Sarah Kaminsky: Bố tôi, người giả mạo
-
0:01 - 0:04Tôi là con gái của một người làm đồ giả,
-
0:04 - 0:06không giống những người làm đồ giả khác ...
-
0:06 - 0:09Khi bạn nghe từ "làm đồ giả", bạn thường hiểu là "hám lợi".
-
0:09 - 0:12Bạn hiểu là "làm tiền giả", "làm tranh giả"
-
0:12 - 0:15Bố tôi không phải một người như vậy.
-
0:15 - 0:16Trong 30 năm cuộc đời,
-
0:16 - 0:19ông làm giấy tờ giả --
-
0:19 - 0:20không phải cho bản thân, mà luôn là cho người khác,
-
0:20 - 0:24và để cứu giúp những người bị ngược đãi, bị áp bức.
-
0:24 - 0:26Để tôi kể về ông.
-
0:26 - 0:30Đây là bố tôi năm ông 19 tuổi.
-
0:30 - 0:34Mọi chuyện bắt đầu với ông vào Thế Chiến thứ 2,
-
0:34 - 0:36năm 17 tuổi ông thấy mình
-
0:36 - 0:37chui vào một xưởng làm giấy tờ giả.
-
0:37 - 0:42Ông nhanh chóng trở thành chuyên gia làm giấy tờ giả cho quân Kháng chiến.
-
0:42 - 0:44Chuyện này không tầm thường --
-
0:44 - 0:46sau giải phóng, ông tiếp tục
-
0:46 - 0:50làm giấy tờ giả cho mãi đến những năm 70.
-
0:50 - 0:51Khi tôi còn nhỏ
-
0:51 - 0:53tất nhiên tôi không biết gì về điều này.
-
0:53 - 0:56Đây là tôi, là khuôn mặt đang làm trò ở giữa.
-
0:56 - 0:58Tôi lớn lên ở ngoại ô Paris
-
0:58 - 1:02tôi nhỏ tuổi nhất trong 3 đứa.
-
1:02 - 1:05Tôi có một người bố "bình thường" như bao người khác,
-
1:05 - 1:07ngoại trừ sự thật là ông lớn hơn 30 tuổi ...
-
1:07 - 1:11uhm, cơ bản là ông đủ tuổi ông của tôi.
-
1:11 - 1:14Dù sao, ông là một nhiếp ảnh gia và là một nhà giáo dục đường phố,
-
1:14 - 1:17ông luôn dạy chúng tôi phải nghiêm chỉnh tuân theo luật pháp.
-
1:17 - 1:20Và tất nhiên là ông chưa bao giờ nói về cuộc đời trước đây của mình
-
1:20 - 1:22khi ông là một người làm đồ giả.
-
1:22 - 1:24Nhưng có một sự cố mà tôi sắp kể sau đây,
-
1:24 - 1:27có lẽ là điều khiến tôi nghi ngờ đôi điều.
-
1:27 - 1:30Lúc đó tôi đang học trung học và bị điểm kém,
-
1:30 - 1:32là một chuyện hiếm gặp đối với tôi,
-
1:32 - 1:35nên tôi quyết định giấu bố mẹ tôi.
-
1:35 - 1:39Để làm vậy, tôi lên kế hoạch giả chữ kí của họ.
-
1:39 - 1:42Tôi bắt đầu giả chữ kí của mẹ,
-
1:42 - 1:45bởi vì chữ kí của bố rõ là khó giả.
-
1:45 - 1:48Thế, tôi bắt đầu làm. Tôi lấy vài tờ giấy
-
1:48 - 1:51rồi bắt đầu tập, tập, tập,
-
1:51 - 1:53cho đến khi tôi thấy mình viết cứng tay rồi,
-
1:53 - 1:55và kí thật.
-
1:55 - 1:57Sau đó, trong lúc kiểm tra cặp,
-
1:57 - 2:00mẹ tôi cầm bài tập của tôi lên và lập tức nhìn thấy chữ kí giả.
-
2:00 - 2:02Bà la mắng xối xả chưa từng có.
-
2:02 - 2:05Tôi trốn vào phòng ngủ, nằm dưới chăn,
-
2:05 - 2:08rồi tôi đợi bố tôi đi làm về
-
2:08 - 2:10có thể nói là, với sự sợ hãi kinh khủng.
-
2:10 - 2:12Tôi nghe ông bước bước vào.
