Return to Video

Giúp đỡ người khác khiến chúng ta hạnh phúc -- nhưng quan trọng là giúp đỡ như thế nào

  • 0:01 - 0:04
    Tôi có một công việc khá thú vị
  • 0:04 - 0:07
    đó là tìm ra điều khiến mọi người vui vẻ.
  • 0:07 - 0:12
    Điều này rất vui, có thể bạn thấy
    nó hơi vô ích
  • 0:12 - 0:13
    nhất là trong thời điểm
  • 0:13 - 0:17
    chúng ta đang gặp phải
    một số vấn đề khá tiêu cực.
  • 0:18 - 0:21
    Nhưng hóa ra việc nghiên cứu
    sự hạnh phúc
  • 0:21 - 0:26
    có thể đưa ra hướng giải đáp cho một trong
    những vấn đề khó khăn nhất hiện nay.
  • 0:27 - 0:31
    Phải mất đến cả một thập kỉ
    tôi mới nhận ra điều này.
  • 0:32 - 0:33
    Lúc mới bắt đầu công việc,
  • 0:33 - 0:37
    tôi đã cùng với đồng nghiệp
    xuất bản một tờ báo "Khoa học",
  • 0:37 - 0:40
    tựa là, "Tiêu tiền vào người khác
    giúp mình hạnh phúc hơn."
  • 0:40 - 0:43
    Tôi đã rất tự tin vào giả thiết này,
  • 0:43 - 0:45
    chỉ trừ một thứ:
  • 0:45 - 0:49
    nó dường như không áp dụng cho tôi.
  • 0:49 - 0:50
    (Tiếng cười)
  • 0:50 - 0:52
    Tôi rất hiếm khi góp tiền từ thiện,
  • 0:52 - 0:53
    và khi tôi làm,
  • 0:53 - 0:56
    tôi không cảm nhận được
    sự ấm áp mà tôi đã mong đợi.
  • 0:57 - 1:03
    Thế là tôi bắt đầu tự hỏi liệu
    có điều gì sai trong nghiên cứu của tôi
  • 1:03 - 1:06
    hay là đối với tôi.
  • 1:07 - 1:13
    Sự phản ứng cảm xúc lờ đờ của tôi
    cực kì bối rối
  • 1:13 - 1:18
    bởi vì nghiên cứu tiếp theo của tôi
    cho thấy rằng ngay cả trẻ con
  • 1:18 - 1:21
    cũng tỏ ra thích thú
    từ việc trao cho người khác
  • 1:21 - 1:25
    Trong một thí nghiệm, tôi và đồng nghiệp
    của tôi Kiley Hamlin, Lara Aknin
  • 1:25 - 1:28
    mang những đứa trẻ chỉ dưới hai tuổi
    đến phòng thí nghiệm.
  • 1:28 - 1:30
    Như bạn có thể tưởng tượng,
  • 1:30 - 1:34
    chúng tôi phải làm việc với một thứ
    mà tụi nhỏ thực sự quan tâm đến,
  • 1:34 - 1:38
    nên chúng tôi đã dùng một thứ
    tương đương với vàng đối với bọn trẻ,
  • 1:38 - 1:40
    như là bánh quy Cá vàng.
  • 1:40 - 1:41
    (Tiếng cười)
  • 1:41 - 1:45
    Chúng tôi đưa cho trẻ
    những con cá vàng bất ngờ này
  • 1:45 - 1:48
    và một cơ hội để trao đi
    một vài con của chúng
  • 1:48 - 1:50
    cho một con rối tên là Monkey.
  • 1:50 - 1:53
    (Video) Nhà nghiên cứu: Cô có
    một vài điều thú vị
  • 1:53 - 1:55
    và cô sẽ đưa hết chúng cho con.
  • 1:55 - 1:58
    Đứa trẻ: Oh, cám ơn cô.
  • 1:59 - 2:02
    Nhà nghiên cứu: Nhưng mà
    cô không còn điều thú vị nào nữa cả.
  • 2:02 - 2:04
    Con có thể cho Monkey
    một cái không?
  • 2:04 - 2:06
    Đứa trẻ: Được ạ.
