1 00:00:01,375 --> 00:00:05,105 Sẽ thế nào khi có một vấn đề hiển hiện 2 00:00:05,105 --> 00:00:07,246 ngay trước mắt? 3 00:00:07,246 --> 00:00:10,263 Thứ mà mọi người bàn tán, 4 00:00:10,263 --> 00:00:13,012 thứ trực tiếp ảnh hưởng đến bạn. 5 00:00:13,012 --> 00:00:17,385 Liệu bạn có làm mọi điều trong khả năng để giải quyết 6 00:00:17,385 --> 00:00:20,567 trước khi chúng trở nên tồi tệ hơn? 7 00:00:20,567 --> 00:00:22,503 Đừng quá chắc chắn. 8 00:00:22,503 --> 00:00:26,765 Tất cả chúng ta đều có xu hướng 9 00:00:26,765 --> 00:00:29,825 bỏ lỡ những gì trước mắt. 10 00:00:29,825 --> 00:00:31,769 Sự thật là, 11 00:00:31,769 --> 00:00:35,109 đôi lúc, ta hoàn toàn quay lưng lại với mọi thứ 12 00:00:35,109 --> 00:00:39,520 vì áp lực mà chúng gây ra cho ta 13 00:00:39,520 --> 00:00:43,225 trong kinh doanh, cuộc sống và thế giới. 14 00:00:43,225 --> 00:00:48,298 Tôi muốn đưa ra một ví dụ từ lĩnh vực của mình: chính sách kinh tế. 15 00:00:48,298 --> 00:00:52,058 Alan Greenspan, người đứng đầu Cục dự trữ liên bang, 16 00:00:52,058 --> 00:00:57,512 công việc của ông là tìm ra vấn đề của nền kinh tế Mỹ 17 00:00:57,512 --> 00:01:00,298 để đảm bảo rằng nền kinh tế không vượt khỏi tầm kiểm soát. 18 00:01:00,298 --> 00:01:02,306 Sau năm 2006, 19 00:01:02,306 --> 00:01:05,039 khi giá thị trường chứng khoán đạt đỉnh, 20 00:01:05,039 --> 00:01:09,128 càng có nhiều nhà lãnh đạo và tổ chức có uy tín 21 00:01:09,128 --> 00:01:12,259 bắt đầu gióng lên hồi chuông cảnh báo 22 00:01:12,259 --> 00:01:16,780 về rủi ro cho vay và những bong bóng thị trường nguy hiểm. 23 00:01:16,780 --> 00:01:21,003 Như bạn đã biết, năm 2008, tất cả đều đã sụp đổ. 24 00:01:21,003 --> 00:01:22,783 Ngân hàng sụp đổ, 25 00:01:22,783 --> 00:01:26,033 thị trường chứng khoán toàn cầu mất gần một nửa giá trị. 26 00:01:26,033 --> 00:01:30,342 Hàng triệu và hàng triệu người bị tịch thu nhà cửa. 27 00:01:30,342 --> 00:01:32,319 Và tệ nhất, 28 00:01:32,319 --> 00:01:36,615 cứ gần trong mười người Mỹ, lại có một người mất việc. 29 00:01:36,615 --> 00:01:39,436 Sau khi mọi thứ tạm lắng xuống, 30 00:01:39,436 --> 00:01:44,076 Greenspan và nhiều người khác bắt đầu mổ xẻ: 31 00:01:44,076 --> 00:01:46,802 "Không ai có thể lường trước được cuộc khủng hoảng". 32 00:01:46,802 --> 00:01:49,338 Họ gọi đó là " Thiên nga đen". 