Return to Video

Jason Fried: Tại sao công việc không được giải quyết tại công sở

  • 0:00 - 0:02
    Tôi xin được nói về công việc
  • 0:02 - 0:04
    mà đặc biệt là tại sao mọi người có vẻ như không
  • 0:04 - 0:06
    giải quyết công việc trong giờ làm việc
  • 0:06 - 0:09
    đó là vấn đề mà tất cả chúng ta đều gặp phải.
  • 0:09 - 0:11
    Nhưng hãy bắt đầu từ gốc rễ của vấn đề.
  • 0:11 - 0:14
    Chúng ta có các công ty, các tổ chức phi chính phủ, các tổ chức từ thiện,
  • 0:14 - 0:16
    và các tổ chức này
  • 0:16 - 0:18
    đều có nhân viên
  • 0:18 - 0:20
    hoặc những tình nguyện viên.
  • 0:20 - 0:23
    Và những tổ chức này đều mong rằng những nhân viên này
  • 0:23 - 0:25
    làm tốt công việc --
  • 0:25 - 0:27
    là điều tôi mong.
  • 0:27 - 0:29
    Ít ra cũng hoàn thành tốt, mong là hoàn tất được công việc --
  • 0:29 - 0:31
    mong hơn nữa là hoàn thành công việc tốt.
  • 0:31 - 0:33
    Và vì thế mà theo kiểu cũ là họ quyết định
  • 0:33 - 0:35
    rằng tất cả mọi người cần phải tập trung lại một nơi
  • 0:35 - 0:37
    để làm công việc đó.
  • 0:37 - 0:40
    Nên một công ty, hay một tổ chức từ thiện, hay một tổ chức cơ quan
  • 0:40 - 0:42
    theo đúng kiểu mẫu - trừ khi là chúng ta làm việc ở Châu Phi,
  • 0:42 - 0:44
    nếu chúng ta thực sự may mắn để làm điều đó -
  • 0:44 - 0:46
    thì hầu hết mọi người phải đến văn phòng mỗi ngày,
  • 0:46 - 0:48
    Nên những hình thức công ty này,
  • 0:48 - 0:50
    họ xây văn phòng.
  • 0:50 - 0:53
    Họ bắt đầu tìm kiếm và họ mua một tòa nhà, hoặc là thuê lại,
  • 0:53 - 0:55
    hoặc thuê lại một phần của tòa nhà,
  • 0:55 - 0:58
    và rồi họ lấp đầy không gian bằng vật dụng.
  • 0:58 - 1:01
    Họ kê bàn, tủ
  • 1:01 - 1:03
    ghế, trang thiết bị máy tính
  • 1:03 - 1:05
    phần mềm,
  • 1:05 - 1:07
    đường truyền internet
  • 1:07 - 1:10
    có thể là một tủ lạnh, có thể là vài thứ khác,
  • 1:10 - 1:12
    và họ mong đợi là nhân viên của họ, hoặc những tình nguyện viên,
  • 1:12 - 1:15
    đến nơi đó mỗi ngày để hoàn thành tốt công viêc.
  • 1:15 - 1:18
    Hoàn toàn hợp lý khi đòi hỏi điều đó.
  • 1:18 - 1:20
    Tuy nhiên, nếu chúng ta thực sự nói với mọi người
  • 1:20 - 1:22
    và thậm chí hỏi chính mình,
  • 1:22 - 1:24
    và đòi hỏi chính bàn thân mình,
  • 1:24 - 1:27
    nơi nào mà bạn thực sự muốn đi khi bạn thật sự cần giải quyết việc gì đó?
  • 1:27 - 1:29
    Chúng ta sẽ thấy rằng mọi người không ai nói rằng
  • 1:29 - 1:31
    mà sao họ phải nói chứ
  • 1:31 - 1:33
    Nếu chúng ta hỏi: nơi nào anh cần phải tới
  • 1:33 - 1:35
    khi anh/chị cần giải quyết việc gì đó?
  • 1:35 - 1:37
    Và chúng ta sẽ nhận được ba câu trả lời.
  • 1:37 - 1:40
    Một là nơi nào đó, chổ nào đó hoặc một cái phòng.
  • 1:40 - 1:42
    Câu khác là một vật di chuyển.
  • 1:42 - 1:44
    Và thứ ba là một khoảng thời gian.
  • 1:44 - 1:46
    Sau đây là những ví dụ.
  • 1:46 - 1:49
    Khi tôi hỏi mọi người - và tôi hỏi mọi người câu hỏi này trong vòng 10 năm -
  • 1:49 - 1:51
    Tôi hỏi họ là "Anh/chị đi đâu khi cần giải quyết một công việc nào đó?"
  • 1:51 - 1:54
    Tôi sẽ có câu trả lời đại loại như là hiên nhà, nhà sau,
  • 1:54 - 1:56
    nhà bếp.
