Return to Video

Sẽ ra sao nếu không có ngày mai? | Shashwath Vummidilakshman | TEDxToulouse

  • 0:08 - 0:09
    (Tiếng chuông điện thoại)
  • 0:09 - 0:10
    Oh!
  • 0:11 - 0:12
    Alô?
  • 0:13 - 0:15
    Ôi xin lỗi, anh đang ở TedxTalk mất rồi.
  • 0:15 - 0:17
    Giờ anh không nói chuyện được.
  • 0:17 - 0:19
    Được rồi, hôn em, tạm biệt!
    (Tiếng cười)
  • 0:19 - 0:20
    Xin lỗi.
  • 0:21 - 0:22
    Bạn gái ấy mà.
  • 0:25 - 0:28
    Tôi muốn các bạn nhắm mắt lại.
  • 0:30 - 0:31
    Nhanh lên nào.
  • 0:32 - 0:35
    Hãy tưởng tượng một đêm vừa trôi qua.
  • 0:37 - 0:39
    Mở mắt ra, đừng ngủ luôn nhé.
  • 0:39 - 0:41
    (Tiếng cười)
  • 0:42 - 0:44
    Một số các bạn thức dậy,
  • 0:44 - 0:46
    còn một số thì không.
  • 0:46 - 0:52
    Theo ước tính có khoảng 200.000 người
    không thức dậy vào buổi sáng.
  • 0:53 - 1:00
    Cứ mỗi giây
    lại có khoảng hai người chết.
  • 1:03 - 1:08
    Tôi muốn đưa các bạn quay lại
    ngày 20 tháng 4 năm 2005.
  • 1:08 - 1:13
    Khi đó tôi còn là học sinh
    và đang làm một công việc bán thời gian.
  • 1:14 - 1:16
    Tôi nhận được một cuộc gọi từ chỗ làm.
  • 1:16 - 1:20
    Người ta nhờ tôi
    làm hộ một ca ở trạm xăng.
  • 1:20 - 1:25
    Ca của tôi
    thường là từ 2 giờ chiều đến 10 giờ tối.
  • 1:25 - 1:27
    Vào lúc 9 giờ 45 tối,
  • 1:28 - 1:30
    vì đã bận rộn cả ngày,
  • 1:30 - 1:35
    tôi quyết định ngồi xuống và đọc tin nhắn.
  • 1:36 - 1:40
    Khi đang trả lời tin nhắn
    và đọc một vài tin vớ vẩn,
  • 1:40 - 1:42
    (Tiếng cười khúc khích)
  • 1:44 - 1:45
    Tôi nghe thấy tiếng cửa lách cách.
  • 1:45 - 1:48
    Thông thường cứ có người đi vào,
  • 1:48 - 1:49
    cửa sẽ kêu.
  • 1:49 - 1:54
    Thế nên, tôi đứng dậy
    và thấy một người đang quỳ.
  • 1:54 - 1:58
    Người này đang quay lưng lại.
  • 1:58 - 2:01
    Rồi hắn đứng dậy.
  • 2:01 - 2:03
    Khi hắn bước về phía tôi,
  • 2:03 - 2:07
    tôi nhận ra hắn ta đang đeo
    một chiếc mặt nạ màu đen.
  • 2:10 - 2:13
    Tôi nói: "Xin chào.
    Tôi giúp gì được cho anh?"
  • 2:13 - 2:14
    (Tiếng cười)
  • 2:14 - 2:15
    Thế đó...
  • 2:15 - 2:17
    Điều tiếp theo
    mà tôi biết là,
  • 2:17 - 2:22
    hắn ta để một cái túi đen lên bàn và nói:
  • 2:22 - 2:25
    "Bỏ hết tiền vào trong, đừng giở trò".
  • 2:25 - 2:27
    Lúc đó là tháng Tư.
  • 2:27 - 2:30
    Có thể là một trò đùa Cá tháng Tư muộn,
  • 2:30 - 2:31
    bạn biết mà.
  • 2:31 - 2:32
    (Tiếng cười)
  • 2:32 - 2:37
    Do đó, tôi cười và nghĩ
    người ta sẽ đưa máy quay ra,
  • 2:37 - 2:39
    và ai đó sẽ nói: "Cá tháng Tư!"
  • 2:39 - 2:41
    Nên... (Tiếng cười)
  • 2:42 - 2:44
    Nhưng điều này làm kẻ kia vô cùng giận dữ.
  • 2:44 - 2:46
    Tin tôi đi.
  • 2:46 - 2:47
    Đừng làm thế.
  • 2:47 - 2:50
    Một phút sau,
  • 2:50 - 2:52
    hắn ta lấy từ trong túi ra một khẩu súng,
  • 2:53 - 2:54
    lên nòng,
  • 2:54 - 2:57
    và chĩa thẳng vào tôi.
