Tiêm ngừa cho dơi có thể dạy ta điều gì về đại dịch?
-
0:01 - 0:03Câu chuyện tôi sắp kể bạn nghe hôm nay,
-
0:03 - 0:06bắt đầu vào năm 2006.
-
0:06 - 0:09Đó là lần đầu tôi được nghe
về đợt bùng phát của một căn bệnh kì quái -
0:09 - 0:12đang diễn ra trong
rừng mưa nhiệt đới Amazon, Peru. -
0:12 - 0:15Những người mắc bệnh,
-
0:15 - 0:18biểu hiện những triệu chứng
kinh khủng và đáng sợ. -
0:18 - 0:19Họ bị đau đầu khủng khiếp,
-
0:19 - 0:21họ không thể ăn uống được.
-
0:21 - 0:23Thậm chí vài người còn bị ảo giác--
-
0:23 - 0:24khiến họ lú lẫn và hung hăng.
-
0:25 - 0:27Điều tệ nhất trong tất cả
-
0:27 - 0:29đó là có rất nhiều nạn nhân là trẻ em.
-
0:29 - 0:32Và trong số những người bị bệnh,
-
0:32 - 0:33không ai sống sót cả.
-
0:35 - 0:37Cuối cùng, thứ giết họ là một chủng virus,
-
0:37 - 0:40chẳng phải là Ebola, cũng không phải Zika,
-
0:40 - 0:43thậm chí đó chẳng phải là chủng virus mới
mà khoa học chưa tìm thấy. -
0:44 - 0:46Những người này tử vong vì
một sát thủ cổ xưa, -
0:46 - 0:48kẻ mà chúng ta đã biết hàng thế kỉ nay.
-
0:48 - 0:50Họ chết vì bệnh dại.
-
0:51 - 0:54Điểm giống nhau giữa những nạn nhân đó là
giữa lúc họ đang ngủ, -
0:54 - 0:59họ đều bị cắn bởi loài động vật có vú
duy nhất chỉ sống dựa vào việc hút máu: -
0:59 - 1:00dơi quỷ hút máu.
-
1:01 - 1:04Những dịch bệnh lây truyền
từ dơi sang người này, -
1:04 - 1:07đang ngày càng trở nên phổ biến
trong vài thập kỷ vừa qua. -
1:07 - 1:09Năm 2003, đó là SARS.
-
1:09 - 1:12Khởi phát từ chợ buôn động vật
Trung Quốc và sau đó lan ra toàn cầu. -
1:12 - 1:17Chủng virus đó, cũng như virus từ Peru,
có nguồn gốc từ loài dơi, -
1:17 - 1:19có lẽ virus đã ẩn náu trong loài dơi,
suốt nhiều thế kỉ qua. -
1:20 - 1:25Rồi mười năm sau, chúng ta thấy
Ebola xuất hiện ở Tây Phi, -
1:25 - 1:27và khiến mọi người đều bất ngờ,
-
1:27 - 1:29vì vào lúc đó,
theo như những hiểu biết khoa học, -
1:29 - 1:31Ebola lẽ ra không tồn tại ở Tây Phi.
-
1:32 - 1:35Điều đó dẫn tới đợt bùng phát Ebola
lớn nhất và lây lan xa nhất -
1:35 - 1:37trong lịch sử.
-
1:38 - 1:40Có một xu hướng đáng lo ngại ở đây,
phải không nào? -
1:40 - 1:44Virus nguy hiểm chết người xuất hiện ở nơi
mà chúng ta không nghĩ tới, -
1:44 - 1:46và đối với sức khoẻ cộng động,
-
1:46 - 1:47chúng ta đã bị bất ngờ.