  • 1:56 - 1:58
    Tôi sẽ được trả lời ở những nơi như là một phòng thêm trong nhà,
  • 1:58 - 2:00
    hầm,
  • 2:00 - 2:03
    quá cafe, thư viện.
  • 2:03 - 2:06
    Rồi chúng ta sẽ có thêm những câu trả lời như là tàu hỏa,
  • 2:06 - 2:09
    máy bay, xe hơi - phương tiện đi lại đến chổ làm.
  • 2:09 - 2:11
    Và chúng ta cũng có những câu trả lời đại loại như,
  • 2:11 - 2:13
    "Tôi ở đâu cũng không quan trọng,
  • 2:13 - 2:16
    miễn là đó là lúc sáng sớm hoặc thật trễ vào buổi tối hoặc vawo những ngày cuối tuần".
  • 2:16 - 2:19
    Chúng ta sẽ chẳng nghe ai nói là văn phòng cả.
  • 2:19 - 2:22
    Nhưng việc làm ăn thường phải bỏ tiền vào những nơi được gọi tên là văn phòng
  • 2:22 - 2:24
    nơi mà mọi người ai cũng phải đến,
  • 2:24 - 2:27
    trong khi không ai giải quyết việc tại văn phòng.
  • 2:27 - 2:29
    Tại sao lại như vậy?
  • 2:29 - 2:31
    Tại sao thế?
  • 2:31 - 2:34
    Sao lại có việc mâu thuẩn như vậy xảy ra?
  • 2:34 - 2:36
    Và điều mà chúng ta thấy được là, nếu chúng ta tìm hiểu vấn đề sâu hơn một tí,
  • 2:36 - 2:38
    chúng ta sẽ thấy rằng
  • 2:38 - 2:40
    mọi việc đang diễn ra như vậy
  • 2:40 - 2:42
    mọi người đi làm
  • 2:42 - 2:44
    và họ đi làm vào những ngày làm của mình
  • 2:44 - 2:46
    để có những khoảnh khoắc làm việc.
  • 2:46 - 2:48
    Đó là những gì đang diễn ra tại văn phòng.
  • 2:48 - 2:50
    Chúng ta không có một ngày làm việc nữa, chúng ta chỉ có khoảng khoắc làm việc.
  • 2:50 - 2:53
    Cửa trước văn phòng giống như một cái máy Cuisinart,
  • 2:53 - 2:55
    và khi chúng ta bước vào, một ngày của chúng ta bị xay nhỏ thành từng mảnh vụn,
  • 2:55 - 2:58
    vì chúng ta sẽ làm 15 phút ở đây, 30 phút ở chổ kia,
  • 2:58 - 3:00
    và khi việc gì khác đến, chúng ta nghỉ làm môt chút,
  • 3:00 - 3:03
    và rồi chúng ta làm việc khác, rồi chúng ta có thêm hai mươi phút, rồi đến giờ trưa.
  • 3:03 - 3:05
    Sau đó chúng ta có thêm việc khác làm,
  • 3:05 - 3:08
    sau đó chúng ta có thêm 15 phút, và một ai đó kéo chúng ta khỏi việc chúng ta đang làm và hỏi chúng ta câu hỏi.
  • 3:08 - 3:11
    Trước khi chúng ta nhận ra, thì đã là 05 giờ chiều,
  • 3:11 - 3:13
    và nhìn lại ngày của mình,
  • 3:13 - 3:15
    chúng ta nhận ra rằng chúng ta chưa giải quyết việc gì cả.
  • 3:15 - 3:17
    Chúng ta đều từng như vậy.
  • 3:17 - 3:19
    Có thể một trong chúng ta gặp như vậy trong ngày hôm qua,
  • 3:19 - 3:21
    hoặc là ngày trước đó, hoặc là ngày trước đó nữa.
  • 3:21 - 3:24
    Khi nhìn lại ngày của mình, chúng ta chợt nhận ra chúng ta chưa giải quyết gì trong ngày hôm nay.
  • 3:24 - 3:26
    Tôi ở chổ làm.
  • 3:26 - 3:29
    Ngồi tại bàn làm việc của mình. Dùng cái máy tính đắt tiền.
  • 3:29 - 3:31
    Sử dụng phần mềm họ bảo tôi dùng.
  • 3:31 - 3:34
    Tôi dự những cuộc họp mà tôi được yêu cầu đi.
  • 3:34 - 3:36
    Tôi thực hiện những yêu cầu họp hành. Tôi làm hết.
  • 3:36 - 3:39
    Nhưng thật ra tôi không làm gì cả.
  • 3:39 - 3:41
    Tôi chỉ làm nhiệm vụ.
  • 3:41 - 3:43
    Tôi không thực sự giải quyết công việc nào có ý nghĩa.
  • 3:43 - 3:46
    Và điều mà chúng ta nhận thấy, đặc biệt là đối với những người làm những công việc sáng tạo --
  • 3:46 - 3:48
    nhà thiết kế, lên chương trình,
  • 3:48 - 3:50
    nhà viết văn, kỹ sư,
  • 3:50 - 3:52
    nhà suy luận -
  • 3:52 - 3:54
    những người thực sự cần
  • 3:54 - 3:57
    một khoảng thời gian không bị gián đoạn để giải quyết công việc.
