WEBVTT 00:00:01.119 --> 00:00:03.027 Tôi luôn muốn trở thành 00:00:03.027 --> 00:00:05.867 một phòng thí nghiệm di động trong các cuộc xã giao 00:00:05.867 --> 00:00:09.943 để cộng hưởng với những cảm xúc, tâm tư, 00:00:09.943 --> 00:00:14.999 ý định,động lực của mọi người qua hành động đến gần với họ 00:00:14.999 --> 00:00:20.878 Là một nhà khoa học, tôi luôn muốn đo lường sự cộng hưởng đó 00:00:20.879 --> 00:00:23.377 cái cảm xúc của người khác xuất hiện rất nhanh chóng, 00:00:23.377 --> 00:00:25.682 chỉ trong nháy mắt. 00:00:25.682 --> 00:00:28.032 Chúng tôi trực cảm những cảm xúc của con người. 00:00:28.032 --> 00:00:29.019 Chúng tôi biết được ý nghĩa trong những hành động của họ 00:00:29.019 --> 00:00:31.959 thậm chí trước khi chúng xảy ra 00:00:31.959 --> 00:00:33.857 Chúng tôi luôn đứng trên lập trường là 00:00:33.857 --> 00:00:36.828 đới tượng chủ quan của người nào đó 00:00:36.828 --> 00:00:40.025 Chúng tôi lúc nào cũng làm thế. Không thể từ bỏ được. 00:00:40.025 --> 00:00:41.676 Điều quan trọng là những công cụ chúng ta sử dụng 00:00:41.676 --> 00:00:44.079 để tìm hiểu chính mình, để tìm hiểu 00:00:44.079 --> 00:00:48.226 thế giới xung quanh mình, được hình thành trên lập trường đó. 00:00:48.226 --> 00:00:51.460 Về bản chất chúng ta mang tính xã hội NOTE Paragraph 00:00:51.460 --> 00:00:54.234 Nên cuộc hành trình trong trong lãnh vực bệnh tự kỷ thực sự khởi đầu khi tôi sống 00:00:54.234 --> 00:00:57.811 tại một khu nội trú cho bệnh nhân tự kỷ trưởng thành 00:00:57.811 --> 00:01:01.129 Hầu hết từng người trong họ đã trải qua gần hết đời mình 00:01:01.129 --> 00:01:05.021 cư trú lâu dài trong các bệnh viện. Hình ảnh này đã khá lâu rồi. 00:01:05.021 --> 00:01:09.303 Đối với họ, tự kỷ có tính tàn phá thật đáng sợ. 00:01:09.303 --> 00:01:12.558 Họ gánh chịu những khiếm khuyết về trí tuệ rất sâu sắc 00:01:12.558 --> 00:01:15.860 Họ không nói chuyện. Nhưng trên tất cả 00:01:15.860 --> 00:01:19.690 họ bị cô lập một cách lạ thường 00:01:19.690 --> 00:01:22.931 khỏi thế giới xung quanh mình, môi trường của mình 00:01:22.931 --> 00:01:25.392 và mọi người xung quanh. 00:01:25.392 --> 00:01:28.244 Thực ra, một lúc nào đó, nếu bạn đi vào một ngôi trường 00:01:28.244 --> 00:01:32.267 cho những người tự kỷ, bạn sẽ nghe thấy rất nhiều tiếng ồn, 00:01:32.267 --> 00:01:37.730 rất nhiều sự náo động, hành động, và mọi người đang làm gì đó 00:01:37.730 --> 00:01:41.455 nhưng họ chỉ làm những việc đó một mình. 00:01:41.455 --> 00:01:45.527 Họ có thể đang ngắm một bóng đèn trên trần nhà 00:01:45.527 --> 00:01:48.936 hoặc bị cô lập trong một xó xỉnh nào đó 00:01:48.936 --> 00:01:52.495 hay họ bị vướng vào những chuyển động mang tính lặp đi lặp lại 00:01:52.495 --> 00:01:56.696 những chuyển động tự phát mà không đem lại kết quả gì 00:01:56.696 --> 00:02:00.095 Bị cô lập cực độ NOTE Paragraph 00:02:00.095 --> 00:02:03.688 Hiện nay chúng ta biết tự kỷ 00:02:03.688 --> 00:02:07.426 là một sự ngắt quãng của sự cộng hưởng 00:02:07.426 --> 00:02:09.770 mà tôi đang nói với các bạn ở đây 00:02:09.770 --> 00:02:11.728 Đây là những kỹ năng sống còn. 00:02:11.728 --> 00:02:13.879 Mà chúng ta được kế thừa 00:02:13.879 --> 00:02:16.433 qua hàng chục ngàn năm 00:02:16.433 --> 00:02:18.719 một sự tiến hoá NOTE Paragraph 00:02:18.719 --> 00:02:24.033 Bạn thấy đó, trẻ con được sinh ra trong tình trạng hoàn toàn yếu ớt 00:02:24.033 --> 00:02:26.064 Không có người chăm sóc, chúng không thể sống được, vậy nên điều đó chứng minh 00:02:26.064 --> 00:02:28.447 cho lí lẽ là tự nhiên đã phú cho chúng 00:02:28.447 --> 00:02:31.680 những cơ chế sinh tồn. 00:02:31.680 --> 00:02:34.255 Chúng định hứơng cho người chăm sóc. 00:02:34.255 --> 00:02:37.697 Từ những ngày và những tuần đầu đời, 00:02:37.697 --> 00:02:41.183 trẻ con thích nghe âm thanh từ con người hơn là 00:02:41.183 --> 00:02:43.128 âm thanh của môi trường. 