1 00:00:00,640 --> 00:00:01,855 Với tư cách là bệnh nhân, 2 00:00:01,880 --> 00:00:05,496 ta thường nhớ tên của những vị bác sĩ, 3 00:00:05,520 --> 00:00:08,840 nhưng lại thường quên mất tên của các điều dưỡng. 4 00:00:09,600 --> 00:00:10,800 Tôi nhớ một người. 5 00:00:11,400 --> 00:00:13,616 Cách đây vài năm, tôi bị ung thư vú, 6 00:00:13,640 --> 00:00:17,096 nhưng thực sự kỳ diệu, tôi đã vượt qua ca phẫu thuật, 7 00:00:17,120 --> 00:00:19,400 và quá trình trị liệu có khởi đầu khá suôn sẻ. 8 00:00:19,840 --> 00:00:22,096 Tôi có thể giấu câu chuyện đó. 9 00:00:22,120 --> 00:00:24,336 Mọi người không cần phải biết. 10 00:00:24,360 --> 00:00:26,576 Tôi vẫn có thể đưa con đến trường, 11 00:00:26,600 --> 00:00:28,576 tôi vẫn đi ăn tối ở nhà hàng với chồng, 12 00:00:28,600 --> 00:00:29,870 tôi vẫn có thể che giấu điều đó. 13 00:00:30,720 --> 00:00:33,056 Nhưng quá trình hoá trị sắp bắt đầu, 14 00:00:33,080 --> 00:00:34,816 điều đó làm tôi rất sợ hãi, 15 00:00:34,840 --> 00:00:39,376 bởi lẽ tôi biết rằng toàn bộ lông tóc trên người tôi sẽ rụng hết, 16 00:00:39,400 --> 00:00:41,960 vì tôi sắp phải tiến hành hoá trị. 17 00:00:42,480 --> 00:00:44,776 Tôi sẽ không thể giả vờ 18 00:00:44,800 --> 00:00:46,600 như mọi thứ vẫn bình thường được nữa. 19 00:00:47,440 --> 00:00:48,736 Tôi rất sợ hãi. 20 00:00:48,760 --> 00:00:52,336 Tôi hiểu cảm giác bị mọi người đối xử dè dặt khi họ phát hiện ra điều đó, 21 00:00:52,360 --> 00:00:54,736 tôi chỉ muốn được sống như bình thường mà thôi. 22 00:00:54,760 --> 00:00:56,936 Tôi được đặt buồng tiêm dưới da ở ngực. 23 00:00:56,960 --> 00:00:59,736 Ngay trong ngày đầu tiên của quá trình hoá trị, 24 00:00:59,760 --> 00:01:02,096 tôi đã sụp đổ hoàn toàn. 25 00:01:02,120 --> 00:01:05,135 Cô điều dưỡng của tôi tên là Joanne, cô ấy bước vào phòng, 26 00:01:05,160 --> 00:01:09,136 lúc đó tôi chỉ muốn dùng toàn bộ sức lực của mình để bật dậy khỏi ghế, 27 00:01:09,160 --> 00:01:10,656 và ra khỏi đó ngay lập tức. 28 00:01:10,680 --> 00:01:14,440 Nhưng Joanne nhìn tôi và nói chuyện như thể chúng tôi là bạn lâu năm vậy. 29 00:01:15,240 --> 00:01:16,656 Và cô ấy hỏi tôi, 30 00:01:16,680 --> 00:01:18,776 "Cậu nhuộm tóc ở đâu vậy?" 31 00:01:18,800 --> 00:01:19,896 (Cười) 32 00:01:19,920 --> 00:01:21,856 Cô đang đùa tôi phải không? 