-
1:47 - 1:50Chúng ta liên tục đuổi theo
những dịch bệnh do virus gây ra -
1:50 - 1:52trong vòng lặp vô hạn này,
-
1:52 - 1:56luôn cố gắng tìm ra những dịch bệnh
sau khi chúng đã bùng phát. -
1:56 - 1:59Nhiều dịch bệnh mới xuất hiện hàng năm,
-
1:59 - 2:01bây giờ chính là lúc
-
2:01 - 2:04ta bắt đầu suy nghĩ về
những gì mà ta có thể làm. -
2:04 - 2:06Nếu ta chỉ đợi
đến khi dịch Ebola kế tiếp xuất hiện, -
2:06 - 2:08có khi lần tới ta không ăn may được nữa.
-
2:08 - 2:10Ta có thể gặp một chủng virus mới,
-
2:10 - 2:11một chủng chết chóc hơn,
-
2:11 - 2:14lây lan nhanh hơn,
-
2:14 - 2:17hay hoàn toàn không thể điều chế
vắc xin kịp thời, -
2:17 - 2:19khiến ta không kịp trở tay.
-
2:20 - 2:23Vậy ta có thể dự báo được
các dịch bệnh toàn cầu hay không? -
2:23 - 2:24Liệu ta có thể chặn đứng chúng?
-
2:24 - 2:28Đó là những câu hỏi khó trả lời,
-
2:28 - 2:30bởi vì các dịch bệnh nguy hiểm--
-
2:30 - 2:32các dịch bệnh lây lan toàn cầu,
-
2:32 - 2:34các dịch bệnh chúng ta muốn dự báo trước--
-
2:34 - 2:36chúng là những sự kiện
rất hiếm khi xảy ra. -
2:36 - 2:39Với chúng ta, đó là một điều tốt--
-
2:39 - 2:40nhờ đó mà ta còn ở đây chém gió được.
-
2:41 - 2:46Nhưng từ một góc nhìn khoa học,
có một rắc rối nho nhỏ. -
2:47 - 2:49Bởi vì nếu một việc chỉ xảy ra
một hay hai lần, -
2:49 - 2:51sẽ chẳng có đủ dữ liệu
để tìm ra mô hình mẫu. -
2:51 - 2:55Mô hình có thể cho ta biết dịch bệnh kế
sẽ diễn ra khi nào hay tại đâu. -
2:56 - 2:57Vậy ta làm gì bây giờ?
-
2:58 - 3:03Tôi nghĩ rằng một giải pháp mà ta có
đó là nghiên cứu cách một vài chủng virus -
3:03 - 3:06thường lây truyền từ
động vật hoang dã sang người, -
3:06 - 3:09hoặc sang thú cưng hay gia súc gia cầm
mà con người thường nuôi, -
3:09 - 3:12kể cả khi chúng không phải là chủng vius
-
3:12 - 3:14mà chúng ta cho rằng có thể gây đại dịch.
-
3:14 - 3:17Nếu ta có thể dùng các virus
nguy hiểm thường gặp -
3:17 - 3:18để tìm ra các mô hình mẫu
-
3:18 - 3:22cho biết điều gì khiến virus bắt đầu
lây truyền từ loài này sang loài khác, -
3:22 - 3:25và nhiều khả năng chúng ta có thể
ngăn chặn nó. -
3:25 - 3:27Sau đó ta sẽ có được sự phòng bị tốt hơn
-
3:27 - 3:30với các virus ít lây lan giữa các loài hơn
-
3:30 - 3:32nhưng tiềm tàng khả năng gây đại dịch.
-
3:32 - 3:35Bệnh dại, dù có vẻ rất tệ,
-
3:35 - 3:39nhưng thật ra lại là virus rất phù hợp
trong trường hợp này. -
3:40 - 3:43Bạn thấy đó, dại là một chủng virus
đáng sợ và đầy chết chóc. -
3:44 - 3:45Tỉ lệ tử vong là 100 phần trăm.
-
3:45 - 3:49Điều đó nghĩa là nếu bạn bị dại
và không được điều trị sớm, -
3:49 - 3:51thì bác sĩ cũng bó tay.
-
3:51 - 3:52Không có thuốc chữa trị.
-
3:52 - 3:53Bạn chết chắc.