-
2:12 - 2:16Tôi vẫn nằm trong chăn. Ông bước vào phòng tôi,
-
2:16 - 2:18ngồi ở góc giường,
-
2:18 - 2:21và im lặng, nên tôi kéo chăn ra khỏi đầu,
-
2:21 - 2:24khi ông nhìn tôi ông phì cười.
-
2:24 - 2:27Ông cười rất dữ, ông không thể dừng lại được, và tay ông thì cầm bài tập của tôi.
-
2:27 - 2:31Rồi ông nói, "Mà thực là, Sarah, đáng ra con có thể tập thêm! Con không thấy nó quá nhỏ à?"
-
2:31 - 2:37Thực ra, nó khá nhỏ.
-
2:37 - 2:39Tôi sinh ra ở Algeria.
-
2:39 - 2:42Ở đó tôi nghe người ta gọi bố tôi là một "moudjahid"
-
2:42 - 2:44có nghĩa là "lính".
-
2:44 - 2:48Sau đó, khi ở Pháp, tôi rất thích nghe trộm người lớn nói chuyện,
-
2:48 - 2:51tôi nghe đủ chuyện về cuộc đời trước đây của bố tôi,
-
2:51 - 2:54đặc biệt là những gì ông đã "làm" trong Thế Chiến II,
-
2:54 - 2:56những gì ông đã "làm" trong chiến tranh Algeria.
-
2:56 - 2:59Và trong đầu, tôi nghĩ rằng "làm" trong một cuộc chiến nghĩa là làm một người lính.
-
2:59 - 3:03Nhưng hiểu bố tôi, và ông luôn nói rằng ông là một người chuộng hòa bình, không bạo lực,
-
3:03 - 3:06tôi thấy thật khó hình dung ông với một cái mũ cối và khẩu súng.
-
3:06 - 3:08Thực sự, hình tượng đó rất xa vời với tôi.
-
3:08 - 3:11Một ngày, khi bố tôi đang làm việc với một hồ sơ
-
3:11 - 3:14để nhập quốc tịch Pháp cho chúng tôi,
-
3:14 - 3:16tôi chợt thấy vài giấy tờ
-
3:16 - 3:19khiến tôi chú ý.
-
3:19 - 3:20Đó là thật!
-
3:20 - 3:23Những cái đó là của tôi, tôi sinh ra là một người Argentina.
-
3:23 - 3:25Mà giấy tờ tôi chợt thấy
-
3:25 - 3:27sẽ giúp chúng tôi có cơ sở nói với chính quyền
-
3:27 - 3:30là một giấy tờ từ quân đội
-
3:30 - 3:33đại diện cho các tổ chức bí mật
-
3:33 - 3:35cảm ơn bố tôi vì việc ông đã làm.
-
3:35 - 3:38Rồi đột nhiên tôi thốt lên "wow!"
-
3:38 - 3:39Bố tôi, một đặc vụ bí mật?
-
3:39 - 3:42Rất giống James Bond.
-
3:42 - 3:46Tôi muốn hỏi ông nhiều câu hỏi mà ông không trả lời.
-
3:46 - 3:49Sau đó, tôi tự hỏi mình rằng
-
3:49 - 3:52một ngày nào đó tôi sẽ phải hỏi ông.
-
3:52 - 3:54Và rồi tôi làm mẹ và có con trai,
-
3:54 - 3:57cuối cùng quyết định đã đến lúc -- ông nhất định phải nói cho tôi biết.
-
3:57 - 3:59Tôi đã làm mẹ
-
3:59 - 4:01còn ông đang ăn mừng sinh nhật thứ 77,
-
4:01 - 4:04đột nhiên tôi rất rất lo sợ.
-
4:04 - 4:06Tôi sợ ông sẽ đi
-
4:06 - 4:08đem sự im lặng đi cùng
-
4:08 - 4:10và đem theo cả những bí mật.
-
4:10 - 4:12Tôi cố gắng thuyết phục ông rằng câu chuyện đó rất quan trọng với chúng tôi,
-
4:12 - 4:14và có thể còn với những người khác
-
4:14 - 4:16nếu ông chia sẻ.
-
4:16 - 4:18Ông quyết định kể tôi nghe
-
4:18 - 4:19và tôi đã viết một cuốn sách,
-
4:19 - 4:21mà lát nữa tôi sẽ lấy ra kể một vài trích đoạn.
-
4:21 - 4:24Vậy, chuyện của ông. Bố tôi sinh ra ở Argentina.