33 00:01:49,338 --> 00:01:52,341 Thứ gì đó không thể tưởng tượng, 34 00:01:52,341 --> 00:01:56,770 không thể dự đoán và hoàn toàn không thể. 35 00:01:56,770 --> 00:01:59,598 Một bất ngờ không lường 36 00:01:59,598 --> 00:02:03,524 nhưng không hẳn là vậy. 37 00:02:03,524 --> 00:02:07,515 Ví dụ, căn nhà ở Manhattan của tôi tăng gần gấp đôi giá trị 38 00:02:07,515 --> 00:02:10,074 trong vòng chưa đầy bốn năm. 39 00:02:10,074 --> 00:02:13,486 Tôi thấy những dấu hiệu đáng ngờ và đã bán nó đi. 40 00:02:13,486 --> 00:02:16,081 (Cười) 41 00:02:16,081 --> 00:02:19,562 (Vỗ tay) 42 00:02:19,562 --> 00:02:22,058 Nhiều người khác cũng thấy những cảnh báo, 43 00:02:22,058 --> 00:02:24,808 lên tiếng 44 00:02:24,808 --> 00:02:26,838 và đã bị phớt lờ. 45 00:02:26,838 --> 00:02:31,098 Ta không biết chính xác cuộc khủng hoảng sẽ thế nào, 46 00:02:31,098 --> 00:02:33,110 không có các thông số chính xác. 47 00:02:33,110 --> 00:02:35,621 Nhưng chúng ta có thể nói rằng 48 00:02:35,621 --> 00:02:41,300 những điều xảy đến là mối nguy rõ ràng và có thể dự đoán được, 49 00:02:41,300 --> 00:02:45,482 như một con tê giác xám khổng lồ lao đến ta. 50 00:02:45,482 --> 00:02:47,939 "Thiên nga đen" chỉ phù hợp với suy nghĩ rằng 51 00:02:47,939 --> 00:02:52,768 ta không thể định đoạt tương lai. 52 00:02:52,768 --> 00:02:57,483 Và không may, càng cho rằng mình ít có khả năng định đoạt, 53 00:02:57,483 --> 00:03:00,578 càng nhiều khả năng chúng ta hạ thấp 54 00:03:00,578 --> 00:03:03,768 hoặc hoàn toàn bỏ qua nó. 55 00:03:03,768 --> 00:03:07,553 Và cơ chế này ẩn giấu một mối nguy khác. 56 00:03:07,553 --> 00:03:10,558 Hầu hết những vấn đề mà ta đang đối mặt 57 00:03:10,558 --> 00:03:13,253 là chắc chắn và rõ ràng. 58 00:03:13,253 --> 00:03:17,312 Đó là những thứ ta có thể nhìn thấy nhưng vẫn không làm gì. 59 00:03:17,312 --> 00:03:20,348 Vì vậy, tôi dùng phép ẩn dụ "tê giác xám" 60 00:03:20,348 --> 00:03:23,225 vì cảm thấy đó là cấp thiết. 61 00:03:23,225 --> 00:03:26,033 Để giúp ta có một cái nhìn mới mẻ 62 00:03:26,033 --> 00:03:29,091 nhưng cũng phấn khích không kém "thiên nga đen", 63 00:03:29,091 --> 00:03:33,546 nhưng lần này, dành cho những thứ rất rõ ràng, 64 00:03:33,546 --> 00:03:38,392 rất có thể xảy ra, nhưng vẫn bị cho vào lãng quên. 65 00:03:38,392 --> 00:03:41,275 Đó là những con "tê giác xám". 66 00:03:41,275 --> 00:03:43,834 Khi bắt đầu tìm kiếm "tê giác xám", 67 00:03:43,834 --> 00:03:47,307 bạn sẽ thấy chúng trong các tít báo mỗi ngày. 68 00:03:47,307 --> 00:03:51,376 Cái mà tôi thấy trong các tít báo là một con "tê giác xám" lớn khác, 69 00:03:51,376 --> 00:03:55,988 một cuộc khủng hoảng tài chính có khả năng rất lớn sẽ xảy ra. 70 00:03:55,988 --> 00:04:00,253 Và tôi tự hỏi liệu ta đã học được điều gì trong 10 năm qua. 71 00:04:00,253 --> 00:04:04,006 Nếu nghe Washington hoặc Wall Street, 72 00:04:04,006 --> 00:04:10,972 bạn có thể được tha thứ vì nghĩ rằng chỉ có thuận buồm mới xuôi gió. 73 00:04:10,972 --> 00:04:14,390 Nhưng ở Trung Quốc, nơi tôi đã dành rất nhiều thời gian, 74 00:04:14,390 --> 00:04:17,296 câu chuyện hoàn toàn khác. 75 00:04:17,296 --> 