Tôi đến từ bờ Nam Chicago Khi học lớp 7 tôi có một người bạn thân là Jenny cô ấy sống ở Tây Nam Chicago Jenny là người da trắng và như bạn biết về tình hình nhân khẩu chênh lệnh ở Chicago thì không có nhiều người da đen sống ở Tây Nam Chicago. Nhưng Jenny là bạn tôi nên chúng tôi hay đi chơi với nhau sau giờ học và cuối tuần Một hôm, khi chúng tôi đang chơi ở phòng khách nhà cô ấy nói về những chuyện của tuổi 13 và em của Jenny, Rosie cũng ở đó Cô ấy ngồi sau tôi, và đang nghịch tóc tôi Tôi không để ý lắm việc đó Nhưng khi cuộc nói chuyện dừng một chút Rosie vỗ vào vai tôi và nói "Em hỏi một câu được không? Tôi nói "Tất nhiên rồi, Rosie" "Chị là người da đen à?" (Cười) Căn phòng như đông cứng lại Im lặng. Mẹ của Jenny và Rosie cũng đứng gần đó. Cô ấy đang ở trong bếp và nghe được cuộc nói chuyện và cô ấy khá giận Cô ấy nói: "Rosie, con không thể hỏi người khác như thế" Vì Jenny là bạn tôi nên tôi biết cô ấy đang rất ngại với tôi. Tôi hiểu điều đó nhưng thực ra tôi không thấy bị tổn thương Tôi biết đó không phải lỗi của Rosie Cô ấy mới có 10 tuổi, sống ở Tây Nam Chicago, cô ấy không rõ 100% là người da đen trông ra sao Nên điều này bình thường thôi Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên hơn là trong suốt thời gian tôi trải qua với Jenny và gia đình cô ấy -- đi chơi với họ, thậm chí tiếp xúc chân tay với họ. Chỉ đến khi Rosie đặt tay lên tóc tôi cô ấy mới nghĩ đến việc hỏi xem tôi phải người da đen không Đó là lúc tôi bắt đầu nhận ra tầm quan trọng của kết cấu tóc trong việc xác nhận dân tộc cũng như vai trò của nó với việc tôi được nhìn nhận ra sao trong xã hội Garrett A. Morgan và Madame CJ Walker là những người đi đầu trong nền công nghiệp chăm sóc tóc và làm đẹp cho người da đen những năm đầu 1900. Họ được biết như những nhà phát minh của kem dưỡng tóc thành phần hóa học và máy duỗi tóc được thiết kế dài hạn và trung hạn, làm thay đổi cấu trúc tóc của người da đen Khi nghĩ về lịch sử người da đen ở Mỹ chúng tôi thường nghĩ đến những hành động tàn ác và bất công mà chúng tôi phải trải qua. vì màu da của chúng tôi, trong khi, sau nội chiến Mỹ, đó là kiểu tóc của người Mỹ gốc Phi và được biết đến như dấu hiệu đặc trưng nhất của người da đen đặc trưng hơn cả màu da. Do đó, trước khi chúng thành chủ lực trong nền công nghiệp chăm sóc tóc hàng ngàn tỉ đô la, sự phụ thuộc của chúng tôi vào các công cụ và sản phẩm, như kem và lược làm thẳng tóc, giống như sự sống còn và ngày một tiến bộ như một cuộc đua sau thời kì nô lệ ở Mỹ. Năm này qua năm khác, chúng tôi dần quen với suy nghĩ này rằng tóc thẳng và dài đồng nghĩa với tốt hơn, đẹp hơn. Chúng tôi trở nên bị ám ảnh với suy nghĩ có cái mà chúng tôi thích gọi là... "Tóc đẹp" Điều này có nghĩa là tóc càng ít xoăn càng đẹp. Và chúng tôi để những ý tưởng này hình thành những sai lệch về cấp bậc mà có thể định đoạt rằng tóc như thế nào là đẳng cấp như thế nào là không. Điều tồi tệ nhất là chúng tôi để hệ ý thức sai lệch này xâm chiếm nhận thức của chúng tôi về chính bản thân mình và tiếp tục xâm nhập vào bản sắc văn hóa như hình ảnh phụ nữ Mỹ gốc Phi ngày