WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:03.000 Những học trò thường hỏi tôi rằng, 00:00:03.000 --> 00:00:05.000 "Xã hội học là gì?" 00:00:05.000 --> 00:00:07.000 Và tôi nói rằng, "Đó là môn học 00:00:07.000 --> 00:00:09.000 về cách mà con người 00:00:09.000 --> 00:00:12.000 được hình thành bởi những thứ mà họ không thể thấy." 00:00:12.000 --> 00:00:16.000 Và chúng lại hỏi, "Vậy sao có thể trở thành một nhà xã hội học? 00:00:16.000 --> 00:00:18.000 Làm sao em có thể hiểu được những động lực vô hình đó?" 00:00:18.000 --> 00:00:20.000 Và tôi nói, "Sự thấu cảm. 00:00:20.000 --> 00:00:22.000 Hãy bắt đầu bằng sự thấu cảm. 00:00:22.000 --> 00:00:25.000 Vì tất cả đều bắt đầu với sự thấu cảm. 00:00:25.000 --> 00:00:27.000 Hãy ra khỏi vị trí của mình, 00:00:27.000 --> 00:00:29.000 và đặt mình vào hoàn cảnh của người khác." NOTE Paragraph 00:00:29.000 --> 00:00:32.000 Để tôi đưa ra một ví dụ. 00:00:32.000 --> 00:00:34.000 Hãy tưởng tượng ra cuộc sống của tôi, 00:00:34.000 --> 00:00:36.000 nếu hàng trăm năm trước 00:00:36.000 --> 00:00:38.000 Trung Quốc là nước hùng mạnh nhất trên thế giới 00:00:38.000 --> 00:00:40.000 và họ đến nước Mỹ 00:00:40.000 --> 00:00:42.000 tìm kiếm nguồn than đá, 00:00:42.000 --> 00:00:45.000 và họ đã tìm được, sự thật là, họ còn tìm được rất nhiều ở đây. 00:00:45.000 --> 00:00:48.000 Chẳng bao lâu sau, họ bắt đầu chở lượng than ấy, 00:00:48.000 --> 00:00:50.000 hàng tấn, hàng tấn, 00:00:50.000 --> 00:00:53.000 hàng xe nối dài, hàng tàu nặng trịch, 00:00:53.000 --> 00:00:57.000 về Trung Quốc và nhiều nơi khác nữa trên thế giới. 00:00:57.000 --> 00:01:00.000 Và vì thế họ trở nên giàu sụ. 00:01:00.000 --> 00:01:02.000 Và họ xây dựng những thành phố lộng lẫy 00:01:02.000 --> 00:01:06.000 nhờ vào nguồn than đá đó. 00:01:07.000 --> 00:01:10.000 Và trở lại đây, nước Mỹ, 00:01:10.000 --> 00:01:12.000 chúng ta thấy sự tước đoạt kinh tế lẫn nỗi tuyệt vọng. 00:01:12.000 --> 00:01:14.000 Đó là cái mà tôi thấy được. 00:01:14.000 --> 00:01:17.000 Tôi thấy con người phải đấu tranh để sống, 00:01:17.000 --> 00:01:20.000 không biết cái gì xung quanh, và cái gì sẽ đến. 00:01:20.000 --> 00:01:22.000 Và tôi tự hỏi mình, 00:01:22.000 --> 00:01:25.000 "Sao điều này lại có thể, sao chúng ta lại quá nghèo ở nước Mỹ này, 00:01:25.000 --> 00:01:27.000 bởi vì than đá là nguồn của sự giàu có ư, 00:01:27.000 --> 00:01:29.000 nhiều tiền đến vậy ư?" 00:01:29.000 --> 00:01:31.000 Và tôi nhận ra rằng, 00:01:31.000 --> 00:01:34.000 bởi vì người Trung Quốc làm lợi cho chính họ 00:01:34.000 --> 00:01:37.000 bằng một tầng lớp thống trị ngay trên đất Mỹ này 00:01:37.000 --> 00:01:41.000 họ cướp tiền, và những nguồn lực cho chính họ. 00:01:41.000 --> 00:01:43.000 Và còn lại chúng ta, phần rất lớn trong chúng ta, 00:01:43.000 --> 00:01:45.000 phải giành nhau để sống. 00:01:45.000 --> 00:01:48.000 Và người Trung Quốc đưa cho nhóm nhỏ thống trị ấy 00:01:48.000 --> 00:01:51.000 hàng tá vũ khí quân đội cùng những công nghệ tiên tiến 00:01:51.000 --> 00:01:54.000 để chắc chắn rằng những người như tôi 00:01:54.000 --> 00:01:57.000 sẽ không nói gì để chống lại mối quan hệ này. 00:01:58.000 --> 00:02:01.000 Nghe có quen không ạ? NOTE Paragraph 00:02:01.000 --> 00:02:03.000 Và họ làm những việc như hỗ trợ người Mỹ 00:02:03.000 --> 00:02:05.000 cách bảo vệ nguồn than đá. 00:02:05.000 --> 00:02:08.000 Và mọi nơi, là biểu tượng của Trung Quốc -- 00:02:08.000 --> 00:02:11.000 mọi nơi, là sự nhắc nhở thường trực. 00:02:11.000 --> 00:02:13.000 Và trở lại với Trung Quốc, 00:02:13.000 --> 00:02:15.000 họ nói gì ở Trung Quốc? 00:02:15.000 --> 00:02:18.000 Không gì cả. Họ không nói về chúng ta. Họ không nói về than đá. 00:02:18.000 --> 00:02:20.000 Nếu bạn hỏi họ, 00:02:20.000 --> 00:02:22.000 họ sẽ nói, "Ồ, than hả, chúng tôi cần than. 00:02:22.000 --> 00:02:25.000 Tức là, đừng hòng tôi hạ nhiệt độ lò sưởi của tôi. 00:02:25.000 --> 00:02:28.000 Đừng mong chờ điều đó." 00:02:28.000 --> 00:02:31.000 Và tôi tức giận, tôi phẫn nộ, 00:02:31.000 --> 00:02:33.000 và rất rất nhiều người giống như tôi. 00:02:33.000 --> 00:02:36.000 Và chúng ta đấu tranh lại, rồi tình hình tệ đi. 00:02:36.000 --> 00:02:39.000 Và Trung Quốc đánh trả bằng cách ghê tởm. 00:02:40.000 --> 00:02:43.000 Và trước khi chúng ta nhận ra, thì xe tăng 00:02:43.000 --> 00:02:45.000 và hàng đội binh lính lũ lượt kéo đến, 00:02:45.000 --> 00:02:47.000 và rất nhiều người chết, 00:02:47.000 --> 00:02:52.000 và đó thật sự, rất rất khó khăn. NOTE Paragraph 00:02:52.000 --> 00:02:55.000 Có hình dung ra cảm giác của bạn 00:02:55.000 --> 00:02:57.000 nếu bạn ở vị trí của tôi? 00:02:57.000 --> 00:03:00.000 Có thể hình dung ra bạn bước ra khỏi toà nhà này 00:03:00.000 --> 00:03:02.000 và thấy hàng tá xe tăng 00:03:02.000 --> 00:03:05.000 hay xe tải chở đầy binh lích phục kích ngoài ấy? 00:03:05.000 --> 00:03:07.000 Hãy nghĩ xem bạn sẽ cảm thấy thế nào. 00:03:07.000 --> 00:03:10.000 Vì bạn biết tại sao họ ở đây, bạn biết họ đang làm gì ở đây. 00:03:10.000 --> 00:03:14.000 Và bạn chỉ cảm thấy phẫn nộ và sợ hãi. 00:03:14.000 --> 00:03:17.000 Nếu bạn có thể, thì đó là thấu cảm -- là thấu cảm đấy. 00:03:17.000 --> 00:03:20.000 Rời khỏi vị trí của bạn, đến đây và đặt bạn vào vị trí của tôi. 00:03:20.000 --> 00:03:22.000 Và bạn sẽ cảm nhận được. NOTE Paragraph 00:03:22.000 --> 00:03:24.000 Được rồi, như thế chỉ là khởi đầu. 00:03:24.000 --> 00:03:26.000 Chỉ là khởi đầu thôi. 00:03:26.000 --> 00:03:28.000 Và bây giờ chúng ta sẽ xem xét 00:03:28.000 --> 00:03:30.000 một trải nghiệm căn bản thật sự. 00:03:30.000 --> 00:03:33.000 Và phần còn lại của bài nói, tôi muốn bạn hãy 00:03:33.000 --> 00:03:35.000 đặt mình vào vị trí 00:03:35.000 --> 00:03:38.000 của những người Ả Rập đạo Hồi bình thường 00:03:38.000 --> 00:03:40.000 sống ở vùng Trung Đông -- 00:03:40.000 --> 00:03:43.000 và đặt biệt, ở Iraq. 00:03:44.000 --> 00:03:46.000 Và giúp bạn rõ hơn, 00:03:46.000 --> 00:03:50.000 có thê hình dung bạn là thành viên của một gia đình ở Baghdad -- 00:03:50.000 --> 00:03:53.000 và bạn chi muốn những điều tốt đẹp nhất cho con bạn. 00:03:53.000 --> 00:03:55.000 Bạn muốn con bạn có một cuộc sống tốt hơn. 00:03:55.000 --> 00:03:57.000 Rồi bạn xem tin tức, bạn chú ý, 00:03:57.000 --> 00:04:00.000 bạn đọc báo, bạn đi uống cafe với bạn của mình, 00:04:00.000 --> 00:04:02.000 và bạn đọc báo từ khắp thế giới. 00:04:02.000 --> 00:04:04.000 Và đôi khi bạn thấy cả vệ tinh nhân tạo, 00:04:04.000 --> 00:04:06.000 CNN từ nước Mỹ. 00:04:06.000 --> 00:04:08.000 Bạn đã có được khái niệm gì và những điều mà người Mỹ nghĩ. 00:04:08.000 --> 00:04:11.000 Nhưng thật sự, bạn chỉ khát khao một cuộc sống tốt hơn cho bản thân. 00:04:11.000 --> 00:04:13.000 Đó là những gì bạn muốn. 00:04:13.000 --> 00:04:15.000 Bạn là người Ả Rập đạo Hồi sống ở Iraq. 00:04:15.000 --> 00:04:17.000 Bạn muốn cuộc sống tốt hơn cho chính mình. NOTE Paragraph 00:04:17.000 --> 00:04:19.000 Và đây, để tôi giúp bạn. 00:04:19.000 --> 00:04:21.000 Để tôi giúp bạn cảm nhận rõ hơn 00:04:21.000 --> 00:04:23.000 về những điều mà có thể bạn đang nghĩ đến. 00:04:23.000 --> 00:04:26.000 Thứ nhất: sự xâm phạm vào lãnh thổ của bạn 00:04:26.000 --> 00:04:28.000 20 năm về trước, và trước đó, 00:04:28.000 --> 00:04:31.000 lí do mà người ta dòm ngó lãnh thổ bạn, cụ thể là nước Mỹ, 00:04:31.000 --> 00:04:33.000 là dầu. 00:04:33.000 --> 00:04:36.000 Tất cả là vì dầu, bạn biết điều đó, mọi người đều biết. 00:04:36.000 --> 00:04:39.000 Mọi người trở lại nước Mỹ này đều biết đó là vì dầu. 00:04:39.000 --> 00:04:41.000 Vì những người khác 00:04:41.000 --> 00:04:44.000 có những kế hoạch cho tài nguyên của bạn. 00:04:44.000 --> 00:04:47.000 Đó là tài nguyên của bạn, không phải của ai khác. 00:04:47.000 --> 00:04:50.000 Là lãnh thổ của bạn, là tài nguyên của bạn. 00:04:50.000 --> 00:04:52.000 Mà ai khác lại có ý đồ với chúng. 00:04:52.000 --> 00:04:54.000 Và bạn biết tại sao họ có ý đồ không ạ? 00:04:54.000 --> 00:04:56.000 Bạn biết tại sao họ cứ dòm ngó chúng không? 00:04:56.000 --> 00:04:58.000 Vì toàn bộ hệ thống kinh tế của họ 00:04:58.000 --> 00:05:00.000 đều phụ thuốc vào dầu -- 00:05:00.000 --> 00:05:02.000 dầu từ nước ngoài, 00:05:02.000 --> 00:05:05.000 dầu mà không phải của họ từ những nơi khác trên thế giới. NOTE Paragraph 00:05:05.000 --> 00:05:07.000 Bạn nghĩ gì về những người này? 00:05:07.000 --> 00:05:09.000 Người Mỹ, họ giàu. 00:05:09.000 --> 00:05:11.000 Ôi nhìn này, họ sống trong nhà to, họ có xe hơi to, 00:05:11.000 --> 00:05:13.000 họ tóc vàng, mắt xanh, họ hạnh phúc. 00:05:13.000 --> 00:05:15.000 Bạn nghĩ vậy. Dĩ nhiên là không đúng. 00:05:15.000 --> 00:05:18.000 Nhưng các phương tiện cứ gây ấn tượng, đó như là cái gì bạn có. 00:05:18.000 --> 00:05:20.000 Và họ có thành phố lớn, 00:05:20.000 --> 00:05:23.000 những thành phố đều phụ thuộc vào dầu. 00:05:24.000 --> 00:05:26.000 Nhìn lại quê hương, bạn thấy gì? 00:05:26.000 --> 00:05:28.000 Nghèo, sự tuyệt vọng, xung đột. 00:05:28.000 --> 00:05:31.000 Nhìn này, bạn không sống trong một nước giàu. 00:05:31.000 --> 00:05:34.000 Đó là Iraq. 00:05:35.000 --> 00:05:37.000 Đó là điều bạn thấy. 00:05:37.000 --> 00:05:39.000 Bạn thấy con người đấu tranh để tồn tại. 00:05:39.000 --> 00:05:41.000 Ý tôi là, không hề dễ dàng, bạn thấy nhiều cái nghèo. 00:05:41.000 --> 00:05:43.000 Và bạn cũng thấy gợn lòng vì điều này. 00:05:43.000 --> 00:05:45.000 Những con người muốn chiếm đoạt tài nguyên của bạn, 00:05:45.000 --> 00:05:47.000 và bạn thấy điều này ư? NOTE Paragraph 00:05:47.000 --> 00:05:49.000 Bạn nói về những gì mà bạn thấy -- 00:05:49.000 --> 00:05:51.000 Người Mỹ không nói đâu, nhưng bạn nói. 00:05:51.000 --> 00:05:54.000 Và điều này, sự quân sự hoá của thế giới, 00:05:54.000 --> 00:05:56.000 và nó ở ngay đây, ngay trung tâm nước Mỹ. 00:05:56.000 --> 00:05:58.000 Và nước Mỹ 00:05:58.000 --> 00:06:01.000 phải chịu trách nhiệm gần như một nửa 00:06:01.000 --> 00:06:03.000 của sự dàn trải quân sự trên thế giới -- 00:06:03.000 --> 00:06:05.000 bốn phần trăm dân số thế giới. 00:06:05.000 --> 00:06:08.000 Bạn cảm nhận được nó, bạn thấy nó mỗi ngày mà. 00:06:08.000 --> 00:06:10.000 Đó là một phần cuộc sống của bạn. 00:06:10.000 --> 00:06:12.000 Bạn nói về chúng với bạn bè. 00:06:12.000 --> 00:06:15.000 Bạn đọc về chúng. 