Trong sự nghiệp làm trị liệu tâm lí,
tôi đã làm việc sáu tháng
tại một trung tâm
cai nghiện rượu và ma túy.
Một hôm, y tá gọi cho tôi
từ trại cai nghiện,
yêu cầu tôi đến và kiểm tra
một trong các các bệnh nhân mới
vừa đến ngày hôm đó.
Tôi đã tới trung tâm
và có một cuộc gặp thú vị với Anne.
Anne là một người chuyển giới nữ,
và chúng tôi bắt đầu cuộc trò chuyện,
cô ấy giải thích lí do cần trị liệu,
nhưng tôi có thể nghe thấy
nỗi sợ trong lời nói,
và nhìn thấy sự lo lắng trong ánh mắt,
cô ấy nói rằng bản thân không sợ
đến trung tâm cai nghiện
hay từ bỏ rượu và ma túy.
Mà cô ấy sợ rằng các bác sĩ điều trị
sẽ không đối xử với cô như một phụ nữ.
Cô ấy tiếp tục kể về nỗi đau kéo dài
mà cô đã phải trải qua trong suốt cuộc đời
vì sinh ra trong cơ thể đàn ông
và mang tâm hồn phụ nữ.
Và điều đó nghĩa là, khi cô ấy sinh ra,
bác sĩ trao cô cho cha mẹ
nhìn vào cơ quan sinh dục và nói rằng,
"Đây là một bé trai."
Cô ấy luôn ý thức
mình không phải con trai.
Nhiều năm trôi qua,
cảm xúc trong cô
ngày càng lớn dần lên,
và cô ấy biết rằng
mình phải nói với gia đình.
Nhưng chuyện đó đã không diễn ra suôn sẻ.
Bố mẹ cô nói, "Không thể nào.
Con không phải con gái.
Đây không phải cách bố mẹ nuôi con lớn.
Bố mẹ không hiểu nổi con.
Đi ra khỏi nhà."
Sau đó, cô ấy bắt đầu sống trên phố
cùng những người vô gia cư,
và cũng chính từ đây, cô bắt đầu
sử dụng ma túy và rượu
để quên đi nỗi đau trong lòng.
Cô ấy nói với tôi về những lần
ra vào bệnh viện và trại cai nghiện
cố gắng để tỉnh táo,
tuy nhiên, trong quá trình trị liệu,
bác sĩ và điều dưỡng viên
đã không gọi đúng tên
và các đại từ nhân xưng cho nữ.
Điều đó làm cô tổn thương.
Bạn thấy đấy, khi học để
trở thành nhà điều trị,
tôi không được dạy cách
làm việc với những người chuyển giới,
cũng không hề biết họ là
những bệnh nhân tôi sẽ làm việc cùng.
Nhưng khi tôi làm việc nhiều hơn với Anne,
và những người như cô ấy,
tôi bắt đầu tìm ra sứ mệnh của mình,
đó là đảm bảo
cho cộng đồng người chuyển giới
được chăm sóc sức khỏe đầy đủ.
Càng đi sâu vào vấn đề,
tôi càng thấy rõ nỗi sợ hãi
về bạo lực, phân biệt đối xử
và không được chấp nhận,
chính điều đó đã dẫn nhiều bệnh nhân
đến với rượu và ma túy.
Và tôi cũng được nghe nhiều
câu chuyện thương tâm
về hành trình các bệnh nhân này
tìm kiếm sự chăm sóc y tế
và cách họ bị đối xử,
hay rất nhiều nhu cầu y tế
của họ đã bị làm ngơ.
Để tôi kể các bạn nghe về Leah.
Tôi có vinh dự gặp Leah vài năm trước.
Cô ấy là phụ nữ, có một vợ và một con.
Leah được khai sinh là nam từ khi sinh ra
và từ rất nhỏ, cô ấy đã biết rằng
mình không phải đàn ông,
cô là một người phụ nữ.
Cô ấy giấu kín điều đó với bản thân,
và với mọi người xung quanh,
đặc biệt là với vợ cô ấy,
cho đến khi 50 tuổi.
Cô ấy không thể tiếp tục nữa.
Không thể tiếp tục sống như thế này.
Cô ấy phải nói ra.
Cô ấy thực sự rất sợ khi nói với vợ.
Lỡ như vợ cô ấy nói,
"Đây là điều không thể chấp nhận được,
ly dị và biến đi"?
Trước sự ngạc nhiên của cô,
vợ cô ấy chấp nhận.
Vợ cô ấy nói, "Em yêu anh
dù cho anh có là ai đi chăng nữa.
Em muốn giúp anh bằng mọi cách có thể."
Do đó cô ấy nói với vợ,
rằng cô ấy muốn thực hiện
phẫu thuật chuyển giới,
cô ấy hứng thú với liệu pháp
thay đổi hóc-môn,
hay còn được gọi là HRT.
