1 00:00:00,000 --> 00:00:03,000 Chúng ta hãy bắt đầu bằng cách xem một số bức ảnh tuyệt vời. 2 00:00:05,000 --> 00:00:08,000 Đây là một biểu tượng của tạp chí Địa lý Quốc gia, 3 00:00:08,000 --> 00:00:11,000 một người tị nạn Afghanistan, chụp bởi Steve McCurry. 4 00:00:11,000 --> 00:00:14,000 Tuy nhiên tạp chí châm biếm thuộc đại học Harvard đang chuẩn bị xuất bản 5 00:00:14,000 --> 00:00:16,000 một ấn phẩm nhại lại Địa lý Quốc gia, 6 00:00:16,000 --> 00:00:20,000 và tôi rùng mình không biết họ sẽ làm gì bức ảnh này. 7 00:00:20,000 --> 00:00:22,000 Ôi cơn cuồng nộ của Photoshop. 8 00:00:24,000 --> 00:00:27,000 Đây là một máy bay phản lực đang hạ cánh ở San Francisco, do Bruce Dale chụp. 9 00:00:27,000 --> 00:00:30,000 Anh ấy đặt camera trên đuôi máy bay. 10 00:00:34,000 --> 00:00:37,000 Một bức ảnh đậm chất thơ cho câu chuyện về Tolstoy của Sam Abell. 11 00:00:40,000 --> 00:00:42,000 Những người lùn ở Công-gô, Randy Olson chụp. 12 00:00:42,000 --> 00:00:44,000 Tôi rất thích tấm này vì nó gợi nhớ đến 13 00:00:44,000 --> 00:00:47,000 bức tượng các vũ công bằng đồng của Degas. 14 00:00:50,000 --> 00:00:55,000 Một con gấu bắc cực bơi trong Bắc Băng Dương, ảnh Paul Nicklin. 15 00:00:55,000 --> 00:00:58,000 Gấu bắc cực phải có băng mới bơi qua lại được -- 16 00:00:58,000 --> 00:01:00,000 chúng không bơi giỏi lắm. 17 00:01:00,000 --> 00:01:02,000 Và ta biết điều gì đang xảy ra với những tảng băng. 18 00:01:04,000 --> 00:01:08,000 Những con lạc đà băng qua thung lũng Rift ở châu Phi, 19 00:01:08,000 --> 00:01:10,000 chụp bởi Chris Johns. 20 00:01:11,000 --> 00:01:17,000 Chụp thẳng từ trên xuống, kia là bóng của những con lạc đà. 21 00:01:19,000 --> 00:01:21,000 Đây là một người nuôi súc vật ở Texas, ảnh William Albert Allard, 22 00:01:21,000 --> 00:01:24,000 một người chụp chân dung rất cừ. 23 00:01:25,000 --> 00:01:27,000 Và Jand Goodall đang tạo ra một sự kết nối đặc biệt, 24 00:01:27,000 --> 00:01:29,000 ảnh Nick Nichols. 25 00:01:32,000 --> 00:01:36,000 Đây là một sàn disco xà phòng ở Tây Ban Nha do David Alan Harvey chụp. 26 00:01:36,000 --> 00:01:38,000 David nói là có rất nhiều chuyện hay ho 27 00:01:38,000 --> 00:01:40,000 diễn ra trên sàn nhảy. 28 00:01:40,000 --> 00:01:43,000 Nhưng, ít nhất thì cũng rất vệ sinh. 29 00:01:43,000 --> 00:01:47,000 (Tiếng cười) 30 00:01:47,000 --> 00:01:51,000 Đây là những con sư tử biển ở Úc với điệu nhảy của riêng chúng, 31 00:01:51,000 --> 00:01:53,000 chụp bởi David Doubilet. 32 00:01:54,000 --> 00:01:58,000 Còn đây là một ngôi sao chổi chụp bởi tiến sĩ Euan Mason. 33 00:02:00,000 --> 00:02:04,000 Và cuối cùng, mạn tàu Titanic, không có những ngôi sao điện ảnh, 34 00:02:04,000 --> 00:02:06,000 chụp bởi Emory Kristof. 35 00:02:11,000 --> 00:02:13,000 Nhiếp ảnh chứa đựng một sức mạnh bất biến 36 00:02:13,000 --> 00:02:17,000 trong thế giới truyền thông bão hòa thay đổi không ngừng nghỉ, 37 00:02:17,000 --> 00:02:19,000 bởi nhiếp ảnh cũng giống như cách 38 00:02:19,000 --> 00:02:21,000 tâm trí chúng ta đóng băng trong một khoảnh khắc quan trọng. 