WEBVTT 00:00:08.380 --> 00:00:09.561 Cám ơn 00:00:16.270 --> 00:00:21.200 Ngày xưa có vị vua (hay Maharaja) ở Ấn Độ đã đưa ra sắc lệnh nhân ngày sinh nhật ông 00:00:21.200 --> 00:00:24.200 rằng tất cả quan thần phải mang đến những món quà xứng tầm với nhà vua. 00:00:24.400 --> 00:00:28.370 Một số dâng lên những miếng lụa tuyệt đẹp, số khác dâng lên những thanh kiếm quý giá, 00:00:28.370 --> 00:00:29.490 một số dâng lên cả vàng. 00:00:29.490 --> 00:00:32.549 Có một người đàn ông nhăn nheo, nhỏ bé xuất hiện cuối hàng 00:00:32.549 --> 00:00:36.630 ông đã đi bộ trong nhiều ngày đến đây từ một ngôi làng ven biển. 00:00:36.630 --> 00:00:41.150 Và khi ông tiến lên, vị hoàng tử hỏi: "Ông dâng gì lên cho bệ hạ?" 00:00:41.457 --> 00:00:46.530 Ông lão chậm rãi mở bàn tay mình để lộ ra một vỏ sò tuyệt đẹp 00:00:46.530 --> 00:00:49.600 với những đường vân xoắn màu tím, vàng, đỏ, và xanh. 00:00:50.160 --> 00:00:51.380 Vị hoàng tử lên tiếng, 00:00:51.460 --> 00:00:54.400 "Đó không thể là quà cho bệ hạ! Thứ quà gì vậy" 00:00:54.600 --> 00:00:57.400 Ông lão từ tốn ngẩng đầu lên và nói, 00:00:57.590 --> 00:01:00.750 "Hành trình dài... là một phần của món quà." 00:01:01.060 --> 00:01:02.560 (Cười lớn) 00:01:02.900 --> 00:01:05.970 Trong vài phút nữa, tôi sẽ tặng các bạn một món quà, 00:01:05.970 --> 00:01:08.270 thứ mà tôi tin rằng nó đáng được truyền bá. 00:01:08.290 --> 00:01:10.050 Nhưng trước hết, để tôi đưa mọi người 00:01:10.050 --> 00:01:11.960 vào chuyến hành trình dài của mình. 00:01:12.160 --> 00:01:13.740 Cũng như tất cả các bạn, 00:01:13.740 --> 00:01:15.320 tôi đến với cuộc đời là đứa trẻ. 00:01:15.320 --> 00:01:17.460 Trong số các bạn, ai đến với cuộc đời là đứa trẻ? 00:01:17.460 --> 00:01:18.510 Sơ sinh? 00:01:18.740 --> 00:01:20.500 Nửa số này à... cũng được... 00:01:20.570 --> 00:01:21.590 (Cười lớn) 00:01:21.820 --> 00:01:24.910 Còn những người còn lại? Được sinh ra là người lớn hết hả? 00:01:25.060 --> 00:01:27.640 Chà! tôi muốn gặp mẹ của các bạn! 00:01:27.820 --> 00:01:29.460 Để nói về điều không thể! 00:01:30.560 --> 00:01:34.740 Từ khi còn nhó, tôi luôn có niềm đam mê làm những điều tưởng chừng không thể. 00:01:35.620 --> 00:01:38.880 Hôm nay là ngày mà tôi đã mong chờ trong nhiều năm, 00:01:38.880 --> 00:01:41.000 vì hôm nay là ngày mà tôi sẽ cố gắng 00:01:41.020 --> 00:01:43.620 làm điều không thể ngay trước mắt các bạn 00:01:43.620 --> 00:01:45.460 ngay tại TEDxMaastricht này. 00:01:45.800 --> 00:01:48.160 Tôi sẽ bắt đầu 00:01:48.760 --> 00:01:50.880 bằng việc tiết lộ phần kết: 00:01:51.220 --> 00:01:52.640 Tôi sẽ chứng minh cho thấy 00:01:52.640 --> 00:01:54.940 rằng không có gì là không thể. 00:01:55.300 --> 00:01:58.210 Kết thúc tôi sẽ tặng các bạn món quà đáng để chia sẻ rộng rãi: 00:01:58.210 --> 00:02:01.350 Tôi sẽ cho thấy, bạn có thể làm điều không thể trong đời mình. 00:02:02.660 --> 00:02:05.420 Trong hành trình làm điều không thể, tôi nhận ra rằng 00:02:05.420 --> 00:02:08.230 có hai điều phổ biến giữa tất cả mọi người trên thế giới: 00:02:08.230 --> 00:02:09.870 Mọi người đều có những nỗi sợ, 00:02:09.870 --> 00:02:11.640 và ai cũng đều có những ước mơ. 00:02:12.900 --> 00:02:17.560 Trong hành trình làm điều không thể, tôi nhận ra rằng có ba điều 00:02:17.560 --> 00:02:20.100 mà tôi đã làm trong suốt nhiều năm 00:02:20.110 --> 00:02:23.290 đã khiến tôi làm điều không thể: 00:02:24.200 --> 00:02:26.900 Bóng né hay "Trefbal" (tiếng Na-uy), 00:02:27.290 --> 00:02:28.360 Siêu nhân, 00:02:28.460 --> 00:02:29.460 và muỗi. 00:02:29.460 --> 00:02:30.810 Đó là ba từ khoá của tôi. 00:02:30.810 --> 00:02:33.500 Giờ thì bạn biết lí do tại sao tôi làm điều không thể trong đời mình. 00:02:33.610 --> 00:02:36.220 Vậy tôi sẽ dẫn bạn vào chuyến hành trình dài của mình, 00:02:36.320 --> 00:02:38.680 từ nỗi sợ cho đến những giấc mơ, 00:02:38.740 --> 00:02:40.980 từ lời nói đến những thanh kiếm, 00:02:41.160 --> 00:02:42.740 từ bóng ném 00:02:42.850 --> 00:02:44.020 đến siêu nhân 00:02:44.020 --> 00:02:45.340 và đến muỗi. 00:02:45.800 --> 00:02:47.360 Tôi hi vọng có thể cho bạn thấy 00:02:47.360 --> 00:02:49.900 cách mà bạn có thể làm những điều không thể trong đời mình. 00:02:52.480 --> 00:02:54.934 Vào mùng 4 tháng 10, 2007, 00:02:55.840 --> 00:02:58.120 Tim tôi đã đập rất nhanh, đầu gối tôi run lên 00:02:58.120 --> 00:02:59.340 khi tôi bước ra sân khấu 00:02:59.340 --> 00:03:00.930 tại nhà hát Sanders 00:03:01.040 --> 00:03:02.680 ở trường Đại học Harvard 00:03:02.680 --> 00:03:06.160 để nhận giải thưởng Ig Nobel về y học năm 2007 00:03:06.160 --> 00:03:08.660 về tài liệu nghiên cứu y học mà tôi đồng biên soạn 00:03:08.660 --> 00:03:10.270 được gọi là"Nuốt kiếm... 00:03:10.420 --> 00:03:11.740 và tác dụng phụ của nó". 