Ca khúc: Cuồng Hoan
Trình bày: Từ Bỉnh Long
Nhạc & Lời: Từ Bỉnh Long
Quá thâm tình có tính là đáng thương
Còn chẳng bằng tốt với chính mình chút
Dẫu sau đến sau cùng vẫn là tôi
Một mình tự giải trí
Đừng xã giao, đừng say mê biểu hiện
Đừng lắng lo phần cô đơn này không thuốc giải
Dẫu sao người cô quạnh
Luôn cuồng hoan trong đêm
Tôi sớm đã hiểu cô độc là cuộc cuồng hoan
Hai ta nói tan liền tan
Lại không tìm được đáp án
Ngày đêm tâm tư hỗn loạn
Có thể có chút mong chờ được không
Mấy người đều vô cùng nhiệt tình
Cuộc cuồng hoan sau màn đêm
Yêu thương trong lúc hừng đông
Trời sáng lên liền phân tán
Lãng mạn biết bao
Cơ mà đều không liên quan đến tôi
Đem thâm tình đều vứt bỏ sạch sẽ
Trong đêm nay chỉ có thói quen xấu
Dẫu sao người cô quạnh
Cũng nên cùng nhau sưởi ấm
Tôi sớm đã hiểu cô độc là cuộc cuồng hoan
Hai ta nói tan liền tan
Hoàn toàn không tìm được đáp án
Tâm sự tụm năm tụm bảy
Có thể có ai đó cai quản không
Mấy người đều vô cùng nhiệt tình
Cuộc cuồng hoan sau màn đêm
Thương yêu trong lúc hừng đông
Trời sáng lên liền ly tán
Lãng mạn biết bao
Cơ mà đều không liên quan đến tôi
Có lẽ tôi chầm chậm không còn chống cự
Chầm chậm có thể chấp nhận hô hấp xa lạ
Có lẽ ai cũng có thể làm hình tượng lý tưởng
Chẳng quan trọng cảm tình
Có lẽ tôi yêu phải cuồng hoan của cô ấy
Lỡ yêu phải thói quen xấu đáng ghét
Có lẽ em cảm thấy tôi như thế này
Trái lại dũng cảm
Chúng ta sảng khoái mà ấp ôm
Cuồng hoan trong nỗi cô độc
Tâm sự nói tan liền tan
Đột nhiên không cần đáp án
Tôi không tham lam chỉ muốn
Mỗi đêm đều có người bầu bạn
Em chầm chậm dạy tôi quen với
Cuộc cuồng hoan sau màn đêm
Thương yêu trong lúc hừng đông
Trời sáng lên liền chia lìa
Lãng mạn biết bao
Chỉ là có một chút bất an
Lãng mạn biết bao
Lãng mạn đến không liên quan tới tôi