    Nhà nghiên cứu: Được không?
  • 2:07 - 2:08
    Đứa trẻ: Được ạ.
  • 2:13 - 2:14
    Đây ạ.
  • 2:14 - 2:18
    Nhà nghiên cứu: Oh, ngon quá. Mmmm.
  • 2:19 - 2:20
    Đứa trẻ: Nó ăn hết rồi.
  • 2:22 - 2:26
    Bây giờ, chúng tôi đã đào tạo những người
    trợ lý nghiên cứu cách xem video
  • 2:26 - 2:28
    và giải mã những phản ứng cảm xúc
    của bọn trẻ.
  • 2:28 - 2:31
    Tất nhiên, chúng tôi không nói
    cho họ biết giả thuyết của mình.
  • 2:31 - 2:34
    Số liệu cho thấy rằng
    bọn trẻ khá vui vẻ
  • 2:34 - 2:37
    khi nhận được đống cá vàng đấy,
  • 2:37 - 2:39
    nhưng chúng thực sự còn vui hơn
  • 2:39 - 2:42
    khi trao đi một vài con cá vàng
    của mình.
  • 2:42 - 2:47
    Và sự ấm áp của việc trao đi này
    cũng tương tự đối với người lớn.
  • 2:47 - 2:51
    Khi chúng tôi phân tích
    những cuộc khảo sát từ 200,000 người lớn
  • 2:51 - 2:53
    trên khắp thế giới,
  • 2:53 - 2:56
    chúng tôi nhận ra rằng
    gần 1/3 dân số thế giới nói rằng
  • 2:56 - 3:00
    họ đã quyên góp một chút tiền
    vào từ thiện trong tháng trước.
  • 3:01 - 3:05
    Điều đáng chú ý là trên mọi vùng lãnh thổ
    lớn trên thế giới,
  • 3:05 - 3:09
    những người có quyên góp tiền vào từ thiện
    hạnh phúc hơn những người không,
  • 3:09 - 3:13
    ngay cả sau khi tính đến những trường hợp
    có vấn đề về tài chính cá nhân.
  • 3:14 - 3:16
    Và sự tương quan này không hề tầm thường.
  • 3:17 - 3:19
    Nó giống như là
    việc làm từ thiện
  • 3:19 - 3:21
    tạo ra sự khác biệt về sự hạnh phúc
  • 3:21 - 3:24
    giống như việc có gấp đôi thu nhập.
  • 3:26 - 3:28
    Bây giờ, là một nhà nghiên cứu,
  • 3:28 - 3:31
    nếu bạn đủ may mắn để
    nhận ra sự tác động này ở bản thân
  • 3:31 - 3:35
    giống như những đứa trẻ và người lớn
    trên khắp thế giới
  • 3:35 - 3:37
    bạn sẽ bắt đầu tự hỏi rằng:
  • 3:37 - 3:39
    Đây có phải là một phần tự nhiên
    của con người không?
  • 3:40 - 3:44
    Chúng ta biết rằng sự hài lòng
    sẽ củng cố những hành vi thích nghi
  • 3:44 - 3:46
    như việc ăn và làm tình
  • 3:46 - 3:49
    để duy trì nòi giống của chúng ta,
  • 3:49 - 3:54
    và tôi thấy rằng việc trao đi
    có thể là một trong những hành vi như thế.
  • 3:55 - 3:57
    Tôi đã rất phấn khích
    về những ý tưởng này,
  • 3:57 - 4:00
    và tôi đã viết về chúng
    trong tờ "New York Times."
  • 4:00 - 4:03
    Một trong những người trong bài báo đấy
  • 4:03 - 4:04
    là nhân viên kế toán của tôi.
  • 4:04 - 4:07
    (Tiếng cười)
  • 4:07 - 4:08
    Đúng thế.
  • 4:08 - 4:13
    Trong thời gian đóng thuế,
    tôi đã ngồi đối diện anh ấy,
  • 4:13 - 4:16
    xem anh ấy chầm chậm gõ bút
  • 4:16 - 4:18
    lên dòng quyên góp từ thiện
    trong bản kê khai thuế của tôi
  • 4:18 - 4:20
    với cái nhìn, giống như là,
  • 4:20 - 4:23
    sự phản đối được che đậy
    một cách vụng về.