00:03:11.870 --> 00:03:13.275 (Cười lớn) 00:03:13.840 --> 00:03:17.880 Nghiên cứu được phát hành trên một tạp chí mà tôi chưa bao giờ đọc, 00:03:18.460 --> 00:03:20.419 tờ British Medical Journal. 00:03:21.360 --> 00:03:24.740 Với tôi, đó là một giấc mơ không thể đã thành hiện thực, 00:03:24.900 --> 00:03:28.120 đó là một sự bất ngờ không tưởng đối với người như tôi, 00:03:28.130 --> 00:03:31.459 đó là một vinh dự mà tôi không thể nào quên được. 00:03:31.459 --> 00:03:34.539 Những đó không phải là phần đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi. 00:03:35.540 --> 00:03:37.640 Vào mùng 4 tháng 10 năm 1967, 00:03:38.020 --> 00:03:40.260 một cậu bé gầy còm yếu ớt, ngại ngùng và sợ sệt 00:03:41.100 --> 00:03:43.120 đang phải trải qua một nỗi sợ khủng khiếp. 00:03:43.460 --> 00:03:45.579 Khi cậu chuẩn bị bước ra sân khấu, 00:03:45.579 --> 00:03:47.234 trái tim cậu loạn nhịp, 00:03:47.500 --> 00:03:49.162 hai đầu gối run lên. 00:03:49.780 --> 00:03:52.120 Cậu bé chuẩn bị cất tiếng, 00:03:56.490 --> 00:03:58.130 nhưng không thể thốt lên lời. 00:03:58.130 --> 00:04:00.040 Cậu đứng run rẩy trong nước mắt. 00:04:00.630 --> 00:04:02.360 Cậu bị tê liệt vì hoảng loạn, 00:04:02.360 --> 00:04:03.760 cứng đờ vì sợ hãi. 00:04:03.960 --> 00:04:06.130 Cậu bé gầy còm yếu ớt, ngại ngùng, và sợ sệt ấy 00:04:06.130 --> 00:04:08.142 đang chịu đựng nhiều nỗi sợ tột độ. 00:04:08.649 --> 00:04:10.330 Cậu ấy sợ bóng tối, 00:04:10.520 --> 00:04:11.640 sợ độ cao, 00:04:11.640 --> 00:04:13.040 sợ cả nhện và rắn... 00:04:13.040 --> 00:04:15.140 Có ai trong các bạn sợ nhện và rắn không? 00:04:15.280 --> 00:04:16.660 Cũng có vài người nhỉ... 00:04:16.660 --> 00:04:19.079 Cậu sợ nước và cá mập... 00:04:19.079 --> 00:04:21.939 sợ cả bác sĩ, y tá, và nha sĩ, 00:04:21.939 --> 00:04:24.680 đến cả kim chích, khoan và những vật nhọn. 00:04:24.680 --> 00:04:27.380 Nhưng trên hết, cậu ấy sợ 00:04:27.470 --> 00:04:28.470 mọi người 00:04:29.380 --> 00:04:31.530 Cậu bé gầy còm yếu ớt, ngại ngùng và sợ sệt đó 00:04:31.540 --> 00:04:32.570 chính là tôi. 00:04:33.320 --> 00:04:35.997 Tôi đã sợ thất bại, sự chối bỏ, 00:04:37.300 --> 00:04:39.520 thiếu lòng tự trọng, và bị mặc cảm 00:04:39.520 --> 00:04:42.840 và bị một chứng mà trước đây ta không hề biết 00:04:42.840 --> 00:04:44.660 đó là: chứng sợ xã hội. 00:04:44.955 --> 00:04:48.610 Vì tôi có nhiều nỗi sợ nên những kẻ bắt nạt trêu ghẹo và đánh tôi. 00:04:48.610 --> 00:04:52.240 Họ cười nhạo và đặt biệt danh cho tôi. Họ không cho tôi chơi cùng 00:04:52.300 --> 00:04:54.260 trong bất kì trò đuổi tuần lộc nào. 00:04:55.020 --> 00:04:58.056 À có một trò chơi mà họ để tôi chơi 00:04:58.100 --> 00:04:59.427 đó là Bóng ném 00:04:59.500 --> 00:05:01.443 và tôi không phải là tay né bóng giói. 00:05:01.760 --> 00:05:03.500 Những kẻ bắt nạt gọi tên tôi, 00:05:03.500 --> 00:05:05.970 tôi ngẩng đầu lên và thấy những quả bóng ném màu đỏ 00:05:05.970 --> 00:05:08.200 lao thẳng vào mặt với tốc độ siêu tốc. 00:05:08.210 --> 00:05:09.950 Bam, bam, bam! 00:05:10.580 --> 00:05:13.220 Tôi nhớ những ngày đi bộ từ trường về nhà, 00:05:13.300 --> 00:05:18.180 mặt bị đỏ và sưng tấy, tai thì đỏ ửng và co giật. 00:05:18.180 --> 00:05:21.140 Mắt đỏ hoe nhoà lệ, 00:05:21.180 --> 00:05:23.515 và những câu nói của họ vẳng bên tai. 00:05:23.740 --> 00:05:25.000 Dù cho ai đó đã nói rằng, 00:05:25.020 --> 00:05:28.660 "Gậy và đá có thể làm gãy xương, nhưng lời nói sẽ không bao giờ gây tổn thương"... 00:05:28.880 --> 00:05:30.131 Đó là lời nói dối. 00:05:30.310 --> 00:05:31.980 Lời nói có thể cắt như dao vậy. 00:05:31.980 --> 00:05:34.030 Lời nói có thể đâm như một thanh kiếm. 00:05:34.210 --> 00:05:36.040 Lời nói có thể gây ra những vết thương sâu 00:05:36.040 --> 00:05:37.780 mà không thể nhìn thấy. 00:05:38.150 --> 00:05:41.070 Vì thế tôi đã có những nỗi sợ. Và lời nói kẻ thù tồi tệ nhất. 00:05:41.260 --> 00:05:42.491 Bây giờ vẫn vậy. 00:05:43.355 --> 00:05:45.300 Nhưng tôi cũng có những ước mơ. 00:05:45.300 --> 00:05:47.980 Tôi về nhà đắm chìm trong những cuốn truyện tranh siêu nhân 00:05:47.980 --> 00:05:49.774 và những loại truyện tranh khác 00:05:49.774 --> 00:05:53.440 và tôi mơ ước trở thành siêu anh hùng như Siêu nhân. 00:05:53.480 --> 00:05:56.240 Tôi muốn đấu tranh cho sự thật và công lí, 00:05:56.240 --> 00:05:58.680 tôi muốn chống lại những kẻ ác và đá kryptonite , 00:05:58.680 --> 00:06:02.895 tôi muốn bay lượn khắp thế gian tạo ra chiến công siêu nhiên và cứu người. 