Vì vậy cô ấy đã hẹn bác sĩ.
Cô ấy đến sớm vào ngày hẹn,
điền tất cả giấy tờ,
ghi tên cẩn thận và kiên nhẫn chờ đợi.
Sau một thời gian ngắn,
y tá gọi cô vào phòng khám.
Khi vào đó, cô ấy hít một hơi thật sâu,
rồi bác sĩ và y tá bước vào.
Cô đưa tay bắt tay bác sĩ và nói,
"Xin chào, tôi là Leah."
Bác sĩ nhìn cô ấy,
không bắt tay cô và nói,
"Cô tới đây để làm gì?"
Cô ấy lại hít một hơi thật sâu và đáp,
"Tôi là một phụ nữ chuyển giới.
Tôi luôn ý thức về chuyện này,
và đã giấu giếm mọi người,
nhưng tôi không thể giấu nữa.
Vợ tôi ủng hộ, tài chính của tôi cho phép,
tôi muốn thay đổi.
Hãy cân nhắc và đánh giá tôi
cho việc thực hiện HRT."
Bác sĩ nói,
"Hôm nay, chúng ta chưa làm gì.
Cô cần xét nghiệm HIV trước."
Thật không thể tin được.
Cô ấy tức giận,
bực bội và thất vọng.
Nếu đến bác sĩ còn đối xử như vậy, thử hỏi
thế giới này sẽ đối xử với cô ra sao?
Đầu tiên, ông ấy không hề bắt tay cô,
và thứ hai, khi nghe nói
cô ấy là người chuyển giới,
điều ông quan tâm chỉ là tiến hành
kiểm tra HIV và kết thúc buổi khám.
Thậm chí không hỏi cô
thêm bất cứ điều gì.
Nhìn này,
tôi có thể hiểu cảm giác của Leah,
bởi vì nhiều năm qua
tôi làm việc với cộng đồng này,
tôi nghe những giai thoại vô lý mỗi ngày.
Một vài trong số đó là:
Tất cả người chuyển giới đều muốn
chuyển giới bằng thuốc hoặc phẫu thuật;
người chuyển giới đều bị tâm thần,
đây là một sự rối loạn;
và họ không ra nam,
cũng chẳng ra nữ.
Đây là những giai thoại không đúng đắn.
Vì cộng đồng này ngày càng
lớn mạnh và phát triển,
đòi hỏi các trung tâm chăm sóc sức khỏe
phải được đào tạo
cách chăm sóc những
nhu cầu sức khỏe của họ.
Trở lại năm 2005,
một cuộc khảo sát được thực hiện
và cho kết quả rằng 72 phần trăm
trung tâm chăm sóc sức khỏe
không có đầy đủ thông tin
về nhu cầu chăm sóc sức khỏe
cho cộng đồng LGBT.
Có một khoảng cách lớn
trong giáo dục và đào tạo.
Trong buổi nói chuyện hôm nay,
tôi muốn mang tới một cách suy nghĩ mới
cho ba nhóm người:
bác sĩ, cộng đồng người chuyển giới
và tất nhiên, tất cả chúng ta.
Trước khi bắt đầu, tôi muốn đề cập
đến một vài định nghĩa
để giúp bạn xác định nhận dạng giới tính
một cách dễ dàng hơn.
Vì vậy tôi mong các bạn có sẵn giấy bút.
Chuẩn bị ghi chú nào!
Cùng bắt đầu với hệ nhị phân.
Nghĩa là,
trước kia, chúng ta luôn nghĩ rằng
chỉ có đàn ông và đàn bà.
Hệ nhị phân? Hiểu không nào?
Chúng tôi đã tìm hiểu và
phát hiện ra nó không đúng.
Bản dạng giới tính là một quang phổ
với nam tính ở một bên
và nữ tính ở bên còn lại.
Quang phổ nhận dạng này
bao gồm các danh tính như
những người không theo chuẩn về giới
những người xác định lại giới tính,
những người có giới tính
không theo hệ nhị phân,
đa giới tính,
cũng như những người liên giới.
Thuật ngữ chuyển giới là định nghĩa chung
bao gồm các loại danh tính khác nhau.
Nhưng ngày hôm nay,
tôi muốn nói về người chuyển giới
với tư cách là những người mà giới tính
trên giấy khai sinh không đúng
với con người
và cảm nhận của họ về bản thân.
Điều này thực sự khác
với giới tính sinh học.
Nhận dạng giới tính
là cảm nhận của bản thân.
Nên hãy nghĩ về nó như
những điều lí trí bạn mách bảo:
tự cảm nhận xem bạn là ai.
Điều này rất khác
với giới tính sinh học, phải không?