  • 4:23 - 4:25
    (Tiếng cười)
  • 4:25 - 4:28
    Mặc dù tôi gây dựng sự nghiệp của mình
    bằng cách cho thấy sự tuyệt vời
  • 4:28 - 4:33
    của sự trao đi mang lại, tôi thực sự
    không trao đi nhiều lắm.
  • 4:33 - 4:36
    Vì thế, tôi đã quyết định
    trao đi nhiều hơn.
  • 4:37 - 4:39
    Vào thời điểm đó,
  • 4:39 - 4:43
    những câu chuyện khủng khiếp về
    khủng hoảng tị nạn của người Syria
  • 4:43 - 4:44
    có ở khắp mọi nơi.
  • 4:45 - 4:46
    Tôi thực sự muốn giúp đỡ họ,
  • 4:46 - 4:49
    nên tôi đã rút thẻ tín dụng ra.
  • 4:49 - 4:54
    Tôi biết sự quyên góp của tôi sẽ tạo nên
    một chút khác biệt cho ai đó ở nơi nào đó,
  • 4:54 - 4:57
    nhưng việc lên trang web
    của một tổ chức từ thiện có ảnh hưởng
  • 4:57 - 5:00
    và nhập số Visa của mình
  • 5:00 - 5:02
    vẫn làm tôi cảm thấy chưa đủ.
  • 5:03 - 5:07
    Đó là lúc tôi biết về G5.
  • 5:08 - 5:11
    Chính phủ Canada cho phép
    5 người Canada bất kì
  • 5:11 - 5:14
    tài trợ riêng cho
    một gia đình người tị nạn.
  • 5:15 - 5:18
    Bạn phải có đủ tiền để cung cấp
    cho gia đình đó
  • 5:18 - 5:20
    trong một năm đầu tiên
    họ sống ở Canada,
  • 5:20 - 5:24
    và họ thực sự sẽ bay đến
    thành phố của bạn.
  • 5:25 - 5:28
    Một trong những thứ tuyệt vời mà tôi thấy
    ở chương trình này
  • 5:28 - 5:31
    đó là không ai được cho phép
    làm điều này một mình.
  • 5:31 - 5:33
    Và thay vì nhập hội với G5,
  • 5:33 - 5:36
    cuối cùng chúng tôi đã liên kết
    với một tổ chức cộng đồng
  • 5:36 - 5:39
    và lập ra một nhóm 25 người.
  • 5:40 - 5:43
    Sau gần 2 năm làm thủ tục và chờ đợi,
  • 5:43 - 5:47
    chúng tôi biết rằng gia đình
    mà chúng tôi giúp đỡ sẽ đến Vancouver
  • 5:47 - 5:48
    trong vòng ít hơn 6 tuần.
  • 5:49 - 5:51
    Họ có 4 đứa con trai và 1 đứa con gái,
  • 5:51 - 5:54
    nên chúng tôi đã nhanh chóng
    tìm cho họ một chỗ ở.
  • 5:55 - 5:57
    Chúng tôi đã rất may mắn
    khi tìm cho họ một căn nhà,
  • 5:57 - 5:59
    nhưng nó cần được sửa lại một vài chỗ.
  • 5:59 - 6:02
    Nên bạn của tôi đã đến đó
    vào các buổi tối và ngày cuối tuần
  • 6:02 - 6:05
    để sơn lại, dọn dẹp và lắp ráp
    các đồ đạc trong nhà.
  • 6:06 - 6:07
    Khi ngày quan trọng đó đến,
  • 6:07 - 6:11
    chúng tôi chất đầy sữa và hoa quả tươi
    vào trong tủ lạnh của họ
  • 6:11 - 6:14
    và ra sân bay để gặp cả gia đình.
  • 6:14 - 6:18
    Mọi người đều khá bất ngờ,
  • 6:18 - 6:20
    đặc biệt là cậu bé 4 tuổi.