00:06:03.400 --> 00:06:05.850 Tôi cũng đam mê với những điều có thật. 00:06:05.860 --> 00:06:09.460 Tôi đọc sách kỉ lục thế giới Guiness và cuốn Tin Hay Không của Ripley's . 00:06:09.460 --> 00:06:13.080 Ai trong các bạn từng đọc những cuốn này chưa? 00:06:13.100 --> 00:06:14.390 Tôi thích những cuốn sách đó! 00:06:14.390 --> 00:06:16.270 Tôi thấy người thật làm lên chiến công thật. 00:06:16.270 --> 00:06:17.790 Như đã nói, tôi muốn làm điều đó. 00:06:17.790 --> 00:06:19.330 Nếu những kẻ bắt nạt không cho tôi tham gia 00:06:19.330 --> 00:06:21.030 vào bất cứ môn thể thao nào của họ, 00:06:21.030 --> 00:06:23.335 tôi muốn làm lên điều kì điệu thật sự, những chiến công thật sự. 00:06:23.335 --> 00:06:26.659 Tôi muốn làm lên điều gì đó thật xuất sắc mà những kẻ bắt nạt kia không thể. 00:06:26.659 --> 00:06:28.049 Tôi muốn tìm ra mục tiêu và khuynh hướng của mình, 00:06:28.049 --> 00:06:29.789 tôi muốn biết đời mình còn có ý nghĩa nào đó. 00:06:29.789 --> 00:06:33.320 Tôi muốn làm điều gì đó đáng kinh ngạc để thay đổi thế giới; 00:06:33.320 --> 00:06:36.960 tôi muốn chứng minh rằng không có gì là không thể. 00:06:38.340 --> 00:06:40.240 Tua lại 10 năm trước, 00:06:40.240 --> 00:06:42.706 Một tuần trước sinh nhật thứ 21 của mình. 00:06:42.819 --> 00:06:46.799 Có hai điều xảy ra cùng một ngày đã thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi. 00:06:47.040 --> 00:06:49.391 Lúc đó tôi đang sống ở Tamil Nadu, Nam Ấn Độ 00:06:49.540 --> 00:06:51.020 Tôi là một nhà truyền giáo, 00:06:51.020 --> 00:06:53.090 và vị cố vấn cũng là bạn tôi hỏi, 00:06:53.090 --> 00:06:54.720 "Anh có Thromes không, Daniel?" 00:06:54.720 --> 00:06:57.440 Tôi nói: "Thromes? Thromes là gì?" 00:06:57.440 --> 00:07:00.490 Anh ta nói, "Thromes là những mục tiêu chính trong đời. 00:07:00.490 --> 00:07:04.630 Là sự kết hợp giữa giấc mơ và mục tiêu, như anh có thể 00:07:04.630 --> 00:07:07.240 làm bất cứ gì mình muốn, đi đến bất kì nơi nào muốn đi 00:07:07.240 --> 00:07:08.119 trở thành bất kì ai, 00:07:08.119 --> 00:07:09.266 Anh sẽ đi đâu? Anh sẽ làm gì? 00:07:09.266 --> 00:07:10.190 Anh muốn trở thành ai? 00:07:10.190 --> 00:07:13.990 Tôi nói: "Tôi không làm được! Tôi quá sợ hãi, tôi có quá nhiều nỗi sợ!" 00:07:13.990 --> 00:07:17.800 Đêm đó tôi mang chiếu lên lan can căn nhà gỗ, 00:07:17.810 --> 00:07:19.259 nằm dưới các vì sao, 00:07:19.259 --> 00:07:21.869 ngắm nhìn những con dơi bổ nhào xuống ăn muỗi. 00:07:21.869 --> 00:07:26.200 Và tôi chỉ có thể nghĩ về thromes, những giấc mơ và mục tiêu, 00:07:26.200 --> 00:07:28.360 về những kẻ bắt nạt và bóng ném. 00:07:28.760 --> 00:07:30.730 Vài giờ sau tôi tỉnh dậy. 00:07:31.220 --> 00:07:33.940 Tim tôi đập loạn nhịp, đầu gối run rẩy. 00:07:34.080 --> 00:07:36.020 Lần này không phải là vì sợ hãi. 00:07:36.420 --> 00:07:38.395 Toàn thân tôi co giật. 00:07:38.500 --> 00:07:40.180 Năm ngày tiếp đó, 00:07:40.330 --> 00:07:44.199 tôi lâm vào trạng thái mê sảng, nằm trên giường bệnh giành giật sự sống 00:07:44.199 --> 00:07:48.239 Não tôi nóng bừng vì cơn sốt rét tới 40.5 độ C. 00:07:48.390 --> 00:07:51.600 Bất cứ khi nào tôi tỉnh táo, tôi chỉ có thể nghĩ về thromes. 00:07:51.600 --> 00:07:53.820 Tôi nghĩ: "Mình muốn làm gì trong đời?" 00:07:53.950 --> 00:07:56.380 Cuối cùng, đêm trước ngày sinh nhật 21 của mình, 00:07:56.380 --> 00:07:58.030 trong khoảnh khắc rõ nét, 00:07:58.030 --> 00:07:59.639 tôi nhận thức được rằng 00:07:59.639 --> 00:08:02.100 con muỗi bé nhỏ, 00:08:02.620 --> 00:08:05.020 Anopheles Stephensi đó, 00:08:05.280 --> 00:08:06.610 con muỗi chút xíu đó 00:08:06.610 --> 00:08:08.390 chỉ nặng ít hơn 5 micrograms 00:08:08.390 --> 00:08:09.810 nhẹ hơn một hạt muối, 00:08:09.810 --> 00:08:12.780 có thể hạ gục một anh chàng nặng 80 kg, 00:08:12.780 --> 00:08:14.860 đó chính là đá kryptonite của mình. 00:08:14.860 --> 00:08:17.150 Sau đó tôi thấy, không