1 00:00:00,751 --> 00:00:06,635 Mùa hè vừa rồi tôi có về Ohio ăn cưới người nhà. 2 00:00:06,635 --> 00:00:09,635 và khi ở đó, 3 00:00:09,635 --> 00:00:13,458 có một buổi gặp gỡ khán giả của công chúa Anna và Elsa trong phim "Frozen", 4 00:00:13,478 --> 00:00:17,573 Không phải diễn viên lồng tiếng Anna và Elsa trong phim "Frozen", 5 00:00:17,573 --> 00:00:20,413 bởi vì đó không phải là một sự kiện được hãng Disney đồng ý, 6 00:00:20,413 --> 00:00:24,553 mà là do hai công ty chuyên làm các buổi tiệc công chúa tổ chức. 7 00:00:24,553 --> 00:00:26,017 Con bạn sắp 5 tuổi phải không? 8 00:00:26,017 --> 00:00:29,894 Họ sẽ đến và hát vài bài, rắc bụi tiên, bọn trẻ con thích lắm. 9 00:00:30,064 --> 00:00:33,448 Đương nhiên họ không thể bỏ lỡ cơ hội 10 00:00:33,448 --> 00:00:36,043 khi có một hiện tượng như Frozen. 11 00:00:36,043 --> 00:00:38,320 Thế là một cửa hàng đồ chơi của địa phương đã thuê họ, 12 00:00:38,320 --> 00:00:39,727 sáng thứ bảy bọn trẻ con tới, 13 00:00:39,727 --> 00:00:43,247 mua vài cái áo in hình nhân vật Disney, chụp ảnh cùng với các cô công chúa, 14 00:00:43,247 --> 00:00:44,350 chúng nó hạnh phúc lắm. 15 00:00:44,350 --> 00:00:47,596 Như có ông già Nô en vào mùa hè vậy. 16 00:00:47,596 --> 00:00:49,052 (Khán giả cười) 17 00:00:49,052 --> 00:00:53,550 Đứa cháu 3 tuổi rưỡi của tôi, Samantha, đang ở trong đám náo nhiệt nhất. 18 00:00:53,550 --> 00:00:58,922 Nó chẳng buồn bận tâm hai cô gái ký vào những tấm ảnh và sách màu 19 00:00:58,922 --> 00:00:59,922 là Nữ hoàng Tuyết và công chúa Ana một chữ N để tránh bị kiện vi phạm bản quyền. 20 00:01:02,246 --> 00:01:04,206 (Khán giả cười) 21 00:01:04,206 --> 00:01:05,542 Theo như cháu tôi và hơn 200 đứa trẻ ở bãi đỗ xe hôm đó, 22 00:01:05,542 --> 00:01:10,148 hai cô gái đó chính là Anna và Elsa trong phim "Frozen". 23 00:01:10,148 --> 00:01:14,762 Hôm đó là một buổi sáng thứ Bảy tháng Tám nóng như thiêu ở Ohio. 24 00:01:15,575 --> 00:01:21,408 Chúng tôi tới đó lúc 10 giờ, đúng giờ họ thông báo, 25 00:01:21,408 --> 00:01:23,983 nhưng số của chúng tôi thì đã tận những 59. 26 00:01:23,983 --> 00:01:26,866 Đến 11 giờ họ mới gọi tới số 21 đến 25, 27 00:01:27,376 --> 00:01:31,244 nên chúng tôi còn lâu mới đến lượt, 28 00:01:31,244 --> 00:01:33,297 nên chúng tôi còn lâu mới đến lượt, 29 00:01:33,297 --> 00:01:37,891 mà không có vẽ mặt miễn phí hay xăm giả nào 30 00:01:37,892 --> 00:01:41,127 chống lại được cái nóng chảy mỡ bên ngoài cửa hàng. 31 00:01:41,127 --> 00:01:42,723 (Khán giả cười) 32 00:01:42,723 --> 00:01:47,114 Đến 12 giờ, họ gọi đến chúng tôi 33 00:01:47,114 --> 00:01:49,386 "Xin mời số 56 đến 63" 34 00:01:49,506 --> 00:01:51,928 Khi chúng tôi bước vào, bên trong là một khung cảnh 35 00:01:51,928 --> 00:01:56,258 mà tôi chỉ biết diễn tả là như từ nước Nauy phun ra. 36 00:01:56,258 --> 00:01:57,338 (Khán giả cười) 37 00:01:57,338 --> 00:02:01,734 Hình bông tuyết bằng bìa phủ đầy sàn, 38 00:02:01,834 --> 00:02:07,252 nhũ lấp lánh ở khắp các mặt phẳng và cột băng thì khắp tường. 