-
4:24 - 4:26Bố mẹ ông là người gốc Nga.
-
4:26 - 4:30Cả gia đình đến định cư ở Pháp những năm 30.
-
4:30 - 4:35Bố mẹ ông là người Do Thái, Nga và trên tất cả, họ rất nghèo.
-
4:35 - 4:38Nên năm 14 tuổi bố tôi phải đi làm.
-
4:38 - 4:39Với bằng tốt nghiệp duy nhất,
-
4:39 - 4:40là chứng chỉ tốt nghiệp tiểu học,
-
4:40 - 4:43ông tìm cho mình công việc thợ nhuộm - người lau khô.
-
4:43 - 4:46Đó là nơi ông khám phá ra gì đó thực sự diệu kì,
-
4:46 - 4:48và khi ông nói về điều đó, nó thật tuyệt vời --
-
4:48 - 4:51đó là ảo thuật của hóa nhuộm.
-
4:51 - 4:53Trong thời gian đó đang diễn ra chiến tranh
-
4:53 - 4:55mẹ ông bị giết khi ông mới 15 tuổi.
-
4:55 - 4:58Sự việc này cùng lúc với khi
-
4:58 - 5:00ông dồn hết tâm trí và sức lực vào hóa học
-
5:00 - 5:03bởi vì đó niềm an ủi duy nhất với ông.
-
5:03 - 5:06Cả ngày ông đặt nhiều câu hỏi với ông chủ
-
5:06 - 5:09để học, để tích lũy nhiều và nhiều kiến thức,
-
5:09 - 5:10đến tối, khi không ai nhìn ngó nữa,
-
5:10 - 5:13ông làm thí nghiệm.
-
5:13 - 5:18Ông gần như rất thích việc tẩy mực.
-
5:18 - 5:20Tất cả những điều này là để nói rằng
-
5:20 - 5:22nếu bố tôi thực là người làm đồ giả
-
5:22 - 5:24thì gần như do ngẫu nhiên.
-
5:24 - 5:27Gia đình ông là người Do Thái, vì thế họ bị truy lùng.
-
5:27 - 5:30Cuối cùng họ đều bị bắt và bị đưa tới trại Drancy
-
5:30 - 5:33họ xoay sở để chạy trốn vào phút cuối cùng, nhờ vào giấy tờ quốc tích Argentina.
-
5:33 - 5:34Họ đã thoát,
-
5:34 - 5:37nhưng họ luôn gặp nguy hiểm. Cái nhãn "Do Thái" to lớn vẫn nằm trên giấy tờ tùy thân.
-
5:37 - 5:40Chính ông tôi là người quyết định cần giấy tờ giả mạo.
-
5:40 - 5:44Bố tôi luôn luôn tuân thủ luật lệ
-
5:44 - 5:46cho dù ông bị ngược đãi,
-
5:46 - 5:48ông cũng không bao giờ nghĩ đến giấy tờ giả.
-
5:48 - 5:51Nhưng chính ông là người đến gặp người đàn ông quân Kháng chiến.
-
5:51 - 5:54Vào thời đó giấy tờ có bìa cứng,
-
5:54 - 5:55và được điền bằng tay,
-
5:55 - 5:58nêu công việc của bạn.
-
5:58 - 6:00Để sống sót, ông cần có việc làm
-
6:00 - 6:02Ông yêu cầu người đàn ông đó
-
6:02 - 6:04viết chữ "thợ nhuộm".
-
6:04 - 6:07Người đàn ông đột nhiên nhìn rất, rất thích thú.
-
6:07 - 6:10Là một "thợ nhuộm", bạn có biết cách để tẩy dấu mực?
-
6:10 - 6:12Tất nhiên là ông biết.
-
6:12 - 6:14Đột nhiên người đó bắt đầu giải thích rằng
-
6:14 - 6:17thực ra toàn quân Kháng chiến có một vấn đề lớn:
-
6:17 - 6:20thậm chí những chuyên gia hàng đầu
-
6:20 - 6:23cũng không thể xóa được dấu mực, gọi là "không tẩy",
-
6:23 - 6:25mực xanh "Waterman"
-
6:25 - 6:29Bố tôi lập tức trả lời rằng ông biết chính xác
-
6:29 - 6:30cách tẩy đi như thế nào.
-
6:30 - 6:34Lúc đó, người đàn ông đó hẳn rất ấn tượng với cậu thanh niên 17 tuổi này
-
6:34 - 6:38người ngay tức khắc cho ông cái công thức, nên ông đã nhận cậu ta.