nay. Chúng tôi đã làm gì vậy? Chúng tôi đến salon tóc mỗi 6 đến 8 tuần và không bỏ lỡ lần nào, để đối phó với da đầu của chúng tôi, để hóa chất làm thẳng một cách khắc nghiệt từ khi còn rất trẻ thường vào khoảng 8 hoặc 10 tuổi Việc này dẫn đến rụng tóc xuất hiện các điểm hói, thậm chí đôi khi cháy da đầu. Chúng tôi hơ tóc ở nhiệt độ 450 độ F hoặc cao hơn gần như hàng ngày để duy trì độ thẳng. Hoặc đơn giản để che đi mái tóc chúng tôi bằng tóc giả hoặc tóc dệt, cho bản chất thật có được khoảng riêng tư nơi không ai biết cái gì thực sự xảy ra dưới lớp tóc đó. Chúng tôi áp dụng những thói quen này trong cộng đồng của mình và do đó không ngạc nhiên khi hình ảnh lý tưởng điển hình hiện nay của phụ nữ da đen chuyên nghiệp, đặc biệt tại các tập đoàn ở Mỹ thường trông như thế này, thay vì như thế này. Và chắc chắn không trông như thế này. Vào tháng 9 năm nay, một tòa án liên bang đã quy định rằng nó hợp pháp khi 1 công ty phân biệt đối xử trong tuyển dụng nhân viên nếu ứng viên đó có kiểu tóc "dây thừng" Trong một tình huống, nhà quản lý tuyển dụng ở Mobile, Alabama nói rằng, "Tôi không nói tóc của bạn nhớp nhúa nhưng... bạn biết tôi đang nói gì mà" Chà, cô ấy đang nói về cái gì vậy? Liệu cô ấy có nghĩ nó xấu không? Hay nó quá đậm chất Châu Phi và chủ nghĩa da đen đối với cô ấy. Hoặc nó chẳng phải là chất Châu Phi, mà đơn giản chỉ là quá "đường phố" so với bối cảnh chuyên nghiệp Có thể cô ấy thật sự lo ngại rằng họ trông "đáng sợ" và có thể làm khách hàng sợ. Những lời nói này là một trong những thứ thường đi kèm với sự kì thị về kiểu tóc tự nhiên. Và... điều này cần phải thay đổi. Vào năm 2013, một tờ báo do Trung tâm lãnh đạo Deloitte phát hành, nghiên cứu 3000 nhà lãnh đạo về đãi ngộ tại nơi làm việc dựa trên bề ngoài, sự ủng hộ và mối quan hệ. Nói đến đại ngộ dựa trên vẻ bề ngoài nghiên cứu cho thấy 67% đãi ngộ của phụ nữ da màu phụ thuộc vào vẻ bề ngoài. Trong tổng số người trả lời thừa nhận đãi ngộ phụ thuộc vào vẻ bề ngoài, 82% cho rằng việc này cần phải thay đổi cho sự phát triển của họ. Đây là Ursula Burns. Bà ấy là CEO người Mỹ gốc Phi đầu tiên của tập đoàn Xerox thuộc top Fortune 500. Bà ấy được biết bởi vẻ ngoài rất ấn tượng, là người mà bạn thấy ở đây. Một mái tóc ngắn, cắt tỉa gọn gàng rất đặc trưng. Bà Burns là hình mẫu chúng ta thường gọi "tự nhiên". Và bà ấy đi đầu và cho ta thấy phụ nữ Mỹ gốc Phi vẫn có thể thăng tiến mà vẫn giữ kiểu tóc tự nhiên của mình Nhưng ngày nay, phần lớn phụ nữ Mỹ gốc Phi là lãnh đạo, hay những hình mẫu lí tưởng đều chọn mái tóc thẳng. Hiện nay, có lẽ là họ muốn như vậy và thực sự họ cảm thấy tốt nhất Nhưng có thể và tôi cá một phần trong số đó nghĩ là họ buộc phải vậy để đạt được thành công mà họ có hiện tại. Có một phong trào tóc tự nhiên diễn ra khắp cả nước và một vài nơi ở châu Âu. Hàng triệu phụ nữ tìm về ý nghĩa của tóc tự nhiên và họ cắt đi những đoạn tóc khô, hư tổn để phục hồi độ xoăn tự nhiên. Tôi biết vì tôi là người ủng hộ và đại sứ cho phong trào này trong gần 3 năm trước Sau 27 năm với nhiệt độ quá mức và hóa chất độc hại, tóc của tôi trở nên hư tổn nặng. Nó