WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:14.000 Âm nhạc 00:00:14.000 --> 00:00:16.876 Tại sao chúng ta lại tỏ ra ngưỡng mộ khi ta nghe đến "Shakespeare?" 00:00:16.876 --> 00:00:19.938 Nếu bạn hỏi tôi, đó thường là vì ngôn từ của ông. 00:00:19.938 --> 00:00:23.030 Những từ như thines (của bạn) và thous (ngươi) và therefores (vì thế) 00:00:23.030 --> 00:00:26.000 và tại sao-thous (ngươi) có thể nghe hơi khó chịu một chút. 00:00:26.000 --> 00:00:30.322 Nhưng bạn phải tự hỏi rằng tại sao ông lại trở nên nổi tiếng như vậy? 00:00:30.322 --> 00:00:34.907 Tại sao những vở kịch của ông được diễn đi diễn lại nhiều hơn bất kỳ nhà soạn kịch nào khác? 00:00:34.907 --> 00:00:37.000 Đó là vì ngôn từ của ông. 00:00:37.000 --> 00:00:40.769 Trở lại cuối những năm 1500 và đầu năm 1600, 00:00:40.769 --> 00:00:43.000 đó là công cụ tốt nhất mà một người có thể có, 00:00:43.000 --> 00:00:45.553 và đã có rất nhiều điều để nói về. 00:00:45.553 --> 00:00:48.584 Tuy nhiên, phần lớn các câu chuyện thì khá là buồn thảm. 00:00:48.584 --> 00:00:50.507 Bạn biết đấy, với bệnh dịch hạch đen và tất cả mọi thứ khác. 00:00:50.507 --> 00:00:54.646 Shakespeare sử dụng rất nhiều từ. 00:00:54.646 --> 00:00:58.892 Một trong những thành tựu ấn tượng nhất của ông là việc sử dụng ngữ từ để xúc phạm. 00:00:58.892 --> 00:01:01.000 Chúng có thể thống nhất toàn bộ khán giả; 00:01:01.000 --> 00:01:05.676 và dù bạn ngồi ở đâu, bạn cũng có thể cười lớn vì những gì đang xảy ra trên sân khấu. 00:01:05.676 --> 00:01:09.000 Từ ngữ, đặc biệt là ngôn ngữ đối thoại trong một bộ phim, 00:01:09.000 --> 00:01:12.000 được sử dụng vì nhiều lý do khác nhau: 00:01:12.000 --> 00:01:14.000 để xác định tâm trạng của bối cảnh, 00:01:14.000 --> 00:01:17.000 để củng cố bầu không khí cho bối cảnh, 00:01:17.000 --> 00:01:20.000 và để phát triển mối quan hệ giữa các nhân vật. 00:01:20.000 --> 00:01:25.015 Những lời lăng mạ làm điều này một cách rất nhanh gọn và sắc nét. 00:01:25.015 --> 00:01:27.800 Đầu tiên hãy cùng xem xét "Hamlet". 00:01:27.800 --> 00:01:29.492 Ngay trước cuộc đối thoại này, 00:01:29.492 --> 00:01:34.169 Polonius là cha của Ophelia, người yêu của hoàng tử Hamlet. 00:01:34.169 --> 00:01:39.000 Vua Claudius cố gắng tìm ra lý do tại sao Hoàng tử Hamlet lại hành động điên rồ như vậy 00:01:39.000 --> 00:01:42.061 kể từ khi nhà vua kết hôn với mẹ của Hoàng tử. 00:01:42.061 --> 00:01:45.000 Polonius sử dụng con gái của mình 00:01:45.000 --> 00:01:48.000 để có được thông tin từ Hamlet. 00:01:48.000 --> 00:01:50.753 Sau đó, chúng tôi đi vào hồi II cảnh 2. 00:01:50.753 --> 00:01:54.046 Polonius: "Ngài có biết tôi, Hoàng tử của tôi?" 00:01:54.046 --> 00:01:58.200 Hamlet: "Biết rất rõ. "Ngươi là một tên bán cá (fishmonger)." 