33 00:01:21,880 --> 00:01:26,736 Cô đang hỏi chuyện về mái tóc của tôi khi chúng sắp rụng hết à? 34 00:01:26,760 --> 00:01:28,496 Tôi đã hơi bực mình, 35 00:01:28,520 --> 00:01:31,150 và hỏi lại, "Đừng đùa chứ? Tóc của tôi á?" 36 00:01:31,640 --> 00:01:33,976 Với một cái nhún vai, cô ấy nói, 37 00:01:34,000 --> 00:01:35,360 "Chúng sẽ mọc lại thôi." 38 00:01:36,280 --> 00:01:39,536 Lúc đó, cô ấy đã nói một điều mà tôi chưa nghĩ đến, 39 00:01:39,560 --> 00:01:43,376 đó là việc cuộc sống của tôi sẽ trở lại bình thường vào lúc nào đó. 40 00:01:43,400 --> 00:01:45,096 Cô ấy thực sự tin vậy. 41 00:01:45,120 --> 00:01:46,800 Và tôi cũng tin vào điều đó. 42 00:01:47,520 --> 00:01:52,296 Việc bạn lo lắng sẽ rụng hết tóc khi phải chiến đấu với ung thư 43 00:01:52,320 --> 00:01:53,936 ban đầu có vẻ ngớ ngẩn, 44 00:01:53,960 --> 00:01:58,096 nhưng nó không đơn giản là sự lo lắng về ngoại hình của mình sau này. 45 00:01:58,120 --> 00:02:02,040 Đó là sự lo lắng về việc người ta sẽ đối xử với bạn một cách dè chừng. 46 00:02:02,760 --> 00:02:06,296 Lần đầu tiên trong sáu tháng, Joanne làm tôi thấy giống người thường. 47 00:02:06,320 --> 00:02:08,175 Chúng tôi nói chuyện về bạn trai cô ấy, 48 00:02:08,199 --> 00:02:10,936 chúng tôi nói chuyện về việc tìm nhà ở New York. 49 00:02:10,960 --> 00:02:13,816 và chúng tôi nói chuyện về đáp ứng của tôi với việc hoá trị 50 00:02:13,840 --> 00:02:15,800 và đủ mọi thứ chuyện khác. 51 00:02:16,360 --> 00:02:18,336 Và tôi luôn thắc mắc 52 00:02:18,360 --> 00:02:23,000 về cách mà bản năng đã dạy cho cô ấy cách nói chuyện tuyệt vời đến vậy. 53 00:02:23,480 --> 00:02:26,896 Joanne Staha, và tất cả niềm ngưỡng mộ của tôi dành cho cô, 54 00:02:26,920 --> 00:02:30,720 chúng là khởi đầu cho cuộc hành trình tìm hiểu về các điều dưỡng của tôi. 55 00:02:31,360 --> 00:02:33,776 Vài năm sau, tôi được đề nghị làm một dự án 56 00:02:33,800 --> 00:02:36,480 để tôn vinh những cống hiến của những điều dưỡng. 57 00:02:37,120 --> 00:02:38,616 Tôi bắt đầu với Joanne, 58 00:02:38,640 --> 00:02:41,640 và tôi đã gặp gỡ hơn 100 điều dưỡng trên khắp đất nước. 59 00:02:42,320 --> 00:02:47,376 Tôi dành năm năm để phỏng vấn, chụp ảnh và ghi hình về các điều dưỡng, 60 00:02:47,400 --> 00:02:49,560 để viết sách và làm phim tài liệu. 61 00:02:50,560 --> 00:02:51,776 Cùng với đội của mình, 62 00:02:51,800 --> 00:02:55,136 chúng tôi vạch lộ trình đi khắp nước Mỹ để đến với những địa điểm 63 00:02:55,160 --> 00:03:00,096 đang giải quyết những vấn đề nóng nhất trong hệ thống y tế của chúng ta: 64 00:03:00,120 --> 00:03:04,200 trình trạng lão hoá, chiến tranh, nghèo đói, hay tù tội. 65 00:03:04,840 --> 00:03:06,096 Chúng tôi tới vài chỗ, 66 00:03:06,120 --> 00:03:09,976 nơi chúng tôi có thể tìm thấy tập trung lượng bệnh nhân đông nhất 67 00:03:10,000 --> 00:03:11,520 đang gặp phải các vấn đề trên. 68 00:03:12,280 --> 00:03:16,336 Và chúng tôi yêu cầu các cơ sở khám chữa bệnh đề cử những điều dưỡng 69 00:03:16,360 --> 00:03:17,930 xứng đáng đại diện cho họ nhất. 70 00:03:18,800 --> 00:03:21,640 Một trong những điều dưỡng đầu tiên tôi gặp là Bridget Kumbella. 