  • 2:58 - 3:00
    (Tiếng thở dài)
  • 3:01 - 3:04
    Đây là lúc tôi tin nó là thật.
  • 3:04 - 3:05
    Súng thật.
  • 3:06 - 3:10
    Tôi làm theo những gì hắn bảo.
  • 3:11 - 3:15
    Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng.
  • 3:16 - 3:20
    Mắt tôi dán vào cò súng,
  • 3:20 - 3:23
    và tôi hy vọng hắn ta sẽ không cướp cò.
  • 3:24 - 3:26
    Tôi hoảng loạn.
  • 3:28 - 3:33
    Tất cả diễn ra trong khoảng 120 giây,
  • 3:33 - 3:39
    tin tôi đi, đấy là 120 giây
    dài nhất cuộc đời tôi.
  • 3:42 - 3:48
    Sau hôm đó là chuỗi những âu lo, hoảng sợ
    và những đêm mất ngủ.
  • 3:49 - 3:56
    Tôi thường vào phòng, khoá cửa, tắt đèn
  • 3:56 - 4:00
    và nghĩ: "Sẽ ra sao
    nếu không có ngày mai?
  • 4:01 - 4:04
    Sẽ ra sao nếu hắn ta thực sự nổ súng?
  • 4:05 - 4:07
    Sẽ ra sao nếu không có ngày mai?"
  • 4:08 - 4:12
    Tôi cứ làm vậy nhiều ngày,
    rồi nhiều tháng và hơn thế.
  • 4:14 - 4:18
    May mắn thay, tôi có bạn bè để chia sẻ.
  • 4:20 - 4:24
    Tôi nhận ra mình cần phải
    thoát khỏi những điều này.
  • 4:25 - 4:30
    Suy nghĩ về câu hỏi:
    "Sẽ ra sao nếu không có ngày mai?",
  • 4:30 - 4:32
    tôi không tìm được câu trả lời.
  • 4:34 - 4:37
    Lấy ba ngón tay và chỉ theo hướng này,
  • 4:37 - 4:41
    tôi lại hỏi bản thân:
    "Sẽ ra sao nếu không có ngày mai?".
  • 4:42 - 4:46
    Tôi nhận ra mình phải bước tiếp
  • 4:46 - 4:49
    và chinh phục những gì
    quan trọng nhất với mình.
  • 4:49 - 4:55
    Tôi phải theo đuổi những gì ý nghĩa
    vì thời gian sống là hữu hạn.
  • 4:56 - 4:58
    Đầu tiên:
  • 4:58 - 5:02
    Tôi ở Anh, có một công việc ổn định.
  • 5:03 - 5:06
    Sau khi tốt nghiệp,
    tôi nhận được một lời mời làm việc,
  • 5:06 - 5:08
    và ổn định ở đó.
  • 5:08 - 5:11
    Do đó, tôi phải đưa ra sự lựa chọn.
  • 5:11 - 5:13
    Tôi có đang hạnh phúc
    với những gì mình làm,
  • 5:13 - 5:15
    hay tôi nên rời đi?
  • 5:17 - 5:20
    Tôi bàn với một vài người bạn, với bố mẹ,
  • 5:20 - 5:22
    gia đình, và họ hàng,
  • 5:22 - 5:24
    và mọi người thường bảo:
  • 5:24 - 5:26
    "Đừng đi, mày có công việc,
    mày có tất cả."
  • 5:26 - 5:29
    Nhưng tôi không hạnh phúc
    với những gì mình làm.
  • 5:29 - 5:32
    Để tôi kể cho các bạn nghe
    một câu chuyện.
  • 5:33 - 5:35
    Không biết có bao nhiêu người ở đây
    biết đến Airbus
  • 5:35 - 5:39
    nhưng ta đang ở Toulouse,
    nên chẳng có gì để "mất" (to lose) cả.
  • 5:39 - 5:41
    Nên để tôi kể cho các bạn nghe
    câu chuyện này.
  • 5:41 - 5:44
    Vào năm 2005,
  • 5:44 - 5:46
    một máy bay đã cất cánh,
  • 5:46 - 5:49
    và họ miêu tả chiếc máy bay này
  • 5:49 - 5:54
    là sải cánh của nó
    dài bằng cả một sân bóng đá.
  • 5:54 - 5:55
    Wow!
  • 5:55 - 5:58
    Lúc đó tôi học lớp 9,
  • 5:58 - 6:03
    điều đó thu hút tôi
    muốn gia nhập Airbus.
  • 6:03 - 6:05
    Vậy, làm thế nào để đến đó?
  • 6:06 - 6:09