00:01:58.200 --> 00:02:01.046 Polonius: "Không phải tôi, Hoàng tử à." 00:02:01.046 --> 00:02:04.861 Hamlet: "Vậy ta sẽ cho ngươi là một người trung thực." 00:02:04.861 --> 00:02:08.061 Bây giờ, ngay cả khi bạn không biết "fishmonger" nghĩa là gì, 00:02:08.061 --> 00:02:11.045 bạn có thể sử dụng một số đầu mối theo ngữ cảnh. 00:02:11.045 --> 00:02:15.600 Một: Polonius phản ứng lại một cách tiêu cực, do đó, nó phải mang nghĩa là xấu. 00:02:15.600 --> 00:02:19.492 Hai: Cá có mùi hôi, nên nó mang nghĩa xấu. 00:02:19.492 --> 00:02:23.938 Và ba: "Monger" nghe không giống như một từ tốt. 00:02:23.938 --> 00:02:26.184 Như vậy thậm chí không biết nghĩa của từ, 00:02:26.184 --> 00:02:29.000 bạn bắt đầu xây dựng một số đặc tính 00:02:29.000 --> 00:02:32.000 về mối quan hệ giữa Hamlet và Polonius, 00:02:32.000 --> 00:02:34.000 vốn là không tốt. 00:02:34.000 --> 00:02:38.523 Nhưng nếu bạn đào sâu thêm một chút, "fishmonger" có nghĩa là một nhà môi giới, 00:02:38.523 --> 00:02:42.000 và trong tình cảnh này, có nghĩa là một người làm mối, 00:02:42.000 --> 00:02:45.784 như Polonius làm mối con gái vì tiền, 00:02:45.784 --> 00:02:48.000 là những gì ông đang làm cho nhà vua . 00:02:48.000 --> 00:02:52.584 Điều này cho bạn thấy Hamlet không điên như chàng giả bộ, 00:02:52.584 --> 00:02:56.846 và làm tăng sự thù địch giữa hai nhân vật này. 00:02:56.846 --> 00:02:58.769 Muốn một ví dụ nữa không? 00:02:58.769 --> 00:03:03.692 "Romeo và Juliet" có một số lời lăng mạ tốt nhất trong số các vở kịch của Shakespeare. 00:03:03.692 --> 00:03:06.000 Nó là một vở kịch về hai băng nhóm, 00:03:06.000 --> 00:03:08.830 và cặp tình nhân bất hạnh mất đi cuộc sống của mình. 00:03:08.830 --> 00:03:13.800 Vâng, với bất kỳ vụ ẩu đả nào bạn biết sẽ luôn có một cuộc nói chuyện căng thẳng diễn ra. 00:03:13.800 --> 00:03:15.600 Và bạn sẽ không phải thất vọng. 00:03:15.600 --> 00:03:18.000 Trong Hồi I Cảnh 1, ngay từ cảnh đầu tiên 00:03:18.000 --> 00:03:20.646 chúng ta thấy được sự thiếu lòng tin và hận thù 00:03:20.646 --> 00:03:24.830 các thành viên của hai gia đình, Capulets và Montagues, gặp nhau. 00:03:24.830 --> 00:03:28.000 Gregory: "Tôi sẽ cau mày khi tôi đi qua, 00:03:28.000 --> 00:03:31.000 và cho họ thấy nó." 00:03:31.000 --> 00:03:35.000 Sampson: "Hừm, như họ dám, tôi sẽ cắn ngón tay cái của tôi vào mặt họ, (mang nghĩa: sỉ nhục) 00:03:35.000 --> 00:03:38.000 như một sự nhục nhã với họ, nếu họ chịu mang nó." 00:03:38.000 --> 00:03:41.000 Abraham và Balthazar đi vào. 00:03:41.000 --> 00:03:44.000 Abraham: "Anh cắn ngón cái của mình vào mặt chúng tôi ư" 00:03:44.000 --> 00:03:47.000 Sampson: "Tôi có cắn ngón cái của tôi." 00:03:47.000 --> 00:03:50.953 Abraham: "Anh cắn ngón cái của anh vào mặt chúng tôi hả?" 00:03:50.953 --> 00:03:55.000 Vậy làm thế nào mà sự phát triển này giúp chúng ta hiểu được tâm trạng hay các nhân vật? 00:03:55.000 --> 00:03:58.000 Vâng, chúng ta hãy xem xét lời xúc phạm trên. 00:03:58.000 --> 00:04:01.569 Cắn ngón tay của bạn ngày hôm nay có thể không phải là một việc làm lớn, 00:04:01.569 --> 00:04:04.000 nhưng Sampson nói rằng đó là một sự xúc phạm đến họ. 00:04:04.000 --> 00:04:07.000 Nếu họ làm như vậy, thì nó thực sự là thế. 00:04:07.000 --> 00:04:10.000 Điều này bắt đầu cho ta thấy sự thù địch 00:04:10.000 --> 00:04:13.000 