39 00:02:07,690 --> 00:02:09,063 Khi chúng tôi đứng xếp hàng, 40 00:02:09,063 --> 00:02:13,386 vì muốn cho cháu tôi được ngắm cảnh đẹp hơn cái lưng của bà mẹ số 58, 41 00:02:13,401 --> 00:02:15,040 tôi nhấc nó ngồi lên vai. 42 00:02:15,040 --> 00:02:19,469 Nó ngay lập tức bị dán mắt vào hai cô công chúa. 43 00:02:19,469 --> 00:02:22,519 Chúng tôi càng tiến lên phía trước, nó càng phấn khích hơn, 44 00:02:22,520 --> 00:02:24,594 cuối cùng khi chúng tôi đã ở trước vạch, 45 00:02:24,594 --> 00:02:28,497 cháu số 58 thì mở tấm poster cho hai cô công chúa ký tặng, 46 00:02:28,498 --> 00:02:31,577 tôi có thể cảm thấy sự phấn khích đang chạy trong người nó. 47 00:02:31,577 --> 00:02:34,773 Và nói thật là, lúc đó tôi cũng phấn khích phết đấy. 48 00:02:34,773 --> 00:02:35,948 (Khán giả cười) 49 00:02:35,948 --> 00:02:39,297 Hai cô gái Scan-đi-na-vi giả trông mê hoặc lắm. 50 00:02:39,297 --> 00:02:40,246 (Khán giả cười) 51 00:02:40,246 --> 00:02:42,186 Chúng tôi đã bước tới trước vạch, 52 00:02:42,186 --> 00:02:45,236 cô nhân viên đã phờ phạc quay sang cháu tôi và nói, 53 00:02:45,236 --> 00:02:47,566 "Chào con. Đến lượt con rồi đấy. 54 00:02:47,566 --> 00:02:48,736 Con có muốn xuống không, 55 00:02:48,736 --> 00:02:51,593 hay con ngồi trên vai bố để chụp ảnh nào?" 56 00:02:51,593 --> 00:02:52,990 (Khán giả cười) 57 00:02:52,990 --> 00:02:57,122 Tôi không biết nghĩ ra từ gì hay hơn, lúc đó, tôi đóng băng. 58 00:02:57,122 --> 00:02:58,424 (Khán giả cười) 59 00:02:58,424 --> 00:03:01,147 Thật ngạc nhiên, trong một khoảnh khắc bất ngờ, 60 00:03:01,147 --> 00:03:04,658 chúng tôi phải đối mặt với câu hỏi "Tôi nên là ai?" 61 00:03:04,658 --> 00:03:07,906 Tôi nên là một người bác, hay tôi nên là một nhà đấu tranh? 62 00:03:07,906 --> 00:03:09,867 Hàng triệu người đã xem video của tôi 63 00:03:09,867 --> 00:03:12,247 làm sao để thực hiện một cuộc trò chuyện khó khăn, 64 00:03:12,247 --> 00:03:14,304 và ngay lúc đó, tôi đang đối mặt với một cuộc trò chuyện như thế. 65 00:03:14,304 --> 00:03:17,786 Đồng thời, trong đời tôi không có gì quan trọng hơn bọn trẻ, 66 00:03:17,786 --> 00:03:21,894 vậy nên tôi ở trong một tình huống rất hay gặp, 67 00:03:21,894 --> 00:03:25,747 đó là bị giằng xé giữa hai bên, giữa hai lựa chọn bất khả thi. 68 00:03:25,747 --> 00:03:27,554 Tôi có nên là một nhà đấu tranh không? 69 00:03:27,554 --> 00:03:31,192 Tôi có nên nhấc cháu tôi khỏi vai và giải thích với cô nhân viên 70 00:03:31,192 --> 00:03:34,930 rằng tôi là cô cháu, chứ không phải bố cháu, 71 00:03:35,270 --> 00:03:37,309 và rằng cô nên cẩn thận hơn, 72 00:03:37,309 --> 00:03:39,395 đừng vội vã kết luận giới tính của một người 73 00:03:39,395 --> 00:03:42,265 thông qua kiểu tóc và việc người đó cho đứa trẻ ngồi lên vai. 74 00:03:42,265 --> 00:03:43,181 (Khán giả cười) 75 00:03:43,181 --> 00:03:46,027 Và nếu tôi làm thế, 76 00:03:46,027 --> 00:03:49,986 tôi sẽ bỏ lỡ khoảnh khắc hạnh phúc nhất tới giờ của cháu tôi. 77 00:03:49,986 --> 00:03:51,116 (Khán giả cười) 78 00:03:51,116 --> 00:03:52,876 Hay tôi nên là một người