00:06:15.000 --> 00:06:18.000 Và trở lại, khi Saddam Hussein còn đương quyền, 00:06:18.000 --> 00:06:21.000 người Mỹ không ai quan tâm tội ác của ông ta. 00:06:21.000 --> 00:06:23.000 Khi ông ta thả khí độc vào Kurds và cả Iran, 00:06:23.000 --> 00:06:25.000 không ai quan tâm cả. 00:06:25.000 --> 00:06:27.000 Khi dầu đang bị đe doạ, 00:06:27.000 --> 00:06:31.000 và dường như một chút, đã có vấn đề rồi. 00:06:32.000 --> 00:06:34.000 Và cái bạn thấy, cái gì nữa, 00:06:34.000 --> 00:06:36.000 nước Mỹ, 00:06:36.000 --> 00:06:38.000 là trục của Đảng dân chủ trên cả thế giới, 00:06:38.000 --> 00:06:40.000 họ dường như lại không hề 00:06:40.000 --> 00:06:44.000 ủng hộ các nước dân chủ trên thế giới. 00:06:44.000 --> 00:06:47.000 Có rất nhiều quốc gia, sản xuất dầu, 00:06:47.000 --> 00:06:50.000 không dân chủ, nhưng được Mỹ hỗ trợ. 00:06:50.000 --> 00:06:52.000 Lạ nhỉ. NOTE Paragraph 00:06:52.000 --> 00:06:55.000 Ồ, những sự xâm lược này, hai cuộc chiến này, 00:06:55.000 --> 00:06:57.000 10 năm bị chế tài, 00:06:57.000 --> 00:07:01.000 và 8 năm chiếm đóng, 00:07:01.000 --> 00:07:04.000 cuộc nổi dậy làm buông lỏng con người, 00:07:04.000 --> 00:07:07.000 hàng trăm của hàng ngàn 00:07:07.000 --> 00:07:12.000 cái chết, 00:07:12.000 --> 00:07:15.000 tất cả là vì dầu. 00:07:15.000 --> 00:07:17.000 Cứ nghĩ đi. 00:07:17.000 --> 00:07:19.000 Bạn nói về nó. 00:07:19.000 --> 00:07:22.000 Nó cứ luôn hiện diện trong đầu bạn. 00:07:22.000 --> 00:07:25.000 Bạn hỏi, "Làm sao có thể chứ?" 00:07:25.000 --> 00:07:28.000 Và người đàn ông này, ông ta có thể là bất cứ ai -- 00:07:28.000 --> 00:07:30.000 ông bạn, chú bạn, 00:07:30.000 --> 00:07:32.000 ba bạn, con trai bạn, 00:07:32.000 --> 00:07:35.000 người hàng xóng bạn, giáo sư hay học trò bạn. 00:07:35.000 --> 00:07:38.000 Một đời hạnh phúc, vui sướng, 00:07:38.000 --> 00:07:41.000 rồi bỗng chốc đau thương và buồn thảm. 00:07:41.000 --> 00:07:44.000 Mọi người trong đất nước bạn 00:07:44.000 --> 00:07:47.000 đều bị chà xát bởi bạo lực, 00:07:47.000 --> 00:07:49.000 máu, và vế thương, 00:07:49.000 --> 00:07:51.000 nỗi sợ hãi, mọi người. 00:07:51.000 --> 00:07:54.000 Không riêng ai trong đất nước bạn 00:07:54.000 --> 00:07:56.000 mà không bị tang thương. NOTE Paragraph 00:07:56.000 --> 00:07:58.000 Nhưng còn cái khác nữa. 00:07:58.000 --> 00:08:00.000 Còn điều khác nữa về những người này, 00:08:00.000 --> 00:08:02.000 về người Mỹ, người đã ở đó. 00:08:02.000 --> 00:08:05.000 Có vài thứ về họ mà bạn thấy -- họ lại không nhận ra. 00:08:05.000 --> 00:08:08.000 Và bạn thấy gì? Người Cơ đốc giáo. 00:08:08.000 --> 00:08:10.000 Họ là người Cơ đốc giáo. 00:08:10.000 --> 00:08:13.000 Họ thờ chúa Cơ đốc, và họ luôn mang bên mình quyển kinh thánh. 00:08:13.000 --> 00:08:15.000 Quyển kinh thánh có huy chương nhỏ 00:08:15.000 --> 00:08:18.000 trên đó viết "Quân đội Mỹ". 00:08:19.000 --> 00:08:22.000 Và chỉ huy họ, chỉ huy của họ: 00:08:22.000 --> 00:08:24.000 trước khi họ gửi con trai hay con gái mình 00:08:24.000 --> 00:08:26.000 vào chiến trận đất nước bạn -- 00:08:26.000 --> 00:08:28.000 và bạn biết lý do -- 00:08:28.000 --> 00:08:30.000 trước khi họ gửi chúng đi, 00:08:30.000 --> 00:08:32.000 họ đến nhà thờ Cơ đốc, và họ cầu nguyện, 00:08:32.000 --> 00:08:35.000 họ xin sự bảo vệ và dẫn đường từ vị Chúa của mình. 00:08:35.000 --> 00:08:37.000 Tại sao? 00:08:37.000 --> 00:08:41.000 Chà, dễ thấy mà, khi con người chết trong chiến tranh, 00:08:41.000 --> 00:08:43.000 họ là người Hồi giáo, họ là người Iraq -- 00:08:43.000 --> 00:08:45.000 họ không phải là người Mỹ. 00:08:45.000 --> 00:08:48.000 Bạn không muốn người Mỹ phải chết. Bảo vệ binh lính chúng ta. 00:08:48.000 --> 00:08:50.000 Và bạn cảm nhận điều gì phải không -- 00:08:50.000 --> 00:08:52.000 đương nhiên rồi. 00:08:52.000 --> 00:08:54.000 Và họ làm những điều tuyệt vời. 00:08:54.000 --> 00:08:56.000 Bạn đọc về nó, bạn nghe về nó mà. 00:08:56.000 --> 00:08:58.000 Họ ở đó xây trường học và giúp mọi người, đó là những điều mà họ muốn làm. 00:08:58.000 --> 00:09:00.000 Họ làm những điều tuyệt vời, nhưng họ cũng là những điều tồi tệ. 00:09:00.000 --> 00:09:02.000 và bạn không thể phân biệt được. NOTE Paragraph 00:09:02.000 --> 00:09:06.000 Và người đàn ông này, như là Lt. Gen. William Boykin. 