WEBVTT 00:00:04.000 --> 00:00:06.000 Tôi rất vinh dự được có mặt ở đây 00:00:06.000 --> 00:00:08.000 và vinh dự được nói về chủ đề này 00:00:08.000 --> 00:00:10.000 chủ đề mà tôi nghĩ vô cùng quan trọng 00:00:10.000 --> 00:00:12.000 Chúng ta đã không ngừng nói về 00:00:12.000 --> 00:00:14.000 những ảnh hưởng ghê gớm của nhựa 00:00:14.000 --> 00:00:17.000 lên hành tinh này và mọi giống loài, 00:00:17.000 --> 00:00:19.000 nhưng nhựa cũng làm hại con người 00:00:19.000 --> 00:00:22.000 đặc biệt là những người nghèo 00:00:22.000 --> 00:00:24.000 Cả trong quá trình sản xuất nhựa 00:00:24.000 --> 00:00:27.000 lẫn trong quá trình sử dụng, phân hủy nhựa 00:00:27.000 --> 00:00:29.000 những người phải làm bia đỡ đạn 00:00:29.000 --> 00:00:32.000 chính là người nghèo 00:00:32.000 --> 00:00:35.000 Người ta rất lo lắng 00:00:35.000 --> 00:00:37.000 khi xảy ra vụ tràn dầu của BP 00:00:37.000 --> 00:00:39.000 bởi nhiều lý do. 00:00:39.000 --> 00:00:41.000 Người ta nghĩ: "Ôi trời! 00:00:41.000 --> 00:00:43.000 Thật kinh khủng, dâu - nó ở trong nước 00:00:43.000 --> 00:00:45.000 Nó sẽ phá hoại 00:00:45.000 --> 00:00:47.000 hệ thống sống ở đó. 00:00:47.000 --> 00:00:49.000 Con người sẽ bị thương. 00:00:49.000 --> 00:00:51.000 Thật kinh khủng, 00:00:51.000 --> 00:00:53.000 chúng sẽ làm hại những người ở Vịnh Mexico" NOTE Paragraph 00:00:53.000 --> 00:00:55.000 Những gì người ta không nghĩ tới là: 00:00:55.000 --> 00:00:58.000 Nếu số dầu đó cập bờ thì sao? 00:00:58.000 --> 00:01:01.000 Nếu số dầu đó thực sự đến nơi mà nó cố gắng đến? 00:01:01.000 --> 00:01:03.000 Không chỉ được đốt trong các động cơ 00:01:03.000 --> 00:01:06.000 và góp phần hiện tượng nóng lên toàn cầu 00:01:06.000 --> 00:01:09.000 mà còn có một nơi gọi là "Cancer Alley" (hẻm ung thư) 00:01:09.000 --> 00:01:11.000 Và nguyên do nó được gọi là "Cancer Alley" 00:01:11.000 --> 00:01:14.000 là bởi ngành công nghiệp hóa dầu 00:01:14.000 --> 00:01:16.000 dùng số dầu đó và biến thành nhựa 00:01:16.000 --> 00:01:19.000 và, quá trình đó giết con người. 00:01:19.000 --> 00:01:22.000 Cụ thể là những người sống ở cái Vịnh đó. 00:01:22.000 --> 00:01:25.000 Vậy thì dầu và hóa dầu không chỉ là vấn đề khi bị tràn 00:01:25.000 --> 00:01:27.000 chúng là vấn đề khi không bị tràn 00:01:27.000 --> 00:01:29.000 Và điều mà chúng ta thường không tính đến 00:01:29.000 --> 00:01:31.000 là cái giá mà người nghèo phải trả 00:01:31.000 --> 00:01:33.000 để chúng ta những sản phẩm không phân hủy này. NOTE Paragraph 00:01:33.000 --> 00:01:35.000 Điều khác mà chúng ta thường không tính đến 00:01:35.000 --> 00:01:38.000 là người nghèo không chỉ chịu bị hại trong quá trình sản xuất 00:01:38.000 --> 00:01:40.000 mà họ còn chịu đựng 00:01:40.000 --> 00:01:42.000 khi sử dụng 00:01:42.000 --> 00:01:44.000 Những người có một mức thu nhập nhất định trong chúng ta 00:01:44.000 --> 00:01:46.000 có cái gọi là lựa chọn. 00:01:46.000 --> 00:01:48.000 Lý do bạn muốn học chăm chỉ, có một công việc 00:01:48.000 --> 00:01:50.000 và không bị nghèo đói, phá sản 00:01:50.000 --> 00:01:53.000 là như vậy bạn có những sự lựa chọn, những sự lựa chọn kinh tế 00:01:53.000 --> 00:01:55.000 Chúng ta thực sự có cơ hội lựa chọn 00:01:55.000 --> 00:01:57.000 không sử dụng các sản phẩm 00:01:57.000 --> 00:01:59.000 chứa nhựa nguy hiểm, có độc trong đó. 00:01:59.000 --> 00:02:02.000 Những người nghèo khác thì không. 00:02:02.000 --> 00:02:04.000 Những người có thu nhập thấp 00:02:04.000 --> 00:02:06.000 thường là người mua các sản phẩm 00:02:06.000 --> 00:02:09.000 có hóa chất động hại mà con của họ đang sử dụng. 00:02:09.000 --> 00:02:11.000 Họ là những người đứng mũi chịu sào 00:02:11.000 --> 00:02:13.000 phải tiếp nhận một lượng lớn 00:02:13.000 --> 00:02:16.000 nhựa độc hại này và sử dụng nó. 00:02:16.000 --> 00:02:19.000 Người ta cứ nói "Chà, họ nên mua sản phẩm khác." 00:02:19.000 --> 00:02:22.000 Vấn đề là khi nghèo bạn không có lựa chọn. 00:02:22.000 --> 00:02:24.000 Bạn thường buộc phỉa mua những thứ rẻ tiền nhất 00:02:24.000 --> 00:02:27.000 cũng thường là những thứ nguy hiểm nhất NOTE Paragraph 00:02:27.000 --> 00:02:29.000 Và nếu vậy vẫn chưa đủ tệ, 00:02:29.000 --> 00:02:31.000 nếu không chỉ là việc sản xuất nhựa 00:02:31.000 --> 00:02:34.000 cho người ung thư nơi như là "Cancer Alley", chết sớm hơn, 00:02:34.000 --> 00:02:37.000 thì chúng gây hại những đứa trẻ nghèo 00:02:37.000 --> 00:02:39.000 lúc sử dụng, lúc phân hủy. 00:02:39.000 --> 00:02:41.000 Một lần nữa, đó là người nghèo. 00:02:41.000 --> 00:02:43.000 những người phải chịu gánh nặng. 00:02:43.000 --> 00:02:45.000 Thường, chúng ta nghĩ chúng ta đang làm việc tốt 00:02:45.000 --> 00:02:47.000 Nếu bạn đang ở trong văn phòng, 00:02:47.000 --> 00:02:49.000 bạn đang uống nước, hoặc bất kỳ thứ gì 00:02:49.000 --> 00:02:52.000 và bạn tự nghĩ "Mình sẽ vứt thứ này đi. 00:02:52.000 --> 00:02:54.000 Không, mình sẽ tỏ ra đức hạnh. 00:02:54.000 --> 00:02:56.000 Mình sẽ ném nó vào cái thùng rác màu xanh" 00:02:56.000 --> 00:02:58.000 Bạn nghĩ "Mình bỏ cái của mình và thùng rác xanh" 00:02:58.000 --> 00:03:01.000 và nhìn đồng nghiệp của mình và nói 00:03:01.000 --> 00:03:03.000 "Tại sao, đồ ngu si 00:03:03.000 --> 00:03:05.000 cậu lại bỏ cái của cậu và thùng trắng?" 