39 00:02:21,000 --> 00:02:23,000 Đây là một ví dụ. 40 00:02:23,000 --> 00:02:25,000 Bốn năm trước tôi đang ở bãi biển với con trai, 41 00:02:25,000 --> 00:02:28,000 cháu đang học bơi 42 00:02:28,000 --> 00:02:31,000 sóng ở những bãi biển Delaware cũng khá hiền hòa. 43 00:02:32,000 --> 00:02:35,000 Nhưng tôi quay đi chốc lát và nó mắc vào một cơn sóng lớn 44 00:02:35,000 --> 00:02:36,000 rồi bắt đầu bị cuốn ra xa về hướng đê chắn sóng. 45 00:02:38,000 --> 00:02:41,000 Ngay bây giờ, tôi có thể đứng đây và nhìn thấy, 46 00:02:41,000 --> 00:02:44,000 khi tôi xé nước lao về hướng thằng bé, 47 00:02:44,000 --> 00:02:47,000 thời khắc chậm lại rồi đóng băng vào khung cảnh này. 48 00:02:47,000 --> 00:02:51,000 Tôi có thể thấy bãi đá ở đằng này. 49 00:02:51,000 --> 00:02:53,000 Một con sóng sắp sửa vùi dập thằng bé. 50 00:02:53,000 --> 00:02:56,000 Tôi có thể thấy hai bàn tay nó chới với, 51 00:02:56,000 --> 00:02:58,000 và tôi thấy khuôn mặt khiếp đảm, 52 00:02:58,000 --> 00:03:01,000 nhìn tôi, nói: "Cứu con đi bố." 53 00:03:02,000 --> 00:03:04,000 Tôi giữ được nó, sóng òa vỡ ngay trên đầu chúng tôi. 54 00:03:04,000 --> 00:03:06,000 Chúng tôi trở lại bờ, cháu không bị nguy hiểm. 55 00:03:06,000 --> 00:03:08,000 Một phen thất kinh. 56 00:03:08,000 --> 00:03:12,000 Nhưng "ký ức flash" này, như tên gọi của nó, 57 00:03:12,000 --> 00:03:14,000 là khi mọi yếu tố hội tụ lại để xác định 58 00:03:14,000 --> 00:03:19,000 không chỉ bản thân sự việc, mà còn sự liên kết cảm xúc của tôi với nó. 59 00:03:19,000 --> 00:03:21,000 Và đây là điều một bức ảnh xoáy vào 60 00:03:21,000 --> 00:03:24,000 khi nó tạo nên mối liên kết mạnh mẽ đến người xem. 61 00:03:24,000 --> 00:03:26,000 Nói thật là, 62 00:03:26,000 --> 00:03:28,000 tuần trước tôi có nói chuyện với Kyle về việc này, 63 00:03:28,000 --> 00:03:30,000 về việc tôi sẽ kể câu chuyện trên. 64 00:03:30,000 --> 00:03:32,000 Anh ấy nói: "Ồ đúng rồi, tôi cũng nhớ chuyện đó! 65 00:03:32,000 --> 00:03:34,000 Tôi nhớ có chụp bức ảnh 66 00:03:34,000 --> 00:03:36,000 anh đứng trên bờ gào lên với tôi." 67 00:03:36,000 --> 00:03:38,000 (Tiếng cười) 68 00:03:38,000 --> 00:03:40,000 Tôi nghĩ mình là một anh hùng. 69 00:03:40,000 --> 00:03:41,000 (Tiếng cười) 70 00:03:41,000 --> 00:03:44,000 Cho nên... 71 00:03:44,000 --> 00:03:46,000 đây là một tập hợp những bức ảnh tiêu biểu 72 00:03:46,000 --> 00:03:50,000 chụp bởi những nhà báo ảnh hàng đầu thế giới 73 00:03:50,000 --> 00:03:53,000 tại đỉnh cao tài năng của họ. 74 00:03:53,000 --> 00:03:55,000 Trừ một bức hình. 75 00:03:55,000 --> 00:03:58,000 Bức ảnh này được chụp bởi tiến sĩ Euan Mason 76 00:03:58,000 --> 00:04:00,000 tại New Zealand năm ngoái. 