00:09:06.000 --> 00:09:09.000 Ý tôi là, đây là người đàn ông đã nói rằng Chúa của bạn là sai rồi. 00:09:09.000 --> 00:09:11.000 Chúa của bạn chỉ giống như thần tượng thôi, Chúa tôi mới đúng nè. 00:09:11.000 --> 00:09:14.000 Và cách giải quyết vấn đề ở Trung Đông theo ông ta, 00:09:14.000 --> 00:09:16.000 là bắt tất cả bạn trở thành người Cơ đốc giáo -- 00:09:16.000 --> 00:09:18.000 bỏ đi tôn giáo của bạn. 00:09:18.000 --> 00:09:20.000 Và bạn biết mà. Người Mỹ không đọc về người đàn ông này. 00:09:20.000 --> 00:09:23.000 Họ không biết gì về hắn ta, nhưng bạn biết. 00:09:23.000 --> 00:09:25.000 Bại lại cho qua. Bạn bỏ ngoài tai những lời hắn. 00:09:25.000 --> 00:09:28.000 Thật là nghiêm trọng. 00:09:28.000 --> 00:09:31.000 Ông ta là một trong những chỉ huy trong cuộc xâm lược lần hai ở Iraq. 00:09:31.000 --> 00:09:34.000 Và bạn nghĩ, "Chúa ơi, nếu người này nọi vậy, 00:09:34.000 --> 00:09:36.000 thì những người lính đều nói vậy hết rồi." 00:09:36.000 --> 00:09:38.000 Và từ này, 00:09:38.000 --> 00:09:40.000 George Bush gọi đây là một chiến dịch. 00:09:40.000 --> 00:09:42.000 Trời, người Mỹ, họ chỉ phản ứng, "Ồ, chiến dịch à. 00:09:42.000 --> 00:09:44.000 Tuỳ thôi. Tôi không để ý lắm." 00:09:44.000 --> 00:09:46.000 Bạn biết nó nói lên điều gì mà. 00:09:46.000 --> 00:09:48.000 Đó là chiến tranh tôn giáo chống lại người Hồi. 00:09:48.000 --> 00:09:51.000 Nhìn này, đánh chiếm, cưỡng ép họ, lấy đi tài nguyên của họ. 00:09:51.000 --> 00:09:53.000 Nếu họ không chịu, giết họ. 00:09:53.000 --> 00:09:55.000 Là như vậy đấy. 00:09:55.000 --> 00:09:58.000 Và bạn nghĩ, "Ôi lạy Chúa, những người Cơ đốc giáo sắp đến giết chúng ta." 00:09:58.000 --> 00:10:00.000 Đó là sợ hãi. 00:10:00.000 --> 00:10:03.000 Bạn thấy sợ hãi. Phải thôi, bạn thấy sợ hãi. NOTE Paragraph 00:10:03.000 --> 00:10:06.000 Và người đàn ông này, Terry Jones: 00:10:06.000 --> 00:10:08.000 Đây là người đã muốn dìm Hàn Quốc trong biển lửa. 00:10:08.000 --> 00:10:10.000 Và người Mỹ nói: "À, hắn là một gã ngớ ngẩn. 00:10:10.000 --> 00:10:12.000 Hắn quản lý một khách sạn, 00:10:12.000 --> 00:10:14.000 hắn có ba tá người dưới quyền trong nhà thờ." 00:10:14.000 --> 00:10:16.000 Họ cười vào mặt ông ta. Hay họ không. 00:10:16.000 --> 00:10:18.000 Vì trong khung cảnh mọi thức khác, 00:10:18.000 --> 00:10:20.000 tất cả đều khớp. 00:10:20.000 --> 00:10:22.000 Tức là, dĩ nhiên, là cách mà người Mỹ chấp nhận. 00:10:22.000 --> 00:10:24.000 nên tất cả mọi người ở Trung Đông, không chỉ trong đất nước bạn, 00:10:24.000 --> 00:10:26.000 cũng đồng tình. 00:10:26.000 --> 00:10:28.000 "Ông ta muốn dìm Hàn Quốc trong biển lửa, sách tôn giáo của ta. 00:10:28.000 --> 00:10:30.000 Người Cơ đốc giáo hả, ai là người Cơ đốc giáo? 00:10:30.000 --> 00:10:32.000 Bọn họ rất ác, rất kém cỏi -- 00:10:32.000 --> 00:10:34.000 họ chỏ có như vậy thôi." 00:10:34.000 --> 00:10:36.000 Đó là những gì bạn nghĩ về người Ả Rập Hồi giáo, 00:10:36.000 --> 00:10:38.000 như một người Iraq. 00:10:38.000 --> 00:10:40.000 Đương nhiên bạn sẽ nghĩ vậy. NOTE Paragraph 00:10:40.000 --> 00:10:42.000 Và người em họ của bạn 00:10:42.000 --> 00:10:44.000 nói là, "Này chị, nhìn trang web này nè. 00:10:44.000 --> 00:10:46.000 Chị phải xem cái này -- Cuộc đóng quân Tra tấn Kinh thánh. 