Return to Video

Bạn cần bao nhiêu cái khăn? | Rose Lounsbury | TEDxDayton

  • 0:18 - 0:21
    Bạn cần bao nhiêu cái khăn?
  • 0:21 - 0:23
    (Tiếng cười)
  • 0:23 - 0:28
    Đây là câu hỏi tôi đã đặt ra
    vào một chiều thứ bảy đầu năm 2012
  • 0:28 - 0:30
    khi nhìn chăm chăm vào tủ đựng khăn.
  • 0:31 - 0:34
    Tôi vừa mới bắt đầu hành trình tối giản,
  • 0:34 - 0:37
    lấy cảm hứng từ ngôi nhà 139m2 của mình
  • 0:37 - 0:42
    nơi không còn chứa thoải mái
    mọi đồ đạc của tôi, chồng
  • 0:42 - 0:44
    và ba đứa con 3 tuổi của chúng tôi.
  • 0:45 - 0:47
    Đúng, các bạn đã nghe đúng đó-
  • 0:47 - 0:48
    ba đứa sinh ba.
  • 0:49 - 0:53
    Vấn đề về đồ đạc của chúng tôi
    đã lên đến đỉnh điểm vài tuần trước.
  • 0:53 - 0:56
    Chúng tôi vừa về nhà từ chuyến thăm
    họ hàng dịp Noel,
  • 0:56 - 0:58
    chiếc xe của chúng tôi chật cứng quà cáp.
  • 0:59 - 1:01
    Khi tôi đi vào nhà
  • 1:01 - 1:05
    và nhìn lại không gian
    vốn đã ngồn ngộn đồ đạc của chúng tôi,
  • 1:05 - 1:08
    tôi từ từ nhận ra một điều đáng sợ.
  • 1:09 - 1:13
    Chúng tôi không có chỗ
    cho những thứ chúng tôi đang có.
  • 1:14 - 1:16
    Tôi sẽ để những món đồ mới này ở đâu đây?
  • 1:16 - 1:18
    Tôi suy nghĩ về các lựa chọn.
  • 1:18 - 1:20
    Chúng tôi có thể mua
    ngôi nhà to hơn.
  • 1:20 - 1:24
    Chúng tôi có thể
    không mua quà Giáng sinh cho ai nữa.
  • 1:25 - 1:27
    Nhưng rồi bạn tôi gợi ý một cách hay hơn:
  • 1:28 - 1:29
    tối giản hoá.
  • 1:29 - 1:32
    Chỉ sống với những gì ta cần.
  • 1:33 - 1:37
    Hừm.
    Tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ về điều đó.
  • 1:37 - 1:39
    Nhưng quay lại tủ khăn của tôi.
  • 1:39 - 1:43
    Tôi đứng đó,
    trước một tháp khăn theo nghĩa đen
  • 1:43 - 1:45
    và câu hỏi đơn giản là:
  • 1:45 - 1:48
    Ta cần bao nhiêu cái khăn?
  • 1:48 - 1:51
    Thật bất ngờ câu trả lời rõ ràng là:
  • 1:51 - 1:53
    hai cái mỗi người.
  • 1:54 - 1:58
    Nhưng thế thì một gia đình
    5 người chỉ có 10 cái khăn
  • 1:58 - 2:02
    Chắc chắn đó không phải là lời khuyên
    từ Tạp chí Nhà và Vườn Đẹp
  • 2:02 - 2:06
    Họ nói ta cần nhiều khăn
    nhiều màu khác nhau cho mỗi mùa.
  • 2:06 - 2:08
    Mười cái khăn có vẻ không ổn.
  • 2:09 - 2:11
    Thế là tôi xuống tầng hầm
  • 2:11 - 2:14
    nơi Josh chồng tôi, đang sung sướng xem
    chương trình thể thao thứ Bảy
  • 2:15 - 2:18
    và hỏi anh một câu hỏi rất quan trọng.
  • 2:19 - 2:24
    “Anh yêu, nếu chúng ta chỉ có 10 cái khăn
    thì có được không?”
  • 2:24 - 2:26
    (Tiếng cười)
  • 2:28 - 2:32
    Sau một hồi lâu, mà tôi chắc chắn,
  • 2:32 - 2:36
    Josh đã suy ngẫm sâu sắc vấn đề quan trọng
    về nguồn dự trữ khăn của chúng tôi
  • 2:36 - 2:37
    (Cười)
  • 2:38 - 2:40
    anh đã trả lời
  • 2:41 - 2:43
    "Ừ. Được chứ!"
  • 2:43 - 2:44
    (Cười)
  • 2:45 - 2:47
    Thế là chốt vấn đề. Mười khăn.
  • 2:48 - 2:50
    Đó là sáu năm trước.
  • 2:50 - 2:53
    Suốt thời gian đó, tôi đã không tăng
