-
Mỗi khi đến thăm một ngôi trường nào đó và nói chuyện với sinh viên
-
Tôi luôn hỏi họ cùng một câu hỏi
-
Tại sao bạn sử dụng Google?
-
Tại sao bạn chọn Google là công cụ tìm kiếm cho mình?
-
Điều kì lạ là, tôi luôn nhận được cùng ba câu trả lời
-
Thứ nhất, "Vì nó mang lại kết quả"
-
Một câu trả lời rất thú vị, và đó chính là lý do vì sao tôi cũng chọn Google
-
Thứ hai, một vài người sẽ nói
-
"Tôi thật sự không tìm thấy công cụ thay thế nào khác
-
Theo tôi câu trả lời này không thỏa đáng, và thường đáp lại rằng
-
"Thế thì bạn hãy thử Google từ 'công cụ tìm kiếm' xem"
-
bạn chắc chắn sẽ tìm thấy rất nhiều công cụ tìm kiếm thú vị khác đấy
-
Thứ ba, cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng
-
hiển nhiên là một học sinh giơ tay lên và nói
-
"Tìm kiếm bằng Google, tôi luôn chắc chắn rằng mình sẽ nhận được những kết quả khách quan nhất"
-
Chắc chắn sẽ luôn nhận được kết quả tốt và khách quan nhất
-
Ngay lúc này, với tư cách là một con người trong nhân loại,
-
dù là một người trong thời đại kỹ thuật số
-
thì điều đó cũng làm tôi thấy sởn gai ốc
-
Kể cả khi tôi cũng nhận ra rằng sự thật đó, ý tưởng về các kết quả tìm kiếm không thiên vị
-
là nền tảng của tình yêu chung của chúng ta đối với, và trân trọng Google.
-
Tôi sẽ cho các bạn thấy lý do tại sao, theo triết học, đây gần như là điều không thể
-
Nhưng trước hết hãy để tôi giải thích một chút, dựa trên một nguyên tắc cơ bản
-
đằng sau mỗi truy vấn tìm kiếm mà đôi khi chúng ta dường như quên mất...
-
Bất cứ khi nào bạn yêu cầu Google tìm kiếm một điều gì đó
-
Hãy bắt đầu bằng cách tự hỏi mình "Tôi có đang tìm kiếm một sự thật độc lập?"
-
Thủ đô của Pháp là gì?
-
Các nhân tố nào trong một phân tử nước?
-
Tuyệt - Tra Google ngay lập tức
-
Không một nhà khoa học nào có thể chứng minh
-
rằng đó là London và H3O
-
Bạn không hề thấy có sự thông đồng nào trong những câu trả lời đó
-
Chúng tôi đều thừa nhận, trên quy mô toàn cầu,
-
câu trả lời là những thực tế độc lập này
-
Nhưng nếu bạn phức tạp hóa những câu hỏi của mình một chút, và hỏi những câu như,
-
Tại sao lại xảy ra xung đột giữa Israel và Palestine?
-
Lúc đó, bạn sẽ không đơn giản là tìm kiếm một sự thật cá nhân nữa,
-
bạn đang tìm kiếm kiến thức
-
một thứ gì đó phức tạp và tinh vi hơn
-
Và để có được kiến thức,
-
bạn phải đưa 10, 20 hay thậm chí 100 sự thật vào bàn tròn,
-
và thừa nhận chúng, và nói rằng : "Vâng, những điều này hoàn toàn đúng"
-
Nhưng dù tôi là ai,
-
dù trẻ hay già, đen hay trắng, đồng tính hay "trai thẳng"
-
tôi đều sẽ đánh giá chúng khác nhau.
-
Và tôi sẽ nói rằng: "Vâng, điều này đúng,
-
nhưng điều này đối với tôi còn quan trọng hơn thế nữa."
-
Và đây là thứ khiến mọi chuyện thú vị hơn,
-
bởi vì đây là thứ khiến chúng ta là những con người,
-
Đây là khi chúng ta bắt đầu tranh luận, hình thành nên xã hội,
-
và để thật sự biết được một nơi nào đó, chúng ta phải chắt lọc những sự kiện ở đây
-
thông qua bạn bè, hàng xóm, cha mẹ và con cái
-
đồng nghiệp, báo và tạp chí,
-
để cuối cùng, đặt nền cho kiến thức thực tế,
-
mà một công cụ tìm kiếm khó có thể làm được
-
Vì vậy, tôi đã đưa ra cho các bạn một ví dụ chỉ để cho các bạn thấy lí do tại sao
-
để có được kiến thức đúng, "sạch" và khách quan laị khó khăn đến vậy
-
- một đề tài đáng suy ngẫm.
-
Tôi sẽ thực hiện một vài truy vấn tìm kiếm đơn giản
-
Chúng ta sẽ bắt đầu với "Michelle Obama",
-
Đệ Nhất Phu Nhân Hoa Kì.