phải là bản thân con muỗi 00:08:17.150 --> 00:08:19.480 Mà chính là loài kí sinh trong con muỗi 00:08:19.480 --> 00:08:23.160 Plasmodium Falciparum đã giết hơn một triệu người mỗi năm. 00:08:23.509 --> 00:08:25.999 Tôi lại thấy, nó thậm chí còn nhỏ hơn thế nữa, 00:08:25.999 --> 00:08:28.550 nhưng với tôi, nó dường như là điều vĩ đại 00:08:28.550 --> 00:08:29.640 Tôi nhận ra rằng, 00:08:29.640 --> 00:08:31.270 sợ hãi là đá kryptonite trong tôi, 00:08:31.270 --> 00:08:32.140 là kí sinh trùng trong tôi 00:08:32.140 --> 00:08:34.990 đã làm què quặt và tê liệt bản thân tôi trong suốt cuộc đời. 00:08:35.200 --> 00:08:38.080 Bạn biết không, có một sự khác biệt giữa nguy hiểm và sợ hãi. 00:08:38.109 --> 00:08:39.699 Nguy hiểm là có thật. 00:08:39.990 --> 00:08:42.010 Sợ hãi là sự lựa chọn. 00:08:42.080 --> 00:08:44.309 Tôi nhận ra mình có một sự lựa chọn: 00:08:44.309 --> 00:08:48.180 Tôi có thể sống trong sợ hãi, và chết trong lụn bại vào đêm đó, 00:08:49.070 --> 00:08:52.080 hoặc tôi có thể tiêu diệt nỗi sợ, để rồi có thể 00:08:52.080 --> 00:08:56.060 hướng tới những giấc mơ, Tôi có thể dũng cảm sống cuộc đời mình 00:08:56.680 --> 00:08:59.560 Và bạn biết không, khi bạn hấp hối và đối mặt với cái chết 00:08:59.560 --> 00:09:04.080 có điều gì đó lại khiến bạn thực sự muốn tiếp tục sống. 00:09:04.180 --> 00:09:07.140 Tôi nhận ra mọi người đều chết, nhưng không phải ai cũng đã thực sự sống. 00:09:08.040 --> 00:09:09.890 Chính trong cái chết ta mới thực sự sống. 00:09:09.890 --> 00:09:11.580 Bạn biết không, khi bạn học cách chết, 00:09:11.580 --> 00:09:13.070 là lúc bạn thực sự học cách để sống. 00:09:13.070 --> 00:09:15.140 Vì thế tôi quyết định tôi sẽ thay đổi 00:09:15.140 --> 00:09:16.420 câu chuyện đời mình đêm đó. 00:09:16.915 --> 00:09:18.230 Tôi không muốn chết. 00:09:18.230 --> 00:09:19.110 Nên tôi đã cầu nguyện, tôi xin, 00:09:19.110 --> 00:09:21.480 "Chúa ơi, nếu ngài để con sống đến ngày sinh nhật thứ 21 cùa con, 00:09:21.480 --> 00:09:24.450 con sẽ không để nỗi sợ điều khiển cuộc đời mình nữa. 00:09:24.450 --> 00:09:26.520 Con sẽ tiêu diệt sự sợ hãi, 00:09:26.520 --> 00:09:29.530 con sẽ theo đuổi ước mơ của mình, 00:09:29.530 --> 00:09:31.270 con muốn thay đổi cách nghĩ của mình, 00:09:31.270 --> 00:09:33.540 con muốn làm điều gì đó khác thường trong đời mình, 00:09:33.540 --> 00:09:35.550 con muốn tìm ra mục đích và khuynh hướng của mình, 00:09:35.550 --> 00:09:38.632 con muốn biết rằng không điều gì là không thể." 00:09:38.780 --> 00:09:40.990 Tôi sẽ không cho bạn biết liệu tôi qua được đêm đó hay không đâu 00:09:40.990 --> 00:09:43.978 Tôi sẽ để các bạn tự tìm ra. (Cười lớn) 00:09:43.978 --> 00:09:47.100 Nhưng đêm đó tôi đã lập danh sách về 10 thromes đầu tiên của mình: 00:09:47.100 --> 00:09:49.610 Tôi quyết định mình muốn đi đến những châu lục lớn, 00:09:49.610 --> 00:09:51.400 tham quan 7 kì quan của thế giới, 00:09:51.400 --> 00:09:52.540 học nhiều ngôn ngữ, 00:09:52.540 --> 00:09:54.010 sống trên một hoang đảo, 00:09:54.010 --> 00:09:55.810 sống trên thuyền lênh đênh giữa biển 00:09:55.810 --> 00:09:57.770 sống với bộ lạc người Ấn ở rừng Amazon, 00:09:57.770 --> 00:10:01.210 trèo lên đỉnh ngọn núi cao nhất ở Thuỵ Sĩ. 00:10:01.210 --> 00:10:03.180 Tôi muốn ngắm núi Everest lúc bình minh, 00:10:03.190 --> 00:10:05.390 làm việc trong ngành âm nhạc ở Nashville, 00:10:05.400 --> 00:10:07.060 Tôi muốn làm việc trong rạp xiếc, 00:10:07.080 --> 00:10:09.120 tôi muốn thử nhảy từ máy bay. 00:10:09.120 --> 00:10:12.380 Hai mươi năm sau, tôi đã đạt được hầu hết những thromes đó. 00:10:12.410 --> 00:10:14.650 Mỗi khi hoàn thành, tôi gạch bỏ một thromes trong danh sách, 00:10:14.650 --> 00:10:18.190 rồi thêm vào 5 hoặc 10 điều nữa vào, để sanh sách tiếp tục tiến triến. 00:10:18.800 --> 00:10:23.280 Bảy năm kế tiếp, tôi đã sống trên một hòn đảo nhỏ tại Bahamas 00:10:23.320 --> 00:10:25.360 trong bảy năm 00:10:25.370 --> 00:10:27.274 dưới một túp lều tranh, 00:10:29.480 --> 00:10:33.820 săn cá mập và cá đuối gai để ăn, trơ trọi trên hòn đảo, 00:10:33.820 --> 00:10:36.249 chỉ với một cái khố cụt ngủn, 00:10:36.680 --> 00:10:39.160 tôi đã phải học cách bơi với cá mập. 00:10:39.160 --> 00:10:40.980 Từ nơi này, tôi chuyển tới Mêxicô, 00:10:40.980 --> 00:10:45.000 rồi đến lưu vực sông Amazon ở Ecuador, 00:10:45.241 --> 00:10:48.100 sống với một bộ lạc ở Pujo Pongo Ecuador, 00:10:48.100 --> 00:10:52.180 dần dần tôi lấy lại tự tin bằng thromes. 