00:02:43.128 --> 00:02:45.138 Chúng thích nhìn ngừơi hơn đồ vật. 00:02:45.138 --> 00:02:47.183 và thậm chí khi chúng nhìn con người 00:02:47.183 --> 00:02:49.747 chúng nhìn vào mắt họ, vì đôi mắt là cửa sổ 00:02:49.747 --> 00:02:54.096 dẫn vào kho tàng của những trải nghiệm của ngừơi khác 00:02:54.096 --> 00:02:56.214 vì thế chúng thậm chí thích nhìn vào những người 00:02:56.214 --> 00:03:00.525 đang nhìn chúng hơn là những người đang nhìn chỗ khác 00:03:00.525 --> 00:03:03.131 Chúng định hướng cho người chăm sóc. 00:03:03.131 --> 00:03:05.458 Người chăm sóc tìm con trẻ. 00:03:05.458 --> 00:03:09.085 Ngoài màn vũ đạo củng cố qua lại này ra còn có rất nhiều điều 00:03:09.085 --> 00:03:12.904 quan trọng khác liên quan đến sự xuất hiện của trí tuệ 00:03:12.904 --> 00:03:17.587 trí não xã hội, bộ não xã hội, còn tuỳ....... 00:03:17.587 --> 00:03:20.268 Chúng ta luôn nghĩ về chứng tự kỷ 00:03:20.268 --> 00:03:25.347 như một điều gì đó xảy ra trong cuộc sống sau này 00:03:25.347 --> 00:03:30.745 Không phải thế. Nó bắt đầu cùng với sự khởi đầu của sự sống 00:03:30.745 --> 00:03:35.049 KHi trẻ em gắn kết với người chăm sóc, chúng sớm nhận ra rằng 00:03:35.049 --> 00:03:39.256 có cái gì đó giữa hai tai 00:03:39.256 --> 00:03:40.666 mà rất quan trọng 00:03:40.666 --> 00:03:44.849 bạn không thể nhìn thấy nó--nhưng rất quan trọng 00:03:44.849 --> 00:03:46.308 đó là cái gọi là sự chú ý 00:03:46.308 --> 00:03:49.138 Chúng sớm học hỏi rằng thậm chí trước khi chúng có thể 00:03:49.138 --> 00:03:51.818 thốt ra một từ mà lôi kéo được sự chú ý 00:03:51.818 --> 00:03:57.555 và di chuyển đến nơi nào đó để lấy cái mình muốn 00:03:57.555 --> 00:04:00.679 Chúng cũng học cách quan sát theo ánh mắt con người 00:04:00.679 --> 00:04:02.949 vì bất cứ cái gì mà người ta đang nhìn 00:04:02.949 --> 00:04:06.704 thì đó là cái mà người ta đang nghĩ đến 00:04:06.704 --> 00:04:09.346 Và chúng bắt đầu học biết được ý nghĩa 00:04:09.346 --> 00:04:12.771 nhiều thứ, vì khi người ta nhìn vào cái gì đó 00:04:12.771 --> 00:04:14.823 hay người nào đó chỉ tay về cái gì đó 00:04:14.823 --> 00:04:17.752 họ không chỉ nhận biết một ám hiệu về phương hướng 00:04:17.752 --> 00:04:20.310 mà còn nhận biết ý nghĩa của người đó 00:04:20.310 --> 00:04:23.389 về điều gì đó, về thái độ, và sau đó 00:04:23.389 --> 00:04:27.488 chúng bắt đầu xây dựng hình thể của các ý nghĩa 00:04:27.488 --> 00:04:29.801 nhưng chỉ những ý nghĩa đạt được trong 00:04:29.801 --> 00:04:32.202 phạm vi tương tác xã hội 00:04:32.202 --> 00:04:34.043 Những ý nghĩa có được như một phần 00:04:34.043 --> 00:04:38.030 kinh nghiệm của chúng chia sẻ với những người khác. 00:04:38.030 --> 00:04:44.862 Đây là một bé gái 15 tháng tuổi nhỏ bé 00:04:44.862 --> 00:04:48.594 cháu mắc chứng tự kỷ 00:04:48.594 --> 00:04:52.016 Tôi tiến đến rất gần cháu đến độ mà có lẽ 00:04:52.016 --> 00:04:56.265 tôi chỉ cách 2 inch so với mặt cháu, và cháu khá sao nhãng với sự hiện diện của tôi 00:04:56.265 --> 00:04:57.623 Tưởng tượng nếu tôi làm thế với bạn 00:04:57.623 --> 00:04:59.549 tôi tiến đến chỉ cách mặt