00:04:19,852 Toàn bộ đội ngũ kinh tế, 76 00:04:19,852 --> 00:04:22,577 tìm đến Tập Cận Bình , 77 00:04:22,577 --> 00:04:25,623 nói rất cụ thể và rõ ràng 78 00:04:25,623 --> 00:04:29,122 về rủi ro tài chính như "tê giác xám" 79 00:04:29,122 --> 00:04:31,568 và cách để chế ngự nó. 80 00:04:31,568 --> 00:04:34,133 Chắc chắn hệ thống chính phủ ở Trung Quốc và Mỹ 81 00:04:34,133 --> 00:04:35,614 rất, rất khác nhau, 82 00:04:35,614 --> 00:04:38,058 ảnh hưởng đến những điều có thể và không thể làm. 83 00:04:38,058 --> 00:04:40,575 Và nhiều nguyên nhân gốc rễ của các vấn đề kinh tế 84 00:04:40,575 --> 00:04:42,646 cũng hoàn toàn khác nhau. 85 00:04:42,646 --> 00:04:46,201 Nhưng rõ ràng cả hai nước đều có vấn đề 86 00:04:46,201 --> 00:04:50,822 với nợ công, bất bình đẳng và năng suất kinh tế. 87 00:04:50,822 --> 00:04:53,827 Vậy tại sao mọi chuyện lại khác nhau đến vậy? 88 00:04:53,827 --> 00:04:56,108 Câu hỏi này được đạt ra 89 00:04:56,108 --> 00:04:58,571 không chỉ ở phương diện quốc gia 90 00:04:58,571 --> 00:05:01,054 mà còn cho tất cả mọi người. 91 00:05:01,054 --> 00:05:04,295 Có những công ty ô tô đặt sự an toàn lên hàng đầu 92 00:05:04,295 --> 00:05:07,893 trong khi những hãng khác không bận tâm đến việc thu hồi 93 00:05:07,893 --> 00:05:12,037 những chiếc xe tồi cho đến khi xảy ra tai nạn. 94 00:05:12,037 --> 00:05:17,797 Có những người già chuẩn bị mọi thứ cho điều không tránh khỏi - 95 00:05:17,797 --> 00:05:21,098 viết lời tạm biệt, 96 00:05:21,098 --> 00:05:23,048 lên thực đơn cho bữa trưa tang lễ. 97 00:05:23,048 --> 00:05:24,472 (Cười) 98 00:05:24,472 --> 00:05:26,301 Ông bà tôi là những người như vậy. 99 00:05:26,301 --> 00:05:27,381 (Cười) 100 00:05:27,381 --> 00:05:32,190 Mọi thứ ngoại trừ ngày mất được khắc trên bia mộ. 101 00:05:32,190 --> 00:05:34,951 Cũng có những ông bà 102 00:05:34,951 --> 00:05:37,482 không thu vén những việc cuối cùng , 103 00:05:37,482 --> 00:05:39,333 không bỏ đi những thứ 104 00:05:39,333 --> 00:05:41,648 mà họ đã tích trữ hàng thập kỉ 105 00:05:41,648 --> 00:05:44,263 và để lại cho con cháu giải quyết. 106 00:05:44,263 --> 00:05:48,152 Điều gì làm nên khác biệt giữa hai trường phái này? 107 00:05:48,152 --> 00:05:51,333 Tại sao có người nhìn thấy mọi thứ và đương đầu với chúng 108 00:05:51,333 --> 00:05:54,868 và người khác lại đơn thuần ngoảnh mặt? 109 00:05:54,868 --> 00:05:58,152 Điều đầu tiên phải kể đến là văn hóa, xã hội 110 00:05:58,152 --> 00:06:00,920 và những người xung quanh. 