71 00:03:22,200 --> 00:03:23,816 Bridget được sinh ra ở Cameroon, 72 00:03:23,840 --> 00:03:25,680 là con cả trong gia đình bốn con. 73 00:03:26,400 --> 00:03:30,256 Cha cô ấy bị rơi xuống từ tầng bốn khi đang làm việc, 74 00:03:30,280 --> 00:03:32,256 lưng ông ấy bị thương rất nặng. 75 00:03:32,280 --> 00:03:36,416 Ông ấy nói rất nhiều về cảm giác của mình khi phải nằm liệt giường 76 00:03:36,440 --> 00:03:38,880 và không nhận được sự chăm sóc cần thiết. 77 00:03:39,400 --> 00:03:43,160 Điều đó đã thôi thúc Bridget trở thành một điều dưỡng. 78 00:03:44,000 --> 00:03:45,616 Bây giờ, khi đã làm việc ở Bronx, 79 00:03:45,640 --> 00:03:49,056 cô ấy phải chăm sóc những nhóm bệnh nhân rất khác nhau, 80 00:03:49,080 --> 00:03:50,976 từ mọi tầng lớp xã hội, 81 00:03:51,000 --> 00:03:52,960 và thuộc mọi tôn giáo. 82 00:03:53,400 --> 00:03:57,576 Và cô ấy dành sự nghiệp của mình để nghiên cứu về sự ảnh hưởng 83 00:03:57,600 --> 00:04:01,200 của những khác biệt văn hoá tới sức khoẻ. 84 00:04:02,280 --> 00:04:03,616 Cô ấy kể về một bệnh nhân, 85 00:04:03,640 --> 00:04:06,336 một bệnh nhân người Mỹ bản địa, 86 00:04:06,360 --> 00:04:10,080 anh ấy muốn mang lông động vật vào Phòng Chăm sóc đặc biệt. 87 00:04:11,080 --> 00:04:14,096 Đó là cách anh ấy tự động viên mình. 88 00:04:14,120 --> 00:04:16,336 Cô ấy ủng hộ việc anh ấy làm, 89 00:04:16,360 --> 00:04:19,136 và nói về những bệnh nhân đến từ mọi tôn giáo, 90 00:04:19,160 --> 00:04:23,056 họ mang đủ loại vật dụng khác nhau để tìm sự động viên về tinh thần; 91 00:04:23,080 --> 00:04:26,336 đó có thể là Cây thập tự hoặc một chiếc lông mang tính biểu tượng, 92 00:04:26,360 --> 00:04:28,120 họ cần chúng để trợ giúp tinh thần. 93 00:04:29,200 --> 00:04:31,016 Đây là Jason Short. 94 00:04:31,040 --> 00:04:34,096 Jason là điều dưỡng chăm sóc tại nhà ở vùng núi Appalachian, 95 00:04:34,120 --> 00:04:38,496 cha anh ấy sở hữu một trạm xăng và một tiệm sửa chữa khi anh ta còn nhỏ. 96 00:04:38,520 --> 00:04:42,840 Vì vậy, anh ấy học sửa ô tô, và bây giờ anh ấy là điều dưỡng. 97 00:04:43,600 --> 00:04:44,856 Khi còn học Cao đẳng, 98 00:04:44,880 --> 00:04:48,536 anh ấy không hề có đam mê trở thành một điều dưỡng, 99 00:04:48,560 --> 00:04:50,736 anh ấy đã lảng tránh nó trong nhiều năm. 100 00:04:50,760 --> 00:04:52,696 Nhưng chỉ được một thời gian, 101 00:04:52,720 --> 00:04:56,200 định mệnh đã đưa anh ấy trở lại nghề điều dưỡng. 