-
Và chúng ta nhấp chuột vào phần tìm kiếm hình ảnh
-
Nó hoạt động thực sự tốt, bạn có thể nhìn thấy.
-
Ít nhiều, đó là một kết quả tìm kiếm hoàn hảo.
-
chỉ có hình Bà ấy, thậm chí còn không hề có sự xuất hiện của Ngài Tổng Thống trong những bức hình.
-
Công cụ này hoạt động như thế nào?
-
Đơn giản thôi,
-
Google sử dụng khá nhiều" trí thông minh" để đạt được các kết quả này, tuy nhiên, một cách đơn giản,
-
Google sẽ chú ý đến hai thứ này nhiều hơn bất cứ thứ gì khác
-
Thứ nhất, nội dung của dòng chú thích bên dưới bức ảnh trên mỗi trang web là gì
-
Liệu có phải là "Michelle Obama" không?
-
Quả nhiên, đúng là bà ấy ở đó.
-
Thứ hai, Google nhìn vào các tập tin hình ảnh,
-
tên của các tập tin được đăng tải lên trang web
-
Một lần nữa, có phải tên là " Michelle Obama.jpeg" không
-
Rất tốt, tên file không phải là Clint Eastwood trong hình.
-
Như vậy, bạn vừa biết được hai cách tìm kiếm và hầu như là bạn nhận được kết quả tìm kiếm thông qua quá trình như thế đấy
-
Trong năm 2009, Michelle Obama từng là nạn nhân của một chiến dịch phân biệt chủng tộc,
-
mọi người gày bẫy để sỉ nhục bà ấy thông qua các kết quả tìm kiếm về bà
-
Có một bức ảnh được phát tán rộng rãi trên mạng
-
trong đó, khuôn mặt bà ấy bị bóp méo trông giống như một con khỉ
-
Và bức ảnh ấy được phát tán rộng rãi.
-
và những người công bố bức ảnh ấy rất cố ý,
-
làm cho bức ảnh ấy hiển thị trên các kết quả tìm kiếm
-
Họ chắc chắn đã viết "Michelle Obama" trong dòng chú thích
-
và cũng chắc chắn đăng tải bức ảnh với tập tin "Michelle Obama.jpeg" hoặc những thứ tương tự.
-
Bạn đã biết làm sao để thao túng các kết quả tìm kiếm.
-
Và chúng đã thành công.
-
Vì vậy, khi bạn tìm kiếm bức hình "Michelle Obama" trên Google trong năm 2009
-
bạn sẽ thấy bức hình với khuôn mặt biến dạng hình mặt khỉ ấy xuất hiện ở những kết quả đầu tiên
-
Nhưng giờ thì những kết quả ấy đã tự biến mất,
-
và đó giống như là một ưu điểm của Google
-
bởi vì Google đánh giá sự hợp lý mỗi giờ, mỗi ngày.
-
Tuy nhiên, Google đã không giải quyết vấn đề đó trong khoảng thời gian này
-
họ chỉ nghĩ rằng" đó là phân biệt chủng tộc và đó là một kết quả tìm kiếm không tốt
-
Chúng ta sẽ quay trở lại và tự tay dọn dẹp sạch sẽ
-
Chúng ta sẽ viết một số mã và sửa chữa nó".
-
Điều mà họ đã từng làm
-
Và tôi không nghĩ rằng ai đó trong phòng này nghĩ đó là một ý kiến tồi.
-
Và tôi cũng vậy.
-
Nhưng một vài năm sau,
-
người được cả thế giới tìm kiếm nhiều nhất trên Google - Anders
-
Anders Behring Breivik
-
làm việc hắn đã làm.
-
Và ngày 22 tháng 7 năm 2011
-
một ngày tồi tệ trong lịch sử Na Uy
-
Hắn ta, một kẻ khủng bố đã thổi bay khu tòa nhà Chính phủ
-
nơi cách chỗ chúng ta bây giờ tại Oslo, Na Uy không xa
-
sau đó, hắn chạy đến đảo Utoya
-
xả súng tấn công vào một đoàn thiếu niên
-
Gần 80 người đã thiệt mạng ngày hôm đó.
-
Rất nhiều người có thể mô tả hành động khủng bố này qua hai bước,
-
rằng hắn đã làm 2 việc: đánh sập các tòa nhà bắn những đứa trẻ
-
Nhưng điều này không đúng.
-
Thực tế, có tới ba bước.
-
Hắn ta thổi bay các tòa nhà, hắn bắn lũ trẻ,
-
và ngồi xuống, chờ thế giới Google về mình.
-
Và hắn đã chuẩn bị rất tốt cho cả ba bước này
-
Và nếu có ai ngay lập tức hiểu ra điều này,
-
thì đó là một nhà phát triển web người Thụy Sĩ,
-
một chuyên gia về tối ưu hóa công cụ tìm kiếm sống tại Stockholm, có tên là Nikke Lindqvist.