    số khăn của chúng tôi.
  • 2:53 - 2:57
    Và các khăn trong nhà chúng tôi
    đều khô khi chúng cần khô
  • 2:57 - 2:59
    (Cười)
  • 3:00 - 3:05
    Vâng, vụ thử nghiệm chủ nghĩa tối giản này
    đã dạy tôi hai điều rất rõ ràng:
  • 3:05 - 3:10
    Một, tôi có thể sống với ít thứ hơn nhiều
    so với tôi nghĩ mình có thể sống
  • 3:10 - 3:15
    và hai, tôi chắc chắn có thể sống
    với ít đồ hơn
  • 3:15 - 3:17
    so với mức xã hội nói với tôi
    rằng tôi nên có
  • 3:18 - 3:21
    Vậy tối giản là gì?
  • 3:21 - 3:23
    Chúng ta đều đã nghe câu
    "càng ít càng nhiều,"
  • 3:23 - 3:25
    nhưng như thế nào?
  • 3:25 - 3:28
    Có phải là bán tất cả tài sản đi
    và sống với một chiếc ba lô?
  • 3:29 - 3:32
    Có phải là không bao giờ nhận quà
    hoặc mời bạn bè tới ăn tối
  • 3:32 - 3:36
    bởi dụng cụ duy nhất bạn sở hữu
    là chiếc thìa dĩa duy nhất?
  • 3:36 - 3:38
    (Cười)
  • 3:38 - 3:40
    Định nghĩa tôi thích nhất
    về tối giản
  • 3:40 - 3:44
    là của nhà thiết kế William Morris
    vào thế kỷ mười chín
  • 3:44 - 3:46
    “Trong nhà không có gì
  • 3:46 - 3:50
    mà bạn không biết là sẽ có ích
    hoặc cho là đẹp."
  • 3:51 - 3:56
    Hai từ đó, "có ích" và "đẹp"
    là những tiêu chuẩn tôi sử dụng
  • 3:56 - 4:00
    để quyết định các món đồ
    có được chào đón ở nhà mình hay không
  • 4:00 - 4:04
    "Nó có ích với tôi không?"
    và "Tôi biết nó sẽ có ích" –
  • 4:04 - 4:06
    có nghĩa là tôi thực sự sử dụng nó.
  • 4:07 - 4:12
    Ở đây chúng ta không nói về khả năng
    đối tượng sẽ có thể có ích.
  • 4:13 - 4:15
    Chúng ta đều quá quen với những thứ đó
  • 4:16 - 4:19
    (Cười)
  • 4:21 - 4:24
    Nhưng thế còn những món đồ
    chúng ta cho là đẹp?
  • 4:25 - 4:28
    Tôi muốn giới thiệu với các bạn
    người đàn bà khoả thân màu xanh
  • 4:28 - 4:33
    Mẹ tôi đã vẽ nó để tặng quà cưới
    cho dì và chú tôi vào năm 1974.
  • 4:33 - 4:36
    Hàng chục năm sau,
    sau khi Josh và tôi kết hôn,
  • 4:36 - 4:37
    chúng tôi đến thăm dì và chú
  • 4:37 - 4:41
    và phàn nàn về những bức tường trống
    trong căn hộ đầu tiên của chúng tôi
  • 4:41 - 4:44
    Dì tôi ngay lập tức chạy xuống tầng hầm –
  • 4:44 - 4:45
    (Cười)
  • 4:45 - 4:46
    đây là chuyện thật –
  • 4:46 - 4:49
    và quay lại, vừa đi vừa phủi bụi
    người đàn bà khoả thân này
  • 4:49 - 4:53
    bức tranh đã được bày
    trong suốt 30 năm qua.
  • 4:53 - 4:57
    Rõ ràng là sự trì hoãn tặng quà lại.
  • 4:58 - 5:00
    (Cười)
  • 5:00 - 5:04
    Nhưng Dì đang chứng minh
    một nguyên tắc tối giản cơ bản:
  • 5:04 - 5:08
    Bỏ đi mọi thứ không đẹp với bạn
  • 5:08 - 5:10
    để chúng có thể đẹp với người khác.
  • 5:11 - 5:13
    Và tôi sẽ nói với bạn rằng,
  • 5:13 - 5:16
    nếu bạn đến nhà tôi hôm nay
    và chúng ta uống cà phê,
  • 5:16 - 5:21
    ta sẽ ngồi ngay dưới ánh nhìn
    của nàng khoả thân xinh đẹp màu xanh này
  • 5:23 - 5:26
    Và vì chúng ta đang bàn về chủ đề
    tặng quà lại
  • 5:26 - 5:28
    Bạn sẽ làm gì
  • 5:28 - 5:30