102 00:04:58,240 --> 00:05:00,216 Là một điều dưỡng ở vùng núi Appalachian, 103 00:05:00,240 --> 00:05:04,056 Jason đến những nơi mà xe cấp cứu không thể tới được. 104 00:05:04,080 --> 00:05:07,520 Trong tấm ảnh này, anh ấy đang đứng ở một chỗ từng là đường đi. 105 00:05:08,080 --> 00:05:10,896 Việc khai khoáng trên đỉnh núi đã làm ngập đường đi, 106 00:05:10,920 --> 00:05:14,216 và cách duy nhất để Jason tới giúp bệnh nhân 107 00:05:14,240 --> 00:05:17,136 bị bệnh bụi phổi đang sống trong căn nhà đó 108 00:05:17,160 --> 00:05:21,600 là lái chiếc SUV của anh ấy đi ngược dòng suối ngập ngụa đó. 109 00:05:22,360 --> 00:05:25,440 Hôm tôi đi cùng anh ấy, chúng tôi đã tháo luôn cái chắn bùn ra. 110 00:05:26,160 --> 00:05:29,376 Sáng hôm sau, anh ấy dậy, cho chiếc xe lên máy nâng, 111 00:05:29,400 --> 00:05:30,656 sửa cái chắn bùn, 112 00:05:30,680 --> 00:05:32,776 và tiếp tục tới nhà bệnh nhân tiếp theo. 113 00:05:33,680 --> 00:05:36,936 Tôi đã chứng kiến Jason chăm sóc người đàn ông này 114 00:05:36,960 --> 00:05:39,776 với sự cảm thông cực kỳ sâu sắc, 115 00:05:39,800 --> 00:05:44,800 và tôi một lần nữa bị ấn tượng bởi sự tận tâm thực sự của các điều dưỡng. 116 00:05:46,040 --> 00:05:49,136 Khi tôi gặp Brian McMillion, anh ấy rất bình dị. 117 00:05:49,160 --> 00:05:51,776 Anh ấy vừa quay trở lại sau một nhiệm vụ 118 00:05:51,800 --> 00:05:56,376 và anh ấy vẫn chưa ổn định cuộc sống của mình ở San Diego. 119 00:05:56,400 --> 00:05:59,936 Anh ấy kể về trải nghiệm của mình lúc còn là điều dưỡng ở Đức, 120 00:05:59,960 --> 00:06:03,936 và chăm sóc các binh sĩ vừa quay về từ chiến trường. 121 00:06:03,960 --> 00:06:07,736 Thông thường, anh ta là người đầu tiên mà họ nhìn thấy 122 00:06:07,760 --> 00:06:09,840 khi họ vừa tỉnh trong bệnh viện. 123 00:06:10,480 --> 00:06:13,056 Họ nhìn anh ấy trong khi vẫn nằm bất động, 124 00:06:13,080 --> 00:06:14,736 mất đi tay chân, 125 00:06:14,760 --> 00:06:17,376 và điều đầu tiên họ nói sẽ là, 126 00:06:17,400 --> 00:06:21,180 "Khi nào tôi có thể quay lại chiến trường? Tôi đã bỏ anh em chiến hữu ở đó." 127 00:06:22,080 --> 00:06:23,616 Và Brian phải nói rằng, 128 00:06:23,640 --> 00:06:25,216 "Anh sẽ không đi đâu cả. 129 00:06:25,240 --> 00:06:27,080 Anh hy sinh đủ rồi, người anh em." 130 00:06:28,000 --> 00:06:32,760 Brian vừa là một điều dưỡng, vừa là một binh sĩ đã trải qua trận mạc. 131 00:06:33,280 --> 00:06:35,336 Điều đó đặt anh ta vào một vị trí đặc biệt, 132 00:06:35,360 --> 00:06:39,720 có thể cảm thông và điều trị cho các cựu binh được anh ta giúp đỡ. 133 00:06:41,560 --> 00:06:43,056 Đây là Sister Stephen, 134 00:06:43,080 --> 00:06:47,296 cô ấy điều hành một bệnh xá ở Wisconsin tên là Villa Loretto. 135 00:06:47,320 --> 00:06:51,776 Bạn có thể tìm thấy mọi lứa tuổi dưới mái nhà này. 136 00:06:51,800 --> 00:06:54,256 Cô lớn lên với mong ước sống trong một trang trại, 137 00:06:54,280 --> 00:06:58,976 vì vậy, khi được trao cơ hội nuôi động vật trong trang trại, 138 00:06:59,000 --> 00:07:02,056 cô ấy đã nhiệt tình đón lấy chúng. 