-
3:55 - 3:58Bệnh dại không chỉ là
một vấn đề của quá khứ nữa. -
3:59 - 4:03Ngày nay, bệnh dại vẫn giết khoảng
50 đến 60 ngàn người mỗi năm. -
4:04 - 4:07Hãy xem con số này ở một góc độ khác.
-
4:07 - 4:10Tưởng tượng toàn bộ đợt bùng phát
dịch Ebola Tây Phi-- -
4:10 - 4:12diễn ra khoảng hai năm rưỡi;
-
4:12 - 4:14Bạn dồn tất cả số người tử vong ấy
-
4:14 - 4:15vào một năm.
-
4:15 - 4:17Nghe khá là kinh khủng.
-
4:17 - 4:19Rồi giờ bạn nhân số này lên bốn lần,
-
4:19 - 4:21và đó là những gì bệnh dại
gây ra mỗi năm. -
4:24 - 4:28Điều khiến bệnh dại khác với
một virus như Ebola đó là -
4:28 - 4:30khi một người mắc bệnh,
-
4:30 - 4:32họ không lây tiếp cho người khác.
-
4:33 - 4:37Điều này nghĩa là mỗi lần
ai đó bị bệnh dại, -
4:37 - 4:39vì người đó bị một loài động vật
mang virus dại cắn, -
4:39 - 4:41thường là chó hoặc dơi.
-
4:41 - 4:45Nhưng nó cũng đồng nghĩa là,
mỗi lần lây truyền giữa các loài vật, -
4:45 - 4:49điều rất quan trọng mà chúng ta cần hiểu,
nhưng hiếm khi xảy ra ở các virus khác, -
4:49 - 4:52đối với bệnh dại, lại xảy ra
vài ngàn lần. -
4:53 - 4:56Nói một cách khác, virus dại
giống như ruồi giấm hoặc -
4:56 - 4:58chuột lang để tìm hiểu
các loại virus chết người. -
4:59 - 5:03Đây là loại virus chúng ta có thể
dùng để tìm các mô hình mẫu -
5:03 - 5:05và thử nghiệm các giải pháp mới.
-
5:06 - 5:09Vì thế, khi tôi lần đầu nghe về
đợt bùng phát bệnh dại -
5:09 - 5:10tại vùng sông Amazon ở Peru,
-
5:10 - 5:12nó giúp tôi nhận ra
một ý tưởng đầy tiềm năng -
5:12 - 5:16vì đây là loại virus lây từ
dơi sang các loài khác -
5:16 - 5:19đủ nhiều để chúng ta có thể
dự đoán trước được... -
5:19 - 5:21Và thậm chí có thể chặn đứng nó.
-
5:21 - 5:24Vì thế một đứa
sinh viên cao học năm nhất như tôi -
5:24 - 5:26với một ít kí ức về các lớp học
tiếng Tây Ban Nha, -
5:26 - 5:29tôi nhảy lên một chiếc máy bay
và bay vèo tới Peru, -
5:29 - 5:31đi tìm dơi quỷ hút máu.
-
5:31 - 5:35Và những năm đầu của dự án này
thật sự khá khó nhằn. -
5:36 - 5:40Tôi không thiếu các kế hoạch tham vọng
để chấm dứt bệnh dại ở Nam Mỹ, -
5:40 - 5:42nhưng cùng lúc đó,
-
5:42 - 5:45có vẻ như cũng có vô vàn
khó khăn và thử thách, -
5:45 - 5:49mất điện, ký sinh trùng xuất hiện
để ngăn tôi lại. -
5:49 - 5:51Nhưng đó là một phần của nghiên cứu,
-
5:51 - 5:53và làm việc tại Nam Mỹ,
-
5:53 - 5:55với tôi, đó là một phần
của chuyến phiêu lưu. -
5:56 - 5:59Nhưng điều giúp tôi tiếp tục làm việc
-
5:59 - 6:01là những kiến thức, mà lần đầu tiên,
-
6:01 - 6:03những gì tôi làm có thể thật sự
tác động rõ rệt -
6:03 - 6:05cuộc sống của mọi người trong ngắn hạn.