    khi người khác cho bạn
    những thứ bạn không muốn?
  • 5:31 - 5:33
    Tôi muốn mọi người dành thời gian
  • 5:33 - 5:36
    và nghĩ về lần ai đó đã cho bạn
    cái gì đó bạn không muốn.
  • 5:37 - 5:39
    Không cần nghĩ ngợi lâu.
  • 5:39 - 5:41
    (Cười)
  • 5:41 - 5:43
    Nào, bây giờ, hãy suy nghĩ logic.
  • 5:43 - 5:47
    Nếu lúc nào đó, chúng ta nhận được món quà
    mà chúng ta không thích,
  • 5:47 - 5:49
    thì một lúc nào đó,
  • 5:50 - 5:53
    tất cả chúng ta đều tặng người khác
    một món họ không thích.
  • 5:54 - 5:57
    Vài năm trước, tôi giúp bạn thân
    thu dọn tủ quần áo,
  • 5:57 - 6:01
    và chúng tôi tìm thấy một chiếc quần ngủ
    in hình cừu
  • 6:01 - 6:04
    mà tôi đã tặng cô ấy năm 1999.
  • 6:05 - 6:09
    Tôi cố thuyết phục cô ấy
    để chính tôi bỏ nó vào túi đồ đem đi cho.
  • 6:10 - 6:14
    Vâng, hãy đồng ý bỏ đi những món quà
    không được yêu thích là bình thường,
  • 6:14 - 6:17
    và bạn không phải đợi hàng thập kỷ
    để làm điều đó
  • 6:17 - 6:21
    bởi việc cho người khác thứ họ không muốn
    là hoàn toàn bình thường.
  • 6:22 - 6:24
    Đó thực sự là bản chất của việc tặng quà.
  • 6:24 - 6:27
    (Cười)
  • 6:28 - 6:31
    Nhưng tôi muốn chỉ cho các bạn một từ
    sẽ giúp các bạn
  • 6:31 - 6:33
    trong bất kỳ tình huống tặng quà nào.
  • 6:33 - 6:35
    Bạn có thể quen với từ đó rồi.
  • 6:35 - 6:37
    CẢM ƠN
  • 6:37 - 6:41
    Khi ai đó tặng bạn một món quà,
    hãy nói "cảm ơn."
  • 6:41 - 6:43
    Khi bạn làm điều đó xong,
  • 6:43 - 6:46
    nghĩa vụ của bạn
    đối với món quà và người cho cũng xong.
  • 6:46 - 6:49
    (Tiếng cười) (Vỗ tay)
  • 6:53 - 6:55
    Và giờ nó là của bạn.
  • 6:56 - 7:01
    Nếu nó hữu ích hay đẹp đối với bạn,
    bằng mọi cách, hãy giữ nó.
  • 7:01 - 7:05
    Còn nếu không, thì, trời ơi, cứ bỏ nó đi
  • 7:05 - 7:08
    để nó còn có thể hữu ích
    hoặc đẹp với người khác.
  • 7:09 - 7:10
    Thực ra, tất nhiên,
  • 7:10 - 7:13
    có hàng triệu lý do khiến chúng ta cố giữ
    những thứ ta không cần.
  • 7:14 - 7:17
    Dù đó là do tình cảm
    hoặc do đã trả rất nhiều tiền
  • 7:17 - 7:22
    hoặc do sợ rằng sẽ cần
    nguồn áo len trọn đời
  • 7:22 - 7:24
    để sống sót qua ngày tận thế,
  • 7:25 - 7:26
    tất cả đều chốt lại ở một điểm chung:
  • 7:27 - 7:30
    Nếu ta không sử dụng hoặc yêu thích nó,
  • 7:30 - 7:32
    hãy cho nó đi.
  • 7:33 - 7:35
    Tôi kể bạn nghe một bí mật nhé!
  • 7:35 - 7:40
    Lợi ích thực sự của chủ nghĩa tối giản
    là ở đây, và đây.
  • 7:41 - 7:42
    Ý tôi là, chắc chắn,
  • 7:42 - 7:45
    thật tuyệt khi có các ngăn tủ gọn gàng
    và có thể tìm ra chìa khoá,
  • 7:45 - 7:47
    nhưng lý do tôi chọn sống tối giản
  • 7:47 - 7:50
    không có gì liên quan
    với diện mạo ngôi nhà của tôi
  • 7:51 - 7:54
    mà liên quan đến từng cảm giác
    tôi nhận được.
  • 7:55 - 7:59
    Một khi buông bỏ tất cả
    những thứ không quan trọng với tôi -
  • 7:59 - 8:01
    việc này mất khoảng tổng cộng
    tám tháng -