77 00:04:00,000 --> 00:04:03,000 nó được nộp tới tạp chí Địa lý Quốc gia và đã được ấn hành. 78 00:04:03,000 --> 00:04:05,000 Năm ngoái chúng tôi thêm vào website một mục là "Ảnh của bạn" 79 00:04:05,000 --> 00:04:09,000 nơi mà mọi người đều có thể nộp hình ảnh để được xuất bản khi phù hợp. 80 00:04:09,000 --> 00:04:12,000 Và chuyên mục này đã đạt thành công vang dội, 81 00:04:12,000 --> 00:04:15,000 thu hút được sự nhiệt tình của cộng đồng nhiếp ảnh. 82 00:04:15,000 --> 00:04:17,000 Chất lượng của những bức ảnh nghiệp dư này 83 00:04:17,000 --> 00:04:19,000 đôi lúc thật đáng kinh ngạc. 84 00:04:19,000 --> 00:04:21,000 Điều này khiến tôi thêm tin tưởng 85 00:04:21,000 --> 00:04:24,000 rằng mỗi chúng ta đều có ít nhất 1 hay 2 86 00:04:24,000 --> 00:04:26,000 bức ảnh tuyệt vời trong bản thân. 87 00:04:26,000 --> 00:04:29,000 Nhưng để trở thành một nhà phóng sự ảnh cừ khôi, 88 00:04:29,000 --> 00:04:31,000 anh phải có nhiều hơn một hai 89 00:04:31,000 --> 00:04:33,000 bức ảnh tuyệt vời. 90 00:04:33,000 --> 00:04:35,000 Anh phải liên tục tạo ra chúng 91 00:04:35,000 --> 00:04:38,000 Nhưng quan trọng hơn, 92 00:04:38,000 --> 00:04:41,000 anh cần biết tường thuật thông qua hình ảnh. 93 00:04:41,000 --> 00:04:44,000 Anh phải biết cách kể một câu chuyện. 94 00:04:44,000 --> 00:04:46,000 Tôi sẽ chia sẻ với các bạn một vài trang bìa 95 00:04:46,000 --> 00:04:49,000 mà tôi cho rằng bộc lộ được sức mạnh tự sự của nhiếp ảnh. 96 00:04:51,000 --> 00:04:54,000 Nhiếp ảnh gia Nick Nichols tới chụp tư liệu 97 00:04:54,000 --> 00:04:57,000 một khu bảo tồn thiên nhiên hoang dã rất nhỏ và ít được biết đến 98 00:04:57,000 --> 00:04:59,000 tại Chad, tên là Zakouma. 99 00:05:00,000 --> 00:05:02,000 Mục đich ban đầu là tới đây 100 00:05:02,000 --> 00:05:04,000 và đem lại một câu chuyện cổ điển về những loài sinh vật đa dạng 101 00:05:04,000 --> 00:05:06,000 ở một địa phương xa lạ. 102 00:05:06,000 --> 00:05:08,000 Và Nick đã phần nào làm được điều đó. 103 00:05:08,000 --> 00:05:10,000 Đây là một con mèo đốm. 104 00:05:10,000 --> 00:05:12,000 Thực ra nó đang tự chụp ảnh mình 105 00:05:12,000 --> 00:05:14,000 với một thiết bị gọi là bẫy camera. 106 00:05:14,000 --> 00:05:16,000 Có một tia hồng ngoại chiếu ngang qua 107 00:05:16,000 --> 00:05:18,000 con mèo bước vào cái tia đó và tự chụp ảnh. 108 00:05:18,000 --> 00:05:22,000 Đây là những con vượn ở một hố nước. 109 00:05:23,000 --> 00:05:25,000 Nick -- một lần nữa, cái máy ảnh tự động -- 110 00:05:25,000 --> 00:05:27,000 chụp hàng nghìn tấm ảnh như thế này. 111 00:05:27,000 --> 00:05:29,000 Và Nick thu được rất nhiều tấm ảnh 112 00:05:29,000 --> 00:05:31,000 với cái chỏm đuôi của lũ vượn. 113 00:05:31,000 --> 00:05:32,000 (Tiếng cười) 114 00:05:32,000 --> 00:05:35,000 Một con sư tử ăn nhẹ ban đêm -- 115 00:05:35,000 --> 00:05:37,000 để ý nó có một cái răng vỡ. 116 00:05:40,000 --> 00:05:43,000 Một con cá sấu lên bờ về hang. 117 00:05:43,000 --> 00:05:45,000 Tôi rất thích những giọt nước 118 00:05:45,000 --> 00:05:47,000 đang rỏ ra từ đuôi nó. 119 00:05:49,000 --> 00:05:52,000 Nhưng loài sinh vật quan trọng nhất ở Zakouma là voi. 120 