-
6:38 - 6:40Thực ra, dù không biết gì về nó, ông đã phát minh ra một thứ
-
6:40 - 6:43mà chúng ta có thể thấy ở bất cứ hộp bút học sinh nào:
-
6:43 - 6:46được gọi là "bút xóa"
-
6:46 - 6:52(Vỗ tay)
-
6:52 - 6:53Nhưng đó chỉ mới là bắt đầu.
-
6:53 - 6:55Đó là bố tôi.
-
6:55 - 6:56Ngay khi ông vào phòng thí nghiệm,
-
6:56 - 6:58dù ông là người trẻ tuổi nhất,
-
6:58 - 7:01ông lập tức nhận thấy có một vấn đề với việc làm giấy tờ giả.
-
7:01 - 7:04Hoạt động làm giả không có cải tiến nào thêm.
-
7:04 - 7:06Nhưng nhu cầu thì vẫn tăng
-
7:06 - 7:09và việc làm giả trên các giấy tờ đã có sẵn thật khó.
-
7:09 - 7:10Ông tự nhủ cần phải làm giả ngay từ đầu.
-
7:10 - 7:13Ông bắt đầu làm máy in. Ông làm bản khắc quang.
-
7:13 - 7:15Ông khởi xướng làm mấy con tem bằng cao su.
-
7:15 - 7:17Ông bắt đầu phát minh ra đủ kiểu đồ --
-
7:17 - 7:20với một số vật liệu ông đã tạo ra máy ly tâm từ một cái bánh xe đạp.
-
7:20 - 7:22Dù sao đi nữa, ông phải làm tất cả những việc này
-
7:22 - 7:25vì ông hoàn toàn bị ám ảnh của thành phẩm đạt được.
-
7:25 - 7:27Ông đã làm một phép tính đơn giản:
-
7:27 - 7:30Trong một giờ ông có thể làm được 30 giấy tờ giả.
-
7:30 - 7:34Nếu ông ngủ một giờ, 30 người sẽ chết.
-
7:34 - 7:38Ông ý thức mình phải có trách nhiệm
-
7:38 - 7:41cho tính mạng của người khác khi chỉ mới 17 tuổi --
-
7:41 - 7:44và còn cảm thấy tội lỗi vì là kẻ sống sót,
-
7:44 - 7:47vì ông trốn khỏi trại giam còn bạn bè ông thì không --
-
7:47 - 7:50ý thức đó theo suốt cuộc đời ông.
-
7:50 - 7:52Và điều này có thể giải thích vì sao, trong 30 năm,
-
7:52 - 7:55ông tiếp tục làm giấy tờ giả mạo
-
7:55 - 7:57trả giá bằng sự hi sinh.
-
7:57 - 7:58Tôi muốn nói về những hi sinh đó,
-
7:58 - 8:00bởi vì có quá nhiều.
-
8:00 - 8:03Rõ ràng có sự hi sinh về tiền của
-
8:03 - 8:04bởi vì ông luôn từ chối nhận tiền trả công.
-
8:04 - 8:07Đối với ông, nhận tiền có nghĩa là một con buôn vụ lợi.
-
8:07 - 8:09Nếu ông nhận tiền công,
-
8:09 - 8:11ông sẽ không thể nói "có" hay "không"
-
8:11 - 8:13khi ông cho rằng có một lý do thỏa đáng hay không thỏa đáng.
-
8:13 - 8:15Vì vậy ông làm nghề nhiếp ảnh vào ban ngày,
-
8:15 - 8:16và làm thợ làm giả vào ban đêm trong 30 năm.
-
8:16 - 8:18Đối với ông đã không còn thời gian ngày và đêm.
-
8:18 - 8:22Và rồi còn cả sự hi sinh về cảm xúc:
-
8:22 - 8:24Làm sao có thể sống với một người phụ nữ khi có nhiều bí mật như vậy được?
-
8:24 - 8:29Làm sao một người có thể giải thích ông làm gì trong phòng thí nghiệm vào ban đêm, tất cả các đêm?
-
8:29 - 8:32Tất nhiên, còn có một sự hi sinh khác nữa
-
8:32 - 8:35liên quan tới gia đình mà về sau tôi mới hiểu nhiều hơn.
-
8:35 - 8:38Một ngày bố tôi giới thiệu tôi với chị gái tôi.