Hóc-môn, cơ quan sinh dục, nhiễm sắc thể:
chỉ là những gì giữa hai chân chúng ta.
Bây giờ, có thể bạn đang nghĩ, "Kristie,
tôi chưa từng tự hỏi bản thân là ai.
Tôi biết tôi là đàn ông hay phụ nữ."
Tôi biết chứ. Bạn biết bạn là ai.
Đó cũng là cảm giác của người chuyển giới.
Họ biết họ là ai
với niềm tin tương tự.
Điều quan trọng là phải biết rằng có
có nhiều loại nhận dạng khác nhau,
và tôi xác định bản thân là hợp giới nữ.
Bây giờ, để tất cả các bạn ở đây
biết cách đánh vần,
cis được đánh vần là "c-i-s."
Đó là tiếng Latin, nghĩa là "cùng phía."
Khi tôi sinh ra,
bác sĩ bế tôi lên
và nói với cha mẹ tôi rằng,
"Là một bé gái."
Tất cả điều này
dựa vào cơ quan sinh dục.
Mặc dù tôi lớn lên
trong một thị trấn nhỏ ở Georgia,
có rất nhiều tomboy,
tôi chưa từng tự hỏi
mình có đúng là nữ.
Tôi luôn biết mình là nữ,
bất kể tôi là một đứa trẻ như thế nào.
Bây giờ, mọi thứ sẽ khác hơn
với những người chuyển giới.
Và giờ, trans nghĩa "phía bên kia" --
giống như các hãng hàng không
xuyên lục địa,
xuyên qua, ở phía bên kia --
một số được xác định giới tính từ khi sinh
và họ biết mình ở mặt kia
của quang phổ.
Một người chuyển giới nam là người
được xác định giới tính nữ khi mới sinh,
nhưng luôn ý thức về bản thân,
và sống một cuộc sống,
như một người đàn ông.
Và mặt khác, như chúng ta đã nói từ đầu,
một người chuyển giới nữ, được xác định
là nam khi ra đời
nhưng họ sống cuộc đời mình
và ý thức bản thân là nữ.
Điều quan trọng ở đây là chỉ ra
không phải tất cả mọi người
có giới tính không theo hệ nhị phân
đều được gọi là "người chuyển giới."
Để mọi người có thể hiểu hơn,
tôi muốn làm rõ về nhận dạng tính dục,
hoặc xu hướng của nó.
Đơn giản là chúng ta bị thu hút bởi ai,
về mặt thể chất, tình cảm,
tình dục và tinh thần.
Không liên quan gì đến bản dạng giới.
Hãy cùng tóm tắt lại một chút
trước khi tiếp tục:
bản dạng giới là nhận thức,
còn giới tính sinh học được
xác định bằng cơ quan sinh sản,
và bản dạng tính dục, đôi khi,
được xác định bằng con tim
nó ở đây.
Có ba phổ nhận dạng giới tính khác nhau.
Ngày nay, trung bình mỗi sinh viên y khoa
dành khoảng năm giờ học về
nhu cầu sức khỏe của người chuyển giới
khi còn đang học ở trường y.
Mặc dù bây giờ chúng ta đã biết
có những rủi ro đặc biệt về sức khỏe
cho cộng đồng này.
Và hiện nay ước tính
có khoảng mười triệu người Mỹ trưởng thành
là người chuyển giới.
Hầu hết bác sĩ làm việc
với bệnh nhân chuyển giới,
rút kinh nghiệm trong quá trình
làm việc đầy gian khổ.
Nghĩa là họ tìm ra phương pháp
khi tự ngâm cứu,
hoặc là bệnh nhân sẽ bỏ đi
khi cố gắng hướng dẫn bác sĩ
cách chăm sóc họ.
Nhiều bác sĩ cảm thấy không thoải mái
khi hỏi về bản dạng giới.
Một số cho rằng vấn đề này không phù hợp
với trung tâm chăm sóc của họ
và số khác thì không muốn nói sai.
Nhiều bác sĩ nói
những điều không chính xác
hoặc những chuyện tiêu cực,
có thể họ không có ý xấu,
chỉ là họ chưa từng được đào tạo
cách chăm sóc những bệnh nhân này.
Nhưng điều này không thể được chấp nhận
như một chuẩn mực được nữa.
Điều gì xảy ra
với một người chuyển giới nam --
tóm nhanh, đây là người
bị xác định là giới nữ khi mới sinh ra
nhưng sống cuộc đời một người đàn ông --
chuyện gì sẽ xảy ra khi
người chuyển giới này đi khám phụ khoa?
Cách người bác sĩ đối xử với bệnh nhân này
sẽ xác định không khí trong phòng khám.