-
6:05 - 6:07Và điều tôi quan tâm nhất
-
6:07 - 6:09là khi tôi đến rừng Amazon
-
6:09 - 6:11và cố đi bắt dơi quỷ hút máu.
-
6:12 - 6:15Bạn thấy đó, tất cả những gì chúng tôi làm
là đến từng làng và hỏi: -
6:15 - 6:18"Ai vừa mới bị dơi cắn gần đây nào?"
-
6:18 - 6:20Và nhiều người giơ tay lên,
-
6:20 - 6:22vì ở những cộng đồng này,
-
6:22 - 6:25bị dơi cắn là chuyện thường ngày ở huyện,
-
6:25 - 6:26chúng xảy ra mỗi ngày.
-
6:27 - 6:30Thế là tất cả những gì tụi tôi phải làm
là vô đúng nhà, -
6:30 - 6:31giăng một cái lưới
-
6:31 - 6:32và đến đó vào ban đêm,
-
6:32 - 6:36và đợi lũ dơi đến kiếm máu người.
-
6:37 - 6:43Vì thế với tôi, nhìn thấy một đứa trẻ
có vết cắn ở đầu hay vết máu trên áo, -
6:43 - 6:45là nguồn động lực to lớn đủ để
-
6:45 - 6:47vượt qua bất cứ khó khăn hậu cần
hay cơn đau đầu nào -
6:47 - 6:49mà tôi gặp phải trong những ngày đó.
-
6:51 - 6:53Vì chúng tôi phải làm việc cả đêm,
-
6:53 - 6:57nên tôi có nhiều thời gian để nghĩ xem
phải giải quyết vấn đề này thế nào, -
6:57 - 7:00Và rõ ràng với tôi có hai câu hỏi nổi bật.
-
7:00 - 7:04Đầu tiên, ta biết rằng con người bị
dơi cắn thường xuyên, -
7:04 - 7:06nhưng các đợt dịch dại
không diễn ra thường lắm -- -
7:06 - 7:09mỗi vài năm hay thậm chí vài chục năm,
-
7:09 - 7:10mới có một đợt dịch dại.
-
7:10 - 7:14Do đó nếu chúng ta có thể dự báo
đợt dịch kế tiếp xảy ra ở đâu và khi nào, -
7:14 - 7:16đó sẽ là cơ hội thật sự,
-
7:16 - 7:18để chúng ta tiêm ngừa cho mọi người,
-
7:18 - 7:20trước khi ai đó tử vong.
-
7:20 - 7:23Nhưng mặt khác,
-
7:23 - 7:26tiêm ngừa cùng lắm chỉ là
miếng băng vết thương tạm thời, -
7:26 - 7:28chỉ là chiến thuật kiểm soát tổn thất.
-
7:28 - 7:31Dĩ nhiên, nó cứu được nhiều người
và ta cần phải làm thế, -
7:31 - 7:33nhưng suy cho cùng,
-
7:33 - 7:35bất kể bao nhiêu con bò,
bao nhiêu người mà ta tiêm ngừa, -
7:35 - 7:39lượng dơi mang bệnh dại vẫn không đổi.
-
7:39 - 7:42Nguy cơ bị cắn vẫn giữ nguyên.
-
7:42 - 7:43Thế nên câu hỏi thứ hai của tôi là:
-
7:43 - 7:47Liệu ta thể chặn virus
ngay tại nguồn của nó không? -
7:47 - 7:51Nếu chúng ta, bằng cách nào đó,
có thể giảm số dơi bị dại, -
7:51 - 7:53chúng ta sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc chơi.
-
7:53 - 7:54Ta đang nói về về sự thay đổi
-
7:54 - 7:57từ chiến thuật kiểm soát tổn thất
thành dự phòng. -
7:59 - 8:01Vậy ta bắt đầu như thế nào đây?