bạn 2 inch 00:04:59.549 --> 00:05:01.655 Bạn có lẽ sẽ làm hai việc phải không nào? 00:05:01.655 --> 00:05:05.767 Bạn có lẽ giật lùi lại. Hay gọi cảnh sát (Cười) 00:05:05.767 --> 00:05:08.316 Bạn sẽ làm gì đó, vì thực chất không thể nào 00:05:08.316 --> 00:05:10.892 xâm nhập không gian thân thể của ai đó 00:05:10.892 --> 00:05:12.247 mà không gặp phải sự phản ứng 00:05:12.247 --> 00:05:15.931 Chúng tôi làm thế đó, nhớ là, bằng trực giác 00:05:15.931 --> 00:05:17.348 Đây là sự khôn ngoan của cơ thể chúng ta. Nó không phải là cái gì đó 00:05:17.348 --> 00:05:21.898 được dàn xếp bởi ngôn ngữ. Cơ thể chỉ đơn giản hiểu biết thế 00:05:21.898 --> 00:05:24.661 chúng ta đã biết điều này lâu lắm rồi 00:05:24.661 --> 00:05:27.600 Đây không phải là điều xảy đến với loài người mà thôi 00:05:27.600 --> 00:05:30.824 mà còn với những loài họ hàng của chúng ta 00:05:30.824 --> 00:05:32.818 vì nếu bạn là một chú khỉ 00:05:32.818 --> 00:05:34.914 bạn nhìn một chú khỉ khác 00:05:34.914 --> 00:05:38.932 mà ở vị trí cấp bậc cao hơn bạn 00:05:38.932 --> 00:05:42.485 hành động đó được coi như một dấu hiệu đe doạ 00:05:42.485 --> 00:05:45.365 và bạn sẽ chẳng sống được bao lâu nữa đâu 00:05:45.365 --> 00:05:49.786 Có cái gì đó trong những loài khác được gọi là những cơ chế sống còn 00:05:49.786 --> 00:05:53.207 không có chúng thì những loài này căn bản không tồn tại 00:05:53.207 --> 00:05:55.907 Đưa những cơ chế này vào ngữ cảnh con người 00:05:55.907 --> 00:06:00.070 và đây là điều mà đơn giản là chúng ta cần hành động theo xã hội 00:06:00.070 --> 00:06:02.973 Cô bé hoàn toàn xa lạ với tôi, khi tôi lại gần cháu 00:06:02.973 --> 00:06:04.971 bạn nghĩ có lẽ cô bé nhìn thấy bạn 00:06:04.971 --> 00:06:06.591 nghe thấy bạn 00:06:06.591 --> 00:06:08.931 Vài phút sau, cô bé đi vào góc phòng 00:06:08.931 --> 00:06:14.530 tìm thấy một mẩu kẹo M & M 00:06:14.530 --> 00:06:19.400 Thế là tôi không thể thu hút sự chú ý của cháu 00:06:19.400 --> 00:06:21.829 nhưng thứ gì đó đã làm được 00:06:21.829 --> 00:06:24.471 Hầu hết chúng ta đều tạo một sự phân chia rạch ròi 00:06:24.471 --> 00:06:28.806 giữa thế giới vật chất và thế giới con người 00:06:28.806 --> 00:06:33.397 Với cháu bé này, cái ranh giới đó không rõ ràng cho lắm 00:06:33.397 --> 00:06:36.527 thế giới của con người không thu hút được cháu 00:06:36.527 --> 00:06:38.010 như chúng ta muốn thế 00:06:38.010 --> 00:06:40.044 Hãy nhớ là chúng ta học được rất nhiều qua cách 00:06:40.044 --> 00:06:42.445 chia sẻ kinh nghiệm 00:06:42.445 --> 00:06:45.616 Cái mà cháu bé này đang làm 00:06:45.616 --> 00:06:50.095 là đường lối học hỏi đang bị phân tuyến theo từng lúc 00:06:50.095 --> 00:06:53.913 khi cháu càng tự cô lập mình 00:06:53.913 --> 00:06:56.879 Vậy nên đôi lúc ta cảm thấy bộ não là tất định 00:06:56.879 --> 00:06:59.401 bộ não quyết định con người chúng ta trở thành 00:06:59.401 --> 00:07:02.241 Nhưng thực tế bộ não cũng trở thành con người của chúng ta 00:07:02.241 --> 00:07:06.254 ngay lúc mà những hành vi của cháu đang bị rút ra khỏi 00:07:06.254 --> 00:07:09.137 lãnh địa của sự tương tác xã hội, đây là điều đang xảy ra 00:07:09.137 --> 00:07:14.529 với trí não của cháu và đây là điều đang xảy ra với bộ não 00:07:14.529 --> 00:07:20.367 Tự kỉ là chứng có tình trạng gien mạnh nhất 00:07:20.367 --> 00:07:23.820 trong những dạng rối loạn phát triển thần kinh 00:07:23.820 --> 00:07:26.695 và nó là chứng rối loạn não bộ 00:07:26.695 --> 00:07:29.304 Nó bắt đầu trước thời điểm 