1 00:00:10,800 --> 00:00:12,860 Khi tôi còn trẻ, tôi thường làm việc này rất nhiều. 2 00:00:12,860 --> 00:00:15,850 Tôi cắt những gương mặt và hình ảnh từ các quyển sách 3 00:00:15,850 --> 00:00:17,560 và đính keo dính lên - 4 00:00:19,140 --> 00:00:21,640 dán khắp phòng mình và chiếu ánh sáng vào đó, 5 00:00:21,650 --> 00:00:24,100 và khi tôi tắt đèn, 6 00:00:24,100 --> 00:00:26,060 chúng phản chiếu trong của sổ của tôi. 7 00:00:27,920 --> 00:00:30,640 Tôi cố gắng thoát khỏi nỗi sợ 8 00:00:30,640 --> 00:00:33,000 về sự hiện diện của chúng trong cửa sổ. 9 00:00:46,480 --> 00:00:49,530 Tôi không nói rằng điều đó thực sự giúp ích. 10 00:00:49,530 --> 00:00:50,940 Nhưng nó đem lại sự hứng thú, 11 00:00:50,940 --> 00:00:51,920 và niềm vui. 12 00:00:54,540 --> 00:00:59,200 Và nó là khởi đầu của một quá trình có giúp tôi. 13 00:01:00,320 --> 00:01:04,600 Sự kì lạ mà các tác phẩm của tôi mang lại không phải để gây ra nỗi sợ hãi 14 00:01:04,600 --> 00:01:08,220 giống như cảm giác thuờng được miêu tả trong các bộ phim và tiểu thuyết. 15 00:01:12,880 --> 00:01:16,180 16 00:01:17,760 --> 00:01:21,160 Sự 17 00:01:25,900 --> 00:01:31,720 18 00:01:33,520 --> 00:01:37,440 {Dan Herschlein, nghệ sĩ} 19 00:01:37,540 --> 00:01:43,020 Tôi đã lái đến Long Island mỗi ngày để làm việc với những bức tượng 20 00:01:44,300 --> 00:01:48,280 trong phòng khách của căn hộ của ba mẹ tôi trên Long Island. 21 00:01:48,280 --> 00:01:50,060 Họ cho tôi một nửa phòng khách 22 00:01:50,070 --> 00:01:52,350 và phần còn lại là mọi thứ khác trong căn phòng, 23 00:01:52,350 --> 00:01:53,340 24 00:01:56,940 --> 00:02:01,660 Nhưng tác phẩm điêu khắc này lấy ý tưởng dựa trên Long Island, 25 00:02:01,670 --> 00:02:03,360 và quá trình trưởng thành của tôi ở đây, 26 00:02:03,360 --> 00:02:05,740 và những cảm giác của tôi khi lớn lên ở đó, 27 00:02:05,740 --> 00:02:11,000 và cảm giác một mình mà tôi thường có khi ở đó. 28 00:02:27,420 --> 00:02:29,720 Một phần thế giới tư tưởng về nơi này 29 00:02:29,720 --> 00:02:34,530 là khi tôi có thể thức cả đêm để làm việc ở đó 30 00:02:34,530 --> 00:02:36,430 và được một mình. 31 00:02:36,430 --> 00:02:38,600 Nhưng khi đó cha mẹ tôi đang ngủ 32 00:02:38,600 --> 00:02:41,320 và tôi thậm chí không thể, như, khoan vào trong gỗ. 33 00:02:42,840 --> 00:02:46,300 Và nhận ra rằng thế giới tư tưởng của sự cô độc 34 00:02:46,300 --> 00:02:48,460 thậm chí còn không thật. 35 00:03:00,000 --> 00:03:01,760 "Những bức ảnh đêm" 36 00:03:01,760 --> 00:03:04,740 37 00:03:04,740 --> 00:03:06,640 38 00:03:09,640 --> 00:03:11,820 Chúng khác với