00:05:52,000 --> 00:05:56,000 Đây là một trong số những đàn voi lớn nhất còn nguyên vẹn ở vùng này. 121 00:05:56,000 --> 00:05:58,000 Đây là một bức ảnh chụp dưới ánh trăng 122 00:05:58,000 --> 00:06:01,000 một điều mà ảnh số đã tạo nên sự khác biệt lớn. 123 00:06:01,000 --> 00:06:03,000 Câu chuyện xoay quanh những con voi này. 124 00:06:03,000 --> 00:06:07,000 Nick, cùng với nhà nghiên cứu - tiến sĩ Michael Fay, 125 00:06:07,000 --> 00:06:09,000 đã đeo vòng cổ cho con cái đầu đàn. 126 00:06:09,000 --> 00:06:11,000 Họ đặt tên nó là Annie 127 00:06:11,000 --> 00:06:13,000 và bắt đầu theo dõi sự di chuyển của nó. 128 00:06:13,000 --> 00:06:15,000 Đàn voi được an toàn trong phạm vi khu bảo tồn 129 00:06:15,000 --> 00:06:17,000 bởi nhóm những kiểm lâm tận tụy này. 130 00:06:17,000 --> 00:06:21,000 Nhưng một khi mùa mưa bắt đầu, 131 00:06:21,000 --> 00:06:24,000 đàn voi sẽ di chuyển ra những vùng thức ăn bên ngoài khu bảo tồn. 132 00:06:24,000 --> 00:06:26,000 Và đó là lúc chúng gặp khó khăn. 133 00:06:27,000 --> 00:06:29,000 Bởi ngoài phạm vi an toàn của khu bảo tồn là những bọn săn trộm 134 00:06:29,000 --> 00:06:33,000 những tên săn voi chỉ để lấy ngà. 135 00:06:34,000 --> 00:06:36,000 Con cái đầu đàn mà họ đang theo dõi qua sóng radio 136 00:06:36,000 --> 00:06:39,000 sau nhiều tuần quanh quẩn ra vào khu bảo tồn, 137 00:06:39,000 --> 00:06:41,000 dừng lại ở ngoài khu. 138 00:06:41,000 --> 00:06:46,000 Annie đã bị giết, cùng với 20 con voi khác trong đàn. 139 00:06:49,000 --> 00:06:51,000 Chúng chỉ đến lấy ngà voi. 140 00:06:55,000 --> 00:06:57,000 Đây là một trong những kiểm lâm. 141 00:06:57,000 --> 00:07:00,000 Họ đã đuổi được một tên trong đám săn trộm và lấy lại chiếc ngà này. 142 00:07:00,000 --> 00:07:02,000 Họ không thể để nó lại đấy, 143 00:07:02,000 --> 00:07:04,000 vì nó vẫn còn giá trị. 144 00:07:04,000 --> 00:07:06,000 Nick mang lại 145 00:07:06,000 --> 00:07:10,000 một câu chuyện vượt qua cách làm trước đây 146 00:07:10,000 --> 00:07:12,000 khi nói thẳng: "Thế giới này thật kỳ diệu phải không?" 147 00:07:12,000 --> 00:07:16,000 Thay vào đó anh tạo nên một câu chuyện để lại ấn tượng sâu sắc với người xem. 148 00:07:16,000 --> 00:07:18,000 Thay vì chỉ cung cấp kiến thức về khu bảo tồn này, 149 00:07:18,000 --> 00:07:20,000 anh ấy xây dựng sự thấu hiểu và đồng cảm 150 00:07:20,000 --> 00:07:22,000 với những con voi, những người kiểm lâm và nhiều vấn đề khác 151 00:07:22,000 --> 00:07:25,000 xung quanh xung đột giữa con người và thiên nhiên hoang dã. 152 00:07:26,000 --> 00:07:28,000 Giờ hãy tới với Ấn Độ. 153 00:07:28,000 --> 00:07:31,000 Đôi khi bạn có thể kể chuyện ở tầm vĩ mô một cách cô đọng. 154 00:07:31,000 --> 00:07:34,000 Chúng ta đang đề cập tới vấn đề tương tự mà Richard Wurman 155 00:07:34,000 --> 00:07:37,000 đã gặp trong dự án Dân số Thế giới mới của anh. 156 00:07:37,000 --> 00:07:39,000 Lần đầu tiên trong lịch sử 157 00:07:39,000 --> 00:07:43,000 có nhiều người sống ở đô thị hơn so với ở nông thôn và môi trường tự nhiên. 