3:43về một dịp chụp hình,
-
3:43 - 3:46chuyện đó xảy ra ở một vùng đất của những người Mỹ Da Đỏ bản địa. Anh đem máy ảnh
-
3:46 - 3:48đến đó để chụp hình, nhưng khi anh tới,
-
3:48 - 3:50anh nhận ra anh không làm được. Đơn giản là anh không thể
-
3:50 - 3:54chụp được. Và họ nói tới nói lui
-
3:54 - 3:57về câu hỏi này. Bạn có chụp hình hay không?
-
3:57 - 3:59Và điều đó thật kinh ngạc với tôi trong tư cách một người thiết kế trò chơi,
-
3:59 - 4:01bởi tôi chưa từng tự hỏi rằng, mình có nên
-
4:01 - 4:04tạo ra trò chơi về chủ đề hóc búa này không?
-
4:04 - 4:06Bởi chúng ta chỉ làm ra những thứ vui vẻ, hay là, bạn biết đấy,
-
4:06 - 4:09làm bạn sợ, hay là, gây phấn khích trong lòng.
-
4:09 - 4:11Nhưng mọi phương tiện khác đều làm thế.
-
4:11 - 4:14Đây là con tôi. Đây là Maezza, và khi con bé
-
4:14 - 4:16bảy tuổi, ngày nọ, con bé từ trường về nhà,
-
4:16 - 4:18và như thường lệ, tôi hỏi con bé:
-
4:18 - 4:19"Hôm nay con đã làm gì?"
-
4:19 - 4:22Con bé nói: "Tụi con học về Hải Trình Tàu Nô Lệ (Middle Passage).
-
4:22 - 4:25Một giây phút trọng đại. Bố Maezza là người da đen,
-
4:25 - 4:29và tôi biết ngày này sẽ đến. Tôi không ngờ nó đến lúc
-
4:29 - 4:31con bé mới lên bảy. Tôi không biết tại sao nhưng tôi không ngờ tới.
-
4:31 - 4:34Dù gì thì tôi hỏi bé: "Con cảm thấy thế nào về chuyện đó?"
-
4:34 - 4:37Và con bé bắt đầu kể tôi nghe, trong số các bạn ở đây
-
4:37 - 4:39ai đang làm bố mẹ sẽ nhận ra trò chơi bingo buzzwords này.
-
4:39 - 4:41Con tàu khởi hành từ nước Anh, họ đi từ
-
4:41 - 4:43Anh, tới Châu Phi, băng qua đại dương --
-
4:43 - 4:45và đó chính là Hải Trình Tàu Nô Lệ -- họ tới Mỹ
-
4:45 - 4:47nơi mà nô lệ bị bán, con bé kể tôi.
-
4:47 - 4:50Nhưng Abraham Lincoln được bầu làm tổng thống và rồi ông
-
4:50 - 4:53ban hành Tuyên Ngôn Giải Phóng Nô Lệ (Emancipation Proclamation), và giờ họ đã tự do.
-
4:53 - 4:55Dừng lại chừng 10 giây.
-
4:55 - 4:57"Con chơi game được không mẹ?"
-
4:57 - 5:01Và tôi nghĩ, chỉ vậy thôi sao? Và, bạn biết đấy,
-
5:01 - 5:04chuyện này là Hải Trình Tàu Nô Lệ, đây là sự kiện hết sức quan trọng
-
5:04 - 5:08và con bé coi đó, đơn giản như thể chỉ vài người
-
5:08 - 5:09da đen nào đó lên một chuyến du thuyền, không hơn không kém
-
5:09 - 5:12thứ con bé hiểu. (Cười lớn)
-
5:12 - 5:15Với tôi, tôi muốn chuyện này mang nhiều giá trị hơn
-
5:15 - 5:18nên khi con bé hỏi liệu có được chơi game không, tôi trả lời:
-
5:18 - 5:19"Có" (Cười lớn)
-
5:19 - 5:22Rồi tôi tình cờ có những thứ nhỏ nhỏ này.
-
5:22 - 5:24Tôi là nhà thiết kế trò chơi, nên tôi có mấy thứ này quanh nhà.
-
5:24 - 5:26Tôi nói: "Được, con chơi game đi", và tôi đưa con bé
-
5:26 - 5:28một đống những thứ này, và bảo nó tô chúng
-
5:28 - 5:29thành những gia đình khác nhau. Đây là ảnh của Maezza
-
5:29 - 5:32khi con bé đang -- Trời ạ, tôi vẫn bị nấc cụt khi nhìn những thứ này.
-
5:32 - 5:35Vậy là con bé tô những gia đình nhỏ của nó.
-
5:35 - 5:38Rồi tôi nhặt một đống đó rồi đặt lên một cái thuyền.