00:07:29.304 --> 00:07:32.170 mà đứa trẻ được sinh ra 00:07:32.170 --> 00:07:35.884 Hiện tại chúng ta đã biết có một dải rất rộng của chứng tự kỉ 00:07:35.884 --> 00:07:38.396 Có những cá nhân bị khiếm khuyết trí tuệ 00:07:38.396 --> 00:07:41.394 sâu sắc, nhưng cũng là những người có tài 00:07:41.394 --> 00:07:43.522 Có những người chẳng bao giờ nói chuyện 00:07:43.522 --> 00:07:45.794 Và những người nói quá nhiều 00:07:45.794 --> 00:07:48.295 Có những cá nhân mà nếu bạn quan sát họ 00:07:48.295 --> 00:07:51.304 lúc ở trường, bạn sẽ thấy họ chạy dọc hàng rào chắn 00:07:51.304 --> 00:07:53.603 của trường cả ngày nếu bạn cứ để họ làm thế 00:07:53.603 --> 00:07:55.961 có những người không ngừng chạy tới bạn 00:07:55.961 --> 00:07:57.966 cố hết lần này đến lần khác lôi kéo bạn 00:07:57.966 --> 00:08:01.897 thường là theo một cách vụng về 00:08:01.897 --> 00:08:05.672 mà không có sự cộng hưởng trực tiếp 00:08:05.672 --> 00:08:09.604 Điều này có lúc phổ biến hơn chúng ta nghĩ 00:08:09.604 --> 00:08:11.088 Ki tôi bắt đầu lĩnh vực này, chúng tôi nghĩ có khoảng 00:08:11.088 --> 00:08:13.941 người mắc chứng tự kỉ trên 10,000 người, 00:08:13.941 --> 00:08:15.972 một tình trạng khá hiếm 00:08:15.972 --> 00:08:20.005 Hiện nay thì nhiều hơn thế, khoảng 1 trên 100 00:08:20.005 --> 00:08:25.028 Có hàng triệu người mắc chứng tự kỉ xung quanh chúng ta 00:08:25.028 --> 00:08:28.394 Gánh nặng xã hội mà tình trạng này gây ra rất lớn 00:08:28.394 --> 00:08:31.557 Tại Mỹ, có lẽ khoảng 35 đến 80 tỉ dollar 00:08:31.557 --> 00:08:34.864 Bạn biết không, hầu hết những quỹ đó có liên quan đến 00:08:34.864 --> 00:08:37.044 thanh thiếu niên và dặc biệt là những người trưởng thành 00:08:37.044 --> 00:08:39.205 bị khiếm khuyết nặng, 00:08:39.205 --> 00:08:41.344 những người cần được chăm sóc liên tục 00:08:41.344 --> 00:08:44.070 với các dịch vụ đặc biệt và những dịch vụ đó 00:08:44.070 --> 00:08:48.339 có thể từ 60 cho đến ngoài tầm 80,000 dolla một năm, 00:08:48.339 --> 00:08:51.901 Những người đó không được hưởng sự điều trị sớm ngay từ đầu 00:08:51.901 --> 00:08:56.360 vì chúng ta biết rằng bệnh tự kỉ mang tính tự phát 00:08:56.360 --> 00:08:59.064 khi họ phân tuyến trên con đường học hỏi 00:08:59.064 --> 00:09:01.200 mà tôi đã đề cập 00:09:01.200 --> 00:09:03.613 Chúng ta có thể nào phát hiện tình trạng này 00:09:03.613 --> 00:09:07.680 trong thời kì đầu và can thiệp vào bằng những phép điều trị 00:09:07.680 --> 00:09:09.654 Tôi có thể nói rằng, điều này có lẽ 00:09:09.654 --> 00:09:13.034 đã thay đổi cuộc đời tôi trong suốt 10 năm qua 00:09:13.034 --> 00:09:16.765 khái niệm mà chúng ta có thể làm giảm 00:09:16.765 --> 00:09:18.922 tình trạng này 00:09:18.922 --> 00:09:21.301 Chúng ta có một cơ hội mở, vì 00:09:21.301 --> 00:09:24.437 bộ não được rèn luyện trong thời gian dài 00:09:24.437 --> 00:09:25.789 và cơ hội mở đó xảy đến 00:09:25.789 --> 00:09:27.492 trong 3 năm đầu của duộc đời 00:09:27.492 --> 00:09:30.890 Không phải cánh cửa cho cơ hội đó đóng lại 00:09:30.890 --> 00:09:34.459 Nhưng nó co hẹp lại đáng kể 00:09:34.459 --> 00:09:37.563 Tuy nhiên độ tuổi trung bình để chuẩn đóan bệnh tại nước này 00:09:37.563 --> 00:09:39.714 vẫn vào tầm 5 tuổi 00:09:39.714 --> 00:09:41.980 và chỉ diễn ra với những nhóm người không có điều kiện 00:09:41.980 --> 00:09:45.229 tiếp cận với những dịch vụ y tế 00:09:45.229 --> 00:09:48.338 những nhóm người ở nông thôn, thiểu số 00:09:48.338 --> 00:09:50.957 thì độ tuổi chuẩn bệnh