Tôi rất vinh dự được có mặt ở đây
và vinh dự được nói về chủ đề này
chủ đề mà tôi nghĩ vô cùng quan trọng
Chúng ta đã không ngừng nói về
những ảnh hưởng ghê gớm của nhựa
lên hành tinh này và mọi giống loài,
nhưng nhựa cũng làm hại con người
đặc biệt là những người nghèo
Cả trong quá trình sản xuất nhựa
lẫn trong quá trình sử dụng, phân hủy nhựa
những người phải làm bia đỡ đạn
chính là người nghèo
Người ta rất lo lắng
khi xảy ra vụ tràn dầu của BP
bởi nhiều lý do.
Người ta nghĩ: "Ôi trời!
Thật kinh khủng, dâu - nó ở trong nước
Nó sẽ phá hoại
hệ thống sống ở đó.
Con người sẽ bị thương.
Thật kinh khủng,
chúng sẽ làm hại những người ở Vịnh Mexico"
Những gì người ta không nghĩ tới là:
Nếu số dầu đó cập bờ thì sao?
Nếu số dầu đó thực sự đến nơi mà nó cố gắng đến?
Không chỉ được đốt trong các động cơ
và góp phần hiện tượng nóng lên toàn cầu
mà còn có một nơi gọi là "Cancer Alley" (hẻm ung thư)
Và nguyên do nó được gọi là "Cancer Alley"
là bởi ngành công nghiệp hóa dầu
dùng số dầu đó và biến thành nhựa
và, quá trình đó giết con người.
Cụ thể là những người sống ở cái Vịnh đó.
Vậy thì dầu và hóa dầu không chỉ là vấn đề khi bị tràn
chúng là vấn đề khi không bị tràn
Và điều mà chúng ta thường không tính đến
là cái giá mà người nghèo phải trả
để chúng ta những sản phẩm không phân hủy này.
Điều khác mà chúng ta thường không tính đến
là người nghèo không chỉ chịu bị hại trong quá trình sản xuất
mà họ còn chịu đựng
khi sử dụng
Những người có một mức thu nhập nhất định trong chúng ta
có cái gọi là lựa chọn.
Lý do bạn muốn học chăm chỉ, có một công việc
và không bị nghèo đói, phá sản
là như vậy bạn có những sự lựa chọn, những sự lựa chọn kinh tế
Chúng ta thực sự có cơ hội lựa chọn
không sử dụng các sản phẩm
chứa nhựa nguy hiểm, có độc trong đó.
Những người nghèo khác thì không.
Những người có thu nhập thấp
thường là người mua các sản phẩm
có hóa chất động hại mà con của họ đang sử dụng.
Họ là những người đứng mũi chịu sào
phải tiếp nhận một lượng lớn
nhựa độc hại này và sử dụng nó.
Người ta cứ nói "Chà, họ nên mua sản phẩm khác."
Vấn đề là khi nghèo bạn không có lựa chọn.
Bạn thường buộc phỉa mua những thứ rẻ tiền nhất
cũng thường là những thứ nguy hiểm nhất
Và nếu vậy vẫn chưa đủ tệ,
nếu không chỉ là việc sản xuất nhựa
cho người ung thư nơi như là "Cancer Alley", chết sớm hơn,
thì chúng gây hại những đứa trẻ nghèo
lúc sử dụng, lúc phân hủy.
Một lần nữa, đó là người nghèo.
những người phải chịu gánh nặng.
Thường, chúng ta nghĩ chúng ta đang làm việc tốt
Nếu bạn đang ở trong văn phòng,
bạn đang uống nước, hoặc bất kỳ thứ gì
và bạn tự nghĩ "Mình sẽ vứt thứ này đi.
Không, mình sẽ tỏ ra đức hạnh.
Mình sẽ ném nó vào cái thùng rác màu xanh"
Bạn nghĩ "Mình bỏ cái của mình và thùng rác xanh"
và nhìn đồng nghiệp của mình và nói
"Tại sao, đồ ngu si
cậu lại bỏ cái của cậu và thùng trắng?"