158 00:07:43,000 --> 00:07:45,000 Và phần lớn sự gia tăng đó không nằm trong các thành phố, 159 00:07:45,000 --> 00:07:47,000 mà tại những khu ổ chuột xung quanh chúng. 160 00:07:48,000 --> 00:07:51,000 Jonas Bendiksen, một nhiếp ảnh gia rất năng động, 161 00:07:51,000 --> 00:07:53,000 tới gặp tôi và nói: 162 00:07:53,000 --> 00:07:56,000 "Chúng ta phải thu thập tư liệu về vấn đề này, và đây là đề xuất của tôi: 163 00:07:56,000 --> 00:07:59,000 Đi khắp thế giới và chụp ảnh mọi khu ổ chuột." 164 00:07:59,000 --> 00:08:02,000 Và tôi nói: "Chà, anh biết đấy, cái này hơi quá tham vọng so với ngân sách của chúng ta." 165 00:08:02,000 --> 00:08:04,000 Thế nên thay vì đó, chúng tôi đã, 166 00:08:04,000 --> 00:08:07,000 thay vì ra ngoài và tiến hành 167 00:08:07,000 --> 00:08:09,000 một dạng khảo sát 168 00:08:09,000 --> 00:08:12,000 mà các bạn có thể xem xét để thấy từng chi tiết của tất cả mọi thứ, 169 00:08:12,000 --> 00:08:15,000 chúng tôi đưa Jonas vào Dharavi, 170 00:08:15,000 --> 00:08:17,000 một phần của Mumbai, Ấn Độ. 171 00:08:17,000 --> 00:08:19,000 để anh ấy lưu lại đó và thực sự cảm nhận 172 00:08:19,000 --> 00:08:25,000 trái tim và tâm hồn của phần đông dân cư này trong thành phố. 173 00:08:26,000 --> 00:08:28,000 Jonas không phải chỉ cưỡi ngựa xem hoa 174 00:08:28,000 --> 00:08:31,000 và nhìn lướt qua tình trạng tồi tệ ở những nơi đó. 175 00:08:31,000 --> 00:08:34,000 Anh ấy thấy đó chính là một thành phần tối quan trọng, là hơi thở và nhịp đập 176 00:08:34,000 --> 00:08:36,000 của toàn bộ khu vực thành thị. 177 00:08:37,000 --> 00:08:39,000 Bằng cách tập trung chặt chẽ vào một nơi, 178 00:08:39,000 --> 00:08:42,000 Jonas đã thâm nhập được vào linh hồn và tinh thần con người bền bỉ 179 00:08:42,000 --> 00:08:44,000 mà cộng đồng nơi đây đã lấy làm nền tảng. 180 00:08:46,000 --> 00:08:48,000 Anh ấy đã làm điều đó một cách tuyệt vời. 181 00:08:51,000 --> 00:08:54,000 Mặc dù vậy, đôi lúc, cách duy nhất để kể chuyện là bằng một bức hình lướt qua 182 00:08:54,000 --> 00:08:57,000 Chúng tôi tập hợp nhiếp ảnh gia dưới nước Brian Skerry 183 00:08:57,000 --> 00:08:59,000 và nhà phóng sự ảnh Randy Olson 184 00:08:59,000 --> 00:09:02,000 để lấy tư liệu về sự cạn kiệt tài nguyên thủy sản trên thế giới. 185 00:09:02,000 --> 00:09:05,000 Chúng tôi không phải những người duy nhất giải quyết vấn đề này, 186 00:09:05,000 --> 00:09:08,000 nhưng những bức ảnh Brian và Randy chụp 187 00:09:08,000 --> 00:09:10,000 nằm trong số những bức ảnh có giá trị cao nhất về sức tàn phá 188 00:09:10,000 --> 00:09:12,000 của việc đánh bắt quá mức đối với cả con người và tự nhiên. 