bị gãy và mỏng đi, trông rất khô và yếu. Những năm tháng theo đuổi nét đẹp thông thường mà chúng ta đã thấy từ trước cuối cùng đã bắt đầu chịu hậu quả từ nó. Tôi đã muốn làm điều gì đó, nên tôi bắt đầu cái tôi gọi là "Thử thách không làm tóc bằng nhiệt" từ đó tôi ngưng dùng các công cụ làm tóc bằng nhiệt trong vòng 6 tháng. Như kiểu giới trẻ năm 2000, tôi đăng chúng lên mạng xã hội (Cười) Tôi đăng hình tôi miễn cưỡng cắt đi 3 đến 4 inch mái tóc thân yêu Tôi đăng hình khi tôi đấu tranh để làm mái tóc thực sự tự nhiên và cả khi tôi đấu tranh để giữ nó và nghĩ rằng nó trông thực sự đẹp. Và tôi đăng lên khi tóc tôi dần thay đổi. Bằng cách chia sẻ rộng rãi quá trình này, tôi biết mình không phải phụ nữ duy nhất trải qua nó và thực tế có đến hàng ngàn phụ nữ khao khát làm điều tương tự. Vì vậy họ liên hệ tôi và hỏi "Cheyenne, sao bạn có được mái tóc mà tôi thấy vài ngày trước đó" Sản phẩm mới bạn vừa dùng là gì vậy? Nó có thể tốt cho tóc tôi đấy vì tóc tôi bắt đầu biến đổi rồi " Hay, "Thói quen nào cho tóc mà tôi nên làm để phục hồi tóc?" Nhưng tôi cũng nhận thấy một số lượng lớn phụ nữ rất do dự để bắt tay vào thực hiện vì họ bị chi phối bởi nỗi sợ. Sợ vì không biết rằng bây giờ họ trông như thế nào? Họ sẽ cảm thấy như thế nào về bản thân với mái tóc tự nhiên này? Và quan trọng nhất, người khác sẽ nhìn nhận họ như thế nào? Qua 3 năm với vô số cuộc nói chuyện cùng bạn bè và cả người lạ trên khắp thế giới, tôi học được vài điều vô cùng quan trọng về cách phụ nữ Mỹ gốc Phi được nhận diện với mái tóc của họ Và vì vậy khi tôi suy nghĩ lại về việc nhà quản lý tuyển dụng ở Mobile, Alabama Tôi sẽ nói "Thực sự là không. Chúng tôi không hiểu bạn đang nói gì cả" Nhưng những điều chúng tôi biết là Phụ nữ da đen trân trọng tình yêu dành cho mái tóc tự nhiên, nó giúp đẩy lùi các thế hệ giáo dục rằng người da đen đúng bản chất thì không đẹp, hoặc một số thứ bị giấu giếm, che đậy. Chúng tôi biết rằng phụ nữ da đen thể hiện cá tính của họ và cảm thấy quyền lực khi thường xuyên thử nghiệm các kiểu tóc khác nhau. Và chúng tôi biết rằng khi chúng tôi được đề xuất để kiểu tóc tự nhiên ở nơi làm việc, nó cho thấy chúng tôi có giá trị đặc biệt và từ đó giúp chúng tôi phát triển và thăng tiến. Bạn có biết trong giai đoạn căng thẳng về chủng tốc và xã hội, phong trào này và những thứ tương tự giúp chúng tôi vượt qua những giới hạn. Vì vậy khi mà bạn thấy phụ nữ với bím tóc hoặc những lọn tóc xõa sau lưng hoặc để ý thấy đồng nghiệp không còn duỗi tóc khi đi làm nữa, thì đừng chỉ tiếp cận, ngưỡng mộ và hỏi rằng liệu có thể chạm vào không (Cười) Hãy thực sự nể phục cô ấy. Tán thưởng cô ấy. thậm chí đập tay với cô ấy nếu bạn cảm thấy cần phải làm vậy. Bởi vì nó không chỉ là kiểu tóc mà còn là tình yêu và giá trị bản thân. Nó là sự dũng cảm để không khuất phục trước áp lực dư luận. Và rằng quyết định vượt khỏi chuẩn mực không định đoạt bạn là ai, chỉ đơn giản thể hiện con người bạn Và cuối cùng, sẽ dễ trở nên dũng cảm hơn khi có sự thấu hiểu của người khác. Vì vậy sau hôm nay tôi hy vọng chúng tôi có thể trông cậy vào các bạn. Cảm ơn. (Vỗ tay)