  • 6:21 - 6:24
    Mẹ cậu vừa đoàn tụ với chị gái của cậu
  • 6:24 - 6:27
    người đã đến Canada trước đó
    thông qua chương trình tương tự.
  • 6:27 - 6:31
    Họ đã không gặp như trong vòng 15 năm.
  • 6:32 - 6:38
    Khi bạn biết rằng có hơn 5.6 triệu
    người tị nạn đã trốn khỏi Syria,
  • 6:38 - 6:40
    bạn sẽ đối mặt với tấn bi kịch
  • 6:40 - 6:45
    mà não của con người
    không thực sự nhận thức hết được.
  • 6:45 - 6:47
    Điều này thực sự khó hiểu.
  • 6:49 - 6:52
    Trước đó, nếu ai đó trong chúng tôi
    được yêu cầu dành ra 15 giờ mỗi tháng
  • 6:52 - 6:55
    để giúp đỡ vấn đề khủng hoảng tị nạn,
  • 6:55 - 6:57
    chúng tôi chắc chắn sẽ trả lời là không.
  • 6:58 - 7:01
    Nhưng ngay khi chúng tôi đưa gia đình đó
    về nhà mới của họ ở Vancouver,
  • 7:01 - 7:03
    chúng tôi đều nhận ra rằng:
  • 7:03 - 7:07
    chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì
    để giúp họ hạnh phúc.
  • 7:08 - 7:14
    Trải nghiệm này đã làm tôi nghĩ
    thấu đáo hơn về nghiên cứu của mình.
  • 7:14 - 7:15
    Quay lại phòng thí nghiệm,
  • 7:15 - 7:18
    chúng tôi nhận thấy
    lợi ích của việc trao đi thực sự ý nghĩa
  • 7:18 - 7:22
    khi con người thực sự cảm nhận được
    sự kết nối giữa họ với những người họ giúp
  • 7:22 - 7:25
    và dễ dàng hình dung được sự khác biệt
    họ đang tạo nên
  • 7:25 - 7:27
    trong cuộc sống của những người kia.
  • 7:27 - 7:29
    Ví dụ, trong một thí nghiệm,
  • 7:29 - 7:32
    chúng tôi cho những người tham gia
    một cơ hội để quyên góp một chút tiền
  • 7:32 - 7:35
    cho UNICEF hoặc Spread the Net.
  • 7:35 - 7:37
    Chúng tôi đã cố ý chọn
    những tổ chức từ thiện này,
  • 7:37 - 7:41
    bởi vì chúng đồng hành với nhau
    và có cùng mục tiêu quan trọng
  • 7:41 - 7:43
    là nâng cao sức khỏe cho trẻ em.
  • 7:44 - 7:48
    Nhưng tôi nghĩ rằng UNICEF
    là một tổ chức từ thiện lớn và rộng
  • 7:48 - 7:50
    nên sẽ hơi khó một chút để hình dung ra
  • 7:50 - 7:54
    sự quyên góp nhỏ bé của bạn
    sẽ tạo ra sự khác biệt như thế nào.
  • 7:54 - 7:59
    Ngược lại, Spread the Net mang đến cho
    người quyên góp một sự đảm bảo chắc chắn:
  • 7:59 - 8:01
    cứ mỗi 10$ được quyên góp,
  • 8:01 - 8:05
    họ sẽ cung cấp 1 cái giường
    để bảo vệ trẻ khỏi bệnh sốt rét.
  • 8:05 - 8:09
    Chúng tôi nhận thấy rằng những người
    quyên góp càng nhiều cho Spread the Net,
  • 8:09 - 8:12
    họ càng cảm thấy hạnh phúc sau đó.
  • 8:13 - 8:17
    Ngược lại, cảm xúc nhận được
    từ việc quyên góp
  • 8:17 - 8:21
    hoàn toàn không có ở những người
    quyên góp cho UNICEF.
  • 8:22 - 8:26
    Điều này chỉ ra rằng chỉ quyên góp tiền
    cho một tổ chức từ thiện xứng đáng
  • 8:26 - 8:28
    luôn luôn không đủ.