ngay cả giữa những người làm việc cho cả hai gia đình. 00:04:13.000 --> 00:04:18.723 Và bạn thường sẽ không làm gì với người khác trừ khi bạn muốn kích động họ vào một trận chiến, 00:04:18.723 --> 00:04:21.000 đó là chính xác những gì sẽ xảy ra. 00:04:21.000 --> 00:04:25.876 Nhìn sâu hơn, cắn ngón tay trong thời gian vở kịch được viết 00:04:25.876 --> 00:04:28.169 cũng giống như trỏ ngón tay thối vào một người nào đó ngày nay. 00:04:28.169 --> 00:04:30.784 Một cảm giác mạnh mẽ đi kèm với đó, 00:04:30.784 --> 00:04:34.000 Vì vậy chúng ta bắt đầu cảm thấy sự căng thẳng trong bối cảnh. 00:04:34.000 --> 00:04:37.415 Sau đó trong cảnh, Tybalt, từ nhà Capulets, 00:04:37.415 --> 00:04:41.000 xúc phạm Benvolio từ nhà Montagues. 00:04:41.000 --> 00:04:45.815 Tybalt: "Gì hả,ngươi là một trong những tên nhẫn tâm? 00:04:45.815 --> 00:04:49.000 Xem lại ngươi đi, Benvolio, và cả sau khi ngươi chết nữa." 00:04:49.000 --> 00:04:54.000 Benvolio: "Tôi đã cố giữ hòa bình; hãy lấy thanh kiếm của nhà ngươi ra, 00:04:54.000 --> 00:04:57.000 hoặc dùng nó để chia tách những tên này ra cùng với tôi." 00:04:57.000 --> 00:05:00.123 Tybalt: "Rút kiếm ra và nói về hòa bình nào! 00:05:00.123 --> 00:05:04.615 Tôi ghét từ ngữ, như ghét địa ngục vậy, lũ Montagues, và ngươi. 00:05:04.615 --> 00:05:07.000 Nhận lấy này, kẻ hèn nhát!" 00:05:07.000 --> 00:05:10.000 Được thôi, thằng quê mùa nhẫn tâm. 00:05:10.000 --> 00:05:13.000 Chúng ta biết rằng một lần nữa, đó không phải là một từ tốt. 00:05:13.000 --> 00:05:17.907 Cả hai gia đình ghét nhau, v à điều này chỉ thêm như thêm dầu vào lửa. 00:05:17.907 --> 00:05:20.738 Nhưng cái ngòi này tệ đến mức nào? 00:05:20.738 --> 00:05:22.000 Kẻ vô tâm là một tên hèn nhát, 00:05:22.000 --> 00:05:26.000 và khi gọi một người nào đó như thế trước người nhà anh ta và gia đình thù địch, 00:05:26.000 --> 00:05:29.000 nghĩa là sẽ có một cuộc chiến. 00:05:29.000 --> 00:05:31.000 Tybalt cơ bản gọi to Benvolio như thế, 00:05:31.000 --> 00:05:35.000 và để giữ danh dự, Benvolio phải chiến đấu. 00:05:35.000 --> 00:05:39.923 Đối thoại này cho chúng ta một cái nhìn tốt về tính cách của hai nhân vật. 00:05:39.923 --> 00:05:43.000 Tybalt nghĩ rằng nhà Montagues chả là gì ngoài lũ chó hèn nhát, 00:05:43.000 --> 00:05:45.000 và không hề có sự tôn trọng đối với họ. 00:05:45.000 --> 00:05:48.000 Một lần nữa, thêm căng thẳng kịch tính vào trong cảnh kịch đó. 00:05:48.000 --> 00:05:50.000 Được rồi, bây giờ ở đây là một cảnh báo nghiêm trọng. 00:05:50.000 --> 00:05:54.000 Tybalt nóng tính và hận thù nhà Montagues kinh khủng 00:05:54.000 --> 00:05:57.675 là những gì chúng ta gọi là khiếm khuyết của anh ta, 00:05:57.675 --> 00:05:59.000 hoặc những gì gây ra sự thất bại của anh ấy . 00:05:59.000 --> 00:06:04.000 Ồ, vâng. Anh ra đi dưới lưỡi kiếm của Romeo. 00:06:04.000 --> 00:06:07.000 Vì vậy, khi bạn nhìn vào Shakespeare, 00:06:07.000 --> 00:06:09.000 dừng lại và nhìn vào những từ ngữ, 00:06:09.000 --> 00:06:12.246 bởi vì chúng thực sự đang cố cho bạn biết một cái gì đó.