  • 8:02 - 8:05
    Tôi phát hiện ra ba điều tuyệt vời.
  • 8:05 - 8:08
    Đầu tiên, thời gian rảnh.
  • 8:08 - 8:11
    Tôi bắt đầu dành buổi tối
    thư thả đọc sách
  • 8:11 - 8:13
    thay vì đi dọn đồ
  • 8:14 - 8:17
    Thứ hai, cảm giác yên bình.
  • 8:17 - 8:19
    Tôi cảm thấy bình tĩnh và thư giãn
    trong nhà mình
  • 8:20 - 8:22
    và thoải mái
    với việc mọi người bất chợt ghé thăm
  • 8:23 - 8:25
    Và thứ ba, sự rõ ràng.
  • 8:25 - 8:30
    Lần đầu tiên từ khi có con,
    tôi có tinh thần để suy nghĩ và mơ mộng,
  • 8:30 - 8:33
    điều này dẫn đến một số thay đổi
    thực sự bất ngờ,
  • 8:33 - 8:36
    như khởi nghiệp và viết một cuốn sách –
  • 8:36 - 8:39
    những thứ tôi từng thậm chí
    không có tinh thần để cân nhắc
  • 8:39 - 8:44
    khi phải dành hết năng lượng
    đối phó với đống đồ đạc trong nhà.
  • 8:45 - 8:48
    Tôi tin rằng hiện trạng vật chất
    của chúng ta
  • 8:49 - 8:52
    phản ánh trạng thái tinh thần
    của chúng ta.
  • 8:53 - 8:56
    Và nếu nhà của chúng ta
    chất đầy đồ đạc...
  • 8:57 - 8:59
    (Cười)
  • 9:00 - 9:01
    Bạn biết tôi sẽ nói gì rồi
  • 9:01 - 9:02
    (Cười)
  • 9:02 - 9:07
    Nếu nhà chúng ta đầy thứ không cần,
    không dùng hay không thích,
  • 9:07 - 9:11
    thì, tâm trí của chúng ta
    cũng đầy những thứ đó.
  • 9:12 - 9:16
    Vì vậy, khi bạn về nhà ngày hôm nay
    và đi quanh nhà mình,
  • 9:16 - 9:20
    hãy tự hỏi:
    "Mình cần nhiều đồ thế nào?
  • 9:20 - 9:26
    Cần bao nhiêu tách cà phê,
    giày hay hộp trang trí dịp lễ?"
  • 9:26 - 9:32
    Và khi bạn bắt đầu bỏ đi các lớp vật chất
    trong cuộc sống của bạn,
  • 9:33 - 9:36
    Tôi tin bạn sẽ ngạc nhiên
    khi tìm thấy những gì bên dưới:
  • 9:37 - 9:40
    tất cả những thứ thực sự quan trọng.
  • 9:41 - 9:45
    Bây giờ, hãy về nhà
    và đếm số khăn trong nhà bạn.
  • 9:45 - 9:48
    (Cười) (Vỗ tay) (Cổ vũ)
Title:
Bạn cần bao nhiêu cái khăn? | Rose Lounsbury | TEDxDayton
Description:

Qua phần trình bày của mình, cô Rose Lounsbury chia sẻ cách cô đến với phong cách sống tối giản và việc đó đã cải thiện cuộc sống của cô như thế nào. Cô là người hướng dẫn sống tối giản, diễn giả và tác giả cuốn sách bán chạy nhất trên Amazon "Ít hơn: Tối giản thực sự." Sau khi viết blog về hành trình cá nhân đến với phong cách sống tối giản, Rose, một cựu giáo viên trung học đã tìm thấy nguồn cảm hứng giúp những người khác sống tốt hơn với ít đồ hơn. Cô dành toàn bộ thời gian viết lách, hướng dẫn các khách hàng và sinh viên trực tuyến và tận hưởng thời gian với chồng cùng ba người con. Rose là khách mời thường xuyên của kênh Fox News' Good Day Columbus và đã từng diễn thuyết trên kênh National Public Radio, Good Morning Cincinnati, và Living Dayton.

Bài diễn thuyết diễn ra tại hội nghị TEDx, sử dụng format của TED nhưng được tổ chức độc lập bởi một cộng đồng địa phương. Tìm hiểu thêm tại: https://www.ted.com/tedx

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDxTalks
Duration:
10:03

Vietnamese subtitles

Revisions