  • 8:28 - 8:30
    Bạn cần có thể hình dung ra
  • 8:30 - 8:34
    một cách chính xác, rằng tiền của bạn
    sẽ tạo nên sự khác biệt như thế nào.
  • 8:35 - 8:39
    Tất nhiên, chương trình G5
    đã mang ý tưởng này lên một tầm cao mới.
  • 8:40 - 8:41
    Lần đầu tiên đảm nhận dự án này,
  • 8:41 - 8:45
    chúng tôi đã nói về thời điểm
    mà người tị nạn sẽ đến.
  • 8:45 - 8:49
    Bây giờ, chúng tôi nói về họ
    như là gia đình của mình.
  • 8:49 - 8:51
    Gần đây, chúng tôi đã đưa bọn trẻ
    đi trượt băng,
  • 8:51 - 8:55
    và sau ngày hôm đấy,
    Oliver - 6 tuổi, đã hỏi tôi,
  • 8:55 - 8:58
    "Mẹ, ai là đứa lớn nhất
    trong gia đình mình?"
  • 8:59 - 9:03
    Tôi cho rằng cậu bé đang nói về
    việc có quá nhiều anh chị em trong nhà,
  • 9:03 - 9:05
    và cậu đang nói về họ,
  • 9:05 - 9:07
    nhưng cũng là nói về gia đình người Syria
    của chúng tôi.
  • 9:08 - 9:10
    Từ khi gia đình của chúng tôi
    chuyển đến,
  • 9:10 - 9:14
    rất nhiều người và tổ chức
    đã đề nghị giúp đỡ,
  • 9:14 - 9:17
    cung cấp mọi thứ từ
    phục hồi răng miễn phí
  • 9:17 - 9:19
    cho đến những trại hè.
  • 9:20 - 9:24
    Điều đó làm tôi nhận ra
    sự tử tế tồn tại trong cộng đồng.
  • 9:25 - 9:27
    Nhờ vào một sự quyên góp nọ,
  • 9:27 - 9:29
    bọn trẻ được đi cắm trại xe đạp,
  • 9:29 - 9:31
    và mỗi ngày trong tuần,
  • 9:31 - 9:34
    một vài thành viên trong nhóm chúng tôi
    sẽ cố gắng đến đó để cổ vũ chúng.
  • 9:35 - 9:36
    Tôi đã tình cờ đến đó
  • 9:36 - 9:38
    vào ngày mà những bánh xe phụ
    được tháo ra,
  • 9:38 - 9:42
    và đứa bé 4 tuổi không nghĩ rằng
    đó là một ý kiến hay.
  • 9:43 - 9:46
    Nên tôi đã lại gần và nói chuyện với bé
  • 9:46 - 9:49
    về những lợi ích lâu dài
    của việc đi xe mà không có bánh xe phụ.
  • 9:49 - 9:52
    (Tiếng cười)
  • 9:52 - 9:56
    Sau đấy tôi nhớ ra rằng cậu bé mới 4 tuổi
    và không nói được tiếng Anh.
  • 9:56 - 10:00
    Nên tôi trở lại với 2 từ
    mà cậu bé chắc chắn biết:
  • 10:00 - 10:01
    que kem.
  • 10:02 - 10:05
    Con cứ thử đi mà không có bánh phụ đi,
    cô sẽ mua kem cho con.
  • 10:05 - 10:07
    Và đây là những gì diễn ra sau đó.
  • 10:08 - 10:10
    (Video) ED: Đúng rồi. Yeah!
  • 10:10 - 10:11
    Đứa trẻ: Con sẽ thử ạ.
  • 10:12 - 10:13
    ED: Ôi trời! Nhìn con đi kìa!
  • 10:13 - 10:16
    (Kêu lên) Nhìn con đi kìa!
    Con đã tự làm được tất cả đó!
  • 10:16 - 10:18
    (Khán giả) (Tiếng cười)
  • 10:18 - 10:20
    (Video) ED: Làm tốt lắm!