bác? 79 00:03:52,876 --> 00:03:55,734 Tôi có nên gạt câu nói đó sang một bên, chụp thật nhiều ảnh, 80 00:03:55,734 --> 00:03:57,832 và không phân tâm một giây phút nào 81 00:03:57,832 --> 00:04:00,852 khỏi niềm vui hoàn toàn của khoảnh khắc ấy. 82 00:04:00,882 --> 00:04:02,631 Và nếu tôi làm thế, 83 00:04:02,631 --> 00:04:04,641 tôi sẽ bước khỏi đó với nỗi xấu hổ dâng lên 84 00:04:04,641 --> 00:04:06,494 vì đã không đấu tranh cho bản thân mình, 85 00:04:06,494 --> 00:04:08,137 đặc biệt là trước mặt cháu tôi. 86 00:04:08,397 --> 00:04:10,229 Tôi nên làm thế nào đây? 87 00:04:10,410 --> 00:04:14,720 Điều gì là quan trọng hơn? Vai trò nào xứng đáng hơn? 88 00:04:14,720 --> 00:04:18,218 Tôi nên làm một người bác, hay nên làm một nhà đấu tranh? 89 00:04:18,219 --> 00:04:21,625 Mà tôi chỉ có một giây chẻ tư để quyết định thôi. 90 00:04:22,235 --> 00:04:23,504 Chúng ta vẫn được dạy rằng 91 00:04:23,504 --> 00:04:25,693 thế giới nơi chúng ta đang sống là một thế giới 92 00:04:25,693 --> 00:04:28,113 của sự phân cực liên tục và ngày càng gia tăng. 93 00:04:28,113 --> 00:04:32,684 Mọi thứ đều là trắng và đen, chúng tôi và bọn họ, đúng và sai. 94 00:04:33,054 --> 00:04:38,041 Không có cái gì ở giữa, không có màu xám, chỉ có sự phân cực. 95 00:04:38,041 --> 00:04:40,971 Sự phân cực là trạng thái mà trong đó hai ý kiến hay quan điểm 96 00:04:40,971 --> 00:04:42,232 trái ngược nhau hoàn toàn, 97 00:04:42,232 --> 00:04:45,066 một sự đối lập hoàn toàn. 98 00:04:45,317 --> 00:04:47,421 Bạn sẽ về phe nào? 99 00:04:47,421 --> 00:04:49,506 Bạn có chắc chắn và hoàn toàn không nghi ngờ 100 00:04:49,506 --> 00:04:52,646 phản đối chiến tranh, ủng hộ quyền phá thai, phản đối án tử hình, 101 00:04:52,646 --> 00:04:56,104 ủng hộ kiểm soát súng đạn, ủng hộ biên giới mở và ủng hộ công đoàn không? 102 00:04:56,104 --> 00:05:01,017 Hay là, bạn có tuyệt đối và kiên quyết 103 00:05:01,017 --> 00:05:03,832 ủng hộ chiến tranh, ủng hộ bảo vệ sự sống, ủng hộ án tử hình 104 00:05:03,832 --> 00:05:05,838 tin tưởng Luật sửa đổi thứ hai là chân lý, 105 00:05:05,838 --> 00:05:07,312 chống nhập cư và ủng hộ doanh nghiệp không? 106 00:05:07,312 --> 00:05:09,787 Hoặc là tất cả hoặc là không gì cả, bạn về phe chúng tôi hay chống lại chúng tôi. 107 00:05:09,787 --> 00:05:11,507 Đó là sự phân cực. 108 00:05:11,627 --> 00:05:17,050 Vấn đề của sự phân cực và chân lý tuyệt đối là 109 00:05:17,210 --> 00:05:21,705 nó loại trừ tính cá nhân của những trải nghiệm con người 110 00:05:21,705 --> 00:05:26,571 và điều đó làm cho nó mâu thuẫn với bản chất của con người. 111 00:05:26,737 --> 00:05:29,167 Nếu trong chúng ta cùng lúc có cả hai điều đối lập, 112 00:05:29,167 --> 00:05:32,997 nếu nơi chúng ta đang tồn tại không hẳn là thế giới của sự phân cực- 113 00:05:33,067 --> 00:05:34,887 thì chúng ta sẽ đi về hướng nào? 114 00:05:34,887 --> 00:05:37,328 Điều gì nằm ở đầu kia của phổ phân cực ấy? 115 00:05:37,328 --> 00:05:39,868 Tôi không cho rằng một trạng thái lý tưởng hài hoà 116 00:05:39,868 --> 00:05:41,568 là