00:03:05.000 --> 00:03:07.000 Và chúng ta coi đó là chuyện đùa đạo đức 00:03:07.000 --> 00:03:09.000 Chúng ta nghĩ chính mình thật tốt 00:03:10.000 --> 00:03:12.000 Có lẽ, tôi sẽ cảm thấy mình thật tốt 00:03:12.000 --> 00:03:15.000 Không phải bạn, nhưng tôi nghĩ vậy. 00:03:16.000 --> 00:03:19.000 Vậy là chúng ta kiểu như có khoảnh khắc đạo đức tốt đẹp NOTE Paragraph 00:03:19.000 --> 00:03:22.000 Nhưng nếu chúng ta có khả năng dõi theo cái chai nhỏ đó 00:03:22.000 --> 00:03:24.000 trên hành trình của nó 00:03:24.000 --> 00:03:27.000 chúng ta có thể sốc khi khám phá rằng 00:03:27.000 --> 00:03:29.000 chẳng mấy khi nó được bỏ lên một cái tàu 00:03:29.000 --> 00:03:32.000 vượt qua đại dương 00:03:32.000 --> 00:03:34.000 với một chút chi phí 00:03:34.000 --> 00:03:37.000 và nó sẽ kết thúc ở một quốc gia đang phát triển, thường là Trung Quốc 00:03:37.000 --> 00:03:40.000 Tôi nghĩ chúng ta sẽ tưởng tượng ai đó sắp nhận cái chai 00:03:40.000 --> 00:03:43.000 nói rằng: "Ôi cái chai nhỏ bé, 00:03:43.000 --> 00:03:45.000 Chúng tôi rất vui được gặp bạn, cái chai nhỏ bé" 00:03:45.000 --> 00:03:47.000 (Cười) 00:03:47.000 --> 00:03:50.000 "Bạn đã phục vụ rất tốt." 00:03:50.000 --> 00:03:52.000 Anh ta mat-xa cho cái chai 00:03:52.000 --> 00:03:54.000 tặng cái chai chiếc huy chương. 00:03:54.000 --> 00:03:56.000 Và nói: "Giờ bạn muốn làm gì tiếp theo?" 00:03:56.000 --> 00:03:59.000 Cái chai nói: "Mình chẳng biết nữa." 00:03:59.000 --> 00:04:02.000 Nhưng đó thực sự không diễn ra 00:04:04.000 --> 00:04:06.000 Cái chai đó 00:04:06.000 --> 00:04:09.000 kết thúc bằng cách bị đốt. 00:04:09.000 --> 00:04:12.000 Tái chế nhựa ở nhiều quốc gia đang phát triển 00:04:12.000 --> 00:04:14.000 nghĩa là quá trình đốt rác nhựa, 00:04:14.000 --> 00:04:16.000 quá trình đốt nhựa, 00:04:16.000 --> 00:04:18.000 và sẽ thải ra những chất độc hóa học không thể tưởng 00:04:18.000 --> 00:04:20.000 và, một lần nữa, giết con người. 00:04:20.000 --> 00:04:22.000 Vậy, những người nghèo 00:04:22.000 --> 00:04:24.000 những người làm ra những sản phẩm này 00:04:24.000 --> 00:04:27.000 ở những trung tâm hóa dầu như "Cancer Alley" 00:04:27.000 --> 00:04:29.000 người nghèo đang sử dụng những sản phẩm này một cách không cân xứng, 00:04:29.000 --> 00:04:31.000 sau đó những người nghèo 00:04:31.000 --> 00:04:33.000 những người thậm chí cở cuối quy trình tái chế 00:04:33.000 --> 00:04:36.000 cũng chết sớm hơn. 00:04:36.000 --> 00:04:39.000 và bị đe dọa ghê gớm 00:04:39.000 --> 00:04:42.000 bởi cơn nghiện 00:04:42.000 --> 00:04:44.000 dùng đồ sử dụng một lần của chúng ta (ly, muỗng, nĩa,..) NOTE Paragraph 00:04:44.000 --> 00:04:46.000 Giờ bạn tự nghĩ - vì tôi biết bạn - 00:04:46.000 --> 00:04:48.000 Bạn nói "Điều này thật tồi tệ 00:04:48.000 --> 00:04:50.000 cho những người nghèo. 