    Trước đây, đã từ bỏ giấc mơ này.
  • 6:09 - 6:10
    Sau sự cố đó, tôi nói:
  • 6:10 - 6:14
    "Tôi sẽ đến Pháp và đến Airbus."
  • 6:16 - 6:20
    Lớn lên ở Ấn Độ và là con trai,
  • 6:20 - 6:23
    bạn chỉ có hai sự lựa chọn:
  • 6:23 - 6:25
    Là kỹ sư...
  • 6:25 - 6:27
    hoặc là kỹ sư.
  • 6:27 - 6:28
    (Tiếng cười)
  • 6:28 - 6:33
    Do đó, tôi quyết định:
    "Mình sẽ thay đổi ngành học
  • 6:33 - 6:36
    và xin việc ở Airbus."
  • 6:37 - 6:39
    Khi tốt nghiệp, tôi đến Pháp.
  • 6:39 - 6:41
    Tôi tốt nghiệp,
  • 6:41 - 6:43
    và sau khi tốt nghiệp,
    tôi phải đi tìm việc.
  • 6:43 - 6:46
    Và nơi duy nhất tôi ứng tuyển
    là Airbus.
  • 6:47 - 6:50
    Lần đầu nộp đơn,
  • 6:50 - 6:54
    tôi vô cùng háo hức,
    tôi liên tục kiểm tra hộp thư.
  • 6:54 - 6:56
    Tôi không nhận được câu trả lời.
  • 6:56 - 6:59
    Đợi một vài ngày sau,
    tôi nhận được thư trả lời:
  • 7:00 - 7:01
    "Cám ơn vì đã ứng tuyển.
  • 7:01 - 7:05
    Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng,
    chúng tôi từ chối bạn.
  • 7:05 - 7:06
    Than ôi!
  • 7:06 - 7:08
    Được rồi!
  • 7:08 - 7:11
    Tôi tự nhủ: "Không được nản.
  • 7:11 - 7:12
    Mình sẽ thử lại."
  • 7:12 - 7:14
    Tôi ứng tuyển lại.
  • 7:14 - 7:16
    Kết quả? Vẫn như cũ.
  • 7:16 - 7:18
    Ứng tuyển lại.
  • 7:18 - 7:19
    Kết quả? Như cũ!
  • 7:20 - 7:23
    Sau mười lần, bạn biết gì không?
  • 7:24 - 7:26
    Tôi bắt đầu nghi ngờ bản thân.
  • 7:26 - 7:28
    "Có thể đây không phải là
    những gì mình muốn."
  • 7:29 - 7:30
    Và rồi,
  • 7:31 - 7:33
    tôi lại thấy mình trong
    căn phòng tối tăm đó,
  • 7:34 - 7:37
    suy nghĩ:
    "Sẽ ra sao nếu không có ngày mai?"
  • 7:40 - 7:42
    Tôi phải làm được những gì mình muốn.
  • 7:44 - 7:48
    Sau 75 lần nộp đơn...
  • 7:48 - 7:49
    (Tiếng cười)
  • 7:50 - 7:52
    Đoán xem điều gì xảy ra?
  • 7:52 - 7:53
    Tôi được nhận!
  • 7:53 - 7:54
    (Tiếng cười)
  • 7:54 - 7:56
    (Tiếng vỗ tay)
  • 7:56 - 7:57
    Nên...
  • 7:57 - 7:59
    (Tiếng vỗ tay)
  • 7:59 - 8:00
    Xin cám ơn.
  • 8:00 - 8:01
    (Tiễng vỗ tay)
  • 8:02 - 8:03
    Được rồi.
  • 8:03 - 8:05
    Sau khi được nhận,
  • 8:05 - 8:08
    tôi luôn mong ngóng được gặp
    Tổng giám đốc.
  • 8:08 - 8:11
    Tại sao ư: Vì chúng tôi sinh cùng ngày.
  • 8:11 - 8:12
    Nên...
  • 8:12 - 8:13
    (Tiếng cười)
  • 8:13 - 8:17
    Còn cả Emmanuel Macron nữa, nhưng
    đừng nói với Phong trào Áo vàng ngoài kia.
  • 8:17 - 8:18
    (Tiếng cười)
  • 8:18 - 8:19
    Nên...
  • 8:20 - 8:23
    Tôi quyết định viết mail cho ông ấy:
  • 8:23 - 8:27
    "Vì chúng ta có cùng ngày sinh nhật,
    tôi mời ngài một ly cà phê được không?"
  • 8:27 - 8:28
    (Tiếng cười)
  • 8:28 - 8:29
    Vậy đó.
  • 8:29 - 8:30
    Nên ...
  • 8:31 - 8:36
    Tôi có nói với vài người dẫn dắt,
    giáo viên, sếp,
  • 8:36 - 8:38
    và họ đều nói rằng: "Anh điên rồi."