-
Anh ta cũng là một anh chàng rất có tư tưởng chính trị
-
Và trên các phương tiện truyền thông xã hội, trên blog và facebook của mình,
-
anh ta nói với mọi người
-
"Nếu có điều gì đó mà tên sát nhân muốn ngay bây giờ,
-
thì đó là kiểm soát hình ảnh của chính hắn.
-
Xem xem liệu chúng ta có làm biến dạng những bức hình,
-
hay trong thế giới văn minh này, chúng ta có thể phản đối những gì hắn ta đã làm
-
bằng cách nhục mạ hắn thông qua các kết quả tìm kiếm hay không.
-
Và bằng cách nào?
-
Anh ta đã nói với độc giả của mình thế này:
-
"Hãy lên mạng,
-
tìm kiếm những bức hình chụp phân chó trên vỉa hè,
-
tìm kiếm những bức hình chụp phân chó trên vỉa hè,
-
rồi công bố chúng trên các phản hồi, trên các trang web và trên blog của bạn.
-
Và hãy chắc chắn rằng bạn sẽ viết tên của tên khủng bố trên dòng chú thích,
-
và đặt tên tập tin cho bức hình đó là "Breivik.jpeg"
-
Hãy cho Google biết rằng đó chính là gương mặt của tên sát nhân."
-
Và hành động này đã đem lại kết quả.
-
Hai năm sau chiến dịch chống Phu Nhân Michelle Obama,
-
chiến dịch thao tác này chống Anders Behring Breivik đã hoạt động
-
Nếu bạn Google hình ảnh của hắn 2 tuần sau sự kiện ngày 22 tháng 7 tại Thụy Điển,
-
bạn sẽ thấy bức hình phân chó xuất hiện ở những trang đầu tiên trong kết quả tìm kiếm,
-
giống như là một cuộc biểu tình quy mô nhỏ.
-
Cũng thật kì lạ là trong thời gian này, Google đã không can thiệp
-
Họ không hề xen vào và "dọn dẹp" các kết quả tìm kiếm trên
-
Vậy nên câu hỏi đáng giá triệu đô là,
-
Có điều gì khác biệt giữa hai sự kiện này?
-
Liệu có sự khác biệt nào giữa những gì đã xảy ra với bà Michelle Obama
-
và những việc xảy ra với Anders Behring Breivik?
-
Dĩ nhiên là không.
-
Hai sự kiện này hoàn toàn giống hệt nhau.
-
Thế nhưng Google lại chỉ can thiệp vào một trường hợp của bà Michelle Obama
-
Tại sao lại như vậy?
-
Là bởi vì Michelle Obama là một người đáng kính,
-
còn Anders Behring Breivik là một kẻ đáng khinh.
-
Bạn đã hiểu ra vấn đề ở đây chưa?
-
Việc đánh giá một con người xảy ra
-
và chỉ có một người chơi có quyền lực trên thế giới
-
có thẩm quyền để nói ai là ai.
-
Chúng tôi ủng hộ bạn, chúng tôi căm ghét bạn.
-
Chúng tôi tin tưởng ở bạn, chúng tôi không tin bạn.
-
Bạn nói đúng rồi, bạn nói sai rồi
Bạn làm đúng, bạn đã sai rồi.
-
Bạn là Obama, và bạn là Breivik.
-
Đó chính là quyền lực mà tôi đã từng chứng kiến
-
Vậy nên, tôi muốn các bạn nhớ rằng, đằng sau mỗi thuật toán
-
luôn luôn là một con người.
-
một người với những đức tin cá nhân,
-
rằng không một mã số nào có thể bị xóa bỏ hoàn toàn.
-
Và thông điệp tôi muốn gửi tới không chỉ cho Google,
-
mà cho tất cả những người luôn tin vào các dòng lệnh trên toàn thế giới.
-
Bạn cần phải xác định được chính kiến của mình.
-
Bạn cần phải hiểu rằng bạn là con người,
-
và do đó bạn phải có trách nhiệm
-
Tôi nói điều này bởi lẽ tôi tin chúng ta đã đạt đến một thời điểm nào đó
-
mà chúng ta hoàn toàn bị bắt buộc
-
thắt chặt mối quan hệ này một lần nữa, chặt chẽ hơn:
-
giữa Nhân loại và Công nghệ
-
Chặt chẽ hơn bao giờ hết.
-
Và, nếu không còn thứ gì khác, nhắc chúng ta rằng cái ý tưởng vô cùng thú vị
-
về kết quả tìm kiếm sạch, không thiên vị
-
đang, và hẳn sẽ vẫn là một huyền thoại
-
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe.
-
(Tiếng vỗ tay)