thường vẫn muộn hơn, 00:09:50.957 --> 00:09:53.302 Đây cũng giống như thể tôi đang 00:09:53.302 --> 00:09:55.719 lên án những cộng đồng có người tự kỉ 00:09:55.719 --> 00:10:00.195 với tình trạng ngày một nặng 00:10:00.195 --> 00:10:03.168 Vậy nên tôi nghĩ chúng ta có một sự cấp bách về đạo đức sinh học 00:10:03.168 --> 00:10:06.025 Khoa học có đó 00:10:06.025 --> 00:10:09.083 nhưng chẳng có khoa học nào thích hợp nếu nó không tạo ra 00:10:09.083 --> 00:10:12.741 một sự ảnh hưởng lên cộng đồng, và chúng ta 00:10:12.741 --> 00:10:14.705 không thể bỏ qua cơ hội đó được 00:10:14.705 --> 00:10:17.861 Vì trẻ em tự kỉ sẽ trở thành người lớn tự kỉ 00:10:17.861 --> 00:10:22.139 và chúng tôi nghĩ đến những điều mà chúng ta có thể làm 00:10:22.139 --> 00:10:24.462 cho những em đó, cho những gia đình đó, từ sớm 00:10:24.462 --> 00:10:26.856 sẽ có những kết quả để đời 00:10:26.856 --> 00:10:30.952 cho bọn trẻ, cho gia đình và rộng hơn là cho cộng đồng 00:10:30.952 --> 00:10:33.672 Đây là quan điểm của chúng tôi về bệnh tự kỉ 00:10:33.672 --> 00:10:36.538 Có hơn 100 gien liên quan đến 00:10:36.538 --> 00:10:38.664 chứng tự kỉ, Thực tế, chúng tôi tin rằng sẽ có 00:10:38.664 --> 00:10:43.168 một con số nào đó giữa khoảng 300-600 gien có liên quan đến chứng tự kỉ 00:10:43.168 --> 00:10:46.839 đến những sự dị thường của gien, hơn là bản thân gien 00:10:46.839 --> 00:10:51.430 Chúng tôi thực sự có một câu hỏi ở đây, 00:10:51.430 --> 00:10:54.915 nếu có nhiều nguyên nhân khác nhau gây ra chứng tự kỉ 00:10:54.915 --> 00:10:57.930 làm thế nào bạn suy luận được những nguy cơ mắc phải kia 00:10:57.930 --> 00:11:00.930 là những triệu chứng thật sự của bệnh? Vì những người như tôi 00:11:00.930 --> 00:11:03.615 Khi tôi bước vào phòng vui chơi của trẻ em 00:11:03.615 --> 00:11:06.835 Chúng tôi nhận ra ngay một đứa trẻ đang mắc bệnh tự kỉ. 00:11:06.835 --> 00:11:08.978 Làm thế nào bạn suy luận được từ nhiều nguyên nhân 00:11:08.978 --> 00:11:12.428 sẽ dẫn đến một triệu chứng đồng nhất? 00:11:12.428 --> 00:11:15.005 Câu trả lời là: điều nằm giữa 00:11:15.005 --> 00:11:17.660 và đó là sự phát triển 00:11:17.660 --> 00:11:20.776 Thực tế, chúng tôi tập trung vào 00:11:20.776 --> 00:11:23.515 2 năm đầu đời, vì những nguy cơ mắc phải kia 00:11:23.515 --> 00:11:26.269 không nhất thiết chuyển thành chứng tự kỉ 00:11:26.269 --> 00:11:28.765 Chứng tự kỉ là tự phát 00:11:28.765 --> 00:11:33.614 Liêu chúng ta có thể can thiệp vào những năm đầu đời đó 00:11:33.614 --> 00:11:36.117 chúng ta có lẽ làm nhẹ bớt chứng bệnh cho một số người, 00:11:36.117 --> 00:11:39.753 hay có lẽ thậm chí ngăn ngừa bệnh cho những người khác 00:11:39.753 --> 00:11:41.837 Vậy, chúng ta làm cách nào? 00:11:41.837 --> 00:11:44.753 Làm thế nào chúng ta thâm nhập vào cảm xúc cộng hưởng đó 00:11:44.753 --> 00:11:48.778 làm thế nào chúng ta thâm nhập vào người khác được? 00:11:48.778 --> 00:11:52.276 Tôi vẫn nhớ khi mình tương tác với cô bé 15 tháng tuổi đó 00:11:52.276 --> 00:11:54.438 điều hiện lên trong đầu là 00:11:54.438 --> 00:11:56.953 làm thế nào để bước vào thế giới của cô bé 00:11:56.953 --> 00:12:01.233 Cháu có đang nghĩ về tôi, về những người khác không? 