  • 10:20 - 10:22
    (Khán giả) (Tiếng cười)
  • 10:22 - 10:26
    (Vỗ tay)
  • 10:26 - 10:32
    ED: Và đây là một hình thức giúp đỡ
    mà con người tạo ra để vui vẻ,
  • 10:32 - 10:34
    nhưng trong 40 năm,
  • 10:34 - 10:36
    Canada là quốc gia duy nhất trên thế giới
  • 10:37 - 10:40
    cho phép công dân trong nước
    tài trợ cho người tị nạn.
  • 10:41 - 10:43
    Bây giờ -- Canada!
  • 10:43 - 10:45
    (Vỗ tay)
  • 10:45 - 10:47
    Điều này khá là tuyệt vời.
  • 10:47 - 10:51
    Giờ thì Úc và các nước Anh đang bắt đầu
    những chương trình tương tự.
  • 10:52 - 10:55
    Hãy tưởng tượng xem khủng hoảng về tị nạn
    sẽ khác như thế nào
  • 10:55 - 10:58
    nếu có càng nhiều quốc gia làm điều này.
  • 10:59 - 11:03
    Tạo ra những sự kết nối đầy ý nghĩa này
    giữa người với người
  • 11:03 - 11:06
    sẽ mang đến một cơ hội
    để giải quyết những thách thức
  • 11:06 - 11:08
    đầy gian nan này.
  • 11:08 - 11:13
    Một trong những thách thức đó nằm ở
    ngay chỗ tôi đang đứng bây giờ,
  • 11:13 - 11:16
    ở khu phố phía Đông của Vancouver.
  • 11:16 - 11:20
    Đây được đánh giá là khu phố
    nghèo nhất Canada .
  • 11:21 - 11:24
    Chúng tôi đã tranh cãi rằng có nên
    đưa một gia đình tị nạn đến đây không,
  • 11:24 - 11:28
    bởi vì có rất nhiều người ở đây cũng
    đang phải vật lộn với cuộc sống của họ.
  • 11:28 - 11:30
    Bạn tôi, Evan, nói rằng
    khi anh ấy còn nhỏ
  • 11:30 - 11:33
    và khi bố mẹ anh ấy lái xe dọc khu phố,
  • 11:33 - 11:35
    anh ấy sẽ cúi đầu xuống ghế sau.
  • 11:36 - 11:39
    Nhưng bố mẹ của Evan
    không bao giờ đoán được rằng
  • 11:39 - 11:40
    khi lớn lên,
  • 11:40 - 11:43
    anh ấy sẽ mở cánh cửa
    của một nhà hàng địa phương
  • 11:43 - 11:47
    và mời mọi người vào trong
    để thưởng thức bữa tối với 3 món.
  • 11:48 - 11:52
    Chương trình mà Evan đã giúp đỡ xây dựng
    được gọi là "Nhiều món ngon",
  • 11:52 - 11:54
    và mục tiêu của nó không chỉ là cung cấp
    những bữa ăn miễn phí
  • 11:54 - 11:56
    mà còn tạo ra những khoảnh khắc
    nhằm kết nối
  • 11:56 - 12:00
    những con người sẽ không bao giờ
    giao tiếp bằng ánh mắt với nhau.
  • 12:00 - 12:03
    Mỗi tối, một doanh nghiệp địa phương
    sẽ tài trợ bữa tối
  • 12:03 - 12:05
    và đưa một nhóm tình nguyện viên đến
  • 12:05 - 12:07
    để giúp nấu nướng và phục vụ bữa ăn.
  • 12:08 - 12:13
    Sau đó, thức ăn còn lại sẽ được phân phát
    cho những người lang thang trên đường,
  • 12:13 - 12:15
    và quan trọng là, số tiền còn lại đủ để
  • 12:15 - 12:17
    cung cấp một nghìn bữa trưa miễn phí
    cho cộng đồng
  • 12:17 - 12:19
    vào ngày tiếp theo.
  • 12:19 - 12:23
    Nhưng lợi ích của chương trình này
    vượt qua cả thức ăn.
  • 12:24 - 12:28
    Đối với tình nguyện viên, nó đã cung cấp
    cho họ một cơ hội để kết nối với mọi người
  • 12:28 - 12:31
    ngồi xuống và lắng nghe
    những câu chuyện của họ.