00:04:50.000 --> 00:04:52.000 Nó thật ghê gớm, 00:04:52.000 --> 00:04:54.000 cho những người nghèo 00:04:54.000 --> 00:04:57.000 Giá như có ai làm gì đó để giúp họ." 00:04:57.000 --> 00:05:00.000 Nhưng điều chúng ta không hiểu là 00:05:00.000 --> 00:05:02.000 ngay tại Los Angeles đây, 00:05:02.000 --> 00:05:04.000 chúng ta làm việc cật lực để giảm thiểu sương mù 00:05:04.000 --> 00:05:06.000 xảy ra tại Los Angelos này. 00:05:06.000 --> 00:05:08.000 Nhưng đoán xem? 00:05:08.000 --> 00:05:10.000 Bởi vì họ đang sản xuất quá nhiều ô nhiễm ở Châu Á 00:05:10.000 --> 00:05:12.000 bởi luật môi trường ở châu Á 00:05:12.000 --> 00:05:14.000 không bảo vệ con người , 00:05:14.000 --> 00:05:16.000 mà hầu hết không khí sạch tạo ra 00:05:16.000 --> 00:05:18.000 và không khí độc tạo ra 00:05:18.000 --> 00:05:20.000 mà chúng ta đạt được ở California này 00:05:20.000 --> 00:05:23.000 bị trôi sạch bởi không khí ô nhiễm đến từ châu Á 00:05:24.000 --> 00:05:27.000 Chúng ta dính đòn. Chúng ta chịu ảnh hưởng. 00:05:27.000 --> 00:05:30.000 Những người nghèo dính đòn trước và tệ nhất 00:05:30.000 --> 00:05:33.000 Nhưng sản xuất độc hại, việc đốt chất độc 00:05:33.000 --> 00:05:35.000 sự lỏng lẻo về tiêu chuẩn môi trường ở châu Á 00:05:35.000 --> 00:05:38.000 mới thực sự tạo ra ô nhiễm không khí nhiều như vậy. 00:05:38.000 --> 00:05:41.000 Nó vượt qua đại dương và xóa hết mọi nỗ lực của chúng ta ở California này 00:05:41.000 --> 00:05:43.000 Chúng ta trở lại như chính chúng ta những năm 70. 00:05:43.000 --> 00:05:45.000 Chúng ta ở cùng một hành tinh 00:05:45.000 --> 00:05:48.000 và chúng ta phải hiểu gốc rễ của những vấn đề này. NOTE Paragraph 00:05:48.000 --> 00:05:51.000 Nguồn gốc của vấn đề này, theo tôi 00:05:51.000 --> 00:05:54.000 chính là ý tưởng của việc "sử dụng một lần". 00:05:54.000 --> 00:05:57.000 Bạn thấy đó, nếu bạn hiểu mối liên kết 00:05:57.000 --> 00:05:59.000 giữa những gì chúng ta đang làm 00:05:59.000 --> 00:06:01.000 với chất độc và ô nhiễm trên hành tinh này 00:06:01.000 --> 00:06:04.000 and những gì chúng ta đang làm với người nghèo, 00:06:04.000 --> 00:06:06.000 thì chúng ta có một rắc rối rất lớn 00:06:06.000 --> 00:06:09.000 nhưng cũng rất hữu ích, quan sát: 00:06:09.000 --> 00:06:11.000 Để phá hành tinh 00:06:11.000 --> 00:06:13.000 bạn sẽ phải phá con người. 