00:10:52.180 --> 00:10:55.100 Tôi chuyển qua ngành âm nhạc ở Nashville, và rồi Thuỵ Sĩ, 00:10:55.110 --> 00:10:57.870 đến Stockholm, làm việc trong ngành âm nhạc tại đó, 00:10:57.870 --> 00:11:01.920 nơi mà tôi đã leo lên đỉnh núi Kebnekaise cao hơn Vòng Bắc Cực. 00:11:03.300 --> 00:11:04.750 Tôi học làm trò hề 00:11:04.750 --> 00:11:05.860 tung hứng, 00:11:05.860 --> 00:11:07.480 đi cà kheo, 00:11:07.480 --> 00:11:10.440 đi xe đạp một bánh, ăn lửa và thuỷ tinh. 00:11:10.450 --> 00:11:13.620 Năm 1997, tôi biết được rằng chỉ còn ít hơn một tá người nuốt kiếm, 00:11:13.620 --> 00:11:15.410 tôi tự nhủ: "Mình sẽ làm việc đó!" 00:11:15.420 --> 00:11:18.290 Tôi gặp người nuốt kiếm, và hỏi ông một số thủ thuật. 00:11:18.290 --> 00:11:20.190 Ông nói: "Được thôi, tôi sẽ cho cậu hai lời khuyên: 00:11:20.190 --> 00:11:21.926 Thứ nhất: việc này cực kì nguy hiểm, 00:11:21.926 --> 00:11:23.948 Nhiều người đã chết vì thực hiện nó. 00:11:23.948 --> 00:11:24.953 Thứ hai: 00:11:24.953 --> 00:11:26.206 Đừng thử!" 00:11:26.206 --> 00:11:27.520 (Cười lớn) 00:11:27.540 --> 00:11:29.540 Thế rồi tôi thêm nó vào danh sách thromes. 00:11:30.440 --> 00:11:33.320 Tôi luyện tập 10 đến 12 lần một ngày, đều đặn mỗi ngày 00:11:33.660 --> 00:11:35.160 trong bốn năm. 00:11:35.209 --> 00:11:36.709 Bây giờ tôi kiểm lại 00:11:36.709 --> 00:11:40.020 4 x 365 [x 12] 00:11:40.020 --> 00:11:42.660 Khoảng 13,000 lần thử sức thất bại 00:11:42.660 --> 00:11:45.420 trước khi tôi đưa được thanh kiếm đầu tiên xuống họng mình năm 2001. 00:11:46.002 --> 00:11:47.630 Suốt thời gian đó, tôi đặt ra một throme 00:11:47.630 --> 00:11:50.940 là trở thành chuyên gia hàng đầu thế giới về nuốt kiếm. 00:11:50.970 --> 00:11:53.820 Vì thế tôi đã nghiên cứu nhiều sách vở, tạp chí, bài báo, 00:11:53.820 --> 00:11:57.670 và mọi báo cáo y học, tôi nghiên cứu về sinh lý học, giải phẫu, 00:11:57.676 --> 00:11:59.719 tôi nói chuyện với bác sĩ, y tá, 00:11:59.719 --> 00:12:01.760 kết nối tất cả những nhà nuốt kiếm với nhau 00:12:01.760 --> 00:12:04.250 vào tổ chức Hiệp Hội Những Người Nuốt Kiếm Quốc Tế. 00:12:04.250 --> 00:12:06.450 Tôi đã biên soạn trong 2 năm một tài liệu nghiên cứu y khoa 00:12:06.450 --> 00:12:08.150 về Nuốt kiếm và Những phản ứng phụ 00:12:08.150 --> 00:12:10.450 mà được xuất bản trên tờ British Medical Journal. 00:12:10.450 --> 00:12:11.840 (Cười lớn) 00:12:11.840 --> 00:12:12.940 Cám ơn. 00:12:12.960 --> 00:12:17.748 (Vỗ tay) 00:12:18.200 --> 00:12:21.570 Và tôi đã biết được một số điều thú vị về thuật nuốt kiếm. 00:12:21.571 --> 00:12:25.260 Mà tôi cá rằng bạn chưa từng nghĩ đến, nhưng sau tối nay sẽ khác 00:12:25.260 --> 00:12:28.550 Sau này khi về nhà, cầm dao cắt miếng bít tết của mình 00:12:28.550 --> 00:12:31.257 hay một thanh kiếm, hoặc "bestek" (tiếng Hà Lan chỉ dao kéo) 00:12:31.257 --> 00:12:32.467 bạn sẽ nghĩ về điều này... 00:12:32.467 --> 00:12:36.589 Tôi biết được rằng thuật nuốt kiếm bắt nguồn từ Ấn Độ 00:12:36.589 --> 00:12:39.889 tại nơi mà tôi chứng kiến lần đầu lúc còn là một đứa trẻ tuổi 20 00:12:39.889 --> 00:12:42.290 khoảng 4000 năm về trước, khoảng 2000 trước công nguyên. 00:12:42.290 --> 00:12:45.580 150 năm qua, những người nuốt kiếm đã được trọng dụng 00:12:45.590 --> 00:12:47.400 trong ngành khoa học và y học 00:12:47.480 --> 00:12:51.160 để giúp phát triển ống nội soi cứng vào năm 1868 00:12:51.160 --> 00:12:53.820 bới bác sĩ Adolf Kussmaul tại Freiburg Gẻmany. 00:12:53.880 --> 00:12:56.639 Năm 1906, là máy điện tâm đồ ở Wales, 00:12:56.639 --> 00:13:00.240 để nghiên cứu chứng rối loạn chức năng nuốt, và hệ tiêu hoá, 00:13:00.240 --> 00:13:01.860 nội soi phế quản, và những thứ tương tự. 00:13:01.860 --> 00:13:03.840 Nhưng 150 năm qua, 00:13:03.840 --> 00:13:07.860 ta thấy rằng có hàng trăm người bị thương và cả tá người chết... 00:13:07.880 --> 00:13:14.560 Đây là ống nội soi cứng được phát triển bới bác sĩ Adolf Kussmaul. 00:13:14.740 --> 00:13:18.679 Nhưng chúng ta cũng phát hiện ra chỉ có 29 cái chết trong hơn 150 năm 00:13:18.679 --> 00:13:22.462 bao gồm một nhà nuốt kiếm ở London đâm xuyên trái tim mình. 00:13:23.142 --> 00:13:25.340 Chúng ta cũng biết được rằng có từ 3 đến 8 vụ 00:13:25.340 --> 00:13:27.780 nuốt kiếm gây trọng thương mỗi năm. 00:13:27.780 --> 00:13:29.880 Tôi biết vì tôi nhận được những cú điện thoại đó. 00:13:29.880 --> 00:13:31.150 Tôi vừa nhận được hai cuộc, 00:13:31.150 --> 00:13:34.320 một từ Thuỵ Sĩ, và từ Orlando mấy tuần trước. 