-
8:01 - 8:03Đầu tiên chúng ta cần hiểu được
-
8:03 - 8:06virus này hoạt động ra sao trên
vật chủ tự nhiên của nó-- -
8:06 - 8:07loài dơi.
-
8:07 - 8:10Và đó là một yêu cầu cao cho
bất kì bệnh truyền nhiễm nào, -
8:10 - 8:14đặc biệt là với một loài thường
lẩn trốn như là loài dơi, -
8:14 - 8:15nhưng ta vẫn cần bắt đầu từ đâu đó.
-
8:16 - 8:19Chúng tôi chọn cách bắt đầu
tìm hiểu các dữ liệu lịch sử. -
8:20 - 8:23Các đợt bùng phát này xảy ra
khi nào và ở đâu - trong quá khứ? -
8:23 - 8:26Và rõ ràng là virus dại
-
8:26 - 8:28phải liên tục di chuyển,
-
8:28 - 8:29chúng không thể đứng yên.
-
8:29 - 8:32Virus dại có thể quanh quẩn ở
một khu vực trong một hoặc hai năm, -
8:32 - 8:35nhưng trừ khi nó có thể tìm
một đàn dơi mới để lây lan nơi khác, -
8:35 - 8:37chủng virus dại đó sẽ tiệt chủng.
-
8:38 - 8:43Như vậy, chúng tôi đã biết được một yếu tố
quan trọng trong việc lan truyền của dại. -
8:44 - 8:46Tôi biết mình phải đối phó
với một virus di động, -
8:46 - 8:48nhưng tôi vẫn chưa biết
nó sẽ đi đâu. -
8:49 - 8:53Hơn nữa, điều tôi muốn giống như
một dự báo kiểu Google Maps, -
8:53 - 8:56nghĩa là: "Điểm đến tiếp theo
của virus là ở đâu?" -
8:56 - 8:58"Chúng sẽ đi đường nào
để đến đó?" -
8:58 - 9:00"Chúng đi nhanh cỡ nào?"
-
9:01 - 9:05Để làm được điều này,
tôi tìm hiểu về bộ gen của virus dại. -
9:05 - 9:09Bạn thấy đấy, giống như nhiều virus khác
virus dại có bộ gen khá bé nhỏ, -
9:09 - 9:11nhưng chúng tiến hóa thật sự rất nhanh.
-
9:12 - 9:16Đủ nhanh để khi virus vừa đến
địa điểm tiếp theo, -
9:16 - 9:19chúng đã có vài đột biến mới rồi.
-
9:19 - 9:22Vì vậy, những gì ta cần làm là
liên kết các điểm -
9:22 - 9:24trên cây tiến hóa lại với nhau,
-
9:24 - 9:26và điều đó sẽ cho ta biết virus
đã ở đâu trước đó -
9:26 - 9:29và làm thế nào nó lây được qua địa hình.
-
9:29 - 9:32Thế nên, tôi bắt đầu đi tìm não bò,
-
9:32 - 9:34vì đó là nơi mà bạn
tìm được virus dại. -
9:35 - 9:40Và các từ bộ gen được giải mã
từ những virus trong não bò, -
9:40 - 9:41tôi đã có thể biết được
-
9:41 - 9:44virus dại đã lây lan từ
16 đến 32 km một năm. -
9:45 - 9:49Được rồi, vậy là ta đã có
tốc độ lây lan tối đa của virus, -
9:49 - 9:53nhưng vẫn thiếu một yếu tố quan trọng
đó là hướng lây ban đầu của virus. -
9:54 - 9:59Về mặt đó, tôi cần suy nghĩ như loài dơi,
-
9:59 - 10:00bởi vì dại là một virus--
-
10:00 - 10:01nó không tự đi được,
-
10:01 - 10:04nó chỉ có thể di chuyển nhờ vào
vật chủ là loài dơi, -
10:04 - 10:08nên tôi cần nghĩ xem loài dơi
bay được bao xa và bao lâu bay một lần. -
10:08 - 10:11Việc này thì trí tưởng tưởng
không giúp tôi được nhiều lắm -
10:11 - 10:15và các thiết bị theo dõi chúng tôi
đã gắn trên dơi cũng chẳng khá hơn. -
10:15 - 10:17Chúng tôi chẳng thể có được
thông tin mà tôi cần. -
10:17 - 10:20Thay vì vậy, chúng tôi tìm hiểu
về việc ghép đôi của dơi. -
10:20 - 10:22Chúng tôi có thể xem một số phần
trong bộ gen dơi, -
10:22 - 10:26và điều đó cho ta biết vài nhóm dơi
chơi với nhau -
10:26 - 10:27và vài nhóm thì bị ế (cô lập).