Và chúng ta coi đó là chuyện đùa đạo đức
Chúng ta nghĩ chính mình thật tốt
Có lẽ, tôi sẽ cảm thấy mình thật tốt
Không phải bạn, nhưng tôi nghĩ vậy.
Vậy là chúng ta kiểu như có khoảnh khắc đạo đức tốt đẹp
Nhưng nếu chúng ta có khả năng dõi theo cái chai nhỏ đó
trên hành trình của nó
chúng ta có thể sốc khi khám phá rằng
chẳng mấy khi nó được bỏ lên một cái tàu
vượt qua đại dương
với một chút chi phí
và nó sẽ kết thúc ở một quốc gia đang phát triển, thường là Trung Quốc
Tôi nghĩ chúng ta sẽ tưởng tượng ai đó sắp nhận cái chai
nói rằng: "Ôi cái chai nhỏ bé,
Chúng tôi rất vui được gặp bạn, cái chai nhỏ bé"
(Cười)
"Bạn đã phục vụ rất tốt."
Anh ta mat-xa cho cái chai
tặng cái chai chiếc huy chương.
Và nói: "Giờ bạn muốn làm gì tiếp theo?"
Cái chai nói: "Mình chẳng biết nữa."
Nhưng đó thực sự không diễn ra
Cái chai đó
kết thúc bằng cách bị đốt.
Tái chế nhựa ở nhiều quốc gia đang phát triển
nghĩa là quá trình đốt rác nhựa,
quá trình đốt nhựa,
và sẽ thải ra những chất độc hóa học không thể tưởng
và, một lần nữa, giết con người.
Vậy, những người nghèo
những người làm ra những sản phẩm này
ở những trung tâm hóa dầu như "Cancer Alley"
người nghèo đang sử dụng những sản phẩm này một cách không cân xứng,
sau đó những người nghèo
những người thậm chí cở cuối quy trình tái chế
cũng chết sớm hơn.
và bị đe dọa ghê gớm
bởi cơn nghiện
dùng đồ sử dụng một lần của chúng ta (ly, muỗng, nĩa,..)
Giờ bạn tự nghĩ - vì tôi biết bạn -
Bạn nói "Điều này thật tồi tệ
cho những người nghèo.
Nó thật ghê gớm,
cho những người nghèo
Giá như có ai làm gì đó để giúp họ."
Nhưng điều chúng ta không hiểu là
ngay tại Los Angeles đây,
chúng ta làm việc cật lực để giảm thiểu sương mù
xảy ra tại Los Angelos này.
Nhưng đoán xem?
Bởi vì họ đang sản xuất quá nhiều ô nhiễm ở Châu Á
bởi luật môi trường ở châu Á
không bảo vệ con người ,
mà hầu hết không khí sạch tạo ra
và không khí độc tạo ra
mà chúng ta đạt được ở California này
bị trôi sạch bởi không khí ô nhiễm đến từ châu Á
Chúng ta dính đòn. Chúng ta chịu ảnh hưởng.
Những người nghèo dính đòn trước và tệ nhất
Nhưng sản xuất độc hại, việc đốt chất độc
sự lỏng lẻo về tiêu chuẩn môi trường ở châu Á
mới thực sự tạo ra ô nhiễm không khí nhiều như vậy.
Nó vượt qua đại dương và xóa hết mọi nỗ lực của chúng ta ở California này
Chúng ta trở lại như chính chúng ta những năm 70.
Chúng ta ở cùng một hành tinh
và chúng ta phải hiểu gốc rễ của những vấn đề này.
Nguồn gốc của vấn đề này, theo tôi
chính là ý tưởng của việc "sử dụng một lần".
Bạn thấy đó, nếu bạn hiểu mối liên kết
giữa những gì chúng ta đang làm
với chất độc và ô nhiễm trên hành tinh này
and những gì chúng ta đang làm với người nghèo,
thì chúng ta có một rắc rối rất lớn
nhưng cũng rất hữu ích, quan sát:
Để phá hành tinh
bạn sẽ phải phá con người.