00:13:34.320 --> 00:13:37.019 Những nhà nuốt kiếm đang nằm viện vì bị thương. 00:13:37.019 --> 00:13:38.769 Vì thế bộ môn này cực kì nguy hiểm. 00:13:38.769 --> 00:13:40.389 Điều nữa mà tôi biết được là thuật nuốt kiếm 00:13:40.389 --> 00:13:44.320 đối với nhiều người, mất từ 2 đến 10 năm để học 00:13:45.610 --> 00:13:48.020 Nhưng điều thú vị nhất mà tôi phát hiện ra là, 00:13:48.020 --> 00:13:51.360 cách những nhà nuốt kiếm học cách làm điều không thể. 00:13:51.460 --> 00:13:53.460 Tôi sẽ bật mí chút ít với các bạn: 00:13:53.520 --> 00:13:57.580 Đừng chú trọng vào 99.9% phần không thể. 00:13:57.580 --> 00:14:02.030 Mà hãy chú tâm đến 1% phần có thể và tìm ra cách làm nó trở lên có thể. 00:14:02.817 --> 00:14:05.490 Giờ thì để tôi dẫn bạn vào hành trình đi vào tâm trí của một người nuốt kiếm. 00:14:05.490 --> 00:14:08.759 Để có thể nuốt một thanh kiếm, đòi hỏi một thần trí tĩnh lặng, 00:14:08.759 --> 00:14:11.260 sự tập trung sắc sảo, sự chính xác đến từng li 00:14:11.260 --> 00:14:15.670 để cách ly những cơ quan trọng cơ thể và điều khiển phản xạ tự nhiên của nó. 00:14:15.710 --> 00:14:20.370 Từ khớp nối nơ ron não được tăng cường tới phản xạ theo thói quen của cơ bắp, 00:14:20.450 --> 00:14:23.720 qua việc tập luyện có chủ đích hơn 10,000 lần. 00:14:24.020 --> 00:14:28.090 Tôi sẽ dẫn bạn trong chuyến hành trình vào cơ thể người nuốt kiếm. 00:14:28.310 --> 00:14:30.130 Để nuốt một thanh kiếm, 00:14:30.130 --> 00:14:32.250 tôi phải trượt lưỡi kiếm qua lưỡi, 00:14:32.250 --> 00:14:34.780 dằn xuống phản xạ nôn oẹ ở thực quản vùng cổ, 00:14:34.780 --> 00:14:37.740 điều chỉnh hướng xoay 90 độ xuống qua nắp thanh quản, 00:14:38.240 --> 00:14:41.040 đi qua cơ nhẫn hầu (cơ vòng thực quản trên) 00:14:41.060 --> 00:14:42.600 dằn xuống phản xạ nhu động của thực quản, 00:14:42.600 --> 00:14:44.380 trượt lưỡi kiếm vào bên trong khoang ngực 00:14:44.380 --> 00:14:45.960 giữa hai lá phổi. 00:14:46.080 --> 00:14:48.349 Tại điểm này, 00:14:48.399 --> 00:14:50.389 thực sự là tôi phải nhích tim sang một bên. 00:14:50.389 --> 00:14:51.720 Nếu bạn quan sát kĩ, 00:14:51.720 --> 00:14:53.580 bạn có thể thấy tim tôi đập cùng thanh kiếm 00:14:53.580 --> 00:14:55.339 vì thanh kiếm đang tựa vào quả tim 00:14:55.339 --> 00:14:58.299 chúng chỉ cách nhau khoảng 3.175mm bởi mô thực quản 00:14:58.299 --> 00:15:00.140 Đó là điều mà bạn không thể làm giả. 00:15:00.320 --> 00:15:02.480 Rồi tôi phải trượt thanh kiếm qua xương ức, 00:15:02.480 --> 00:15:05.250 qua cơ vòng thực quản dưới, xuống dưới bao tử, 00:15:05.250 --> 00:15:08.680 dằn xuốn phản xạ nôn của bao tử cho tới khi đến tá tràng. 00:15:08.680 --> 00:15:09.750 Chuyện nhỏ. 00:15:09.750 --> 00:15:10.930 (Cười lớn) 00:15:10.930 --> 00:15:12.880 Nếu tôi tiến xa hơn nữa, 00:15:12.880 --> 00:15:17.720 là tới ống dẫn trứng đó. Ống dẫn trứng! (Tiếng Hà Lan) 00:15:17.720 --> 00:15:20.980 Các ông, về hỏi lại vợ sau nhé... 00:15:22.160 --> 00:15:23.900 Mọi người hỏi tôi: 00:15:23.900 --> 00:15:26.740 "Chắc phải cần nhiều can đảm lắm để mạo hiểm cuộc sống như vậy, 00:15:26.740 --> 00:15:28.800 nhích tim qua một bên nuốt thanh kiếm vào..." 00:15:28.800 --> 00:15:30.500 Không. Với thằng bé gầy còm yếu ớt, ngại ngùng và sợ sệt đó. 00:15:30.500 --> 00:15:33.020 Nó chỉ thực sự cần đến lòng can đảm 00:15:33.080 --> 00:15:35.620 để mạo hiểm đối mặt với thất bại và sự chối bỏ, 00:15:35.620 --> 00:15:37.040 bộc lộ trái tim, 00:15:37.040 --> 00:15:38.240 nén tự ái, 00:15:38.240 --> 00:15:41.060 đứng trước muôn vàn người lạ, 00:15:41.060 --> 00:15:43.670 kể lại những sợ hãi và giấc mơ của mình, 00:15:43.680 --> 00:15:47.580 để mạo hiểm trải lòng, về cả nghĩa đen và nghĩa bóng. 00:15:48.280 --> 00:15:49.450 Bạn thấy đó - Cảm ơn. 00:15:49.450 --> 00:15:53.720 (Vỗ tay) 00:15:53.850 --> 00:15:56.250 Bạn thấy chứ, điều tuyệt diệu là 00:15:56.250 --> 00:15:58.650 tôi luôn muốn làm những điều phi thường trong đời 00:15:58.650 --> 00:15:59.780 và tôi đã làm được. 00:15:59.780 --> 00:16:02.880 Nhưng điều thực sự phi thường không phải là tôi có thể nuốt 00:16:02.880 --> 00:16:05.170 21 thanh kiếm cùng lúc, 00:16:07.640 --> 00:16:10.500 hay nuốt kiếm dưới bể nước sâu 6.7m cùng với 88 con cá mập và cá đuối gai 00:16:10.500 --> 00:16:12.307 ghi tên vào cuốn Tin hay Không của Ripley, 00:16:13.840 --> 00:16:17.600 hoặc nuốt kiếm nung nóng đến 815.5 độ C trong trương trình Siêu Nhân của Stan Lee 00:16:17.610 --> 00:16:19.470 dưới tiết mục "Người Đàn Ông Thép" 00:16:19.520 --> 00:16:21.574 thanh kiếm đó nóng muốn chết! 00:16:22.460 --> 00:16:24.920 Hay kéo xe hơi bằng kiếm ghi tên vào sách kỉ lục của Ripley's 00:16:24.930 --> 00:16:26.290 hay sách Guiness. 