00:12:01.233 --> 00:12:05.577 Rất khó để làm được, vậy nên chúng tôi phải tạo ra 00:12:05.577 --> 00:12:09.056 những kỹ thuật. Chúng tôi căn bản phải thâm nhậ pvào trong cơ thể 00:12:09.056 --> 00:12:12.985 Chúng tôi phải nhìn thế giới qua con mắt của cô bé 00:12:12.985 --> 00:12:16.024 Và chúng tôi đã xây dựng những kỹ thuật này trong nhiều năm trước 00:12:16.024 --> 00:12:19.657 dựa trên sự theo dõi tầm mắt. 00:12:19.657 --> 00:12:22.175 Chúng tôi có thể thấy mọi lúc 00:12:22.175 --> 00:12:25.456 cái mà trẻ em đang chú tâm vào 00:12:25.456 --> 00:12:28.175 Đây là đồng nghiệp của tôi Warren Jones, 00:12:28.175 --> 00:12:31.152 người đã cùng tôi xây dựng dựng những cách thức nàynhững nghiên cứu này 00:12:31.152 --> 00:12:33.143 trong 12 năm qua 00:12:33.143 --> 00:12:35.863 bạn thấy có một em bé 5 tháng tuổi vui vẻ 00:12:35.863 --> 00:12:41.686 đó là một bé trai 5 tháng tuổi sắp quan sát 00:12:41.686 --> 00:12:44.509 những gì mà thế giới mang lại 00:12:44.509 --> 00:12:47.088 mẹ của bé, người chăm sóc, nhưng cũng có những trải nghiệm 00:12:47.088 --> 00:12:51.520 mà cháu sẽ cảm nhận ở nơi trông trẻ này 00:12:51.520 --> 00:12:54.152 Cái mà chúng tôi muốn làm đó là gói trọn thế giới 00:12:54.152 --> 00:12:55.481 và mang vào trong phòng thí nghiệm 00:12:55.481 --> 00:12:58.603 nhưng để làm thế, chúng tôi phải tạo ra 00:12:58.603 --> 00:13:01.853 những phương thức phức tạp 00:13:01.853 --> 00:13:05.280 để xem xét làm thế nào người lớn, trẻ nhỏ 00:13:05.280 --> 00:13:08.263 trẻ sơ sinh, tiếp xúc với thế giới 00:13:08.263 --> 00:13:09.890 theo từng khoảng khắc một 00:13:09.890 --> 00:13:13.163 Và điều gì là quan trọng, điều gi là không? 00:13:13.163 --> 00:13:16.104 Chúng tôi tạo ra những cách thức đó 00:13:16.104 --> 00:13:19.503 cái mà bạn thấy đây chúng tôi gọi là đường hầm của sự chú ý 00:13:19.503 --> 00:13:21.836 Bạn đang xem một đoạn phim 00:13:21.836 --> 00:13:24.494 những khung hình được chia khoảng nửa giây 00:13:24.494 --> 00:13:27.262 qua con mắt của 35 em nhỏ đang phát triển một,điển hình 00:13:27.262 --> 00:13:28.544 các em khoảng 2 tuổi 00:13:28.544 --> 00:13:31.519 chúng tôi dừng một khung hình 00:13:31.519 --> 00:13:35.020 và đây là điều mà các bé đang làm 00:13:35.020 --> 00:13:39.461 Trong hình chụp, phần màu xanh đây là những bé mắc chứng tự kỉ 00:13:39.461 --> 00:13:43.084 Trong khung hình này, các bé bình thường 00:13:43.084 --> 00:13:46.039 đang theo dõi hình 00:13:46.039 --> 00:13:48.588 cảm xúc thể hiện của bé trai 00:13:48.588 --> 00:13:51.498 khi em đang hoạch hoẹ với bé gái 00:13:51.498 --> 00:13:53.558 Vậy những bé bị tự kỉ làm gì? 00:13:53.558 --> 00:13:57.003 Các em chú tâm vào chuyển động liên tục của cánh cửa 00:13:57.003 --> 00:13:59.094 mở ra, đóng vào 00:13:59.094 --> 00:14:01.546 Tôi có thể nói rằng sự phân tuyến 00:14:01.546 --> 00:14:02.415 mà bạn đang thấy 00:14:02.415 --> 00:14:05.605 không chỉ xuất hiện trong thí nghiệm 5 phút này của chúng tôi 00:14:05.605 --> 00:14:09.006 Nó xuất hiện từng lúc trong cuộc sống thực tại của các cháu 00:14:09.006 --> 00:14:11.726 tâm trí các cháu đang hình thành 00:14:11.726 --> 00:14:14.806 và bộ não đang được phân hoá nghiêng về một cái gì đó 00:14:14.806 --> 00:14:18.585 hơn là cái đang xảy ra trong những sự ngang bằng điển hình 00:14:18.585 --> 00:14:21.772 Chúng tôi lấy một cơ cấu 00:14:21.772 --> 00:14:24.966 từ những người bạn làm bác sĩ khoa nhi 00:14:24.966 --> 00:14:26.893 khái niệm về biểu đồ phát triển 00:14:26.893 --> 00:14:28.862 Khi bạn mang một đứa bé đến gặp bác sỹ nhi 00:14:28.862 --> 00:14:33.066 bạn có đựơc thông tin về chiều cao, cân nặng 00:14:33.066 --> 00:14:35.895 Chúng tôi quyết định rằng mình sẽ tạo ra những biểu đồ phát triển 00:14:35.895 --> 00:14:38.354 về tính xã giao 00:14:38.354 --> 00:14:41.155 chúng tôi tìm kiếm những đứa trẻ từ lúc mới sinh 00:14:41.155 --> 00:14:46.984 cái mà bạn xem thấy tại đồ thị y là những đứa trẻ ở độ tuổi 00:14:46.984 --> 00:14:50.824 2-3-4-5-6-9 tháng, cho tới khi chúng 24 tháng tuổi 00:14:50.824 --> 00:14:53.555 đây là tỉ lệ thời gian mà chúng 00:14:53.555 --> 00:14:55.251 tập trung nhìn vào mắt của người khác 00:14:55.251 --> 00:14:57.611 đây là biểu đồ phát triển cúa chúng. 