điều không thể đạt được. 117 00:05:41,568 --> 00:05:45,342 Tôi nghĩ đối lập với sự phân cực là sự lưỡng phân. 118 00:05:45,342 --> 00:05:48,046 Sự lưỡng phân là một trạng thái có hai phần, 119 00:05:48,046 --> 00:05:52,039 nhưng không phải ở vị trí đối lập hoàn toàn, 120 00:05:52,149 --> 00:05:54,835 mà ở trong sự tồn tại song song. 121 00:05:54,835 --> 00:05:56,662 Bạn nghĩ điều đó là không thể ư? 122 00:05:56,663 --> 00:05:58,204 Để tôi kể cho bạn nghe mấy người tôi quen: 123 00:05:58,204 --> 00:06:00,054 Tôi biết mấy người theo đạo Thiên Chúa ủng hộ quyền phá thai, 124 00:06:00,054 --> 00:06:01,577 mấy nhà nữ quyền đeo khăn trùm đầu, 125 00:06:01,577 --> 00:06:03,162 những cựu binh chống chiến tranh, 126 00:06:03,162 --> 00:06:05,986 và những người ủng hộ quyền sử dụng súng cho rằng tôi nên được kết hôn. 127 00:06:05,987 --> 00:06:07,517 Họ đều là những người tôi biết, 128 00:06:07,517 --> 00:06:09,133 họ là bạn bè và người thân của tôi, 129 00:06:09,133 --> 00:06:11,999 đó là phần lớn của xã hội, đó là bạn, đó là tôi. 130 00:06:12,000 --> 00:06:20,627 (Khán giả vỗ tay) 131 00:06:20,627 --> 00:06:25,885 Sự lưỡng phân là khả năng giữ cả hai điều đối lập. 132 00:06:25,885 --> 00:06:27,258 Nhưng câu hỏi đặt ra là: 133 00:06:27,258 --> 00:06:30,348 chúng ta có thể sở hữu sự lưỡng phân của riêng mình không? 134 00:06:30,348 --> 00:06:33,990 Chúng ta có thể tìm được dũng khí để giữ cả hai điều đối lập không? 135 00:06:34,230 --> 00:06:36,622 Tôi từng làm việc ở một nhà hàng trong thành phố, 136 00:06:36,622 --> 00:06:39,352 và trở thành bạn thân của cô dọn bàn. 137 00:06:39,352 --> 00:06:41,990 Lúc đó tôi làm bồi bàn và chúng tôi có quan hệ rất tốt, 138 00:06:41,990 --> 00:06:43,980 chúng tôi có một thời gian chơi rất thân, 139 00:06:43,980 --> 00:06:47,778 Tiếng Tây Ban Nha của cô ấy rất tốt 140 00:06:47,778 --> 00:06:49,450 bởi vì cô ấy là người Mexico. 141 00:06:49,451 --> 00:06:51,312 (Khán giả cười) 142 00:06:51,313 --> 00:06:53,746 Tôi định nói ngược lại cơ. 143 00:06:53,747 --> 00:06:55,408 Tiếng Anh của cô ấy còn hạn chế, 144 00:06:55,408 --> 00:06:58,078 nhưng tốt hơn tiếng Tây Ban Nha của tôi nhiều. 145 00:06:58,078 --> 00:06:59,528 (Khán giả cười) 146 00:06:59,528 --> 00:07:03,677 Nhưng chúng tôi hoà hợp vì những điểm chung, 147 00:07:03,678 --> 00:07:06,738 chứ không ngăn cách bởi những điểm khác biệt. 148 00:07:06,738 --> 00:07:08,118 Và chúng tôi rất thân thiết, 149 00:07:08,118 --> 00:07:10,128 mặc dù xuất thân từ những hoàn cảnh rất khác nhau. 150 00:07:10,128 --> 00:07:11,828 Cô ấy là người Mexico, 151 00:07:11,828 --> 00:07:13,909 cô ấy bỏ lại gia đình để đến đây 152 00:07:13,909 --> 00:07:16,809 để mang lại cho họ một cuộc sống tốt hơn ở quê nhà. 153 00:07:16,809 --> 00:07:19,706 Cô ấy là một tín đồ mộ đạo của Công giáo bảo thủ, 154 00:07:19,706 --> 00:07:21,826 một người tin vào các giá trị truyền thống của gia đình, 155 00:07:21,826 --> 00:07:23,883 tin vào vai trò truyền thống của đàn ông và phụ nữ. 156 00:07:23,883 --> 00:07:26,727 Còn tôi thì