-
10:27 - 10:32Và virus về cơ bản, sẽ đi theo con đường
mà bộ gen của dơi đã tạo sẵn. -
10:33 - 10:36Một trong những con đường này
nổi lên một cách khá bất ngờ-- -
10:36 - 10:37hơi khó để tin được.
-
10:38 - 10:42Đó là con đường đi xuyên qua
dãy Andes ở Peru, -
10:42 - 10:44từ Amazon đến bờ biển Thái Bình Dương,
-
10:44 - 10:47và điều đó hơi bị khó tin,
-
10:47 - 10:49như tôi đã nói,
-
10:49 - 10:52dãy Andes khá là cao,
khoảng 6700 mét, -
10:52 - 10:55và như vậy là quá cao
để lũ dơi có thể bay vượt qua. -
10:56 - 10:57Thế nhưng--
-
10:57 - 10:58(Cười nhẹ)
-
10:58 - 11:00khi chúng tôi tìm hiểu kĩ hơn,
-
11:00 - 11:02tôi thấy, tại một phần phía Nam Peru,
-
11:02 - 11:05có một mạng lưới thung lũng
không quá cao, -
11:05 - 11:08cho phép đàn dơi ở bên này
có thể qua chơi với dơi bên kia. -
11:08 - 11:10Và khi tôi tìm hiểu kĩ hơn nữa --
-
11:10 - 11:13rõ ràng virus dại đã lây lan
thông qua những thung lũng này, -
11:13 - 11:15chỉ khoảng mười dặm mỗi năm,
-
11:15 - 11:18gần giống hệt như mô hình
tiến hóa của chúng tôi đã dự đoán. -
11:18 - 11:20Điều tôi chưa nói với bạn
-
11:20 - 11:22là điều đó có vẻ khá quan trọng,
-
11:22 - 11:26bởi vì bệnh dại hầu như chưa từng
được phát hiện ở phía tây dãy Andes, -
11:26 - 11:29hay toàn bộ phía bờ Thái Bình Dương
của Nam Mỹ, -
11:29 - 11:33thế nên tôi đang chứng kiến, trực tiếp,
một cuộc đổ bộ lần đầu trong lịch sử -
11:33 - 11:36vào một phần khá lớn của Nam Mỹ,
-
11:36 - 11:37điều này đưa ra câu hỏi quan trọng:
-
11:37 - 11:39"Chúng ta sẽ làm gì với thông tin này?"
-
11:40 - 11:43Điều trước mắt chúng tôi có thể là
nhắn nhủ mọi người: -
11:43 - 11:46bạn cần tiêm ngừa dại cho
bản thân và cả vật nuôi của bạn, -
11:46 - 11:47Bệnh dại đang đến.
-
11:48 - 11:49Nhưng nhìn xa hơn,
-
11:49 - 11:52sẽ hữu ích hơn nếu chúng tôi
có thể sử dụng thông tin mới này -
11:52 - 11:55để ngăn chặn virus xuất hiện cùng lúc.