Nếu bác sĩ tiếp bệnh nhân
đúng danh xưng, đúng tên,
giữ phẩm giá và thể hiện sự tôn trọng,
các nhân viên y tế còn lại cũng sẽ thế.
Và đó là một vài suy nghĩ của tôi
về bác sĩ,
và giờ tiếp tục với
cộng đồng người chuyển giới.
Tôi ở đây để nói về nỗi sợ,
nhưng chắc mọi người đều biết ai là
người thực sự sợ hãi ở đây.
Đó là cộng đồng người chuyển giới.
Vừa nãy tôi có kể câu chuyện của Anne
và việc cô ấy đã lo lắng thế nào
khi đi trị liệu
và không được tôn trọng
như một người phụ nữ,
còn Leah, người luôn sợ hãi về
cách cư xử của bác sĩ,
giây phút ông ấy không bắt tay cô
và yêu cầu xét nghiệm HIV,
nỗi sợ ấy đã thành sự thật.
Cộng đồng người chuyển giới
cần có quyền
lên tiếng cho nhu cầu
chăm sóc sức khỏe của họ.
Chuỗi ngày im lặng và chấp nhận mọi
phương pháp chữa trị đã kết thúc.
Nếu bạn không lên tiếng vì
nhu cầu sức khỏe của bản thân,
không ai sẽ làm điều đó thay bạn.
Vậy còn chúng ta thì sao?
Trong tuần tới hay vài tháng nữa,
nhiều người trong các bạn
sẽ có lịch hẹn với bác sĩ, đúng không?
Giả sử, bạn đi khám bác sĩ
và sau buổi khám đó,
bạn cảm thấy tệ hơn trước khi đến đó.
Sẽ ra sao nếu bạn bị bác sĩ phớt lờ,
những nhu cầu của bạn bị làm ngơ
hoặc thậm chí bạn cảm thấy bị phán xét?
Và đó là điều đã xảy ra với 1.4 triệu
người chuyển giới trưởng thành
tại Hoa Kỳ
khi họ may mắn có lịch khám với bác sĩ.
Có lẽ bạn đang nghĩ,
"Điều đó có quan trọng gì với tôi chứ?
Tôi không phải người chuyển giới.
Cũng không quen ai như thế.
Tại sao tôi cần quan tâm?"
Hãy nghĩ như thế này.
Một người chuyển giới
là một người bình thường,
như tôi và bạn.
Họ xứng đáng được đối xử công bằng
và được chăm sóc sức khỏe,
như tôi và bạn.
Giờ tôi muốn hỏi,
xin mọi người hãy giơ tay ý kiến:
Bạn có quen hoặc đã từng
gặp một người chuyển giới,
không theo chuẩn về giới, giới tính
không xác định, liên giới, đa giới?
Cảm ơn mọi người.
Và những quý vị không giơ tay,
trong tương lai gần,
bạn sẽ có cơ hội gặp
những người mang các giới tính trên,
tôi đảm bảo.
Số lượng người chuyển giới đang tăng lên.
Đó không phải là trào lưu
hay điều gì mới mẻ.
Họ công khai để được an toàn hơn.
Có được nhiều sự chú ý hơn.
Có được nhiều sự nhìn nhận hơn.
Đã có nhiều sự đảm bảo hơn, nên con người
lên tiếng cho cái tôi
hơn bao giờ hết.
Đó là lý do tại sao hệ thống chăm sóc
sức khỏe cần được xây dựng
và đảm bảo các bác sĩ và
nhân viên y tế được đào tạo
để tiếp cận bệnh nhân bằng
phẩm giá và sự tôn trọng,
như chúng ta mong đợi.
Tôi nhớ trong một tiết văn năm lớp 11,
giáo viên yêu thích của tôi, thầy McClain,
đã chia sẻ một câu nói
của Heraclitus mà tôi nhớ mãi.
Chắc các bạn cũng từng nghe rồi.
"Điều duy nhất không bao giờ thay đổi
chính là sự thay đổi."
Quen thuộc, phải không?
Mỗi chúng ta đều đối mặt
với nhiều sự thay đổi trong cuộc sống,
và khi đối mặt với những thay đổi này,
chúng ta thường phải đưa ra
những quyết định khó khăn.
Chẳng lẽ cứ mãi sợ hãi, trốn tránh
và không trưởng thành?
Hay, đối mặt nỗi sợ bằng sự dũng cảm,
vượt qua, nắm lấy cơ hội phát triển?
Ai cũng phải đối diện với những điều mới.
Mọi người sẽ làm gì?
Chìm đắm trong sợ hãi,
hay trưởng thành?
Tôi mời tất cả các bạn, các bác sĩ,
cộng đồng người chuyển giới
mọi người và tôi,
cùng nhau đối diện với nỗi sợ hãi
dũng cảm bước vào thế giới mới.
Cảm ơn.
(Vỗ tay)