  • 3:57 - 4:00
    Chúng ta không thể yêu cầu ai đó sáng tạo trong vòng 15 phút,
  • 4:00 - 4:02
    và nghĩ ra một vấn đề.
  • 4:02 - 4:04
    Chúng ta có thể có một ý tưởng nhanh,
  • 4:04 - 4:07
    nhưng không thể là nghĩ sâu về một vấn đề và thật sự nghĩ về vấn đề đó kỹ lưỡng,
  • 4:07 - 4:10
    thì chúng ta cần một khoảng thời gian dài không bị gián đoạn.
  • 4:10 - 4:13
    Và thậm chí khi một ngày làm thường là tám tiếng,
  • 4:13 - 4:16
    bao nhiêu người trong số chúng ta ở đây dành tám tiếng cho việc riêng tại văn phòng?
  • 4:16 - 4:18
    Hay là bảy tiếng?
  • 4:18 - 4:21
    Sáu? Năm? Bốn?
  • 4:21 - 4:24
    Lần cuối cùng mà anh/chị dành cho mình ba tiếng tại văn phòng là khi nào?
  • 4:24 - 4:26
    Hai tiếng? Hoặc có thể là, một.
  • 4:26 - 4:28
    Rất, rất ít người thật sự có
  • 4:28 - 4:31
    một chuỗi thời gian không bị gián đoạn tại văn phòng.
  • 4:31 - 4:34
    Nên đó là lỹ do tại sao mà mọi người chọn cách làm việc tại nhà,
  • 4:34 - 4:36
    hoặc họ có thể đến văn phòng,
  • 4:36 - 4:38
    nhưng họ có thể đến văn phòng một là thật sớm vào buổi sáng,
  • 4:38 - 4:40
    hoặc thật trễ vào buổi tối khi không còn ai ở văn phòng,
  • 4:40 - 4:43
    hoặc ở lại sau khi mọi người về hết, hoặc đến văn phòng vào cuối tuần,
  • 4:43 - 4:45
    hoặc giải quyết công việc trên máy bay,
  • 4:45 - 4:47
    hoặc trên xe hơi hoặc trên tàu
  • 4:47 - 4:49
    vì không có gì gián đoạn.
  • 4:49 - 4:51
    Vì có nhiều kiểu gián đoạn công việc khác nhau,
  • 4:51 - 4:53
    nhưng những kiểu này không phải là gián đoạn tiêu cực
  • 4:53 - 4:55
    mà lát nữa tôi sẽ bàn tới.
  • 4:55 - 4:57
    Và kiểu
  • 4:57 - 4:59
    giải quyết công việc trong một khoảng thời gian ngắn như vậy
  • 4:59 - 5:01
    làm tôi nghĩ đến một chuyện khác
  • 5:01 - 5:03
    mà chuyện này bị ảnh hưởng khi chúng ta bị gián đoạn
  • 5:03 - 5:05
    đó là giấc ngủ.
  • 5:05 - 5:07
    Tôi cho rằng ngủ và làm việc rất liên quan với nhau.
  • 5:07 - 5:09
    Và không chỉ là chúng ta có thể làm việc khi chúng ta ngủ
  • 5:09 - 5:11
    mà chúng ta có thể ngủ ngay cả khi đang làm.
  • 5:11 - 5:13
    Đó không phải là điều tôi muốn nói.
  • 5:13 - 5:15
    Tôi đang nói đến vấn đề là
  • 5:15 - 5:17
    ngủ và làm việc
  • 5:17 - 5:19
    là những hoạt động căn bản
  • 5:19 - 5:21
    hay được xem là những điều căn bản.
  • 5:22 - 5:25
    Nên giấc ngủ gồm có những giai đoạn ngủ
  • 5:25 - 5:27
    một vài người gọi thành những cái tên khác.
  • 5:27 - 5:29
    Giấc ngủ có năm giai đoạn,
  • 5:29 - 5:32
    và để có một giấc ngủ sâu, thật sâu và thẳng giấc,
  • 5:32 - 5:34
    chúng ta phải trải qua những cung bậc của giấc ngủ.
  • 5:34 - 5:36
    Và nếu chúng ta bị ai đó làm giàn đoạn khi đang ở những cung bậc đầu tiên,
  • 5:36 - 5:38
    nếu ai đó đánh chúng ta trên giường,
  • 5:38 - 5:41
    hoặc có tiếng động, hay bất kỳ chuyện gì xảy ra --
  • 5:41 - 5:43
    chúng ta không chỉ phản ứng lại ngay lúc đó và trở lại ngay với lúc mình đang ngỷ dỡ dang.
  • 5:43 - 5:45
    Nếu chúng ta bị đánh thức,
  • 5:45 - 5:47
    chúng ta phải bắt đầu lại từ đầu.