00:10:46.000 --> 00:10:48.000 Bọn người Cơ đốc giáo gàn dở. 00:10:48.000 --> 00:10:51.000 Họ dạy những đứa con họ thành người lính của Jesus. 00:10:51.000 --> 00:10:53.000 Và họ mang những đứa trẻ ấy, dạy chúng trả qua những điều này 00:10:53.000 --> 00:10:55.000 cho đến khi chúng biết cách nói, "Vâng ạ, thưa ngài," 00:10:55.000 --> 00:10:58.000 những thứ như giữ gìn, bảo quản lựu đạn, vũ khí. 00:10:58.000 --> 00:11:00.000 Và nhìn trang web này. 00:11:00.000 --> 00:11:02.000 Nó đề là "Quân đội Mỹ". 00:11:02.000 --> 00:11:05.000 Những người Cơ đốc giáo này, họ điên rồi. Sao lại làm thế với con cháu mình?" 00:11:05.000 --> 00:11:07.000 Và bạn xem trang web. 00:11:07.000 --> 00:11:10.000 Và dĩ nhiên, người Cơ đốc giáo trở lại nướ Mỹ, hay ai khác, 00:11:10.000 --> 00:11:12.000 nói rằng, "À, đây là vài cái nhà thờ nhỏ, ở đâu đâu ấy". 00:11:12.000 --> 00:11:14.000 Bạn không hề biết. 00:11:14.000 --> 00:11:17.000 Với bạn, nó như là người Cơ đốc giáo. 00:11:17.000 --> 00:11:19.000 Dường như đã xong rồi, trang Web, cuộc tra tấn Kinh thánh. 00:11:19.000 --> 00:11:21.000 Và nhìn này: 00:11:21.000 --> 00:11:23.000 họ thậm chí còn dạy con cháu họ -- 00:11:23.000 --> 00:11:25.000 họ huấn luyện hệt như cách Hải quân Mỹ làm. 00:11:25.000 --> 00:11:27.000 Thú vị không ạ. 00:11:27.000 --> 00:11:29.000 Và điều đó làm bạn sợ, điều đó hăm doạ bạn. NOTE Paragraph 00:11:29.000 --> 00:11:31.000 Và những người này, bạn thấy họ. 00:11:31.000 --> 00:11:34.000 Bạn thấy đó, tôi, Sam Richards, tôi biết những người này là ai. 00:11:34.000 --> 00:11:36.000 Họ là học trò tôi, bạn tôi, 00:11:36.000 --> 00:11:38.000 Tôi biết bạn nghĩ gì mà: "Ông sao biết được." 00:11:38.000 --> 00:11:40.000 Khi bạn thấy họ, 00:11:40.000 --> 00:11:43.000 họ có thể là ai khác, họ có thể là cái gì khác. 00:11:43.000 --> 00:11:46.000 Đó chính là cái mà họ đối với bạn. 00:11:46.000 --> 00:11:49.000 Chúng ta không nhận ra ở nước Mỹ này, 00:11:49.000 --> 00:11:52.000 nhưng bạn nhận biết được theo cách đó. 00:11:54.000 --> 00:11:56.000 Vậy ở đây. 00:11:56.000 --> 00:11:58.000 Dĩ nhiên, bạn đã sai lầm. 00:11:58.000 --> 00:12:01.000 Bạn khái quát chúng. Bạn sai. 00:12:01.000 --> 00:12:03.000 Bạn không hiểu người Mỹ. 00:12:03.000 --> 00:12:05.000 Đó không phải cuộc xâm lược người Cơ đốc giáo. 00:12:05.000 --> 00:12:07.000 Chúng ta không đến đó vì dầu thôi đâu, vì nhiều lý do khác nữa kìa. 00:12:07.000 --> 00:12:09.000 Bạn nhận thức sai. Bạn nhầm lẫn nó. 00:12:09.000 --> 00:12:12.000 Và dĩ nhiên, đa số trong các bạn không ủng hộ cuộc nổi dậy; 00:12:12.000 --> 00:12:14.000 bạn không ủng hộ việc đánh giết người Mỹ; 00:12:14.000 --> 00:12:16.000 bạn không ủng hộ khủng bố. 00:12:16.000 --> 00:12:18.000 Đương nhiên là bạn không rồi. Chỉ vài người có. 00:12:18.000 --> 00:12:21.000 Nhưng vài người trong số bạn có. 00:12:21.000 --> 00:12:24.000 Và đấy là cách nhìn hai mặt. 00:12:24.000 --> 00:12:26.000 Và bây giờ, chúng ta sẽ làm cái này. NOTE Paragraph 00:12:26.000 --> 00:12:28.000 Bước ra khỏi vị trí của bạn 00:12:28.000 --> 00:12:30.000 cái mà bạn đang ở bây giờ ấy 00:12:30.000 --> 00:12:32.000 và ướm vào một vị trí bình thường thôi. 00:12:32.000 --> 00:12:34.000 Bây giờ quay trở lại nào, được chứ. 00:12:34.000 --> 00:12:36.000 Ta tiến đến một nguyên lý căn bản. 00:12:36.000 --> 00:12:38.000 Và ta nhìn lại quê hương. 