189 00:09:12,000 --> 00:09:14,000 Trong một bức ảnh của Brian, 190 00:09:14,000 --> 00:09:17,000 một con cá mập như đang quằn quại 191 00:09:17,000 --> 00:09:19,000 trong tấm lưới đánh cá ở vịnh Baja. 192 00:09:19,000 --> 00:09:22,000 Tôi đã xem nhiều bức ảnh trung bình về việc đánh bắt không chủ đích, 193 00:09:22,000 --> 00:09:24,000 khi mà các con vật khác tình cờ bị vướng vào lưới 194 00:09:24,000 --> 00:09:26,000 trong khi người ta muốn đánh bắt một loại khác. 195 00:09:26,000 --> 00:09:28,000 Nhưng ở đây, Brian đã chụp từ một góc nhìn độc đáo 196 00:09:28,000 --> 00:09:31,000 bằng cách chọn vị trí dưới thuyền 197 00:09:31,000 --> 00:09:35,000 khi người ta đổ những phần không mong muốn ra khỏi thuyền. 198 00:09:37,000 --> 00:09:39,000 Brian còn tiến tới rủi ro lớn hơn 199 00:09:39,000 --> 00:09:41,000 để chụp được tấm ảnh chưa từng có 200 00:09:41,000 --> 00:09:43,000 về một lưới trà cá thả sát đáy đại dương. 201 00:09:46,000 --> 00:09:48,000 Trở về đất liền, Randy Olson tới chụp ảnh 202 00:09:48,000 --> 00:09:50,000 một chợ cá tạm ở Châu Phi, 203 00:09:50,000 --> 00:09:53,000 nơi phần cá còn thừa sau khi đã phi lê được bán cho người dân địa phương, 204 00:09:53,000 --> 00:09:56,000 những phần chính đã được chuyển tới châu Âu. 205 00:09:56,000 --> 00:09:59,000 Tại Trung Quốc, Randy chụp một chợ sứa. 206 00:10:00,000 --> 00:10:02,000 Do nguồn thực phẩm nguyên sinh đã cạn kiệt, 207 00:10:02,000 --> 00:10:04,000 họ khai thác sâu dần vào biển khơi 208 00:10:04,000 --> 00:10:06,000 và đem lại nhiều nguồn đạm tương tự. 209 00:10:06,000 --> 00:10:09,000 Việc này được gọi là đánh bắt sinh vật khởi đầu trong chuỗi thức ăn. 210 00:10:09,000 --> 00:10:11,000 Tuy nhiên vẫn còn chút ánh sáng hy vọng, 211 00:10:11,000 --> 00:10:14,000 và mỗi khi chúng tôi làm một phóng sự lớn về chủ đề này 212 00:10:14,000 --> 00:10:16,000 chúng tôi không muốn chỉ 213 00:10:16,000 --> 00:10:18,000 xem xét tất cả các vấn đề. 214 00:10:18,000 --> 00:10:19,000 Chúng tôi còn muốn đi tìm giải pháp. 215 00:10:19,000 --> 00:10:23,000 Brian đã chụp ảnh một khu bảo tồn biển ở New Zealand 216 00:10:23,000 --> 00:10:25,000 nơi mà đánh cá vì mục đích thương mại đã bị cấm 217 00:10:25,000 --> 00:10:29,000 kết quả là những loài bị đánh bắt vượt mức đã được khôi phục 218 00:10:29,000 --> 00:10:32,000 và cùng với đó là một giải pháp khả thi cho ngư nghiệp bền vững. 219 00:10:32,000 --> 00:10:35,000 Nhiếp ảnh còn có thể thúc đẩy chúng ta đối mặt 220 00:10:35,000 --> 00:10:38,000 với những vấn đề còn gây nhiều tranh cãi và phiền muộn. 221 00:10:38,000 --> 00:10:42,000 James Nachtwey, người được vinh danh tại TED năm ngoái, 222 00:10:42,000 --> 00:10:44,000 đã tới xem đường ống thuộc hệ thống y tế 223 00:10:44,000 --> 00:10:47,000 được dùng để chuyển thương binh Mỹ ra khỏi Iraq. 224 00:10:47,000 --> 00:10:50,000 Nó giống như một cái ống mà thương binh đi vào một đầu 225 00:10:50,000 --> 00:10:53,000 và ra tại đầu kia, về nhà. 226 00:10:53,000 --> 00:10:55,000 Jim bắt đầu từ chiến trường. 227 00:10:55,000 --> 00:10:59,000 Tại đây, một kỹ thuật viên ý tế sẽ chăm sóc lính bị thương 228 00:10:59,000 --> 00:11:01,000 trên chuyến bay về bệnh viện dã chiến. 229 00:11:02,000 --> 00:11:04,000 Đây là tại bệnh viện dã chiến. 