-
5:38 - 5:42Đây là cái thuyền nhé. Nó rõ ràng đã được làm một cách vội vã. (Cười lớn)
-
5:42 - 5:45Rồi chủ yếu là thế này, tôi nhặt một đống gia đình lên
-
5:45 - 5:47và con bé bảo: "Mẹ, mẹ quên em bé màu hồng kìa
-
5:47 - 5:48và mẹ quên bố màu xanh
-
5:48 - 5:49và mẹ quên hết mấy thứ kia".
-
5:49 - 5:51Và con bé nói: "Họ muốn đi". Và tôi nói:
-
5:51 - 5:53"Cưng à, không họ không muốn đâu. Đây là chuyến Hải Trình Tàu Nô Lệ.
-
5:53 - 5:55Không ai muốn đi chuyến Hải Trình Tàu Nô Lệ".
-
5:55 - 5:58Vậy là con bé nhìn tôi cái cách mà chắc chỉ có con gái
-
5:58 - 6:00của một nhà thiết kế trò chơi mới nhìn mẹ nó vậy,
-
6:00 - 6:02rồi chúng tôi đang băng qua đại dương, tuân theo những luật lệ,
-
6:02 - 6:06con bé nhận ra là nó đang gặp khó khăn kinh khủng, nó nói:
-
6:06 - 6:08"Chúng ta sẽ không qua được đâu".
-
6:08 - 6:11Và con bé nhận ra là, bạn biết đó, chúng tôi không đủ thức ăn,
-
6:11 - 6:14nên nó hỏi tôi phải làm gì, và tôi bảo,
-
6:14 - 6:15"Chúng ta..." -- hãy nhớ là con bé bảy tuổi --
-
6:15 - 6:17"Chúng ta có thể đẩy một số người xuống biển
-
6:17 - 6:19hay hy vọng rằng họ không đổ bệnh
-
6:19 - 6:21và chúng ta sẽ qua được bờ bên kia".
-
6:21 - 6:24Và con bé -- vẻ mặt con bé đã thay đổi
-
6:24 - 6:26và nó nói -- xin nhắc là sau một tháng --
-
6:26 - 6:28tháng Lịch Sử Người Da Đen, phải không nhỉ?
-
6:28 - 6:29Và sau một tháng, con bé hỏi tôi:
-
6:29 - 6:32"Chuyện đó thực sự đã xảy ra sao?"
-
6:32 - 6:35Tôi trả lời: "Đúng vậy đấy". Rồi con bé hỏi: "Vậy, nếu con đi ra khỏi những
-
6:35 - 6:36cánh rừng" -- đây là anh chị của con bé -- "Nếu con đi
-
6:36 - 6:39ra khỏi rừng, Avalon và Donovan có thể biến mất".
"Phải". -
6:39 - 6:43"Nhưng con sẽ được gặp họ ở Mỹ".
"Không". -
6:43 - 6:45"Nhưng lỡ con tìm thấy họ thì sao? Mẹ biết đấy, chúng con không thể ở chung với nhau sao?" "Không".
-
6:45 - 6:48"Vậy Bố có thể biến mất".
"Phải". -
6:48 - 6:50Và con bé bị bất ngờ bởi điều này, rồi nó bắt đầu khóc
-
6:50 - 6:52rồi tôi bắt đầu khóc và bố con bé bắt đầu khóc,
-
6:52 - 6:54rồi tất cả mọi người cùng khóc. Anh ấy không ngờ
-
6:54 - 6:55đi làm về nhà lại thấy Hải Trình Nô Lệ,
-
6:55 - 6:58nhưng thế đấy. (Cười lớn)
-
6:58 - 7:01Vậy đó, chúng tôi tạo ra trò chơi này, và con bé đã hiểu chuyện.
-
7:01 - 7:03Con bé hiểu vì nó dành thời gian với những con người này.
-
7:03 - 7:07Không phải những thứ trừu tượng như trong sách hay trong phim.
-
7:07 - 7:10Nó là một trải nghiệm vô cùng mạnh mẽ.
-
7:10 - 7:12Đây là trò chơi vừa kể, mà tôi cuối cùng gọi nó là
-
7:12 - 7:14Thế Giới Mới (The New World), bởi tôi thích cụm từ đó.
-
7:14 - 7:16Tôi không nghĩ Thế Giới Mới có gì mới lạ hấp dẫn
-
7:16 - 7:19với những người đã từng bị đem đi trên những chuyến tàu nô lệ.
-
7:19 - 7:21Nhưng khi câu chuyện trên xảy ra, tôi thấy cả thế giới.
-
7:21 - 7:23Tôi thấy rất thích thú. Tôi đã làm trò chơi
-
7:23 - 7:27suốt gần 20 năm, và tôi quyết định sẽ làm lại lần nữa.
-
7:27 - 7:28Gốc gác của tôi là người Ailen.
-
7:28 - 7:31Và đây là trò chơi tên là Síochán Leat, nghĩa là "hòa bình ở bên bạn".
-
7:31 - 7:33Nó là toàn bộ lịch sử gia đình tôi trong một trò chơi.
-
7:33 - 7:35Tôi làm một trò chơi khác tênTrain (xe điện).