  • 12:32 - 12:36
    Sau trải nghiệm đó, một tình nguyện viên
    đã thay đổi việc đi lại của anh ấy
  • 12:36 - 12:39
    nên thay vì tránh mặt hàng xóm,
  • 12:39 - 12:40
    anh ấy đi qua họ,
  • 12:40 - 12:44
    cười hoặc nhìn thẳng vào mắt họ
    khi anh gặp những gương mặt quen.
  • 12:45 - 12:49
    Tất cả chúng ta đều có thể tìm ra
    sự vui vẻ từ việc trao đi.
  • 12:50 - 12:53
    Nhưng chúng ta không nên mong đợi
    điều này tự động diễn ra.
  • 12:53 - 12:58
    Để dành tiền giúp đỡ người khác
    không nhất thiết sẽ hạnh phúc hơn.
  • 12:58 - 13:01
    Thay vào đó, cách mà chúng ta giúp đỡ
    quan trọng hơn nhiều.
  • 13:01 - 13:04
    Và nếu chúng ta muốn mọi người
    trao đi nhiều hơn,
  • 13:04 - 13:08
    chúng ta cần phải phá vỡ cái cách
    mà chúng ta nghĩ về việc từ thiện.
  • 13:08 - 13:11
    Chúng ta cần tạo ra nhiều cơ hội
    để trao đi
  • 13:11 - 13:14
    điều này sẽ giúp chúng ta trân trọng
    cộng đồng chung hơn.
  • 13:14 - 13:17
    Nếu một trong số các bạn
    làm việc cho một tổ chức từ thiện,
  • 13:17 - 13:21
    Đừng thưởng cho những người quyên góp
    những cái bút hoặc những cuốn lịch.
  • 13:22 - 13:26
    (Vỗ tay)
  • 13:26 - 13:28
    Thưởng cho họ những cơ hội
  • 13:28 - 13:32
    để họ nhìn thấy được sự tác động cụ thể
    mà sự rộng lượng của họ mang lại
  • 13:32 - 13:36
    và kết nối họ với những cá nhân
    và cộng đồng mà họ đang giúp đỡ.
  • 13:38 - 13:42
    Chúng ta thường nghĩ về việc trao đi
    như là một điều chúng ta nên làm.
  • 13:42 - 13:44
    Và đúng là như vậy.
  • 13:45 - 13:47
    Nhưng nghĩ theo cách này
  • 13:47 - 13:52
    thì chúng ta đang bỏ lỡ một trong những
    điều tuyệt vời nhất khi là một con người:
  • 13:52 - 13:56
    rằng chúng ra cần tìm ra sự vui vẻ
    từ việc giúp đỡ người khác.
  • 13:57 - 14:02
    Hãy ngừng nghĩ về việc trao đi
    như là một sự bắt buộc về mặt đạo đức
  • 14:02 - 14:06
    và bắt đầu nghĩ về nó
    như là một nguồn vui.
  • 14:07 - 14:08
    Cám ơn các bạn.
  • 14:08 - 14:13
    (Vỗ tay).
Title:
Giúp đỡ người khác khiến chúng ta hạnh phúc -- nhưng quan trọng là giúp đỡ như thế nào
Speaker:
Elizabeth Dunn
Description:

Nghiên cứu cho thấy rằng giúp đỡ người khác khiến chúng ta hạnh phúc hơn. Nhưng trong một nghiên cứu đột phá về sự rộng lượng và niềm vui của nhà tâm lí xã hội Elizabeth Dunn, bà đã nhận ra một điều: cách chúng ta giúp đỡ cũng rất quan trọng. Nếu chúng ta có thể tạo ra một sự thay đổi đúng đắn trong việc giúp đỡ người khác, chúng ta sẽ nhận ra cách tạo ra ảnh hưởng mạnh mẽ hơn -- và theo đó làm tăng lên sự hạnh phúc của chính mình. Bà nói "Hãy ngừng nghĩ về việc trao đi như là một sự bắt buộc về mặt đạo đức mà hãy bắt đầu nghĩ về nó như là một nguồn vui".

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
14:29

Vietnamese subtitles

Revisions