là, tôi. 157 00:07:26,728 --> 00:07:28,253 (Khán giả cười) 158 00:07:28,253 --> 00:07:32,678 Nhưng điều gắn kết chúng tôi đó là khi cô ấy hỏi về bạn gái tôi, 159 00:07:32,678 --> 00:07:35,787 khi cô ấy chia sẻ những tấm ảnh gia đình cô ấy ở quê nhà. 160 00:07:35,788 --> 00:07:38,366 Những điều đó đã mang chúng tôi lại với nhau. 161 00:07:38,366 --> 00:07:40,072 Một hôm, chúng tôi đang ở phía sau, 162 00:07:40,072 --> 00:07:43,413 đang cố tọng thức ăn càng nhanh càng tốt, quanh một chiếc bàn nhỏ 163 00:07:43,413 --> 00:07:45,173 trong một chốc vắng khách hiếm hoi, 164 00:07:45,173 --> 00:07:47,323 thì một anh chàng mới đến từ trong bếp đi tới- 165 00:07:47,323 --> 00:07:48,805 hoá ra đó là em họ của cô ấy - 166 00:07:48,805 --> 00:07:51,658 cậu ta ngồi xuống với vẻ yêng hùng và nam nhi nhất 167 00:07:51,658 --> 00:07:53,949 mà cơ thể tuổi hai mươi của cậu ta có thể ra vẻ. 168 00:07:53,950 --> 00:07:55,771 (Khán giả cười) 169 00:07:55,772 --> 00:08:01,214 Và cậu ta hỏi cô ấy, (tiếng Tây Ban Nha) "chị Ash có bạn trai chưa?" 170 00:08:01,904 --> 00:08:06,436 Cô ấy đáp, (tiếng Tây Ban Nha) "Không, chị ấy có bạn gái mà." 171 00:08:07,386 --> 00:08:10,911 Cậu ta hỏi lại, (tiếng Tây Ban Nha) "Bạn gái á?!?" 172 00:08:10,912 --> 00:08:14,024 Cô ấy đặt dĩa xuống, nhìn chằm chằm vào mắt cậu ta 173 00:08:14,025 --> 00:08:19,047 và nói (tiếng Tây Ban Nha) "Ừ, chị ấy có bạn gái. Thế thôi." 174 00:08:19,048 --> 00:08:23,940 Nụ cười tự mãn của cậu ta nhanh chóng chuyển thành nụ cười lịch sự 175 00:08:23,941 --> 00:08:26,764 cậu ta vớ lấy đĩa của mình, bỏ đi và quay trở lại làm việc. 176 00:08:26,764 --> 00:08:28,878 Cô ấy không nhìn thẳng vào mắt tôi. 177 00:08:29,588 --> 00:08:31,383 Cô ấy cũng rời khỏi bàn, quay lại làm việc. 178 00:08:31,384 --> 00:08:34,654 đó là một cuộc trò chuyện chỉ kéo dài 10 giây, một sự tương tác thật ngắn. 179 00:08:34,655 --> 00:08:36,281 Trên giấy tờ, cô ấy có rất nhiều điểm chung với cậu ta: 180 00:08:36,281 --> 00:08:41,769 ngôn ngữ, văn hoá, quá khứ, gia đình, cộng đồng là sợi dây cứu sinh của cô ấy ở đây, 181 00:08:41,769 --> 00:08:46,820 nhưng chỉ lối nhân cách của cô ấy đã đè bẹp tất cả những thứ đó. 182 00:08:46,820 --> 00:08:49,924 Và một lát sau, họ đùa nhau bằng tiếng Tây Ban Nha trong bếp, 183 00:08:49,924 --> 00:08:51,415 chẳng có liên quan gì với tôi. 184 00:08:51,415 --> 00:08:54,469 Đó là sự lưỡng phân. 185 00:08:54,470 --> 00:08:58,893 Cô ấy không phải đặt một người đồng tính lên trên văn hoá của cô ấy. 186 00:08:58,893 --> 00:09:01,564 Cô ấy không phải đặt gia đình lên trên tình bạn của mình. 187 00:09:01,564 --> 00:09:04,408 Đó không phải là tình huống lựa chọn Chúa hay Ash. 188 00:09:04,409 --> 00:09:07,696 (Khán giả cười) 189 00:09:07,736 --> 00:09:15,113 (Khán giả vỗ tay) 190 00:09:15,183 --> 00:09:19,760 Nhân cách cá nhân của cô ấy bám rễ rất chắc 191 00:09:19,761 --> 00:09:22,723 đến nỗi cô ấy có đủ can đảm để giữ cả hai điều. 192 00:09:22,723 --> 00:09:25,825 Sư nguyên vẹn nhân cách của mình là trách nhiệm của mỗi người 