Nhưng nếu bạn tạo ra một thế giới nơi bạn không phải phá con người
bạn không thể phá hành tinh.
Chúng ta đang ở thời điểm
mà cùng nhau tiến đến công bằng xã hội như một ý tưởng
và sinh thái học như là một ý tưởng,
cuối cùng chúng ta có thể thấy
rằng chúng ta, dù thế nào, cũng là một ý tưởng.
Ý tưởng đó là chúng ta không có đồ sử dụng một lần nào cả
Chúng ta không có những nguồn lực chỉ sử dụng một lần
Chúng ta không có những giống loài chỉ sử dụng một lần.
và chúng ta cũng không có những con người chỉ sử dụng một lần.
Chúng ta không có một hành tinh vứt đi
và chúng ta không có những đứa trẻ vứt đi -- chúng đều vô giá
Và chúng ta cùng quay lại điều cơ bản đó
những cơ hội để hành động đang bắt đầu hiện ra.
Phỏng sinh,
một mô hình khoa học mới nổi,
kết thúc là một ý tưởng công bằng xã hội rất quan trọng
Những ai mới chỉ biết về chuyện này,
phỏng sinh nghĩa là
tôn trọng trí tuệ sự sáng suốt của mọi giống loài.
Dân chủ, nhân tiện,
nghĩa là tôn trọng sự sáng suốt của mọi người - và chúng ta sẽ nói về nó sau.
Nhưng phỏng sinh nghĩa là tôn trọng sự sáng suốt của mọi giống loài.
Hóa ra chúng là những sinh vật rất thông minh.
Cái vỏ lớn này, hay bất kỳ thứ gì, chúng ta khá tự hào về chính mình
Nhưng nếu chúng ta muốn làm gì đó cứng,
chúng ta như này "Tôi biết, tôi sắp làm một thứ cứng
Tôi biết, tôi sẽ kiếm lò nung và chân không (vacumms)
và đào các thứ khỏi lòng đất
và khiến mọi thứ nóng lên và độc hại và ô nhiễm
nhưng mình sẽ có được thứ cứng này.
Mình thật thông minh."
và bạn nhìn sau lưng bạn, và sự tàn phá ở xung quanh bạn
Nhưng đoán xem, bạn thật thông minh
nhưng chưa bằng con sò.
Vỏ sò rất cứng.
Không có chân không. Không có lò nung lớn.
Không có chất độc. Không có ô nhiễm
Hóa ra những giống loài khác của chúng ta
đã tìm ra cách giải quyết từ lâu lắm rồi.
Làm sao để để tạo ra rất nhiều thứ mà chúng ta cần
sử dụng các quy trình sinh học mà tự nhiên hiểu rõ cách dùng.
Đó là sự sáng suốt của phỏng sinh học.
Những nhà khoa học của chúng ta cuối cùng cũng nhận ra
chúng ta có rất nhiều điều để học từ những loài khác.
Tôi không có ý lấy một con chuột
chọc ghẹo nó các kiểu.
Tôi không có ý quan sát nó theo cách đó - quấy rối một sinh vật nhỏ.
Tôi thực sự tôi trọng chúng, tôn trọng những gì chúng đã đạt được.
Đó là phỏng sinh học,
và nó mở ra cánh cửa
đến sản xuất không phí phạm
không ô nhiễm,
mà chúng ta thực sự có thể tận hưởng
chất lượng cuộc sống cao, tiêu chuẩn cuộc sống cao
mà không phá hoại hành tinh này.
Ý tưởng về phỏng sinh học đó,
tôn trọng trí tuệ của mọi loài sinh vật,
kết hợp với ý tưởng
về dân chủ và công bằng xã hội,
tôn trọng sự sáng suốt và giá trị của mọi người
sẽ cho chúng ta một xã hội khác.
Chúng ta có thể có một nền kinh tế khác
Chúng ta có thể có một xã hội xanh
có thể khiến Tiến sĩ King tự hào.
Đó là mục tiêu.