00:12:38.000 --> 00:12:40.000 Tấm ảnh này: người phụ nữ này, 00:12:40.000 --> 00:12:42.000 trời ơi, tôi cảm nhận được bà ấy. 00:12:42.000 --> 00:12:44.000 Tôi cảm nhận được. 00:12:44.000 --> 00:12:46.000 Bà ấy là chị tôi, 00:12:46.000 --> 00:12:49.000 là vợ tôi, là chị họ, hay là người hàng xóm. 00:12:49.000 --> 00:12:51.000 Bà ấy có thể là bất cứ ai với tôi. 00:12:51.000 --> 00:12:53.000 Mọi người đứng ở đấy, mọi người trong bức ảnh. 00:12:53.000 --> 00:12:56.000 Trời ơi, tôi cảm thấu được bức ảnh. 00:12:56.000 --> 00:12:58.000 Và đó là những gì tôi muốn bạn làm. NOTE Paragraph 00:12:58.000 --> 00:13:01.000 Trở về với ví dụ ban đầu của tôi về Trung Quốc nào. 00:13:02.000 --> 00:13:04.000 Tôi muốn bạn trở lại. 00:13:04.000 --> 00:13:07.000 Đó là vì than, đúng không, lý do mà người Trung Quốc đến đất Mỹ này ấy. 00:13:07.000 --> 00:13:09.000 Và tôi muốn bạn hình dung một người phụ nữ Trung Quốc 00:13:09.000 --> 00:13:12.000 nhận lấy một lá cờ Trung Quốc 00:13:12.000 --> 00:13:15.000 vì bà thương cảm những người đã chết trên đất Mỹ 00:13:15.000 --> 00:13:17.000 vì cuộc chiến than đá. 00:13:17.000 --> 00:13:19.000 Và quân lính Trung Quốc, 00:13:19.000 --> 00:13:21.000 và những người còn lại cũng là Trung Quốc. 00:13:21.000 --> 00:13:24.000 Vậy là người Mỹ, bạn thấy thế nào về bức ảnh này? 00:13:26.000 --> 00:13:29.000 Bạn thấy gì trong khung cảnh này? NOTE Paragraph 00:13:31.000 --> 00:13:33.000 Cố nghĩ đi nào. Nhập tâm vào nó. 00:13:33.000 --> 00:13:35.000 Khung cảnh ở đây này. 00:13:35.000 --> 00:13:37.000 Là một người Mỹ, quân đội Mỹ, 00:13:37.000 --> 00:13:39.000 Người phụ nữ Mỹ mất người thân yêu của mình 00:13:39.000 --> 00:13:42.000 ở Trung Đông -- ở Iraq hay Afghanistan. 00:13:42.000 --> 00:13:44.000 Bây giờ, đặt bạn vào vị trí, 00:13:44.000 --> 00:13:46.000 vị trí của 00:13:46.000 --> 00:13:49.000 người Ả Rập đạo Hồi sống ở Iraq. 00:13:50.000 --> 00:13:53.000 Bạn nghĩ gì và cảm thấy gì 00:13:53.000 --> 00:13:55.000 về bức ảnh này, 00:13:55.000 --> 00:13:58.000 về người phụ nữ này? NOTE Paragraph 00:14:05.000 --> 00:14:07.000 Được rồi. 00:14:07.000 --> 00:14:09.000 Theo dõi tôi nhé, 00:14:09.000 --> 00:14:11.000 vì tôi đang làm việc mạo hiểm lắm. 00:14:11.000 --> 00:14:14.000 Và tôi muốn mời bạn mạo hiểm cùng tôi. 00:14:14.000 --> 00:14:16.000 Những người đàn ông này, họ là những người phản động. 00:14:16.000 --> 00:14:18.000 Họ bị quân lính Mỹ bắt, 00:14:18.000 --> 00:14:20.000 vì cố giết người Mỹ. 00:14:20.000 --> 00:14:23.000 Và có thể họ thành công. Có thể họ thành công. 00:14:23.000 --> 00:14:25.000 Đặt bạn vào vị trí 00:14:25.000 --> 00:14:29.000 những người Mỹ mà bắt họ. 00:14:29.000 --> 00:14:31.000 Bạn có thấy giận dữ? 00:14:31.000 --> 00:14:33.000 Bạn có thấy rằng bạn chỉ muốn bắt những người này 00:14:33.000 --> 00:14:35.000 và vặn cổ họ không? 00:14:35.000 --> 00:14:37.000 Bạn kịp không ạ? 00:14:37.000 --> 00:14:39.000 Nó không khó đến vậy đâu. 00:14:39.000 --> 00:14:42.000 Bạn chỉ -- ôi trời. 00:14:44.000 --> 00:14:48.000 Và bây giờ, đặt bạn vào vị trí của họ. 00:14:50.000 --> 00:14:52.000 Vậy họ là kẻ giết người đầy thú tính 00:14:52.000 --> 00:14:55.000 hay người bảo vệ yêu nước? 00:14:55.000 --> 00:14:57.000 Là loại người nào? 00:14:58.000 --> 00:15:01.000 Bạn có nhận thấy sự giận dữ, 00:15:01.000 --> 00:15:03.000 sự sợ hãi, 00:15:03.000 --> 00:15:05.000 sự phẫn nộ của họ 00:15:05.000 --> 00:15:07.000 về những gì xảy đến với đất nước họ? 00:15:07.000 --> 00:15:09.000 Bạn có hình dung ra 00:15:09.000 --> 00:15:12.000 có thể một trong số họ, vào lúc sáng 00:15:12.000 --> 00:15:15.000 cúi xuống và ôm lấy đứa con mình 00:15:15.000 --> 00:15:19.000 và nói rằng, "Con yêu, ba sẽ về ngay thôi. 00:15:19.000 --> 00:15:22.000 Ba ra ngoài kia, để bảo vệ sự tự do của con, cuộc sống của con. 00:15:22.000 --> 00:15:26.000 Ba ra ngoài kia, để trông chừng chúng ta, 00:15:26.000 --> 00:15:28.000 tương lai đất nước chúng ta." 00:15:28.000 --> 00:15:30.000 Bạn có tưởng tượng ra không ạ? 00:15:30.000 --> 00:15:33.000 Bạn có nghĩ đến lời nói như vậy không? 