00:06:13.000 --> 00:06:16.000 Nhưng nếu bạn tạo ra một thế giới nơi bạn không phải phá con người 00:06:16.000 --> 00:06:18.000 bạn không thể phá hành tinh. 00:06:18.000 --> 00:06:20.000 Chúng ta đang ở thời điểm 00:06:20.000 --> 00:06:23.000 mà cùng nhau tiến đến công bằng xã hội như một ý tưởng 00:06:23.000 --> 00:06:25.000 và sinh thái học như là một ý tưởng, 00:06:25.000 --> 00:06:27.000 cuối cùng chúng ta có thể thấy 00:06:27.000 --> 00:06:30.000 rằng chúng ta, dù thế nào, cũng là một ý tưởng. 00:06:30.000 --> 00:06:33.000 Ý tưởng đó là chúng ta không có đồ sử dụng một lần nào cả 00:06:33.000 --> 00:06:36.000 Chúng ta không có những nguồn lực chỉ sử dụng một lần 00:06:36.000 --> 00:06:38.000 Chúng ta không có những giống loài chỉ sử dụng một lần. 00:06:38.000 --> 00:06:41.000 và chúng ta cũng không có những con người chỉ sử dụng một lần. 00:06:41.000 --> 00:06:43.000 Chúng ta không có một hành tinh vứt đi 00:06:43.000 --> 00:06:46.000 và chúng ta không có những đứa trẻ vứt đi -- chúng đều vô giá NOTE Paragraph 00:06:46.000 --> 00:06:49.000 Và chúng ta cùng quay lại điều cơ bản đó 00:06:49.000 --> 00:06:52.000 những cơ hội để hành động đang bắt đầu hiện ra. 00:06:52.000 --> 00:06:54.000 Phỏng sinh, 00:06:54.000 --> 00:06:56.000 một mô hình khoa học mới nổi, 00:06:58.000 --> 00:07:01.000 kết thúc là một ý tưởng công bằng xã hội rất quan trọng 00:07:01.000 --> 00:07:03.000 Những ai mới chỉ biết về chuyện này, 00:07:03.000 --> 00:07:05.000 phỏng sinh nghĩa là 00:07:05.000 --> 00:07:07.000 tôn trọng trí tuệ sự sáng suốt của mọi giống loài. 00:07:07.000 --> 00:07:09.000 Dân chủ, nhân tiện, 00:07:09.000 --> 00:07:11.000 nghĩa là tôn trọng sự sáng suốt của mọi người - và chúng ta sẽ nói về nó sau. 00:07:11.000 --> 00:07:14.000 Nhưng phỏng sinh nghĩa là tôn trọng sự sáng suốt của mọi giống loài. 00:07:14.000 --> 00:07:17.000 Hóa ra chúng là những sinh vật rất thông minh. 00:07:17.000 --> 00:07:20.000 Cái vỏ lớn này, hay bất kỳ thứ gì, chúng ta khá tự hào về chính mình 00:07:20.000 --> 00:07:23.000 Nhưng nếu chúng ta muốn làm gì đó cứng, 00:07:23.000 --> 00:07:26.000 chúng ta như này "Tôi biết, tôi sắp làm một thứ cứng 00:07:26.000 --> 00:07:29.000 Tôi biết, tôi sẽ kiếm lò nung và chân không (vacumms) 00:07:29.000 --> 00:07:31.000 và đào các thứ khỏi lòng đất 00:07:31.000 --> 00:07:34.000 và khiến mọi thứ nóng lên và độc hại và ô nhiễm 00:07:34.000 --> 00:07:37.000 nhưng mình sẽ có được thứ cứng này. 00:07:37.000 --> 00:07:39.000 Mình thật thông minh." 00:07:39.000 --> 