-
11:56 - 11:59Dĩ nhiên, ta chẳng thể bảo bọn dơi:
"Bữa nay nghỉ bay nha" -
11:59 - 12:03nhưng ta có thể ngăn chặn virus
lây lan cùng với đàn dơi. -
12:04 - 12:07Và điều đó đưa chúng tôi đến
bài học quan trọng -
12:07 - 12:10trong chương trình quản lý bệnh dại
trên khắp thế giới, -
12:10 - 12:15dù cho đó là chó, cáo,
chồn hôi hay gấu mèo, -
12:15 - 12:18dù là Nam Mỹ, châu Phi hay châu Âu,
-
12:18 - 12:21đó là tiêm ngừa cho động vật
là biện pháp duy nhất chặn đứng bệnh dại. -
12:22 - 12:25Vậy chúng ta có thể
tiêm ngừa cho dơi không? -
12:27 - 12:29Bạn đã nghe về tiêm ngừa
cho chó mèo suốt ngày rồi, -
12:29 - 12:32nhưng bạn chưa nghe nhiều về
tiêm ngừa cho dơi. -
12:33 - 12:35Nghe có vẻ như là một câu hỏi điên rồ,
-
12:35 - 12:40nhưng tin tốt là chúng ta đã có
vắc-xin dại dạng thức ăn -
12:40 - 12:42được thiết kế dành riêng cho dơi.
-
12:42 - 12:44Và điều còn tuyệt vời hơn
-
12:44 - 12:48là những vắc xin này có thể được truyền
từ chú dơi này sang chú dơi khác. -
12:48 - 12:51Tất cả những gì bạn cần là
phết vắc xin lên một con dơi -
12:51 - 12:53và để thói quen liếm láp nhau
của loài dơi -
12:53 - 12:55làm nốt phần việc còn lại cho bạn.
-
12:55 - 12:57Điều này nghĩa là, ít ra thì,
-
12:58 - 13:01chúng ta không phải tiêm vắc-xin
cho hàng triệu con dơi, từng con một -
13:01 - 13:02với những kim tiêm nhỏ xíu.
-
13:02 - 13:04(Cười nhẹ)
-
13:04 - 13:07Nhưng chỉ vì chúng ta có công cụ
không có nghĩa là ta biết cách dùng. -
13:07 - 13:10Giờ bọn tôi có cả đống câu hỏi khác.
-
13:10 - 13:12Cần phải tiêm ngừa cho bao nhiêu con dơi?
-
13:12 - 13:14Tiêm ngừa vào mùa nào?
-
13:14 - 13:17Mỗi năm tiêm ngừa mấy lần?
-
13:18 - 13:21Tất cả những câu hỏi này là nền tảng
-
13:21 - 13:23để tiến hành bất kì chiến dịch tiêm ngừa,
-
13:23 - 13:26nhưng đó là các câu hỏi mà
tôi khó trả lời từ phòng thí nghiệm. -
13:26 - 13:29Thay vì vậy, chúng tôi có
cách tiếp cận khác đầy màu sắc hơn. -
13:29 - 13:33Chúng tôi sử dụng dơi thật
nhưng vắc-xin giả. -
13:34 - 13:36Chúng tôi dùng thức ăn gel khiến
lông dơi phát sáng -
13:36 - 13:40và bột UV dễ lan truyền giữa đàn dơi
khi chúng gặp nhau, -
13:40 - 13:43và nó giúp tôi nghiên cứu cách
một vắc-xin thật có thể lan truyền -
13:43 - 13:45trong những quần thể dơi hoang dã.
-
13:46 - 13:48Chúng tôi vẫn đang
trong giai đoạn sơ khởi, -
13:48 - 13:51tuy nhiên kết quả hiện tại
hết sức khả quan. -
13:51 - 13:54Chúng gợi ý rằng sử dụng vắc-xin
theo cách chúng tôi đang làm, -
13:54 - 13:58có thể làm giảm kích cỡ của
những đợt bùng bệnh dại một cách rõ rệt. -
13:59 - 14:01Và điều đó có ý nghĩa, bởi vì như bạn nhớ,
-
14:01 - 14:04Virus dại luôn phải di chuyển,
-
14:04 - 14:07thế nên mỗi lần ta
giảm kích cỡ của một đợt bùng phát, -
14:07 - 14:09ta cũng cùng lúc giảm khả năng
-
14:09 - 14:11virus có thể lây được đến
quần thể dơi kế tiếp. -
14:11 - 14:14Ta đang phá vỡ một mắc xích
trong chuỗi lây truyền. -
14:14 - 14:16Và mỗi lần ta làm thế,
-
14:16 - 14:19ta đưa virus gần hơn đến sự tuyệt chủng.