230 00:11:04,000 --> 00:11:07,000 Người lính ở bên phải xăm tên con gái 231 00:11:07,000 --> 00:11:10,000 ngang ngực như một điều gợi nhớ về nhà. 232 00:11:10,000 --> 00:11:14,000 Từ nơi này, những người bị thương nặng được chuyển về 233 00:11:14,000 --> 00:11:16,000 Đức, ở đó họ được gặp gia đình 234 00:11:16,000 --> 00:11:18,000 lần đầu tiên. 235 00:11:21,000 --> 00:11:25,000 Sau đó được chuyển về Mỹ để phục hồi tại các bệnh viện cựu chiến binh 236 00:11:25,000 --> 00:11:27,000 ví dụ như Walter Reed. 237 00:11:27,000 --> 00:11:29,000 Và cuối cùng, thường là với một hàm răng giả công nghệ cao 238 00:11:29,000 --> 00:11:31,000 họ rời khỏi hệ thống y tế và cố gắng 239 00:11:31,000 --> 00:11:33,000 tìm lại cuộc sống như trước chiến tranh. 240 00:11:33,000 --> 00:11:36,000 Jim nhận lấy một câu chuyện 241 00:11:36,000 --> 00:11:40,000 và đưa vào đó một khía cạnh con người gây xúc động mạnh mẽ tới độc giả. 242 00:11:42,000 --> 00:11:44,000 Những câu chuyện này là các ví dụ tuyệt vời 243 00:11:44,000 --> 00:11:46,000 về cách mà nhiếp ảnh có thể được sử dụng 244 00:11:46,000 --> 00:11:49,000 để truyền tải một số chủ đề quan trong nhất. 245 00:11:49,000 --> 00:11:51,000 Tuy vậy cũng có đôi lúc các nhà nhiếp ảnh 246 00:11:51,000 --> 00:11:53,000 chỉ đơn giản là gặp được những chuyện 247 00:11:53,000 --> 00:11:55,000 đơn thuần hài hước. 248 00:11:55,000 --> 00:11:57,000 Nhiếp ảnh gia Paul Nicklin tới Nam Cực 249 00:11:57,000 --> 00:11:59,000 để làm phóng sự ảnh về loài hải trư. 250 00:11:59,000 --> 00:12:02,000 Trước đó chúng ít khi được chụp ảnh, một phần vì người ta cho rằng 251 00:12:02,000 --> 00:12:04,000 hải trư là một trong những loài nguy hiểm nhất đại dương. 252 00:12:05,000 --> 00:12:07,000 Trong thực tế, một năm trước một nhà nghiên cứu đã bị 253 00:12:07,000 --> 00:12:09,000 một con hải trư tóm lấy rồi kéo xuống sâu và giết chết. 254 00:12:09,000 --> 00:12:11,000 Thế nên có thể tưởng tượng Paul đôi chút lưỡng lự 255 00:12:11,000 --> 00:12:13,000 về việc xuống nước. 256 00:12:14,000 --> 00:12:17,000 Phần lớn những việc lũ hải trư làm là, ăn thịt chim cánh cụt. 257 00:12:17,000 --> 00:12:19,000 Các bạn đã biết tới phim "Cuộc diễu hành của chim cánh cụt" 258 00:12:19,000 --> 00:12:21,000 đây là con như thế. 259 00:12:21,000 --> 00:12:23,000 (Tiếng cười) 260 00:12:24,000 --> 00:12:27,000 Đây là một con chim cánh cụt đi ra rìa băng và trông ra 261 00:12:27,000 --> 00:12:29,000 xem biển có quang hay không. 262 00:12:29,000 --> 00:12:32,000 Khi đó mọi người đều chạy đi và biến mất. 263 00:12:35,000 --> 00:12:37,000 Còn Paul lại xuống nước. 264 00:12:37,000 --> 00:12:40,000 Anh ấy nói chưa bao giờ thực sự thấy sợ hãi. 265 00:12:40,000 --> 00:12:42,000 Con cái này bơi lên chỗ của anh. 266 00:12:42,000 --> 00:12:45,000 Nó vào khoảng -- thật tiếc các bạn không thấy được trong bức hình -- 267 00:12:45,000 --> 00:12:47,000 nó dài 3,7m 268 00:12:47,000 --> 00:12:49,000 Khá lớn