00:15:33.000 --> 00:15:36.000 Bạn theo kịp không ạ? 00:15:37.000 --> 00:15:40.000 Bạn nghĩ họ cảm thấy thế nào? 00:15:47.000 --> 00:15:49.000 Bạn thấy đấy, đó là thấu cảm. 00:15:49.000 --> 00:15:52.000 Và đó cũng là thấu hiểu. NOTE Paragraph 00:15:52.000 --> 00:15:54.000 Bây giờ, bạn có thể hỏi, 00:15:54.000 --> 00:15:57.000 "Được rồi, Sam, tại sao ông lại làm chuyện này? 00:15:57.000 --> 00:15:59.000 Sao ông lại lấy ví dụ này, trong hàng đống ví dụ khác?" 00:15:59.000 --> 00:16:02.000 Và tôi nói, bởi vì...bởi vì. 00:16:02.000 --> 00:16:04.000 Bạn được quyền ghét bỏ những người này. 00:16:04.000 --> 00:16:07.000 Bạn được quyền, chỉ để ghét những người này 00:16:07.000 --> 00:16:09.000 đến từng tế bào của bạn. 00:16:09.000 --> 00:16:11.000 Và nếu tôi có thể làm cho bạn 00:16:11.000 --> 00:16:13.000 ướm được vào đôi giày người khác 00:16:13.000 --> 00:16:15.000 và bước đi một inch (2,54 cm), 00:16:15.000 --> 00:16:17.000 một inch nhỏ xíu thôi, 00:16:17.000 --> 00:16:20.000 và hình dung ra sự phân tích xã hội học 00:16:20.000 --> 00:16:24.000 thì bạn cũng có thể phân tích những mặt khác của cuộc sống bạn chứ? 00:16:24.000 --> 00:16:26.000 Bạn có thể đi một dặm 00:16:26.000 --> 00:16:28.000 khi bạn thấu hiểu được 00:16:28.000 --> 00:16:31.000 tại sao người ta lái xe 40 dặm một giờ 00:16:31.000 --> 00:16:34.000 trên làn đường, 00:16:34.000 --> 00:16:36.000 hoặc con trai bạn, 00:16:36.000 --> 00:16:38.000 hoặc người hàng xóm cứ làm phiền bạn 00:16:38.000 --> 00:16:40.000 vì cứ cắt cỏ vào sáng Chủ nhật. 00:16:40.000 --> 00:16:43.000 Dù đó là gì, bạn có thể thấu hiểu được tất. 00:16:43.000 --> 00:16:45.000 Và đó là những gì tôi nó với học trò tôi: 00:16:45.000 --> 00:16:49.000 bước ra khỏi thế giới nhỏ, hạn hẹp của bạn. 00:16:49.000 --> 00:16:51.000 Rồi bước vào một thế giới nhỏ, hạn hẹp 00:16:51.000 --> 00:16:53.000 của một người khác. 00:16:53.000 --> 00:16:57.000 Và rồi cứ làm lại, làm lại, và làm lại. 00:16:57.000 --> 00:16:59.000 Và bỗng nhiên tất cả những thế giới nhỏ, hạn hẹp đó, 00:16:59.000 --> 00:17:01.000 hoà hợp lại thành một trang web phức tạp. 00:17:01.000 --> 00:17:04.000 Và chúng trở thành một thế giới to lớn, phức tạp. 00:17:04.000 --> 00:17:06.000 Và đột nhiên, vô thức bạn nhận ra, 00:17:06.000 --> 00:17:09.000 bạn nhìn thế giới bằng một con mắt khác. 00:17:09.000 --> 00:17:11.000 Mọi thứ thay đổi. 00:17:11.000 --> 00:17:13.000 Mọi thứ trong cuộc sống của bạn thay đổi. 00:17:13.000 --> 00:17:16.000 Và đó, dĩ nhiên, là những gì tôi muốn nói. NOTE Paragraph 00:17:16.000 --> 00:17:19.000 Cảm nhận đời sống những người khác, 00:17:19.000 --> 00:17:21.000 cái nhìn khác. 00:17:21.000 --> 00:17:23.000 Lắng nghe người khác, 00:17:23.000 --> 00:17:26.000 để làm sâu sắc chính chúng ta. 00:17:26.000 --> 00:17:28.000 Tôi sẽ không nói 00:17:28.000 --> 00:17:30.000 rằng tôi ủng hộ khủng bố ở Iraq, 00:17:30.000 --> 00:17:32.000 vì là nhà xã hội học, 00:17:32.000 --> 00:17:34.000 những gì tôi sẽ nói 00:17:34.000 --> 00:17:37.000 là tôi thấu hiểu. 00:17:38.000 --> 00:17:42.000 Và giờ đây, có lẽ -- có lẽ -- bạn cũng thế. NOTE Paragraph 00:17:42.000 --> 00:17:44.000 Xin cảm ơn. NOTE Paragraph 00:17:44.000 --> 00:17:46.000 Vỗ tay.