các tác phẩm khác 39 00:03:11,820 --> 00:03:15,000 theo cách mà họ thực sự chấp nhận sự thực là chúng ở trên một mặt phẳng của một hình ảnh. 40 00:03:26,500 --> 00:03:31,260 Nó sử dụng mô tip hình chữ nhật để nói lên điều tương tự 41 00:03:31,260 --> 00:03:34,880 Tôi cố gắng nói điều tương tự với tác phẩm trên sàn nhà. 42 00:03:35,780 --> 00:03:37,980 43 00:03:38,480 --> 00:03:40,240 44 00:03:40,240 --> 00:03:42,900 45 00:03:42,900 --> 00:03:45,500 Tôi nghĩ mình đang làm việc với, sự kinh dị. 46 00:03:45,500 --> 00:03:47,890 Thứ mà tôi muốn nhấn mạnh là 47 00:03:47,890 --> 00:03:50,950 khát khao dược xoa dịu và nhu cầu được xoa dịu 48 00:03:50,950 --> 00:03:53,440 và thậm chí là khả năng xoa dịu của sự kinh dị 49 00:04:00,960 --> 00:04:03,580 Thậm chí trước cả khi tôi điêu khắc các tác phẩm hay tương tự như thế, 50 00:04:03,580 --> 00:04:07,140 một người bạn thân của tôi đã chết trong một vụ cháy. 51 00:04:07,140 --> 00:04:09,690 Tôi làm nên cái chân này 52 00:04:09,690 --> 00:04:14,860 nhìn nó giống như đã bị đốt cháy. 53 00:04:15,220 --> 00:04:16,880 Tôi tiếp tục thêm các lớp phủ lên nó 54 00:04:16,880 --> 00:04:21,740 cho tới khi nó trông giống như cái chân thật có máu và thịt. 55 00:04:22,580 --> 00:04:27,000 Đó là khởi đầu của tôi thực hiện các tác phẩm điêu khắc tượng hình 56 00:04:37,000 --> 00:04:38,520 Thực sự bao gồm cả nỗi sợ trong đó 57 00:04:38,520 --> 00:04:40,889 Có một nỗi đau ẩn chứa trong đó. 58 00:04:40,889 --> 00:04:46,680 Nhưng điều đó lại có ích hơn là việc chỉ ngồi một chỗ với những suy nghĩ trong đầu. 59 00:04:46,680 --> 00:04:49,320 Tôi nghĩ việc làm gì đó bằng chính đôi tay mình thực sự quan trọng. 60 00:04:52,260 --> 00:04:56,660 Những phần cảu cơ thể trong mỗi một tác phẩm mà tôi thực hiện. 61 00:04:57,700 --> 00:04:59,580 tay, bàn chân, 62 00:04:59,580 --> 00:05:01,540 ngón chân, đầu ti. 63 00:05:06,940 --> 00:05:12,260 Đó là những thứ đem lại cảm giác thực tế cho những thứ này. 64 00:05:12,260 --> 00:05:16,480 65 00:05:26,380 --> 00:05:32,080 66 00:05:32,080 --> 00:05:36,160 67 00:05:36,169 --> 00:05:38,270 68 00:05:38,270 --> 00:05:39,800 69 00:05:42,580 --> 00:05:47,180 70 00:05:47,200 --> 00:05:49,640 71 00:05:51,480 --> 00:05:54,719 72 00:05:58,520 --> 00:06:01,000 73 00:06:34,280 --> 00:06:36,759 74 00:06:36,760 --> 00:06:37,860 75 00:06:39,980 --> 00:06:41,000 76 00:06:41,200 --> 00:06:44,020 77 00:06:44,020 --> 00:06:47,580 78 00:06:48,640 --> 00:06:49,980 79 00:06:53,620 --> 00:06:56,820 80 00:06:56,820 --> 00:06:58,140 81 00:06:58,580 --> 00:07:00,820 82 00:07:00,820 --> 00:07:02,600