  • 8:38 - 8:39
    (Tiếng cười)
  • 8:39 - 8:41
    "Sao anh lại làm thế?"
  • 8:41 - 8:45
    Tôi đáp: "Vì chúng tôi sinh cùng ngày".
  • 8:45 - 8:47
    (Tiếng cười)
  • 8:47 - 8:48
    Thế đấy...
  • 8:48 - 8:50
    Dù gì,
  • 8:51 - 8:54
    tay tôi cũng run lúc gửi lá thư đó.
  • 8:54 - 8:56
    Tin tôi đi.
  • 8:56 - 8:57
    Tôi rất sợ.
  • 8:57 - 8:59
    Tôi nghĩ mình sẽ gặp rắc rối.
  • 8:59 - 9:02
    Thế nhưng, lúc nghĩ mình gặp rắc rối,
  • 9:02 - 9:08
    tôi lấy ba ngón tay chỉ vào đầu, tự hỏi:
  • 9:08 - 9:10
    "Sẽ ra sao nếu không có ngày mai?
  • 9:10 - 9:12
    Tôi có thể làm việc này?
    Hay không?"
  • 9:13 - 9:17
    Và câu trả lời là 30 phút tuyệt vời,
  • 9:17 - 9:19
    uống cà phê cùng rất nhiều lời khuyên.
  • 9:19 - 9:21
    Nó thực sự tuyệt vời.
  • 9:23 - 9:25
    Sẽ ra sao nếu mọi thứ không theo ý bạn?
  • 9:25 - 9:28
    Đây là những ví dụ khi mọi việc
    diễn ra như ý mình.
  • 9:28 - 9:31
    Giả sử ai đó giữ quả bóng ở đây.
  • 9:31 - 9:34
    Bắt tôi sút nó sang Ấn Độ.
  • 9:36 - 9:38
    Tôi không thể.
  • 9:38 - 9:41
    Ngay cả khi bị súng chĩa vào đầu,
    tôi cũng không thể.
  • 9:41 - 9:44
    Tôi không đủ sức để làm vậy.
  • 9:46 - 9:48
    Quan trọng hơn, điều tôi muốn nói là
  • 9:48 - 9:51
    khẩu súng đó sẽ giúp bạn
    tập trung vào việc
  • 9:51 - 9:53
    liệu bạn có thể làm việc đó hay không
  • 9:53 - 9:56
    hay bạn không muốn tốn thời gian
    và bước tiếp.
  • 9:57 - 10:00
    Với những điều này, tôi muốn nói rằng:
  • 10:00 - 10:04
    Lần tới, khi gặp khó khăn,
  • 10:04 - 10:06
    hãy tự hỏi
  • 10:06 - 10:09
    bằng cách lấy ba ngón tay và chỉ vào đây:
  • 10:09 - 10:12
    "Tôi có thể? Hay không thể?"
  • 10:13 - 10:16
    Tôi sẽ kết thúc bằng cách
    hỏi các bạn lại một lần nữa.
  • 10:16 - 10:20
    "Sẽ ra sao nếu không có ngày mai?"
  • 10:20 - 10:21
    Xin cám ơn.
  • 10:21 - 10:23
    (Tiếng vỗ tay)
Title:
Sẽ ra sao nếu không có ngày mai? | Shashwath Vummidilakshman | TEDxToulouse
Description:

Chúng ta đều biết đến Thuyết hỗn loạn... khi con bướm vỗ cánh tạo ra cơn cuồng phong ở bên kia trái đất.

Hãy thử tưởng tượng cuộc Cách mạng diễn ra bên trong bạn khi vượt qua được áp lực của khẩu súng chĩa thẳng vào đầu.

Hãy lắng nghe câu chuyện của Shashwath Vummidi Lakshman!

Tốt nghiệp với tấm bằng từ Trường kinh doanh INSEEC, Shashwath là Quản lý nhân sự dự án ở Bộ phận Quốc phòng và Hàng không Vũ trụ của Airbus.

Lớn lên ở Ấn Độ, Malaysia, Anh, Đức, và Pháp, sự đa dạng đã ăn vào máu của anh. Với tinh thần lạc quan và luôn tìm tòi, Shashwath luôn sẵn sàng vượt qua giới hạn của bản thân để khám phá những con đường mới.

Bài nói này diễn ra tại sự kiện TEDx, sử dụng format của hội nghị TED nhưng được tổ chức độc lập bởi cộng đồng địa phương. Tìm hiểu thêm tại: https://www.ted.com/tedx

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDxTalks
Duration:
10:29

Vietnamese subtitles

Revisions