  • 5:47 - 5:50
    Nên chúng ta phải quay lại một vài khúc đầu và bắt đầu lại giấc ngủ.
  • 5:50 - 5:52
    Rồi cuối cùng - thi thoảng chúng ta sẽ có những ngày như thế này
  • 5:52 - 5:54
    và thức dậy vào lúc tám giờ, hoặc bảy vào buổi sáng,
  • 5:54 - 5:56
    hoặc bất kỳ khi nào thức dậy,
  • 5:56 - 5:58
    chúng ta đều than vãn, trời ạ, tôi ngủ chẳng ngon gì cả.
  • 5:58 - 6:01
    Tôi cố ngủ - lên giường, nằm xuống
  • 6:01 - 6:03
    nhưng không thể nào ngủ được.
  • 6:03 - 6:06
    Người ta nói chúng ta đi ngủ
  • 6:06 - 6:08
    nhưng chúng ta thực sự không ngủ, chúng ta cố gắng ngủ.
  • 6:08 - 6:11
    Sẽ mất một lúc để chúng ta phải qua hết các giai đoạn.
  • 6:11 - 6:13
    Và nếu chúng ta bị làm gián đoạn, chúng ta không thể ngủ ngon.
  • 6:13 - 6:15
    Vậy chúng ta muốn gì - có ai ở đây nghĩ là ai đó sẽ ngủ ngon
  • 6:15 - 6:17
    nếu họ bị đánh thức cả đêm?
  • 6:17 - 6:19
    Tôi không nghĩ ai đó sẽ nói là có.
  • 6:19 - 6:21
    Sao chúng ta có thể mong đợi mọi người làm việc tốt
  • 6:21 - 6:23
    nếu họ bị làm phiền cả ngày tại văn phòng?
  • 6:23 - 6:26
    Sao chúng ta có thể mong đợi mọi người làm công việc của họ
  • 6:26 - 6:28
    khi họ đến văn phòng để bị làm phiền?
  • 6:28 - 6:31
    Đối với tôi, điều này nghe thật vô lý.
  • 6:31 - 6:33
    Vậy nên những gián đoạn mà xảy ra tại văn phòng
  • 6:33 - 6:35
    thật ra không diễn ra tại những nơi khác?
  • 6:35 - 6:37
    Vì ở những nơi khác, chúng ta vẫn bị làm phiền,
  • 6:37 - 6:39
    chẳng hạn, chúng ta có thể mở TV
  • 6:39 - 6:41
    hoặc đi bộ
  • 6:41 - 6:43
    hoặc có cái tủ lạnh ở dưới nhà,
  • 6:43 - 6:46
    hoặc chúng ta có cái ghế dài riêng cho mình, hoặc bất cứ điều gì chúng ta làm.
  • 6:46 - 6:48
    Và nếu chúng ta nói chuyện với những giám đốc nào đó,
  • 6:48 - 6:51
    họ sẽ trả lời là họ chẳng muốn nhân viên của họ làm việc tại nhà
  • 6:51 - 6:53
    vì những việc gián đoạn đó.
  • 6:53 - 6:55
    Họ sẽ nói là -
  • 6:55 - 6:57
    thỉnh thoảng họ sẽ nói,
  • 6:57 - 6:59
    "Thật ra, nếu tôi không thể thấy người đó, làm sao tôi dám chắc là họ đang làm việc?"
  • 6:59 - 7:02
    tất nhiên điều này thật nực cười, nhưng đó là một trong những lời biện hộ mà các nhà quản lý đưa ra.
  • 7:02 - 7:04
    Mà tôi là một trong những nhà quản lý đó.
  • 7:04 - 7:06
    Tôi hiểu điều này, tôi biết việc đó diễn ra như thế nào.
  • 7:06 - 7:08
    Chúng ta đều phải nổ lực làm tốt những chuyện như vậy.
  • 7:08 - 7:10
    Nhưng thường thì họ sẽ nhắc đến những sự việc làm gián đoạn.
  • 7:10 - 7:12
    "Tôi không thể để ai làm việc ở nhà.
  • 7:12 - 7:14
    Họ sẽ xem TV. Họ sẽ làm việc này.
  • 7:14 - 7:17
    Thật ra đó không phải là những việc mà thật sự làm gián đoạn công việc.
  • 7:17 - 7:19
    Vì đó là những gián đoạn mang tính chất tự nguyện.
  • 7:19 - 7:21
    Chúng ta tự quyết định khi nào chúng ta muốn bị gián đoạn bởi chương trình trên TV.
  • 7:21 - 7:23
    Chúng ta tự quyết định khi nào chúng ta muốn mở cái gì đó lên.
  • 7:23 - 7:26
    Chúng ta tự quyết định khi nào chúng ta muốn đi xuống dưới nhà và đi bộ.