-
8:38 - 8:42Ông còn giải thích rằng tôi có một anh trai nữa,
-
8:42 - 8:48và lần đầu tôi gặp họ tôi chỉ mới 3 hay 4 tuổi,
-
8:48 - 8:50còn họ lớn hơn tôi 30 tuổi.
-
8:50 - 8:56Giờ thì họ đều đã ở tuổi ngũ tuần.
-
8:56 - 8:58Để viết cuốn sách đó,
-
8:58 - 9:02tôi hỏi chị gái tôi. Tôi muốn biết bố tôi là ai,
-
9:02 - 9:04người bố mà chị biết.
-
9:04 - 9:08Chị giải thích rằng người bố mà chị có
-
9:08 - 9:12sẽ nói với anh chị là ông sẽ đến đón vào ngày Chủ nhật để dắt đi bộ.
-
9:12 - 9:14Họ sẽ thay quần áo chỉnh tề và đợi ông,
-
9:14 - 9:16nhưng ông sẽ không bao giờ đến.
-
9:16 - 9:20Ông sẽ nói "Bố sẽ gọi". Ông không gọi.
-
9:20 - 9:22Và rồi ông không đến
-
9:22 - 9:25Một ngày nọ ông biến mất hoàn toàn.
-
9:25 - 9:26Thời gian trôi qua,
-
9:26 - 9:29lúc đầu họ nghĩ
-
9:29 - 9:31ông hẳn đã quên mất họ rồi.
-
9:31 - 9:32Thời gian trôi,
-
9:32 - 9:34và cuối cùng sau gần 2 năm, họ nghĩ
-
9:34 - 9:38"Có lẽ bố chúng ta đã chết".
-
9:38 - 9:40Và thế là tôi hiểu
-
9:40 - 9:43việc hỏi bố quá nhiều câu hỏi
-
9:43 - 9:46đã xoáy vào cả quá khứ ông không muốn nói về
-
9:46 - 9:47vì nó đau đớn.
-
9:47 - 9:52Và trong khi anh chị khác mẹ của tôi nghĩ rằng mình đã bị bỏ rơi,
-
9:52 - 9:54mồ côi,
-
9:54 - 9:56thì bố tôi đang làm giấy tờ giả.
-
9:56 - 10:00Và nếu ông không nói cho họ biết là bởi vì muốn bảo vệ họ.
-
10:00 - 10:01Sau giải phóng, ông làm giấy tờ giả
-
10:01 - 10:04để những người sống sót trong các trại tập trung di cư tới Palestine
-
10:04 - 10:06trước khi lập ra nước Israel.
-
10:06 - 10:08Sau đó, ông là một người trung thành chống đối thực dân,
-
10:08 - 10:12ông làm giấy tờ cho người Algeria trong chiến tranh Algeria.
-
10:12 - 10:15Sau chiến tranh Algeria,
-
10:15 - 10:17ở tại trái tim của phong trào kháng chiến quốc tế
-
10:17 - 10:19tên ông được lưu truyền,
-
10:19 - 10:21và cả thế giới đến gõ cửa nhà ông.
-
10:21 - 10:25Ở Châu Phi có các nước đấu tranh giành độc lập:
-
10:25 - 10:28Guinea, Guinea-Bissau, Angola.
-
10:28 - 10:32Rồi bố tôi liên hệ với tổ chức chống phân biệt chủng tộc của Nelson Mandela.
-
10:32 - 10:36Ông làm giấy tờ giả cho những người da đen Nam Phi bị ngược đãi.
-
10:36 - 10:38Cũng có Mỹ Latinh nữa.
-
10:38 - 10:40Bố tôi đã giúp những người chống lại chế độ độc tài
-
10:40 - 10:42ở Cộng hòa Dominica, Haiti,
-
10:42 - 10:48và rồi chuyển qua Brazil, Argentina, Venezuela, El Salvador, Nicaragua,
-
10:48 - 10:54Colombia, Peru, Uruguay, Chile và Mexico.
-
10:54 - 10:56Và rồi cả chiến tranh Việt Nam.
-
10:56 - 10:58Bố tôi làm giấy tờ giả cho lính đào ngũ Mỹ
-
10:58 - 11:01họ là những người không muốn đưa tay chống lại người Việt Nam.
-
11:01 - 11:03Cũng không ngoại trừ Châu Âu.