về kích cỡ. 269 00:12:50,000 --> 00:12:51,000 Còn Paul nói rằng anh ấy không thực sự thấy sợ, 270 00:12:51,000 --> 00:12:54,000 vì nó tò mò về anh ta hơn đe dọa Paul. 271 00:12:54,000 --> 00:12:56,000 Động tác miệng ở bên phải 272 00:12:56,000 --> 00:12:59,000 thực ra là cách nó nói: "Ê, xem tao lớn chưa này!" 273 00:12:59,000 --> 00:13:02,000 hoặc là "Ồ, răng anh to nhỉ." 274 00:13:02,000 --> 00:13:03,000 (Tiếng cười) 275 00:13:03,000 --> 00:13:05,000 Lúc đó Paul nghĩ chắc nó chỉ đơn giản thương hại anh ấy. 276 00:13:05,000 --> 00:13:09,000 Đối với nó, đây là một sinh vật dưới nước to xác và đần độn 277 00:13:09,000 --> 00:13:11,000 mà vì một vài lý di nào đó không bị hấp dẫn bởi việc 278 00:13:11,000 --> 00:13:13,000 đuổi bắt chim cánh cụt. 279 00:13:13,000 --> 00:13:17,000 Thế nên nó bắt đầu đem chim cánh cụt đến cho anh ấy, 280 00:13:17,000 --> 00:13:20,000 còn sống, và đặt chúng phía trước Paul. 281 00:13:20,000 --> 00:13:23,000 Khi nó nhả lũ chiim ra bọn chúng sẽ bơi đi ngay. 282 00:13:23,000 --> 00:13:25,000 Nó nhìn Paul và dường như hỏi: "Anh đang làm cái quái gì đấy?" 283 00:13:25,000 --> 00:13:28,000 Quay lại và bắt lấy chúng, đem chúng trở lại 284 00:13:28,000 --> 00:13:30,000 rồi thả ra ngay trước mặt Paul. 285 00:13:30,000 --> 00:13:33,000 Nó làm tuần tự như thế suốt mấy ngày 286 00:13:33,000 --> 00:13:35,000 cho tới lúc quá tức giận với anh ta 287 00:13:35,000 --> 00:13:38,000 đến mức nó thẳng lên đầu anh ấy. 288 00:13:38,000 --> 00:13:40,000 (Tiếng cười) 289 00:13:40,000 --> 00:13:43,000 Cho kết quả một bức ảnh tuyệt vời. 290 00:13:43,000 --> 00:13:46,000 (Tiếng cười) 291 00:13:46,000 --> 00:13:49,000 Mặc dù vậy, cuối cùng, Paul cho rằng nó cũng hiểu ra 292 00:13:49,000 --> 00:13:51,000 rằng anh ấy sẽ không thể sống sót. 293 00:13:51,000 --> 00:13:54,000 Đây là cách nó phun nước ra, kiểu như, 294 00:13:54,000 --> 00:13:56,000 khịt mũi khinh bỉ. 295 00:13:56,000 --> 00:13:58,000 (Tiếng cười) 296 00:13:58,000 --> 00:14:01,000 Nó mất hứng thú với anh ta, rồi trở lại với việc của mình. 297 00:14:01,000 --> 00:14:03,000 Paul khởi hành để chụp ảnh một sinh vật 298 00:14:03,000 --> 00:14:05,000 có phần bí hiểm 299 00:14:05,000 --> 00:14:07,000 và trở lại với không chỉ một bộ ảnh 300 00:14:07,000 --> 00:14:10,000 mà cả một trải nghiệm đáng kinh ngạc và một câu chuyện tuyệt vời. 301 00:14:11,000 --> 00:14:13,000 Những câu chuyện như vậy 302 00:14:13,000 --> 00:14:16,000 vượt qua bề ngoài 303 00:14:16,000 --> 00:14:18,000 và chứng tỏ sức mạnh của báo ảnh. 304 00:14:19,000 --> 00:14:24,000 Tôi tin rằng nhiếp ảnh có khả năng kết nối thực sự tới con người 305 00:14:24,000 --> 00:14:27,000 và có thể được sử dụng như một công cụ tích cực 306 00:14:27,000 --> 00:14:29,000 để tăng thêm hiểu biết của chúng ta về những thách thức và cơ hội 307 00:14:29,000 --> 00:14:31,000 mà thế giới đang phải đối mặt. 308 00:14:31,000 --> 00:14:32,000 Cảm ơn. 309 00:14:32,000 --> 00:14:36,000 (Vỗ tay)