  • 7:26 - 7:28
    Tại văn phòng, những việc bị làm phiền và gián đoạn
  • 7:28 - 7:30
    thật sự làm cho chúng ta không giải quyết công việc được
  • 7:30 - 7:32
    là những việc mang tính chất cưỡng ép.
  • 7:32 - 7:35
    Nên chúng ta cùng bàn một vài việc này.
  • 7:35 - 7:37
    Nào, các nhà quản lý và các sếp
  • 7:37 - 7:40
    sẽ thường nghĩ rằng những gián đoạn thật sự tại chổ làm
  • 7:40 - 7:43
    là những việc như Facebook và Twitter
  • 7:43 - 7:46
    và Youtube và những trang khác.
  • 7:46 - 7:48
    Mà thật ra, họ sẽ tiếp tục một cách quá đà
  • 7:48 - 7:50
    khi những trang này bị chặn tại chổ làm.
  • 7:50 - 7:53
    Trong số chúng ta ở đây có người có thể làm việc tại những nơi mà chúng ta không thể truy cập vào một vài trang.
  • 7:53 - 7:56
    Như là Trung Quốc? Chuyện quái quỉ gì đang diễn ra vậy?
  • 7:56 - 7:58
    Anh không thể truy cập vào mạng khi làm việc,
  • 7:58 - 8:00
    và đó là vấn đề, đó là lý do vì sao mọi người không giải quyết công việc được,
  • 8:00 - 8:02
    có phải vì chúng ta sẽ vào Facebook và Twitter?
  • 8:02 - 8:05
    Thật là nực cười. Một kiểu biện hộ.
  • 8:07 - 8:09
    Và ngày nay Facebook, Twitter và Youtube,
  • 8:09 - 8:12
    những trang này chỉ là cách nghỉ giải lao nhanh trong thời buổi hiện nay.
  • 8:12 - 8:14
    Không ai qian tâm về việc để mọi người có 15 phút giải lao nhanh
  • 8:14 - 8:16
    10 năm về trước,
  • 8:16 - 8:18
    nên tại sao mọi người lại quan tâm về việc người khác vào Facebook ở đây và ở kia,
  • 8:18 - 8:20
    hoặc Twitter chổ này, chổ khác và cả Youtube?
  • 8:20 - 8:23
    Những điều này không thực sự là vấn đề tại công sở.
  • 8:23 - 8:25
    Vấn đề chính ở đây mà tôi gọi là
  • 8:25 - 8:27
    S&H
  • 8:27 - 8:29
    Sếp và Họp hành.
  • 8:29 - 8:32
    Đây mới chính là những vấn đề chính tại công sở ngày nay.
  • 8:32 - 8:35
    Và đây cũng là lý do vì sao mà việc không được giải quyết tại chổ làm,
  • 8:35 - 8:37
    đó là do Sếp và Họp hành.
  • 8:37 - 8:39
    Mà điều thú vị là,
  • 8:39 - 8:42
    nếu chúng ta lắng nghe những nơi mà mọi người nói về làm việc -
  • 8:42 - 8:44
    như tại nhà, trong xe hoặc trên máy bay,
  • 8:44 - 8:46
    hoặc làm việc rất trễ vào ban đêm, hoặc vào sáng sớm --
  • 8:46 - 8:48
    chúng ta sẽ không thấy có sếp và họp hành;
  • 8:48 - 8:51
    chúng ta có thể thấy rất nhiều thứ làm xao lãng, nhưng không có sếp và họp hành.
  • 8:51 - 8:54
    Nên những vấn đề này chúng ta không tìm thấy ở đâu khác
  • 8:54 - 8:57
    ngoài văn phòng.
  • 8:57 - 8:59
    Mà sếp căn bản là những người
  • 8:59 - 9:01
    mà công việc của họ là làm gián đoạn việc người khác.
  • 9:01 - 9:04
    Đây là những việc mà các sếp hay làm, làm phiền người khác.
  • 9:04 - 9:06
    Họ thật ra không làm gì cả,
  • 9:06 - 9:09
    nên họ phải đảm bảo rằng những người khác đang làm việc, nên mới sinh ra việc làm phiền người khác.
  • 9:09 - 9:11
    Trên thế giới hiện nay có rất nhiều sếp.
  • 9:11 - 9:13
    Và cũng có rất nhiều người trên thế giới hiện nay.
  • 9:13 - 9:15
    Và song song đó rất nhiều sự phiền toái trên thế giới hiện nay do các sếp gây ra.
  • 9:15 - 9:17
    Họ thường đến kiểm tra bằng cách: "Này, công việc sao rồi?
  • 9:17 - 9:19
    Đưa tôi coi xem nào" và mấy kiểu như vậy.
  • 9:19 - 9:21
    Và họ hay làm phiền chúng ta vào không đúng thời điểm,
  • 9:21 - 9:24
    trong khi chúng ta đang thực sự cố là một việc gì đó mà họ trả tiền cho chúng ta làm,
  • 9:24 - 9:26
    họ lại làm gián đoạn chúng ta.
  • 9:26 - 9:28
    Chẳng hay chút nào.