00:14:57.611 --> 00:15:00.641 Chúng bắt đầu từ đây, chúng thích nhìn vào mắt người khác 00:15:00.641 --> 00:15:03.095 mà đồ thị biểu hiện khá ổn định 00:15:03.095 --> 00:15:07.021 Có vẻ như nó tăng một chút ở những tháng đầu 00:15:07.021 --> 00:15:09.315 Bây giờ hãy xem điều gì xảy ra cho những em bé 00:15:09.315 --> 00:15:11.823 mà sau này trở thành ngừơi tự kỉ 00:15:11.823 --> 00:15:14.028 Có điều gì đó rất khác biệt 00:15:14.028 --> 00:15:17.818 Đồ thị bắt đầu đi lên từ đây nhưng sau đó lại rơi tự do 00:15:17.818 --> 00:15:21.237 Điều này giống như là chúng mang đến thế giới này một sự phản xạ 00:15:21.237 --> 00:15:25.168 mà định hướng chúng đến với những người khác nhưng lại không có lực bám 00:15:25.168 --> 00:15:28.238 Nó giống như đang kích thích bạn 00:15:28.238 --> 00:15:31.139 bạn không cố dùng sự ảnh hưởng áp đặt lên những gì đang xảy ra, 00:15:31.139 --> 00:15:35.030 những cái đang định hướng cuộc sống hàng ngày của chúng 00:15:35.030 --> 00:15:41.052 Chúng tôi nghĩ rằng những số liệu đó thật hữu ích 00:15:41.052 --> 00:15:44.060 theo cách nào đó, mà chúng ta muốn xem cái đã xảy ra 00:15:44.060 --> 00:15:47.453 trong 6 tháng đầu của cuộc đời, vì nếu bạn tương tác 00:15:47.453 --> 00:15:48.790 với một em bé khoảng 2-3 tháng tuổi 00:15:48.790 --> 00:15:53.342 bạn sẽ bị ngạc nhiên vì tính thích giao tiếp xã hội của các bé 00:15:53.342 --> 00:15:55.949 Cái mà chúng ta thấy trong 6 tháng đầu của cuộc đời 00:15:55.949 --> 00:16:02.087 là hai nhóm này có thể đựơc tách biệt rất dễ dàng 00:16:02.087 --> 00:16:04.961 sử dụng những phương cách này, và những cách khác 00:16:04.961 --> 00:16:08.977 Cái chúng tôi tìm ra là khoa học của mình, thực tế 00:16:08.977 --> 00:16:11.618 xác định tình trạng này rất sớm 00:16:11.618 --> 00:16:14.522 Chúng ta không cần phải đợi tới khi những hành vi tự kỉ 00:16:14.522 --> 00:16:17.670 xuất hiện trong năm thứ 2 của cuộc đời 00:16:17.670 --> 00:16:20.932 Nếu chúng ta đánh giá những điều mà, theo tiến hoá mà nói 00:16:20.932 --> 00:16:25.054 đựơc bảo toàn tốt, và xuất hiện trong thời kì phát triển từ rất sớm 00:16:25.054 --> 00:16:27.755 những thứ xuất hiện trong những tuần đầu đời 00:16:27.755 --> 00:16:29.617 Chúng ta có thể đẩy quá trình dò tìm bệnh tự kỉ 00:16:29.617 --> 00:16:32.081 về những tháng đầu tiên 00:16:32.081 --> 00:16:36.222 và đó là điều mà chúng tôi đang làm hiện nay 00:16:36.222 --> 00:16:39.290 Chúng ta có thể tạo ra những kĩ thuật tốt nhất 00:16:39.290 --> 00:16:42.895 những phương thức tốt nhất để xác định các em bé 00:16:42.895 --> 00:16:46.038 nhưng cũng như không nếu chúng ta không tạo được sự ảnh hưởng 00:16:46.038 --> 00:16:49.680 lên những điều xảy ra trong thực tại , tại cộng đồng chúng sống 00:16:49.680 --> 00:16:51.986 Chúng tôi muốn những thiết bị đó, tất nhiên 00:16:51.986 --> 00:16:54.839 đựơc triển khai bởi những người trong ngành 00:16:54.839 --> 00:16:57.362 những đồng nghiệp, bác sĩ sơ kỳ 00:16:57.362 --> 00:17:00.067 những người tiếp xúc với các em bé 00:17:00.067 --> 00:17:02.210 và chúng