00:16:26.290 --> 00:16:28.760 Hoặc vào vòng chung kết chương trình Tìm Kiếm Tài Năng Mỹ, 00:16:28.820 --> 00:16:31.540 hay thắng giải Ig Nobel về Y Khoa năm 2007. 00:16:31.550 --> 00:16:33.900 Không, đó không phải là điều phi thường thực sự. 00:16:33.900 --> 00:16:36.350 Đó là những gì mọi người nghĩ. Không, Không, không. Không phải nó. 00:16:36.350 --> 00:16:37.800 Điều phi thường thực sự 00:16:37.800 --> 00:16:40.660 là Chúa đã ban phước cho cậu bé gầy còm yếu ớt, ngại ngùng, sợ sệt, 00:16:40.660 --> 00:16:42.200 sợ độ cao, 00:16:42.200 --> 00:16:43.890 sợ nước và cá mập, 00:16:43.890 --> 00:16:46.370 sợ bác sĩ, y tá, kim chích, và những vật nhọn, 00:16:46.370 --> 00:16:47.640 sợ nói trước đám đông. 00:16:47.640 --> 00:16:49.800 Bây giờ Ngài đã cho tôi bay khắp thế giới 00:16:49.800 --> 00:16:51.320 ở độ cao 30,000 feet, 00:16:51.320 --> 00:16:53.900 nuốt những vật nhọn, ở dưới bể nước cùng cá mập, 00:16:53.900 --> 00:16:57.430 nói chuyện với bác sĩ, y tá, và khán giả như các bạn trên toàn thế giới. 00:16:57.430 --> 00:16:59.580 Đó thực sự là điều tuyệt vời với tôi. 00:16:59.580 --> 00:17:01.450 Tôi luôn muốn làm điều bất khả thi - 00:17:01.450 --> 00:17:02.380 Cám ơn. 00:17:02.380 --> 00:17:03.760 (Vỗ tay) 00:17:03.760 --> 00:17:05.220 Cám ơn. 00:17:05.660 --> 00:17:09.040 (Vỗ tay) 00:17:09.700 --> 00:17:12.569 Tôi luôn muốn làm điều không thể và bây giờ tôi đã làm được. 00:17:12.569 --> 00:17:15.858 Tôi muốn làm gì đó phi thường trong đời và thay đổi thế giới, 00:17:15.858 --> 00:17:16.899 và tôi làm được. 00:17:16.899 --> 00:17:19.819 Tôi luôn muốn được bay khắp thế giới tạo ra những chiến công siêu nhiên 00:17:19.819 --> 00:17:21.379 và cứu người. Tôi đã làm được. 00:17:21.379 --> 00:17:22.390 Bạn biết không? 00:17:22.390 --> 00:17:25.569 Vẩn còn một phần nhỏ sâu thẳm, trong ước mơ lớn 00:17:25.569 --> 00:17:27.291 của cậu nhóc đó 00:17:29.300 --> 00:17:36.197 (Cười lớn) (Vỗ tay) 00:17:37.000 --> 00:17:40.240 Bạn biết đấy, tôi luôn muốn tìm ra mục đích và khuynh hướng của mình, 00:17:40.270 --> 00:17:41.530 và tôi đã tìm được. 00:17:41.540 --> 00:17:42.130 Nhưng mà, 00:17:42.130 --> 00:17:44.240 Không liên quan đến thanh kiếm, không bạn nghĩ, 00:17:44.240 --> 00:17:46.000 không liên quan đến thế mạnh của tôi, 00:17:46.000 --> 00:17:48.510 mà thực sự là từ sự yếu đuối và lời nói của tôi. 00:17:48.510 --> 00:17:51.090 Mục đích và khuynh hướng của tôi là thay đổi thế giới, 00:17:51.090 --> 00:17:52.390 bằng việc đâm xuyên qua nỗi sợ, 00:17:52.390 --> 00:17:54.910 với từng thanh kiếm, từng lời nói, 00:17:55.070 --> 00:17:57.450 với từng con dao, từng cuộc đời, 00:17:57.540 --> 00:17:59.700 để truyền cảm hứng cho mọi người trở thành những siêu anh hùng 00:17:59.700 --> 00:18:01.860 làm những điều bất khả thi trong đời họ. 00:18:02.060 --> 00:18:04.680 Mục đích của tôi là giúp người khác tìm ra mục đích của họ. 00:18:04.680 --> 00:18:05.680 Thế còn bạn? 00:18:05.680 --> 00:18:06.960 Mục đích của bạn là gì? 00:18:06.960 --> 00:18:08.960 Điều gì đã mang bạn đến đây? 00:18:09.260 --> 00:18:11.590 Tôi tin rằng chúng ta đều được mong đợi trở thành siêu anh hùng. 00:18:12.160 --> 00:18:14.260 Vậy sức mạnh siêu nhiên của bạn là gì? 00:18:14.560 --> 00:18:17.990 Trong 7 tỉ người trên thế giới, 00:18:17.990 --> 00:18:19.730 chỉ cón ít hơn một tá những nhà nuốt kiếm 00:18:19.730 --> 00:18:20.981 còn lại trên thế giới ngày nay. 00:18:20.981 --> 00:18:22.940 Nhưng bạn chỉ có một. 00:18:22.940 --> 00:18:24.070 Bạn là duy nhất, 00:18:24.070 --> 00:18:25.540 Câu chuyện của bạn là gì? 00:18:25.540 --> 00:18:27.760 Điều gì khiến bạn khác biệt? 00:18:27.760 --> 00:18:29.180 Hãy kể câu chuyện của mình, 00:18:29.180 --> 00:18:31.721 ngay cả khi giọng nói bạn yếu ớt và run rẩy. 00:18:31.900 --> 00:18:33.340 Thromes của bạn là gì? 00:18:33.340 --> 00:18:35.580 Nếu bạn có thể làm bất cứ điều gì, là bất cứ người nào, đi bất cứ đâu - 00:18:35.580 --> 00:18:37.430 Bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ đi đâu? 00:18:37.430 --> 00:18:38.480 Bạn sẽ làm gì? 00:18:38.480 --> 00:18:40.020 Bạn muốn làm gì trong đời? 00:18:40.020 --> 00:18:41.300 Những giấc mơ lớn lao của bạn là gì? 00:18:41.300 --> 00:18:44.160 Giấc mơ lớn lao của bạn khi còn bé thì sao? Hồi tưởng lại đi. 00:18:44.160 --> 00:18:46.240 Tôi cá là không phải như thế này, đúng không? 