139 00:07:02,080 --> 00:07:05,616 Vào mùa xuân, chúng sinh thêm lứa mới. 140 00:07:05,640 --> 00:07:10,816 Sister Stephen đã sử dụng những chú vịt con, dê con và cừu con này 141 00:07:10,840 --> 00:07:15,096 như một liệu pháp chữa trị bằng động vật cho các bệnh nhân ở Villa Loretto, 142 00:07:15,120 --> 00:07:18,456 những bệnh nhân này thi thoảng không nhớ nổi tên của mình, 143 00:07:18,480 --> 00:07:22,040 nhưng họ vô cùng thích thú khi được bế chú cừu con. 144 00:07:23,400 --> 00:07:25,216 Ngày tôi gặp Sister Stephen, 145 00:07:25,240 --> 00:07:27,336 tôi phải đưa cô ấy ra khỏi Villa Loretto 146 00:07:27,360 --> 00:07:29,456 để làm phim về một phần câu chuyện của cô ấy. 147 00:07:29,480 --> 00:07:30,736 Trước khi chúng tôi đi, 148 00:07:30,760 --> 00:07:33,240 cô ấy vào căn phòng của một bệnh nhân hấp hối. 149 00:07:34,000 --> 00:07:36,776 Cô ấy đến bên giường bệnh và nói rằng, 150 00:07:36,800 --> 00:07:38,720 "Tôi phải đi vắng ngày hôm nay, 151 00:07:39,520 --> 00:07:41,216 nhưng nếu Chúa gọi, 152 00:07:41,240 --> 00:07:42,456 thì bác hãy đi. 153 00:07:42,480 --> 00:07:44,640 Bác hãy đi đến ngôi nhà của Chúa." 154 00:07:45,280 --> 00:07:47,856 Tôi đứng đó và nghĩ rằng, 155 00:07:47,880 --> 00:07:49,896 đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, 156 00:07:49,920 --> 00:07:54,216 tôi được chứng kiến cảnh bạn thể hiện tình yêu tuyệt đối với ai đó 157 00:07:54,240 --> 00:07:55,440 bằng cách để họ đi. 158 00:07:56,040 --> 00:07:58,360 Chúng ta không nên níu giữ quá chặt. 159 00:07:59,400 --> 00:08:02,976 Tôi nhìn thấy những hoàn cảnh tìm đến Villa Loretto 160 00:08:03,000 --> 00:08:08,040 nhiều hơn tôi chứng kiến ở bất cứ đâu hay bất cứ khi nào trong đời của mình. 161 00:08:09,320 --> 00:08:13,376 Chúng ta đang sống trong một giai đoạn phức tạp về lĩnh vực chăm sóc sức khoẻ. 162 00:08:13,400 --> 00:08:17,576 Rất khó để biết điều gì thật sự cần thiết để tăng chất lượng cuộc sống, 163 00:08:17,600 --> 00:08:19,370 điều đó không chỉ là tuổi thọ. 164 00:08:20,120 --> 00:08:23,536 Các công nghệ chăm sóc sức khoẻ tiên tiến được tạo ra nhiều hơn, 165 00:08:23,560 --> 00:08:26,560 sự lựa chọn của chúng ta sẽ vô cùng phức tạp. 166 00:08:27,280 --> 00:08:30,136 Những công nghệ này thông thường sẽ cứu mạng người, 167 00:08:30,160 --> 00:08:34,140 nhưng chúng cũng gây đau đớn kéo dài và làm ta chết dần chết mòn. 168 00:08:35,919 --> 00:08:38,816 Thế giới sẽ làm thế nào trước những xu hướng mới này? 169 00:08:38,840 --> 00:08:40,888 Chúng ta cần nhiều sự giúp đỡ nhất có thể. 170 00:08:41,760 --> 00:08:45,336 Các điều dưỡng có một mối quan hệ đặc biệt với ta 171 00:08:45,360 --> 00:08:47,840 do khoảng thời gian họ chăm sóc ta bên giường bệnh. 172 00:08:48,760 --> 00:08:49,976 Trong lúc đó, 173 00:08:50,000 --> 00:08:52,520 mối liên kết về tinh thần được hình thành. 