00:07:42.000 và bạn nhìn sau lưng bạn, và sự tàn phá ở xung quanh bạn 00:07:42.000 --> 00:07:44.000 Nhưng đoán xem, bạn thật thông minh 00:07:44.000 --> 00:07:46.000 nhưng chưa bằng con sò. NOTE Paragraph 00:07:46.000 --> 00:07:48.000 Vỏ sò rất cứng. 00:07:48.000 --> 00:07:51.000 Không có chân không. Không có lò nung lớn. 00:07:51.000 --> 00:07:53.000 Không có chất độc. Không có ô nhiễm 00:07:53.000 --> 00:07:55.000 Hóa ra những giống loài khác của chúng ta 00:07:55.000 --> 00:07:57.000 đã tìm ra cách giải quyết từ lâu lắm rồi. 00:07:57.000 --> 00:08:00.000 Làm sao để để tạo ra rất nhiều thứ mà chúng ta cần 00:08:00.000 --> 00:08:03.000 sử dụng các quy trình sinh học mà tự nhiên hiểu rõ cách dùng. 00:08:03.000 --> 00:08:05.000 Đó là sự sáng suốt của phỏng sinh học. 00:08:05.000 --> 00:08:07.000 Những nhà khoa học của chúng ta cuối cùng cũng nhận ra 00:08:07.000 --> 00:08:09.000 chúng ta có rất nhiều điều để học từ những loài khác. 00:08:09.000 --> 00:08:11.000 Tôi không có ý lấy một con chuột 00:08:11.000 --> 00:08:13.000 chọc ghẹo nó các kiểu. 00:08:13.000 --> 00:08:16.000 Tôi không có ý quan sát nó theo cách đó - quấy rối một sinh vật nhỏ. 00:08:16.000 --> 00:08:19.000 Tôi thực sự tôi trọng chúng, tôn trọng những gì chúng đã đạt được. 00:08:19.000 --> 00:08:21.000 Đó là phỏng sinh học, 00:08:21.000 --> 00:08:23.000 và nó mở ra cánh cửa 00:08:23.000 --> 00:08:25.000 đến sản xuất không phí phạm 00:08:25.000 --> 00:08:27.000 không ô nhiễm, 00:08:27.000 --> 00:08:29.000 mà chúng ta thực sự có thể tận hưởng 00:08:29.000 --> 00:08:31.000 chất lượng cuộc sống cao, tiêu chuẩn cuộc sống cao 00:08:31.000 --> 00:08:33.000 mà không phá hoại hành tinh này. NOTE Paragraph 00:08:33.000 --> 00:08:36.000 Ý tưởng về phỏng sinh học đó, 00:08:36.000 --> 00:08:38.000 tôn trọng trí tuệ của mọi loài sinh vật, 00:08:38.000 --> 00:08:40.000 kết hợp với ý tưởng 00:08:40.000 --> 00:08:41.000 về dân chủ và công bằng xã hội, 00:08:42.000 --> 00:08:45.000 tôn trọng sự sáng suốt và giá trị của mọi người 00:08:45.000 --> 00:08:47.000 sẽ cho chúng ta một xã hội khác. 00:08:47.000 --> 00:08:49.000 Chúng ta có thể có một nền kinh tế khác 00:08:49.000 --> 00:08:51.000 Chúng ta có thể có một xã hội xanh 00:08:51.000 --> 00:08:53.000 có thể khiến Tiến sĩ King tự hào. 00:08:53.000 --> 00:08:55.000 Đó là mục tiêu. 00:08:55.000 --> 00:08:58.000 Và con đường mà chúng ta đến đó đầu tiên là nhận ra 00:08:58.000 --> 00:09:01.000 ý tưởng về việc sử dụng một lần 00:09:01.000 --> 00:09:03.000 không chỉ làm hại đến những giống loài mà chúng ta nhắc tới 00:09:05.000 --> 00:09:08.000 mà còn làm hư hỏng chính xã hội của chúng ta. NOTE Paragraph 00:09:08.000 --> 00:09:11.000 Chúng ta tự hào sống ở California này đây 00:09:11.000 --> 00:09:13.000 Chúng ta có lá phiếu này, và mọi người kiểu như 00:09:13.000 --> 00:09:16.000 "Chà, không phải ở bang của chúng ta. 00:09:16.000 --> 00:09:19.000 Tôi không biết những bang khác đang làm gì cả." 00:09:19.000 --> 00:09:21.000 (cười) 00:09:21.000 --> 00:09:23.000 Cứ tự hào. 00:09:23.000 --> 00:09:26.000 Và, tôi cũng tự hào. 00:09:26.000 --> 00:09:29.000 Nhưng California, 00:09:29.000 --> 00:09:32.000 mặc cho chúng ta đang dẫn đầu ở một vài thứ xanh, 00:09:32.000 --> 00:09:34.000 chúng ta, không may, cũng dẫn đầu thế giới 00:09:34.000 --> 00:09:37.000 về một số vấn đề cải tạo. 00:09:37.000 --> 00:09:40.000 California có mức độ đốt rác nhựa thuộc hàng cao nhất 00:09:40.000 --> 00:09:42.000 trong số 50 bang. 00:09:42.000 --> 00:09:45.000 Bây giờ, chúng ta có thử thách về đạo đức 00:09:45.000 --> 00:09:48.000 Chúng ta hết lòng giải cứu 00:09:48.000 --> 00:09:50.000 những vật liệu chết từ lòng đất 00:09:50.000 --> 00:09:52.000 nhưng đôi khi không được hết lòng 00:09:52.000 --> 00:09:55.000 về việc giải cứu cuộc sống, giải cứu con người được như vậy. 00:09:55.000 --> 00:09:58.000 Và tôi nói rằng chúng ta sống ở một đất nước 00:09:58.000 --> 00:10:00.000 chiếm 5% dân số thế giới 00:10:00.000 --> 00:10:03.000 25% khí nhà kính 00:10:03.000 --> 00:10:05.000 nhưng cũng chiếm 25% tù nhân của thế giới. 00:10:05.000 --> 00:10:08.000 Một trên bốn người bị nhốt trên thế giới 00:10:08.000 --> 00:10:10.000 đang bị nhốt tại Mỹ. 00:10:10.000 --> 00:10:13.000 Nó nhất quán với ý tưởng này 00:10:13.000 --> 00:10:16.000 rằng việc sử dụng một lầ là điều mà chúng ta tin tưởng. NOTE Paragraph 00:10:16.000 --> 00:10:19.000 Và, 00:10:19.000 --> 00:10:21.000 như một sự tiến triển 00:10:21.000 --> 00:10:23.000 phải mở rộng cử tri, 00:10:23.000 --> 00:10:25.000 phải phát triển, 00:10:25.000 --> 00:10:28.000 phải vươn ra khỏi vùng an toàn tự nhiên của chúng ta, 00:10:28.000 --> 00:10:31.000 một trong những thách thức để thành công bước này 00:10:31.000 --> 00:10:34.000 phải thoát khỏi những thứ như là nhựa và thay đổi nền kinh tế, 00:10:34.000 --> 00:10:37.000 là con người nhìn vào đây bằng sự nghi ngờ. 00:10:37.000 --> 00:10:40.000 Và họ đặt câu hỏi: 00:10:40.000 --> 00:10:43.000 Làm sao để những này quyết tâm? 00:10:43.000 --> 00:10:46.000 Một người nghèo, có thu nhập thấp, ở "Cancer Valley" 00:10:46.000 --> 00:10:49.000 ở Watts, 00:10:49.000 --> 00:10:51.000 ở Harlem, ở