111 00:06:00,920 --> 00:06:03,701 Nếu nghĩ rằng người xung quanh 112 00:06:03,701 --> 00:06:06,693 sẽ giúp đỡ khi bạn sa cơ, 113 00:06:06,693 --> 00:06:10,442 bạn có xu hướng xem nhẹ mối nguy hơn. 114 00:06:10,442 --> 00:06:15,190 Điều đó cho phép ta nắm bắt cả cơ hội tốt lẫn xấu. 115 00:06:15,190 --> 00:06:17,683 Ví dụ như việc mạo hiểm chỉ trích 116 00:06:17,683 --> 00:06:21,178 khi nói về một mối nguy mà không ai muốn đề cập tới 117 00:06:21,178 --> 00:06:23,895 hoặc nắm lấy những cơ hội hơi đáng sợ 118 00:06:23,895 --> 00:06:27,177 như "tê giác xám". 119 00:06:27,177 --> 00:06:31,635 Mỹ có nền văn hóa rất cá nhân: hãy đi một mình 120 00:06:31,635 --> 00:06:33,826 Nghịch lý thay, 121 00:06:33,826 --> 00:06:37,240 điều này khiến nhiều người Mỹ ít cởi mở hơn với việc thay đổi 122 00:06:37,240 --> 00:06:39,139 và chấp nhận rủi ro. 123 00:06:39,139 --> 00:06:41,058 Trung Quốc thì ngược lại, 124 00:06:41,058 --> 00:06:44,768 người dân tin rằng chính phủ đang ngăn chặn những vấn đề có thể xảy ra, 125 00:06:44,792 --> 00:06:48,180 không phải lúc nào cũng đúng nhưng mọi người tin là thế. 126 00:06:48,180 --> 00:06:50,681 Họ tin rằng có thể dựa vào gia đình mình 127 00:06:50,681 --> 00:06:53,197 khiến họ dễ gặp một số rủi ro nhất định. 128 00:06:53,197 --> 00:06:55,208 Như việc mua nhà đất ở Bắc Kinh, 129 00:06:55,208 --> 00:06:59,104 hay như việc cởi mở hơn về sự thật rằng cần phải đổi hướng. 130 00:06:59,104 --> 00:07:03,608 Thực tế, những bước thay đổi ở Trung Quốc là đáng kinh ngạc. 131 00:07:03,608 --> 00:07:05,849 Thứ hai , 132 00:07:05,849 --> 00:07:08,106 bạn biết bao nhiêu về một tình huống 133 00:07:08,106 --> 00:07:11,145 và sẵn sàng học hỏi bao nhiêu? 134 00:07:11,145 --> 00:07:14,628 Bạn có sẵn lòng nhìn thấy những thứ mình không muốn? 135 00:07:14,628 --> 00:07:17,691 Nhiều người trong số chúng ta 136 00:07:17,691 --> 00:07:20,837 ít khi để ý đến những thứ mà mình không muốn. 137 00:07:20,837 --> 00:07:23,134 Chúng ta không thích. 138 00:07:23,134 --> 00:07:26,975 Chúng ta chỉ thấy những gì ta muốn thấy, thích và đồng thuận. 139 00:07:26,975 --> 00:07:29,609 Nhưng chúng ta có cơ hội và khả năng 140 00:07:29,609 --> 00:07:32,644 sửa chữa những điểm mù này. 141 00:07:32,644 --> 00:07:35,340 Tôi đã dành thời gian nói chuyện với nhiều loại người 142 00:07:35,340 --> 00:07:38,442 về những con "tê giác xám" trong cuộc đời và thái độ của họ. 143 00:07:38,442 --> 00:07:40,211 Và bạn có thể nghĩ rằng 144 00:07:40,211 --> 00:07:44,399 những người sợ hay nhạy cảm hơn với rủi ro, 145 00:07:44,399 --> 00:07:47,918 là những người ít cởi mở hơn với việc thay đổi. 146 00:07:47,918 --> 00:07:49,859 Nhưng điều ngược lại cũng hoàn toàn đúng. 147 00:07:49,859 --> 00:07:51,653 Tôi nhận thấy những người 148 00:07:51,653 --> 00:07:55,063 sẵn sàng nhận ra vấn đề xung quanh và lên kế hoạch 149 00:07:55,063 --> 00:07:58,495 là những người có khả năng chịu đựng nhiều rủi ro hơn, những rủi ro tốt 150 