Và con đường mà chúng ta đến đó đầu tiên là nhận ra
ý tưởng về việc sử dụng một lần
không chỉ làm hại đến những giống loài mà chúng ta nhắc tới
mà còn làm hư hỏng chính xã hội của chúng ta.
Chúng ta tự hào sống ở California này đây
Chúng ta có lá phiếu này, và mọi người kiểu như
"Chà, không phải ở bang của chúng ta.
Tôi không biết những bang khác đang làm gì cả."
(cười)
Cứ tự hào.
Và, tôi cũng tự hào.
Nhưng California,
mặc cho chúng ta đang dẫn đầu ở một vài thứ xanh,
chúng ta, không may, cũng dẫn đầu thế giới
về một số vấn đề cải tạo.
California có mức độ đốt rác nhựa thuộc hàng cao nhất
trong số 50 bang.
Bây giờ, chúng ta có thử thách về đạo đức
Chúng ta hết lòng giải cứu
những vật liệu chết từ lòng đất
nhưng đôi khi không được hết lòng
về việc giải cứu cuộc sống, giải cứu con người được như vậy.
Và tôi nói rằng chúng ta sống ở một đất nước
chiếm 5% dân số thế giới
25% khí nhà kính
nhưng cũng chiếm 25% tù nhân của thế giới.
Một trên bốn người bị nhốt trên thế giới
đang bị nhốt tại Mỹ.
Nó nhất quán với ý tưởng này
rằng việc sử dụng một lầ là điều mà chúng ta tin tưởng.
Và,
như một sự tiến triển
phải mở rộng cử tri,
phải phát triển,
phải vươn ra khỏi vùng an toàn tự nhiên của chúng ta,
một trong những thách thức để thành công bước này
phải thoát khỏi những thứ như là nhựa và thay đổi nền kinh tế,
là con người nhìn vào đây bằng sự nghi ngờ.
Và họ đặt câu hỏi:
Làm sao để những này quyết tâm?
Một người nghèo, có thu nhập thấp, ở "Cancer Valley"
ở Watts,
ở Harlem, ở khu giới hạn Ấn Độ
có thể nói với chính họ,
"Làm sao những người này có thể hết lòng
về việc đảm bảo
rằng một cái chai nhựa
có cơ hội thứ hai trong đời
hoặc một lon nhôm có cơ hội thứ hai
và khi nào thì con tôi sẽ gặp rắc rối
và đi tù,
nó không có cơ hội thứ hai sao?"
Làm sao bước đi này có thể hết lòng
nói chúng ta không có những đồ vứt đi, những vật liệu chết bỏ đi
và chấp nhận
sự sống bỏ đi, và công đồng như "Cancer Alley?"
Và giờ chúng ta có cơ hội
để thực sự tự hào về bước tiến này.
Khi chúng tôi nói về chủ đề này,
nó cho chúng ta thêm cuộc gọi
để liên lạc với những bước tiến khác
và trở nên bao hàm và phát triển
và cuối cùng chúng ta có thể thoát khỏi thảm họa điên rồ này
Hầu hết các bạn là người tốt, nhân hậu.
Khi bạn còn nhỏ, bạn quan tâm đến cả thế giới
và có đôi lúc
ai đó nói bạn phải chọn một vấn đề,
bạn cần phải hết lòng với vấn đề đó.
Không thể yêu cả thế giới
bạn phải làm việc về những cái cây
hoặc bạn phải làm việc về vấn đề nhập cư.
Bạn cần thúc đẩy và quan tâm đến vấn đề.
Và thực sự, họ cơ bản nói với bạn
"Bạn sẽ ôm một cái cây chứ?
Hay ôm một đứa trẻ? Chọn đi"
Bạn sẽ ôm một cái cây chứ?
Hay bạn sẽ ôm một đứa trẻ? Chọn đi"
Khi chúng ta bắt đầu làm việc về vấn đề như nhựa,
chúng ta nhận ra rằng mọi thứ đều kết nối,
và may mắn rằng hầu hết chúng ta được ban phúc để có 2 cánh tay.
Chúng ta có thể ôm cả hai.
Xin cảm ơn.