  • 9:28 - 9:31
    Nhưng còn tệ hơn nữa là các sếp còn tạo ra,
  • 9:31 - 9:33
    cái mà gọi là họp hành.
  • 9:33 - 9:35
    Họp hành là những thứ độc hại,
  • 9:35 - 9:38
    ghê gớm và nguy hại
  • 9:38 - 9:40
    trong một ngày tại công ty.
  • 9:40 - 9:43
    Chúng ta ai cũng biết là sự thật.
  • 9:43 - 9:45
    Và chúng ta chưa bao giờ thấy cuộc họp bất chợt nào mà được các nhân viên tổ chức;
  • 9:45 - 9:47
    Chẳng có tác dụng gì.
  • 9:47 - 9:49
    Sếp tổ chức cuộc họp,
  • 9:49 - 9:51
    để các nhân viên cùng nhau,
  • 9:51 - 9:53
    mà đây là cách gián đoạn công việc gián tiếp,
  • 9:53 - 9:55
    chỉ để nói, "Chào, mà này
  • 9:55 - 9:58
    chúng ta hiện có 10 người và có một cuộc họp.
  • 9:58 - 10:00
    Tôi không quan tâm bạn đang làm gì.
  • 10:00 - 10:03
    Anh/chị phải ngừng lại để mà tham gia cuộc họp này."
  • 10:03 - 10:06
    Sao mà 10 người có thể ngừng làm liền được?
  • 10:06 - 10:08
    Và nếu mà họ nghĩ về một vài điều quan trọng?
  • 10:08 - 10:10
    Và nếu họ đang làm những công việc quan trọng?
  • 10:10 - 10:12
    Tự nhiên chúng ta bảo họ ngừng lại
  • 10:12 - 10:14
    để làm một việc khác.
  • 10:14 - 10:17
    Nên họ tham gia vào cuộc họp, ngồi cùng nhau,
  • 10:17 - 10:20
    và nói về những việc không quan trọng.
  • 10:20 - 10:22
    Vì họp hành chẳng giải quyết được gì cả.
  • 10:22 - 10:25
    Họp hành là nơi mà chúng ta bàn về những việc sẽ làm sau đó.
  • 10:25 - 10:27
    Nhưng họp hành cũng tiền thân cho việc tạo ra sản phẩm.
  • 10:27 - 10:29
    Nên một cuộc họp có thể dẫn đến một cuộc họp khác
  • 10:29 - 10:31
    và cuộc họp khác nữa.
  • 10:31 - 10:33
    Và thường có rất nhiều người trong cuộc họp,
  • 10:33 - 10:36
    và họ được trả rất nhiều tiền.
  • 10:36 - 10:39
    Các công ty thường nghĩ một cuộc họp một tiếng chỉ là một cuộc họp một tiếng.
  • 10:39 - 10:42
    nhưng không phải vậy, trừ khi chỉ có một người trong cuộc họp đó.
  • 10:42 - 10:45
    Nếu có 10 người trong cuộc họp, thì đó là cuộc họp 10 tiếng, chứ không phải là cuộc họp một tiếng.
  • 10:45 - 10:48
    10 giờ đồng hồ sản xuất bị lấy mất từ công ty
  • 10:48 - 10:50
    chỉ để có một cuộc họp một tiếng,
  • 10:50 - 10:53
    cái mà thật ra chỉ nên có hai hoặc ba người tham gia
  • 10:53 - 10:55
    trao đổi với nhau vài phút.
  • 10:55 - 10:57
    Nhưng thay vào đó, là một cuộc họp dài,
  • 10:57 - 11:00
    vì họp hành được chương trình theo cách các phần mềm hoạt động,
  • 11:00 - 11:03
    các mà hoạt động tăng theo kiểu 15 phút, hoặc 30 phút, hoặc một giờ.
  • 11:03 - 11:05
    Chúng ta không lên chương trình cuộc họp tám tiếng với Outlook.
  • 11:05 - 11:07
    Chúng ta không thể. Tôi thậm chí không biết là chúng ta có thể hay không.
  • 11:07 - 11:10
    Chúng ta chỉ có thể lên chương trình theo khoảng 15 phút, 30 phút hoặc 45 phút hoặc một giờ.
  • 11:10 - 11:12
    Nên chúng ta thường lấp thời gian
  • 11:12 - 11:14
    khi việc được giải quyết nhanh.
  • 11:14 - 11:17
    Nên họp hành và sếp là hai vấn đề chính trong việc kinh doanh hiện nay,
  • 11:17 - 11:19
    mà đặc biệt là công sở.
  • 11:19 - 11:22
    Những việc này không bao giờ diễn ra ngoài văn phòng.
  • 11:22 - 11:24
    Nên tôi có một vài gợi ý
  • 11:24 - 11:27
    để trị liệu vấn đề.