193 00:09:25,825 --> 00:09:27,987 và chúng ta phải sẵn sàng để bảo vệ nó 194 00:09:27,987 --> 00:09:30,297 kể cả trong những tình huống không thoải mái. 195 00:09:30,297 --> 00:09:32,107 Là một người ủng hộ thì phải như vậy. 196 00:09:32,107 --> 00:09:33,450 và nếu bạn muốn trở thành một người ủng hộ, 197 00:09:33,450 --> 00:09:35,708 bạn phải ủng hộ một cách tích cực. 198 00:09:35,708 --> 00:09:39,986 Hãy luôn hỏi, và khi bạn thấy điều gì khó hiểu, 199 00:09:39,986 --> 00:09:41,655 hãy quan tâm một cách thật sự. 200 00:09:41,655 --> 00:09:46,828 Một người bạn của gia đình hàng mấy năm đã gọi bạn gái tôi là người yêu tôi. 201 00:09:48,831 --> 00:09:50,556 Thật à? Người yêu á? 202 00:09:50,556 --> 00:09:52,621 Nghe quá tình dục, 203 00:09:52,621 --> 00:09:55,046 quá giống phim cấp 3 đồng tính những năm 70. 204 00:09:55,047 --> 00:09:58,583 (Khán giả cười) 205 00:09:58,623 --> 00:10:01,369 Nhưng cô ấy đã cố gắng và cô ấy đã hỏi tôi. 206 00:10:01,369 --> 00:10:03,513 Cô ấy đã có thể gọi bạn gái tôi là bạn tôi, 207 00:10:03,513 --> 00:10:07,707 hoặc "bạn" tôi, hoặc "bạn đặc biệt" của tôi. 208 00:10:07,708 --> 00:10:08,863 (Khán giả cười) 209 00:10:08,863 --> 00:10:11,998 hoặc thậm chí tệ hơn, là chẳng hỏi gì cả. 210 00:10:11,998 --> 00:10:15,240 Tin tôi đi, chúng tôi muốn các bạn hỏi. 211 00:10:15,240 --> 00:10:18,392 Tôi thà để cô ấy gọi bạn gái tôi là người yêu tôi, 212 00:10:19,002 --> 00:10:20,932 còn hơn là không nói gì cả. 213 00:10:21,092 --> 00:10:23,824 Mọi người thường nói với tôi, "Ash ạ, mình không để ý đâu. 214 00:10:23,824 --> 00:10:27,487 Mình không để ý chuyện chủng tộc, hay tôn giáo, hay giới tính đâu. 215 00:10:27,487 --> 00:10:30,470 Những cái đó không thành vấn đề với mình. Mình không để ý đâu." 216 00:10:31,130 --> 00:10:33,955 Nhưng tôi cho rằng đối lập với sự ghê sợ đồng tính, 217 00:10:33,955 --> 00:10:35,935 sự phân biệt chủng tộc, và sự bài ngoại 218 00:10:35,935 --> 00:10:38,479 không phải là sự yêu thương, mà là sự thiếu quan tâm. 219 00:10:38,479 --> 00:10:42,863 Nếu bạn không để ý đến sự đồng tính của tôi, thì bạn không để ý đến tôi. 220 00:10:42,863 --> 00:10:45,948 Nếu bạn thấy việc tôi ngủ với ai không quan trọng, 221 00:10:45,949 --> 00:10:48,254 thì bạn sẽ không thể hình dung được cái cảm giác 222 00:10:48,254 --> 00:10:50,801 khi tôi nắm tay cô ấy bước dọc con đường vào đêm muộn, 223 00:10:50,801 --> 00:10:52,799 tiếp cận với người khác và phải quyết định 224 00:10:52,799 --> 00:10:55,295 liệu tôi nên tiếp tục nắm tay cô ấy, hay nên buông ra 225 00:10:55,295 --> 00:10:58,144 khi tất cả những gì tôi muốn chỉ là siết chặt tay cô ấy hơn. 226 00:10:58,144 --> 00:11:00,352 Và cảm giác chiến thắng nhỏ nhoi 227 00:11:00,352 --> 00:11:03,240 khi tôi vượt qua được nỗi sợ và không buông tay cô ấy. 228 00:11:03,360 --> 00:11:08,359 Và cảm giác đê hèn và thất vọng khủng khiếp khi tôi buông tay cô ấy. 229 00:11:08,359 --> 00:11:10,548 Nếu bạn không nhìn thấy sự đấu tranh ấy 230 00:11:10,548 --> 00:11:14,344 sự đấu tranh kỳ lạ đối với trải nghiệm con người của tôi bởi vì tôi đồng tính, 231 00:11:14,344 --> 00:11:17,434 thì bạn không nhìn thấy tôi. 232 00:11:17,434 --> 00:11:19,769 Nếu bạn muốn trở thành một người ủng hộ, 233 00:11:19,769 --> 00:11:22,319 tôi cần bạn phải nhìn thấy tôi. 234 00:11:22,319 --> 00:11:25,432 Là những cá nhân, là những người ủng hộ, là những con người. 