Đây là khoảnh khắc mà tôi tạo ra cái được gọi là Trường Chế Tạo ( Tinkering School ). Trường Chế Tạo là nơi mà trẻ em có thể cầm que và búa và những vật nguy hiểm khác, và được tin tưởng. Được tin tưởng là không làm mình bị thương, và được tin tưởng là không làm bị thương người khác. Trường Chế Tạo không theo một giáo trình nào cả. Và không có bài kiểm tra nào cả. Chúng tôi không cố gặng dạy một điều cụ thể nào. Khi bọn trẻ đến Chúng đối mặt với rất nhiều thứ, gỗ và đinh và dây nhợ và bánh xe, và nhiều công cụ, công cụ thực sự. Đây là một trải nghiệm trong vòng sáu ngày cho trẻ em. Và trong hoàn cảnh đó, chúng tôi có thể cho bọn trẻ thời gian. Cái mà có vẻ thiếu trong thời khóa biểu quá tải của chúng. Mục đích là để bảo đảm rằng chúng rời trường với nhận thức tốt hơn về việc làm sao để chế tạo đồ vật tốt hơn khi chúng đến, và để nhận ra từ sâu bên trong rằng bạn có thể nghĩ ra cái gì đó bằng việc chơi đùa. Không gì xảy ra như là kế hoạch... mãi mãi. (Tiếng cười) Và trẻ em sớm học được rằng mọi dự án đều méo mó đi -- (Tiếng cười) và trở nên thoải mái hơn với ý tưởng là mỗi bước trong một dự án là một bước gần hơn với thành công, hay là thảm họa. Chúng tôi bắt đầu từ vẽ và phát thảo. Và đôi khi chúng tôi lập ra kế hoạch thật sự. Và đôi khi chúng tôi chỉ bắt đầu bằng việc xây dựng. Xây dựng là trung tâm của trải nghiệm. Bắt tay làm và chính mình đối mặt với vấn đề. Robin và tôi giữ vai trò là người cộng tác, giữ cho bố cục của các dự án dần tới thành công. Thành công là trong khi làm. Và thất bại được ăn mừng và phân tích. Các vấn đề trở thành các câu đố và trở ngại biến mất. Khi đối mặt với khó khăn cụ thể sự trì trệ hay phức tạp, một hành động thú vị xảy ra: trang trí. (Tiếng cười) Trang trí cho những dự án dang dở là một kiểu ấp ủ nhận thức. Và trong khoảng thời gian đó nảy ra những nhận thức sâu xa và những hướng tiếp cận đáng ngạc nhiên để giải quyết vấn đề đã làm chúng thất vọng mới đây. Tất cả nguyên liệu đều có sẵn. Thậm chí những thứ tầm thường, đáng ghét, bao tạp hóa đều có thể trở thành một cái cầu vững chắc hơn nhiều người tưởng. Và những thứ mà bọn trẻ làm thậm chí cũng làm kinh ngạc chúng. Trong phim: Ba, hai, một, xuất phát! Gever Tulley: Một tàu lượn siêu tốc được làm bởi một đứa trẻ 7 tuổi. Trong phim: Yay! (Vỗ tay) Gever Tulley: Cảm ơn. Rất lấy làm vinh dự. (Vỗ tay)