00:18:46.483 --> 00:18:47.880 Giấc mơ hoang dại nhất của bạn 00:18:47.880 --> 00:18:50.450 mà bạn từng nghĩ là nó quái lạ và mơ hồ là gì? 00:18:50.450 --> 00:18:54.040 Sau khi biết của tôi, thì giấc mơ của bạn không còn quái lạ nữa đúng không 00:18:55.370 --> 00:18:57.050 Thanh kiếm của bạn là gì? 00:18:57.050 --> 00:18:58.650 Mỗi người đều có một thanh kiếm, 00:18:58.650 --> 00:19:00.600 gồm hai lưỡi: là sự sợ hãi và ước mơ. 00:19:00.600 --> 00:19:03.520 Hãy nuốt thanh gươm của mình cho dù nó là gì đi nữa. 00:19:03.890 --> 00:19:05.870 Theo đuổi những ước mơ của mình đi quý vị. 00:19:05.870 --> 00:19:08.900 Chưa bao giờ là quá muộn để trở thành bất cứ gì bạn muốn. 00:19:09.720 --> 00:19:12.920 Gửi đến kẻ bắt nạt với trò bóng ném kia, những đứa trẻ đã cho rằng 00:19:12.920 --> 00:19:14.916 tôi không bao giờ có thể làm điều bất khả thi, 00:19:15.060 --> 00:19:17.645 tôi chỉ có một điều muốn nói với họ: 00:19:17.645 --> 00:19:18.841 Cám ơn. 00:19:18.940 --> 00:19:22.220 Vì nếu không có những kẻ xấu, chúng ta không có những siêu anh hùng. 00:19:23.020 --> 00:19:27.237 Tôi ở đây để chứng minh không có gì là không thể. 00:19:28.300 --> 00:19:32.310 Điều này thực sự nguy hiểm và nó có thể giết tôi. 00:19:32.340 --> 00:19:33.720 Tôi hi vọng các bạn sẽ cảm thấy thích thú. 00:19:33.720 --> 00:19:35.260 (Cười lớn) 00:19:36.350 --> 00:19:38.700 Tôi sẽ cần sự giúp đỡ của bạn với thứ này. 00:19:46.731 --> 00:19:48.405 Khán giả: hai, ba. 00:19:48.405 --> 00:19:52.100 Dan Meyer: Không, không, không. Tôi cần các bạn giúp đếm số 00:19:52.100 --> 00:19:53.210 (Cười lớn) 00:19:53.210 --> 00:19:55.840 Nếu bạn biết đếm? được chứ? Đếm cùng tôi nào. Sẵn sàng chưa? 00:19:55.870 --> 00:19:56.964 Một. 00:19:56.964 --> 00:19:58.150 Hai. 00:19:58.170 --> 00:19:58.980 Ba. 00:19:58.980 --> 00:20:00.920 Không, đây là hai, nhưng bạn nắm được vấn đề rồi. 00:20:06.760 --> 00:20:07.780 Khán giả: một. 00:20:07.840 --> 00:20:08.750 Hai. 00:20:08.800 --> 00:20:10.010 Ba 00:20:11.260 --> 00:20:13.280 (Thở hổn hển) 00:20:14.360 --> 00:20:15.940 (Vỗ tay) 00:20:16.251 --> 00:20:17.450 DM: Yeah! 00:20:17.450 --> 00:20:23.100 (Vỗ tay) (Hò reo) 00:20:23.100 --> 00:20:24.820 Cám ơn rất nhiều. 00:20:25.450 --> 00:20:28.800 Cám ơn, cám ơn, cám ơn. Cám ơn từ tận đáy lòng tôi. 00:20:28.800 --> 00:20:31.290 Đúng hơn là từ bao tử tôi. 00:20:31.880 --> 00:20:35.020 Tôi nói với bạn là mình tới đây để làm điều không thế, tôi đã làm được. 00:20:35.030 --> 00:20:37.730 Nhưng nó chẳng còn là điều không thể nữa. ví tôi làm điều này hàng ngày mà. 00:20:37.800 --> 00:20:39.840 Nhưng nó là điều không thể với thằng bé gầy còm yếu đuối, 00:20:39.840 --> 00:20:42.870 xấu hổ và sợ sệt, phải đối mặt với nỗi sợ của mình 00:20:42.870 --> 00:20:44.600 để đứng tại đây sân khấu TEDx. 00:20:44.600 --> 00:20:47.100 để thay đổi thế giới, bằng từng lời nói, 00:20:47.100 --> 00:20:49.080 từng thanh kiếm, từng cuộc đời. 00:20:49.080 --> 00:20:52.060 Nếu tôi khiến bạn nghĩ theo hướng mới, nếu tôi khiến bạn tin rẳng, 00:20:52.060 --> 00:20:54.460 không điều gì là không thể. 00:20:54.460 --> 00:20:57.960 Nếu tôi khiến bạn nhận ra mình có thể làm điều không thể trong đời, 00:20:58.120 --> 00:21:01.020 thì coi như việc của tôi đã xong và việc của bạn chỉ mới bắt đầu. 00:21:01.020 --> 00:21:04.100 Đừng bao giờ dừng mơ ước. Đừng bao giờ ngừng tin tưởng. 00:21:04.820 --> 00:21:06.050 Cảm ơn vì đã tin ở tôi, 00:21:06.050 --> 00:21:07.590 cũng cảm ơn vì đã trở thành một phần trong giấc mơ của tôi. 00:21:07.590 --> 00:21:09.550 Đây là món quà tôi dành cho bạn: 00:21:09.550 --> 00:21:11.486 Không có điều gì là... 00:21:11.486 --> 00:21:12.920 Khán giả: không thể. 00:21:12.920 --> 00:21:14.920 Hành trình dài là một phần của món quà 00:21:15.100 --> 00:21:19.560 (Vỗ tay)...Cám ơn 00:21:19.560 --> 00:21:21.020 (Vỗ tay) 00:21:21.060 --> 00:21:24.900 (Hò reo) 00:21:28.140 --> 00:21:31.270 Cám ơn Dan Meyer!