235 00:11:25,432 --> 00:11:28,622 chúng ta cần phải có khả năng giữ cả hai điều: 236 00:11:28,622 --> 00:11:31,070 cả cái tốt và cái xấu, 237 00:11:31,070 --> 00:11:32,900 cái dễ và cái khó. 238 00:11:32,900 --> 00:11:37,112 Bạn không học cách giữ cả hai thứ chỉ từ những thứ dễ dãi 239 00:11:37,112 --> 00:11:39,604 mà cả từ những thứ khó khăn. 240 00:11:39,604 --> 00:11:43,158 Sẽ ra sao nếu sự lưỡng phân chỉ là bước đầu tiên? 241 00:11:44,308 --> 00:11:49,028 Sẽ ra sao nếu thông qua sự thương cảm, thấu hiểu và sự tương tác con người, 242 00:11:49,028 --> 00:11:51,712 chúng ta có thể học được cách giữ cả hai điều? 243 00:11:51,712 --> 00:11:53,847 Nếu có thể giữ được hai điều, chúng ta sẽ giữ được bốn điều, 244 00:11:53,848 --> 00:11:55,579 nếu giữ được bốn điều, chúng ta sẽ giữ được tám điều, 245 00:11:55,579 --> 00:11:58,099 nếu giữ được tám điều, chúng ta sẽ giữ được hàng trăm điều. 246 00:11:58,100 --> 00:12:00,562 Chúng ta là những cá thể phức tạp, 247 00:12:00,562 --> 00:12:02,362 những dòng xoáy của sự mâu thuẫn. 248 00:12:02,362 --> 00:12:04,967 Bây giờ bạn đã giữ rất nhiều điều một lúc rồi. 249 00:12:05,888 --> 00:12:09,330 Bạn phải làm gì để giữ thêm chỉ một vài điều nữa? 250 00:12:10,100 --> 00:12:12,237 Quay trở lại với Toledo, Ohio 251 00:12:12,237 --> 00:12:14,257 Tôi đang ở trước vạch dừng, 252 00:12:14,257 --> 00:12:15,550 với đứa cháu ở trên vai 253 00:12:15,550 --> 00:12:18,180 và cô nhân viên phờ phạc vừa gọi tôi là bố cháu. 254 00:12:18,180 --> 00:12:22,240 Bạn đã bao giờ bị nhận sai giới tính chưa? 255 00:12:23,111 --> 00:12:24,620 Thậm chí chưa phải thế. 256 00:12:24,620 --> 00:12:29,759 Bạn đã bao giờ bị gọi bằng một cái gì đó không đúng với bạn chưa? 257 00:12:31,069 --> 00:12:33,290 Tôi cảm thấy thế này: 258 00:12:33,290 --> 00:12:37,864 Tôi đang ở trong một cơn bão của những cảm xúc trái ngược. 259 00:12:37,864 --> 00:12:43,067 Tôi nổ tung trong nỗi tức giận trộn lẫn với nỗi xấu hổ. 260 00:12:43,327 --> 00:12:45,868 Tôi cảm thấy như cả cửa hàng đang nhìn tôi chằm chằm, 261 00:12:45,868 --> 00:12:48,239 và đồng thời tôi cảm thấy vô hình. 262 00:12:48,239 --> 00:12:51,923 Tôi muốn nổ tung một tràng thịnh nộ 263 00:12:51,923 --> 00:12:53,977 và tôi muốn chui xuống đất. 264 00:12:53,977 --> 00:12:56,690 Và trên tất cả, tôi muốn bỏ đi ngay với nỗi tức giận 265 00:12:56,690 --> 00:12:59,058 vì tôi đã mặc một chiếc áo phông ôm sát màu tím 266 00:12:59,058 --> 00:13:02,746 mà bình thường tôi chẳng bao giờ mặc để người ta nhìn thấy ngực tôi, 267 00:13:02,746 --> 00:13:05,358 để không ai nhận nhầm được. 268 00:13:05,358 --> 00:13:08,870 (Khán giả cười) 269 00:13:08,870 --> 00:13:12,542 Nhưng, cho dù tôi đã cố