  • 11:27 - 11:29
    Sếp có thể làm là --
  • 11:29 - 11:31
    những sếp có hiểu biết, hi vọng là thế --
  • 11:31 - 11:34
    những việc mà họ có thể biến văn phòng thành nơi tốt hơn để mọi người làm việc,
  • 11:34 - 11:37
    mà đây không phải là cách cuối cùng, nhưng là cách đầu tiên?
  • 11:37 - 11:39
    Đó là khi mọi người bắt đầu nói,
  • 11:39 - 11:41
    "Khi tôi muốn giải quyết việc gì đó, tôi đến văn phòng."
  • 11:41 - 11:43
    Vì văn phòng được trang bị đầy đủ,
  • 11:43 - 11:45
    mọi thứ nên được sẵn dàng để họ bắt đầu làm công việc của mình,
  • 11:45 - 11:48
    nhưng họ không muốn đến đó bây giờ, nên chúng ta thay đổi bằng cách nào?
  • 11:48 - 11:50
    Tôi có ba gợi ý muốn chia sẻ với các anh chị.
  • 11:50 - 11:53
    Tôi còn khoảng ba phút nữa, thế là đủ rồi.
  • 11:53 - 11:56
    Chúng ta đều biết về ngày thứ sáu ăn mặc tự do.
  • 11:56 - 11:58
    Tôi không chắc là mọi người vẫn còn làm vậy.
  • 11:58 - 12:01
    Nhưng còn Thứ Năm không chuyện trò thì sao
  • 12:01 - 12:03
    Vậy
  • 12:03 - 12:05
    chọn một thứ năm chỉ một lần trong một tháng
  • 12:05 - 12:08
    và cắt đi nữa ngày đó và chỉ nói nữa buổi chiều - Tôi sẽ làm anh chị dễ chịu hơn.
  • 12:08 - 12:10
    Nên chỉ có một buổi chiều, một Thứ Năm.
  • 12:10 - 12:12
    Ngày thứ Năm đầu tiên của tháng - chỉ buổi chiều
  • 12:12 - 12:14
    không ai trong văn phòng được phép nói chuyện với nhau.
  • 12:14 - 12:16
    Chỉ yên lặng, vậy thôi.
  • 12:16 - 12:18
    Và cái mà bạn sẽ thấy được
  • 12:18 - 12:20
    là một khối lượng lớn công việc được giải quyết
  • 12:20 - 12:22
    khi không ai nói chuyện với nhau.
  • 12:22 - 12:24
    Đấy là lúc mà mọi người giải quyết công việc,
  • 12:24 - 12:26
    là khi không ai làm phiền ai, khi không ai cản trở công việc của ai.
  • 12:26 - 12:29
    Và chứng ta có thể cho thêm người bốn tiếng để không được làm phiền nhau
  • 12:29 - 12:31
    là món quà tốt nhất mà chúng ta có thể tặng nhau tại chổ làm.
  • 12:31 - 12:33
    Tốt hơn cả một máy tính.
  • 12:33 - 12:36
    Tốt hơn cả một máy kiểm tra đời mới. Tốt hơn cả một phần mềm.
  • 12:36 - 12:38
    hoặc bất cứ thứ gì mà mọi người sử dụng.
  • 12:38 - 12:40
    Tạo điều kiện cho nhân viên có bốn tiếng làm việc yên lặng tại công ty
  • 12:40 - 12:42
    là một điều rất có giá trị.
  • 12:42 - 12:44
    Và nếu các anh chị thử điều đó, tôi nghĩ rằng các anh chị sẽ đồng ý.
  • 12:44 - 12:46
    Và có thể, hi vọng là các anh chị sẽ làm điều đó thường xuyên hơn.
  • 12:46 - 12:48
    Nên có lẽ là mỗi tuần,
  • 12:48 - 12:50
    hoặc mỗi tuần, một lần một tuần,
  • 12:50 - 12:52
    các buổi chiều không ai có thể nói chuyện với nhau.
  • 12:52 - 12:55
    Đó là một việc mà các anh chị sẽ thấy rất hiệu quả.
  • 12:55 - 12:57
    Và việc khác mà chúng ta cũng nên thử áp dụng
  • 12:57 - 12:59
    là thay đổi cách từ cách
  • 12:59 - 13:01
    trao đổi và cung cấp thông tin chủ động
  • 13:01 - 13:03
    bằng mặt đối mặt,
  • 13:03 - 13:06
    vỗ vào vai người khác, chào nhau, họp hành,
  • 13:06 - 13:08
    và thay thế những cách đó bằng phương thức giao tiếp thụ động hơn
  • 13:08 - 13:11
    bằng cách sử dụng email, tin nhắn nhanh,
  • 13:11 - 13:14
    hoặc những sản phẩm làm việc chẳng hạn như vậy.
  • 13:14 - 13:17
    Vài người sẽ nghĩ là email thật sự làm gián đoạn công việc
  • 13:17 - 13:19
    và cả tin nhắn nữa.