-
14:19 - 14:24Và đối với tôi,
trong một tương lai không xa -
14:24 - 14:27khi chúng ta có thể nói đến
việc loại trừ bệnh dại, -
14:27 - 14:29điều đó hết sức thú vị
và tạo động lực to lớn. -
14:30 - 14:32Cuối cùng, để tôi quay lại
với câu hỏi ban đầu. -
14:32 - 14:34Ta có ngừa được một đại dịch không?
-
14:34 - 14:38Ừ thì, chẳng có giải pháp hoàn hảo
cho vấn đề này, -
14:38 - 14:42nhưng kinh nghiệm của tôi với bệnh dại
giúp tôi khá lạc quan về nó. -
14:42 - 14:44Tôi nghĩ chúng ta không xa tương lai
-
14:44 - 14:48khi ta có các ngân hàng gen
để dự đoán các đợt bùng phát -
14:48 - 14:50và ta sẽ có được
các công nghê tiên tiến hơn, -
14:50 - 14:53như vắc-xin dạng thức ăn, tự lan truyền,
-
14:53 - 14:56có thể loại trừ virus từ trong trứng nước,
-
14:56 - 14:58trước khi chúng có cơ hội
lây truyền cho người. -
14:59 - 15:01Khi nói đến việc ngăn ngừa các đại dịch,
-
15:01 - 15:03cách tốt nhất chỉ là
luôn đi trước một bước. -
15:04 - 15:05Và nếu bạn hỏi tôi,
-
15:05 - 15:07tôi nghĩ ta có một cách để làm
-
15:07 - 15:09đó là sử dụng những vấn đề
mà ta đang có, -
15:09 - 15:11như bệnh dại,
-
15:11 - 15:14theo cách một phi hành gia
sử dụng chương trình giả lập bay, -
15:14 - 15:16tìm ra điều gì hiệu quả,
điều gì thì không, -
15:16 - 15:18và tạo ra các bộ công cụ hữu dụng
-
15:18 - 15:19để khi cần thiết,
-
15:19 - 15:20thì chúng ta đã sẵn sàng.
-
15:21 - 15:22Cảm ơn các bạn.
-
15:22 - 15:26(Vỗ tay)
- Title:
- Tiêm ngừa cho dơi có thể dạy ta điều gì về đại dịch?
- Speaker:
- Daniel Streicker
- Description:
-
Liệu ta có thể dự đoán trước được đại dịch tiếp theo, ngăn ngừa một virus như Ebola trước khi chúng kịp phát tán? Trong bài diễn thuyết về các nghiên cứu khoa học tại tiền tuyến này, nhà sinh thái học Daniel Streicker đưa chúng ta đến rừng mưa Amazon ở Peru, nơi anh ấy theo dõi sự di chuyển của đàn dơi quỷ hút máu nhằm dự báo và ngăn ngừa dịch bệnh dại. Qua việc nghiên cứu các mô hình về bệnh này, Streicker cho thấy cách chúng ta có thể chặn đứng dịch bệnh kế tiếp ngay từ trong trứng nước.
- Video Language:
- English
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 15:39
Thu Ha Tran approved Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics | ||
Thu Ha Tran edited Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics | ||
Thu Ha Tran edited Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics | ||
Thu Ha Tran edited Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics | ||
Khanh Phan accepted Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics | ||
Khanh Phan edited Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics | ||
Minh Anh Tran edited Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics | ||
Thu Ha Tran rejected Vietnamese subtitles for What vaccinating vampire bats can teach us about pandemics |