khu giới hạn Ấn Độ 00:10:51.000 --> 00:10:53.000 có thể nói với chính họ, 00:10:53.000 --> 00:10:56.000 "Làm sao những người này có thể hết lòng 00:10:56.000 --> 00:10:58.000 về việc đảm bảo 00:10:58.000 --> 00:11:00.000 rằng một cái chai nhựa 00:11:00.000 --> 00:11:02.000 có cơ hội thứ hai trong đời 00:11:02.000 --> 00:11:05.000 hoặc một lon nhôm có cơ hội thứ hai 00:11:05.000 --> 00:11:07.000 và khi nào thì con tôi sẽ gặp rắc rối 00:11:07.000 --> 00:11:09.000 và đi tù, 00:11:09.000 --> 00:11:11.000 nó không có cơ hội thứ hai sao?" 00:11:11.000 --> 00:11:13.000 Làm sao bước đi này có thể hết lòng 00:11:13.000 --> 00:11:16.000 nói chúng ta không có những đồ vứt đi, những vật liệu chết bỏ đi 00:11:16.000 --> 00:11:18.000 và chấp nhận 00:11:18.000 --> 00:11:21.000 sự sống bỏ đi, và công đồng như "Cancer Alley?" 00:11:21.000 --> 00:11:24.000 Và giờ chúng ta có cơ hội 00:11:24.000 --> 00:11:27.000 để thực sự tự hào về bước tiến này. 00:11:27.000 --> 00:11:29.000 Khi chúng tôi nói về chủ đề này, 00:11:29.000 --> 00:11:31.000 nó cho chúng ta thêm cuộc gọi 00:11:31.000 --> 00:11:33.000 để liên lạc với những bước tiến khác 00:11:33.000 --> 00:11:36.000 và trở nên bao hàm và phát triển 00:11:36.000 --> 00:11:39.000 và cuối cùng chúng ta có thể thoát khỏi thảm họa điên rồ này NOTE Paragraph 00:11:40.000 --> 00:11:42.000 Hầu hết các bạn là người tốt, nhân hậu. 00:11:42.000 --> 00:11:45.000 Khi bạn còn nhỏ, bạn quan tâm đến cả thế giới 00:11:45.000 --> 00:11:47.000 và có đôi lúc 00:11:47.000 --> 00:11:49.000 ai đó nói bạn phải chọn một vấn đề, 00:11:49.000 --> 00:11:51.000 bạn cần phải hết lòng với vấn đề đó. 00:11:51.000 --> 00:11:53.000 Không thể yêu cả thế giới 00:11:53.000 --> 00:11:55.000 bạn phải làm việc về những cái cây 00:11:55.000 --> 00:11:57.000 hoặc bạn phải làm việc về vấn đề nhập cư. 00:11:57.000 --> 00:12:00.000 Bạn cần thúc đẩy và quan tâm đến vấn đề. 00:12:00.000 --> 00:12:03.000 Và thực sự, họ cơ bản nói với bạn 00:12:03.000 --> 00:12:05.000 "Bạn sẽ ôm một cái cây chứ? 00:12:05.000 --> 00:12:07.000 Hay ôm một đứa trẻ? Chọn đi" 00:12:07.000 --> 00:12:09.000 Bạn sẽ ôm một cái cây chứ? 00:12:09.000 --> 00:12:11.000 Hay bạn sẽ ôm một đứa trẻ? Chọn đi" 00:12:11.000 --> 00:12:13.000 Khi chúng ta bắt đầu làm việc về vấn đề như nhựa, 00:12:13.000 --> 00:12:16.000 chúng ta nhận ra rằng mọi thứ đều kết nối, 00:12:16.000 --> 00:12:18.000 và may mắn rằng hầu hết chúng ta được ban phúc để có 2 cánh tay. 00:12:18.000 --> 00:12:20.000 Chúng ta có thể ôm cả hai. NOTE Paragraph 00:12:20.000 --> 00:12:22.000 Xin cảm ơn.