  • 13:19 - 13:21
    và những việc này thật sự làm gián đoạn công việc,
  • 13:21 - 13:24
    nhưng những việc này chỉ làm gián đoạn tại thời điểm do chúng ta tự chọn và cho việc chúng ta tự chọn ra.
  • 13:24 - 13:27
    Chúng ta có thể tạm thời không dùng email, nhưng chúng ta không thể từ chối sếp.
  • 13:27 - 13:29
    Chúng ta có thể không dùng tin nhắn,
  • 13:29 - 13:31
    nhưng chúng ta không thể trốn sếp được.
  • 13:31 - 13:33
    Chúng ta có thể để những việc này sang một bên,
  • 13:33 - 13:36
    và sau đó có thể tự làm gián đoạn theo thời gian biếu của mình, theo thời điểm mình chọn,
  • 13:36 - 13:38
    khi chúng ta rảnh, khi chúng ta sẵn sàng làm lại.
  • 13:38 - 13:41
    Vì làm việc, giống như giấc ngủ, diễn ra theo trạng thái.
  • 13:41 - 13:43
    Nên chúng ta cố gắng và làm việc,
  • 13:43 - 13:45
    và khi chúng ta trở lại trạng thái ban đầu của công việc đó,
  • 13:45 - 13:47
    thì có lẽ đó là lúc chúng ta nên kiểm tra email, hoặc kiểm tra tin nhắn.
  • 13:47 - 13:50
    Và không có công việc nào gấp rút cả,
  • 13:50 - 13:53
    việc mà cần phải giải quyết, cần phải được trả lời ngay trong lúc đó.
  • 13:53 - 13:55
    Nên nếu sếp của chúng ta,
  • 13:55 - 13:57
    bắt đầu khuyến khích mọi người sử dụng công cụ như là tin nhắn và email
  • 13:57 - 13:59
    và những thứ khác thì người khác có thể để việc đó một bên
  • 13:59 - 14:01
    và trở lại với tiến độ riêng của họ.
  • 14:01 - 14:04
    Và đề nghị cuối cùng mà tôi có là
  • 14:04 - 14:07
    nếu anh chị sắp có một cuộc họp,
  • 14:07 - 14:09
    nếu anh chị có quyền,
  • 14:09 - 14:12
    thì hãy hủy bỏ cuộc họp, hủy bỏ cuộc họp tiếp theo
  • 14:13 - 14:15
    Ngày thứ Sáu - nên Thứ Hai, thường mọi người có cuộc họp vào thứ Hai.
  • 14:15 - 14:17
    Đừng tiến hành.
  • 14:17 - 14:19
    Tôi không có ý là bỏ đi,
  • 14:19 - 14:21
    mà chỉ là xóa đi trong bộ nhớ.
  • 14:21 - 14:24
    Và anh chị sẽ thấy được rằng mọi thứ trở nên tốt cả.
  • 14:24 - 14:26
    Và những thảo luận và quyết định mà anh chị tưởng là anh chị phải làm
  • 14:26 - 14:28
    tại thời điểm 9:00 sáng vào thứ Hai,
  • 14:28 - 14:30
    quên hết đi, và mọi thứ đều tốt.
  • 14:30 - 14:33
    Mọi người có một buổi sáng dễ dàng hơn, họ có thể thật sự nghĩ,
  • 14:33 - 14:35
    và anh chị sẽ thấy rằng có lẽ những việc chúng ta nghĩ chúng ta phải làm,
  • 14:35 - 14:37
    thật ra chúng ta không bắt buộc phải làm.
  • 14:37 - 14:39
    Đó là những gợi ý nhanh mà tôi mong anh chị
  • 14:39 - 14:41
    nghĩ về nó.
  • 14:41 - 14:43
    Và tôi hi vọng rằng vài ý nghĩ này
  • 14:43 - 14:45
    ít ra cũng đủ để
  • 14:45 - 14:47
    các giám đốc, sếp, chủ doanh nghiệp
  • 14:47 - 14:50
    và các nhà tổ chức và những ai kiểm soát công việc người khác
  • 14:50 - 14:52
    nên nghĩ về việc thong thả hơn một chút
  • 14:52 - 14:54
    và để mọi người có nhiều thời gian hơn để giải quyết công việc.
  • 14:54 - 14:56
    Và tôi nghĩ rằng điều đó sẽ đạt được hiệu quả.
  • 14:56 - 14:58
    Cảm ơn đã lắng nghe.
  • 14:58 - 15:00
    (Vỗ tay)
Title:
Jason Fried: Tại sao công việc không được giải quyết tại công sở
Speaker:
Jason Fried
Description:

Jason Fried đưa ra một lý thuyết đáng lưu ý về cách làm việc: rằng công sở không phải là nơi tốt để làm việc. Tại TEDxMidwest anh ấy đã nêu lên vài vấn đề chính (gọi chúng là S và H), và cũng đồng thời đưa ra ba gợi ý để làm việc tốt hơn tại công sở.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
15:00
Trinh thi-thu-tam added a translation

Vietnamese subtitles

Revisions