-
11:03 - 11:05Bố tôi đã làm giả giấy tờ cho những người chống đối
-
11:05 - 11:09Franco ở Tây Ban Nha, Salazar ở Bồ Đào Nha,
-
11:09 - 11:14chống lại chế độ độc tài của tên đại tá ở Hy Lạp,
-
11:14 - 11:16và thậm chí cả ở Pháp.
-
11:16 - 11:19Chỉ có một lần, xảy ra vào tháng 5 năm 1968.
-
11:19 - 11:21Bố tôi hẳn nhiên rất quan tâm theo dõi
-
11:21 - 11:24các cuộc biểu tình trong tháng Năm,
-
11:24 - 11:26nhưng trái tim ông lại ở nơi khác, cũng như thời gian của ông
-
11:26 - 11:30vì ông có hơn 15 nước để phục vụ.
-
11:30 - 11:32Có một lần, ông nhận lời làm giấy tời giả
-
11:32 - 11:34cho một người bạn có thể thấy quen.
-
11:34 - 11:37(Cười)
-
11:37 - 11:39Những ngày đó ông trẻ hơn nhiều,
-
11:39 - 11:41và bố tôi nhận làm hồ sơ giả
-
11:41 - 11:44để ông có thể trở lại và diễn thuyết ở một cuộc họp.
-
11:44 - 11:49Ông nói với tôi rằng những giấy tờ đó dính dáng tới truyền thông nhất
-
11:49 - 11:52và ít hữu ích nhất mà ông từng làm trong suốt đời.
-
11:52 - 11:54Nhưng, ông đồng ý làm,
-
11:54 - 11:57thậm chí dù Daniel Cohn-Bendit không bị nguy hiểm gì cả,
-
11:57 - 12:00chỉ vì
-
12:00 - 12:01đó là một cơ hội tốt
-
12:01 - 12:03để qua mặt các nhà chức trách,
-
12:03 - 12:06và để cho họ thấy không có gì thưa rỗng hơn là những ranh giới --
-
12:06 - 12:11mà ý tưởng thì không có ranh giới.
-
12:11 - 12:13Cả tuổi thơ tôi,
-
12:13 - 12:17trong khi bố của bạn bè kể chúng nghe chuyện cổ Grimm,
-
12:17 - 12:21bố tôi kể tôi chuyện về những người hùng rất thầm lặng
-
12:21 - 12:24có lý tưởng sống khó lay chuyển
-
12:24 - 12:27họ đã tạo nên những điều kì diệu.
-
12:27 - 12:31Những anh hùng đó không cần một quân đội phía sau họ.
-
12:31 - 12:33Dù sao đi nữa, không ai theo họ cả,
-
12:33 - 12:37ngoại trừ một ít đàn ông và phụ nữ có niềm tin và lòng can đảm.
-
12:37 - 12:38Về sau tôi hiểu hơn
-
12:38 - 12:41rằng đó thực ra là câu chuyện của riêng ông, bố tôi kể để đưa tôi vào giấc ngủ.
-
12:41 - 12:44Tôi hỏi ông có khi nào nghĩ đến những hi sinh của ông,
-
12:44 - 12:46có khi nào ông tiếc nuối.
-
12:46 - 12:48Ông nói không.
-
12:48 - 12:50Ông nói rằng ông không thể
-
12:50 - 12:53chứng kiến hay chịu đựng bất công mà không làm gì cả.
-
12:53 - 12:56Ông đã tin, và đến giờ ông vẫn tin
-
12:56 - 12:58rằng có thể có một thế giới khác --
-
12:58 - 13:01một thế giới mà ở nơi đó không ai cần phải một người làm giả.
-
13:01 - 13:03Ông vẫn mơ về nó.
-
13:03 - 13:05Bố tôi
-
13:05 - 13:06đang có mặt trong phòng này ngày hôm nay.
-
13:06 - 13:11Ông tên là Adolfo Kaminsky, và tôi sẽ mời ông đứng dậy.
-
13:11 - 13:31(Vỗ tay)
-
13:31 - 13:34Cảm ơn.
- Title:
- Sarah Kaminsky: Bố tôi, người giả mạo
- Speaker:
- Sarah Kaminsky
- Description:
-
Sarah Kaminsky kể một chuyện kì tích về bố cô, ông Adolfo và những việc ông làm trong Thế chiến II -- sử dụng sự khéo léo và tài năng giả mạo của mình để cứu sống nhiều nhân mạng. Bài nói này ở diễn đàn TEDxParis bằng tiếng Pháp, được chuyển thành phụ đề tiếng Anh.
- Video Language:
- French
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 13:40