gắng hết sức để mọi người nhìn thấy giới tính của tôi, 270 00:13:12,542 --> 00:13:13,904 việc này vẫn xảy ra. 271 00:13:13,904 --> 00:13:18,897 Và tôi hy vọng với từng thớ thịt rằng không ai nghe thấy cô nhân viên đó - 272 00:13:19,117 --> 00:13:23,930 em gái tôi, bạn gái tôi, và tất nhiên cả cháu tôi. 273 00:13:23,930 --> 00:13:26,491 Tôi đã quen với việc người thân của tôi bị tổn thương 274 00:13:26,491 --> 00:13:27,996 nhưng tôi sẽ làm bất cứ điều gì 275 00:13:27,996 --> 00:13:30,426 để bảo vệ những người thân yêu khỏi tổn thương ấy. 276 00:13:31,656 --> 00:13:34,440 Nhưng rồi tôi nhấc cháu tôi khỏi vai, 277 00:13:34,441 --> 00:13:36,785 nó chạy đến bên Elsa và Anna - 278 00:13:36,785 --> 00:13:38,383 điều mà nó đã chờ quá lâu - 279 00:13:38,383 --> 00:13:40,770 thì tất cả những điều đó dường như tan biến mất. 280 00:13:40,770 --> 00:13:44,780 Tất cả chỉ còn lại nụ cười trên khuôn mặt nó. 281 00:13:44,980 --> 00:13:49,488 Và 30 giây mà chúng tôi đã phải chờ 2 tiếng rưỡi để tham dự đã sắp hết, 282 00:13:49,488 --> 00:13:50,638 (Khán giả cười) 283 00:13:50,638 --> 00:13:55,522 chúng tôi thu dọn đồ, tôi nhìn cô nhân viên một lần nữa, 284 00:13:55,572 --> 00:13:58,629 cô ấy cười hối lỗi và mấp máy miệng, 285 00:13:58,629 --> 00:14:01,475 "Tôi xin lỗi!" 286 00:14:01,475 --> 00:14:02,976 (Khán giả cười) 287 00:14:02,976 --> 00:14:07,483 Lòng nhân đạo, và sự sẵn sàng nhận lỗi của cô ấy 288 00:14:07,483 --> 00:14:09,133 khiến tôi nguôi giận ngay lập tức, 289 00:14:09,133 --> 00:14:14,096 và tôi nói với cô ấy: "Không sao đâu, thỉnh thoảng tôi vẫn bị thế. Cám ơn cô." 290 00:14:14,316 --> 00:14:17,057 Và tôi nhận ra, khoảnh khắc ấy, 291 00:14:17,057 --> 00:14:19,444 tôi không phải lựa chọn 292 00:14:19,865 --> 00:14:23,643 làm một người bác hay một nhà đấu tranh, tôi có thể làm cả hai 293 00:14:24,513 --> 00:14:29,872 Tôi có thể sống trong sự lưỡng phân và tôi có thể giữ cả hai điều đối lập. 294 00:14:29,872 --> 00:14:33,020 Khi tôi có thể giữ cả hai điều trong hoàn cảnh ấy, 295 00:14:33,020 --> 00:14:35,322 tôi có thể giữ thêm rất nhiều điều khác. 296 00:14:35,543 --> 00:14:38,376 Khi bạn gái tôi dắt cháu tôi ra cửa trước, 297 00:14:38,376 --> 00:14:42,039 tôi quay sang em gái tôi và hỏi: "Em thấy có đáng không?" 298 00:14:42,040 --> 00:14:43,835 Em gái tôi trả lời: "Chị còn hỏi sao? 299 00:14:43,835 --> 00:14:47,403 Chị có thấy mặt nó không? Chưa bao giờ nó vui như thế." 300 00:14:47,403 --> 00:14:48,361 (Khán giả cười) 301 00:14:48,361 --> 00:14:51,758 "Hai tiếng rưỡi bêu nắng cũng đáng, 302 00:14:51,759 --> 00:14:56,146 quyển sách màu đắt cắt cổ mà ở nhà có rồi cũng đáng." 303 00:14:56,147 --> 00:14:57,455 (Khán giả cười) 304 00:14:57,455 --> 00:15:01,240 "Chị bị gọi là bố cũng đáng." 305 00:15:01,240 --> 00:15:05,165 (Khán giả cười) 306 00:15:05,205 --> 00:15:11,249 Và lần đầu tiên trong đời tôi, tôi cảm thấy đáng khi chịu bị như thế. 307 00:15:11,249 --> 00:15:13,398 Cám ơn Boulder, chúc các bạn buổi tối vui vẻ. 308 00:15:13,398 --> 00:15:22,784 (Khán giả vỗ tay)