[Katharina Grosse: Bức tranh màu sắc] Katharina Grosse Studio, Berlin, Đức Tôi phải viết cái bài thơ này lên cổ tay mới được à lên cánh tay. Phô mai Stilton Tôi sắp làm thiệp Giáng Sinh để tặng bạn bè mình. Một mặt của tấm thiệp sẽ là bức ảnh của bài thơ mà tôi yêu thích. Tôi đã viết nó trên giấy, nhưng tôi nghĩ trông nó sẽ ổn hơn trên da của mình. Khi tôi bắt đầu vẽ, tôi không đọc nữa. Ở trường, tôi thích học ngôn ngữ và đọc mọi thứ và tôi đã ngưng việc đó ngay khi tôi bắt đầu vẽ tranh Tôi không biết tại sao nữa. Tôi đã mất một khoảng thời gian để hiểu tại sao mình làm như vậy Đây là một bài thơ của nhà thơ người Áo tên là Ernst Jandi và anh ấy đã viết rất nhiều bài thơ hay chúng thật sự rất,..và vâng, chúng thật sự rất thú vị. Các cấu trúc ngôn ngữ giục bạn tiến lên theo một hệ thống trật tự nhất định nơi mà các thứ nối tiếp nhau theo một tuyến tính. Và tôi nhận ra rằng hội họa không có cấu trúc tuyến tính; nhưng sự đồng bộ trong các bức tranh thật sự hấp dẫn quá trình suy nghĩ của bạn. [Tiếng chụp ảnh của điện thoại] Ok, chúng ta phải làm lại lần nữa Rất hiếm khi bạn đọc thứ gì đó sâu sắc và cơ bản ở màu sắc. Các nhà phê bình hiện đại viết về khái niệm về điều bạn nhìn thấy hoặc những thứ liên quan đến chính trị hoặc xã hội; nhưng, hội họa được bàn đến trong lĩnh vực của màu sắc sẽ không bao giờ xảy ra. Khá thú vị, màu sắc là một yếu tố trong hội họa luôn được thảo luận từ thế kỉ 17 đến giờ trong những học viện lớn ở Paris hoặc bất cứ đâu như một người phụ nữ, không ổn định, không rõ ràng và cũng không phải là một yếu tố thông minh lắm trong hội họa, nơi mà khái niệm như những đường nét, những nét vẽ thiên về nam tính, rõ ràng, cấp tiến,là một phần thông minh trong giới nghệ thuật. Tôi nghĩ rằng tôi đang giao dịch với di sản này theo một cách rất thú vị, bởi vì màu sắc mang một tính năng không gian rất rất quan trọng đối với tôi trong mốt quan hệ với sự kết tinh và xây dựng và vật chất hóa thế giới đó là một phần của việc tôi đang làm khi tôi sơn lên những không gian. Tôi thích sự vô trật tự của màu sắc. Tôi nhìn thấy rõ ràng rằng màu sắc thực ra tạo ra ranh giới cho các sự vật. Vì vậy không còn mối quan hệ giữa chủ thể và vật thể nữa. Và tôi nghĩ có thể màu sắc có khả năng làm cho chúng ta suy nghĩ như vậy. [Triển lãm Johann König, Berlin, Đức] Đây là lần đầu tiên tôi trưng bày sản phẩm của mình ở triển lãm. Khi tôi trở lại từ kì nghỉ lướt ván hàng năm của tôi [Cười lớn] Tôi bắt đầu làm việc trên giấy và hiện tại tôi vẫn tiếp tục công việc này. Và tôi thấy nó rất thú vị và tôi có thể phát triển mọi thứ rất nhanh Tất cả những hành động khác nhau đi cùng với nhau trên cùng một bề mặt, có vẻ giống như tính bạo lực trên phim, như kiểu tăng tốc thời gian và tạo sức ép về thời gian. Vì vậy, hãy rút ngắn quá trình tư duy và diễn xuất. Cũng như không có sự chống cự nào khi làm việc với những kích thước nhỏ đối lập với các vật mẫu lớn hơn nơi mà những chất liệu rắn rất cứng cáp và làm cho việc tô màu đỡ bị loang ra và dịch chuyển. Việc tôi đang làm là nắm bắt những suy nghĩ thoáng qua trong đầu tôi và có thể hội họa cũng là một trong những cách để tôi có thể làm cho những suy nghĩ đó hiện lên và dễ hiểu hơn cho bản thân tôi.