tôi cần chuyển hóa những kỹ thuật đó 00:17:02.210 --> 00:17:05.315 thành cái gì đó góp phần làm tăng giá trị cho nghề nghiệp của họ 00:17:05.315 --> 00:17:07.520 vì họ phải tiếp xúc với quá nhiều trẻ em 00:17:07.520 --> 00:17:09.594 chúng tôi múôn làm điều đó ở mọi nơi 00:17:09.594 --> 00:17:11.727 để không bị sót bất kì bé nào 00:17:11.727 --> 00:17:14.180 nhưng lại trái với luân lí 00:17:14.180 --> 00:17:19.081 nếu chúng ta cũng không có cơ sỡ hạ tầng cho sự can thiệp này 00:17:19.081 --> 00:17:20.328 cho sự điều trị 00:17:20.328 --> 00:17:22.864 Chúng tôi phải có thể hợp tác với gia đình 00:17:22.864 --> 00:17:26.279 hỗ trợ họ giám sát những năm đầu của trẻ 00:17:26.279 --> 00:17:30.191 cùng với họ. Chúng tôi cần phải đi từ 00:17:30.191 --> 00:17:34.348 chọn lọc toàn cầu cho đến sự tiếp cận điều trị toàn cầu 00:17:34.348 --> 00:17:37.451 vì những sự điều trị đó sẽ thay đổi 00:17:37.451 --> 00:17:41.030 cuộc đời của các em bé và gia đình của chúng 00:17:41.030 --> 00:17:45.287 Khi chúng tôi nghĩ đến những gì mình có thể làm 00:17:45.287 --> 00:17:48.510 trong những năm đầu đời đó 00:17:48.510 --> 00:17:50.910 Tôi có thể nói rằng 00:17:50.910 --> 00:17:53.737 Ai đã làm việc tại lĩnh vực này lâu năm 00:17:53.737 --> 00:17:56.832 thì người đó sẽ cảm thấy được trẻ lại 00:17:56.832 --> 00:18:00.664 Có một lí lẽ đó là môn khoa học mà ai đó đã nghiên cứu 00:18:00.664 --> 00:18:04.371 có thể thực sự ảnh hưởng đến thực tại 00:18:04.371 --> 00:18:07.266 thực sự, ngăn ngừa những trải nghiệm 00:18:07.266 --> 00:18:11.268 mà tôi thực sự đã bắt đầu trong cuộc hành trình trong lĩnh vực này 00:18:11.268 --> 00:18:14.460 Có đôi lúc tôi đã nghĩ đây là một tình trạng khó uốn nắn 00:18:14.460 --> 00:18:18.346 Không còn xa nữa khi chúng ta có thể làm rất nhiều điều 00:18:18.346 --> 00:18:21.083 Và ý tưởng không phải là để chữa bệnh tự kỉ 00:18:21.083 --> 00:18:23.683 Không phải thế 00:18:23.683 --> 00:18:25.889 Cái chúng tôi muốn là đảm bảo 00:18:25.889 --> 00:18:28.465 những người bị tự kỉ có thể từng chút một được giải thoát 00:18:28.465 --> 00:18:32.695 khỏi những hệ quả tàn phá đi cùng với bệnh 00:18:32.695 --> 00:18:35.569 những khuyết tật về trí tuệ sâu sắc, thiếu kỹ năng ngôn ngữ, 00:18:35.569 --> 00:18:39.238 sự sô lập sâu sắc 00:18:39.238 --> 00:18:41.505 thực ra, chúng tôi cảm thấy những ngừơi tự kỉ 00:18:41.505 --> 00:18:44.300 có một tiền đồ rất đặc biệt trong thế giới, 00:18:44.300 --> 00:18:47.723 chúng ta cần sự đa dạng, và họ có thể làm việc rất tốt 00:18:47.723 --> 00:18:50.090 trong những lãnh vực thế mạnh: 00:18:50.090 --> 00:18:53.493 những tình húông có thể đoán biết, có thể khẳng định 00:18:53.493 --> 00:18:56.502 Vì suy cho cùng, họ học biết về thế giới cũng giống như 00:18:56.502 --> 00:19:01.203 chỉ biết về nó mà không học cách làm thế nào để xoay xở với nó 00:19:01.203 --> 00:19:04.001 Nhưng đây lại là thế mạnh, nếu bạn làm việc trong ngành 00:19:04.001 --> 00:19:06.081 kỹ thuật chẳng hạn 00:19:06.081 --> 00:19:08.354 Và có những ngừơi tự kỉ với những khả năng 00:19:08.354 --> 00:19:09.779 nghệ thuật đang kinh ngạc 00:19:09.779 --> 00:19:11.699 Chúng tôi muốn họ bộc lộ đựơc điều đó 00:19:11.699 --> 00:19:15.084 Chúng tôi muốn thế hệ tiếp theo của những người tự kỉ 00:19:15.084 --> 00:19:18.239 sẽ không chỉ có thể phơi bày thế mạnh của mình 00:19:18.239 --> 00:19:20.461 mà còn thực hiện được những khả năng hứa hẹn đó 00:19:20.461 --> 00:19:24.030 Cám ơn các bạn đã lắng nghe. (Vỗ tay)