00:07:58,495 --> 00:08:01,398 và đương đầu với những rủi ro xấu. 151 00:08:01,398 --> 00:08:04,998 Đó là vì việc tìm kiếm thông tin, 152 00:08:04,998 --> 00:08:09,755 tiếp thêm cho ta sức mạnh làm điều mình sợ hãi, 153 00:08:09,755 --> 00:08:11,723 dẫn đến điều thứ ba. 154 00:08:11,723 --> 00:08:15,170 Bạn cảm thấy mình có thể kiểm soát được bao nhiêu 155 00:08:15,170 --> 00:08:17,197 con "tê giác xám" trong đời? 156 00:08:17,197 --> 00:08:20,213 Một trong những lí do ta không hành động 157 00:08:20,213 --> 00:08:23,171 đó là ta cảm thấy bất lực. 158 00:08:23,171 --> 00:08:26,249 Biến đổi khí hậu, có vẻ quá lớn lao 159 00:08:26,249 --> 00:08:30,045 mà không một cá nhân nào có thể tạo ra sự khác biệt. 160 00:08:30,045 --> 00:08:32,908 Vì vậy, một số người đơn giản là phớt lờ nó. 161 00:08:32,908 --> 00:08:35,976 Người khác thì đổ lỗi cho mọi người trừ chính bản thân mình. 162 00:08:35,976 --> 00:08:38,967 Như một người bạn đã nói rằng sẽ không bao giờ từ bỏ con SUV 163 00:08:38,967 --> 00:08:41,493 cho đến khi họ dừng xây nhà máy than ở Trung Quốc. 164 00:08:41,493 --> 00:08:44,679 Nhưng chúng ta thực sự có cơ hội để thay đổi. 165 00:08:44,679 --> 00:08:47,166 Không có hai người giống hệt nhau. 166 00:08:47,166 --> 00:08:51,447 Mỗi người trong chúng ta đều có cơ hội thay đổi thái độ 167 00:08:51,447 --> 00:08:54,307 của chính mình và những người xung quanh. 168 00:08:54,307 --> 00:08:58,003 Vì vậy hôm nay, tôi muốn mời gọi tất cả các bạn 169 00:08:58,003 --> 00:09:01,805 cùng tôi khơi dậy những cuộc trò chuyện cởi mở và trung thực 170 00:09:01,805 --> 00:09:04,161 với những người xung quanh 171 00:09:04,161 --> 00:09:07,476 về những con "tê giác xám" trong thế giới này, 172 00:09:07,476 --> 00:09:11,128 và thành thật một cách phũ phàng về cách để đối mặt với chúng. 173 00:09:11,128 --> 00:09:13,745 Tôi từng nghe rất nhiều lần ở Mỹ: 174 00:09:13,745 --> 00:09:16,709 "Chà ,tất nhiên nên giải quyết những vấn đề hiển hiện, 175 00:09:16,709 --> 00:09:18,723 nhưng nếu không thấy gì trước mắt, 176 00:09:18,723 --> 00:09:21,249 thì bạn hoặc ngờ nghệch hoặc là hững hờ". 177 00:09:21,249 --> 00:09:24,485 Đó là những gì họ nói, và tôi không hoàn toàn đồng ý. 178 00:09:24,485 --> 00:09:27,429 Nếu không thấy gì trước mắt 179 00:09:27,429 --> 00:09:30,515 thì bạn không ngốc nghếch cũng chẳng hững hờ, 180 00:09:30,515 --> 00:09:32,489 bạn là con người. 181 00:09:32,489 --> 00:09:37,483 Việc nhận ra điểm chungi là sự dễ tổn thương đó 182 00:09:37,483 --> 00:09:41,840 cho ta sức mạnh mở mang tầm nhìn 183 00:09:41,840 --> 00:09:44,044 để thấy những gì trước mắt 184 00:09:44,044 --> 00:09:48,428 và hành động trước khi bị sa lầy. 185 00:09:48,428 --> 00:09:51,970 (Vỗ tay)