174 00:08:54,640 --> 00:08:57,216 Mùa hè năm ngoái, vào ngày 9 tháng tám, 175 00:08:57,240 --> 00:08:59,160 cha tôi bị truỵ tim và qua đời. 176 00:09:00,600 --> 00:09:02,256 Mẹ tôi đã vô cùng sốc, 177 00:09:02,280 --> 00:09:06,240 bà ấy không thể tưởng tượng một thế giới mà không có chồng mình. 178 00:09:07,360 --> 00:09:09,296 Bốn ngày sau, bà ấy bị ngã, 179 00:09:09,320 --> 00:09:11,176 bà bị gãy xương đùi, 180 00:09:11,200 --> 00:09:12,696 và cần được phẫu thuật, 181 00:09:12,720 --> 00:09:15,640 và bà ấy phải một mình chiến đấu vì chính sự sống của mình. 182 00:09:16,880 --> 00:09:18,616 Một lần nữa, tôi thấy mình 183 00:09:18,640 --> 00:09:21,616 đang chịu ơn chăm sóc của những điều dưỡng, 184 00:09:21,640 --> 00:09:23,100 lần này họ chăm sóc mẹ tôi. 185 00:09:24,200 --> 00:09:26,736 Anh chị em chúng tôi luôn sát cánh bên bà 186 00:09:26,760 --> 00:09:29,200 trong suốt ba ngày tại Phòng Chăm sóc đặc biệt. 187 00:09:29,960 --> 00:09:33,096 Và khi chúng tôi cố gắng ra những quyết định đúng đắn 188 00:09:33,120 --> 00:09:35,496 và làm theo nguyện vọng của bà, 189 00:09:35,520 --> 00:09:39,440 chúng tôi cảm thấy mình cần sự chỉ dẫn của các điều dưỡng. 190 00:09:40,200 --> 00:09:41,656 Và thêm một lần nữa, 191 00:09:41,680 --> 00:09:43,450 họ không phụ niềm tin của chúng tôi. 192 00:09:44,600 --> 00:09:49,376 Họ hiểu biết sâu sắc về cách thức chăm sóc mẹ tôi 193 00:09:49,400 --> 00:09:51,656 trong bốn ngày cuối cùng bà sống. 194 00:09:51,680 --> 00:09:54,840 Họ an ủi bà, và làm bà vơi đi phần nào đau đớn. 195 00:09:56,320 --> 00:10:01,576 Họ động viên chị em chúng tôi, mặc cho bà một bộ áo ngủ tuyệt đẹp, 196 00:10:01,600 --> 00:10:03,496 lúc đó bà chẳng cần gì đến nó nữa, 197 00:10:03,520 --> 00:10:05,410 nhưng nó có ý nghĩa lớn với chúng tôi. 198 00:10:07,000 --> 00:10:12,760 Họ biết cách tới và đánh thức tôi dậy đúng lúc mẹ tôi đang hấp hối. 199 00:10:13,600 --> 00:10:16,626 Họ còn biết tôi cần bao lâu để ở cùng mẹ mình trong căn phòng đó 200 00:10:16,656 --> 00:10:17,790 sau khi bà qua đời. 201 00:10:18,960 --> 00:10:22,696 Tôi không rõ bằng cách nào họ biết tất cả những điều đó, 202 00:10:22,720 --> 00:10:25,856 nhưng tôi biết chắc rằng tôi sẽ vĩnh viễn biết ơn họ 203 00:10:25,880 --> 00:10:27,680 khi họ đã giúp đỡ tôi một lần nữa. 204 00:10:28,920 --> 00:10:30,416 Cảm ơn rất nhiều. 205 00:10:30,440 --> 00:10:35,437 (Vỗ tay)