-
7:35 - 7:38Tôi đang làm một chuỗi sáu trò chơi
-
7:38 - 7:40bao gồm những chủ đề hóc búa, và nếu bạn muốn tìm hiểu
-
7:40 - 7:42một chủ đề khó, đây là thứ bạn cần đọc,
-
7:42 - 7:45và tôi sẽ cho bạn tự đoán ra nó là về cái gì.
-
7:45 - 7:49Và tôi cũng làm một game tên là Trail of Tears (Lối Mòn của Nước Mắt).
-
7:49 - 7:51Đây là một trò chơi với 50,000 mảnh đơn lẻ.
-
7:51 - 7:53Tôi đã phát điên khi quyết định bắt tay làm nó,
-
7:53 - 7:55nhưng giờ thì được nửa đường rồi.
-
7:55 - 7:56Chúng đều là một thứ.
-
7:56 - 7:59Tôi hy vọng là tôi sẽ dạy văn hóa qua những trò chơi này.
-
7:59 - 8:01Và đây là thứ tôi đang thực hiện, đó là --
-
8:01 - 8:03bởi tôi đang làm dang dở, lý do nào đó nó làm tôi nấc cụt như điên --
-
8:03 - 8:06là một trò chơi gọi là Mexican Kitchen Workers (Nhân Viên Nhà Bếp Người Mêhicô).
-
8:06 - 8:08Căn bản nó là một bài toán, không hơn không kém.
-
8:08 - 8:11Như, đây là nền kinh tế của nhập cư bất hợp pháp.
-
8:11 - 8:13Và tôi càng học nhiều về nền văn hóa Mêhicô --
-
8:13 - 8:15đồng nghiệp của tôi là người Mêhicô -- tôi càng hiểu rằng,
-
8:15 - 8:18với tất cả chúng ta, thức ăn là nhu cầu cơ bản, nhưng,
-
8:18 - 8:22và dĩ nhiên nó cũng là nhu cầu cơ bản của người Mêhicô, nhưng nó còn ý nghĩa nhiều hơn thế.
-
8:22 - 8:24Nó là một sự thể hiện tình yêu. Nó là một thể hiện của --
-
8:24 - 8:27Trời ạ, tôi thật nấc cụt nhiều hơn tôi tưởng.
-
8:27 - 8:29Tôi sẽ tránh nhìn bức hình này.
-
8:29 - 8:33Nó thể hiện cái đẹp. Nó là cách họ nói họ yêu bạn.
-
8:33 - 8:35Đó là cách họ nói họ quan tâm, và bạn không thể nghe ai đó
-
8:35 - 8:36nói về người bà Mêhicô của họ
-
8:36 - 8:39mà không nói chữ "thức ăn" trong câu đầu tiên.
-
8:39 - 8:43Vậy nên với tôi, thứ văn hóa tuyệt vời này, sự thể hiện tuyệt vời này
-
8:43 - 8:47là thứ mà tôi muốn truyền tải qua các trò chơi.
-
8:47 - 8:50Và các trò chơi, nếu thay đổi, nó thay đổi cách ta nhìn nhận các vấn đề,
-
8:50 - 8:52nó thay đổi nhận thức của ta về những con người
-
8:52 - 8:55trong các chủ đề, và nó thay đổi chính chúng ta.
-
8:55 - 8:57Chúng ta thay đổi con người qua các trò chơi,
-
8:57 - 8:59bởi chúng ta có liên quan, và chúng ta đang chơi,
-
8:59 - 9:03và chúng ta cũng đang học khi ta làm vậy. Cảm ơn.
(Vỗ tay)
- Title:
- Brenda Brathwaite: Chơi game để hiểu
- Speaker:
- Brenda Romero
- Description:
-
Không bao giờ là dễ dàng để thấu hiểu tầm quan trọng của những bi kịch -- khi con gái của Brenda Brathwife đi học về hỏi về chế độ nô lệ, Brenda đã làm chuyện cô vẫn làm để kiếm sống: tạo ra một trò chơi. Ở TEDxPhoenix, Brenda mô tả sự hiệu quả đáng ngạc nhiên của trò chơi này, và của những trò chơi khác, trong việc giúp người chơi thực sự hiểu được câu chuyện. (Quay tại TEDxPheonix)
- Video Language:
- English
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 09:23
Dimitra Papageorgiou approved Vietnamese subtitles for Gaming for understanding | ||
Trinh Brunch accepted Vietnamese subtitles for Gaming for understanding | ||
Trinh Brunch edited Vietnamese subtitles for Gaming for understanding | ||
Trinh Brunch edited Vietnamese subtitles for Gaming for understanding | ||
Trà Giang Lê edited Vietnamese subtitles for Gaming for understanding | ||
Trà Giang Lê edited Vietnamese subtitles for Gaming for understanding | ||
Trà Giang Lê edited Vietnamese subtitles for Gaming for understanding | ||
Trà Giang Lê edited Vietnamese subtitles for Gaming for understanding |