"Chúng ta đang tuyên chiến với ung thư và sẽ chiến thắng vào năm 2015" Quốc Hội và Viện Ung Thư Quốc Gia đã tuyên bố điều này vào năm 2003. Hiện tại, không biết bạn thế nào, nhưng tôi không tin điều này. Tôi không nghĩ chúng ta đã chiến thắng và tôi không nghĩ là bất cứ ai ở đây nghi ngờ điều này. Giờ tôi sẽ đưa ra lý do chính khiến chúng ta chưa chiến thắng trong cuộc chiến này là vì chúng ta đang chiến đấu một cách mù quáng. Tôi xin chia sẻ câu chuyện về một người bạn tốt của tôi. Tên của cậu ấy là Ehud. Vài năm trước, Ehud được chẩn đoán là mắc bệnh ung thư não Không chỉ là ung thư não bình thường Mà là một trong những loại có nguy cơ tử vong cao nhất. Nguy hiểm đến nỗi Bác sĩ đã nói với cậu ấy rằng họ chỉ có 12 tháng Và họ phải tìm ra cách điều trị cho cậu ấy trong 12 tháng đó. Họ phải tìm ra cách điều trị, nếu không thì cậu ấy sẽ chết. Tin tốt là - họ nói có rất nhiều lựa chọn điều trị khác nhau Tin xấu là để xác định phương pháp điều trị có hiệu quả hay không Họ phải mất khoảng 3 tháng. Đồng nghĩa là họ không thể thử hết mọi biện pháp. Hiện tại Ehud đang trong liệu pháp điều trị đầu tiên Trong khoảng thời gian này, vài ngày sau khi bắt đầu điều trị Ehud nói với tôi, "Adam, tớ nghĩ biện pháp này có tác dụng." Tớ nghĩ chúng ta may mắn rồi. Có gì đó đang xảy ra." Tôi hỏi cậu: "Thật hả? Sao cậu biết, Ehud?" Cậu nói, "Ừm, tớ thấy trong người rất khó chịu. Chắc có gì đang diễn ra rồi. Hẳn là vậy." Well, không may là ba tháng sau, chúng tôi nhận được tin nó không hiệu quả. Và vậy nên Ehud tiếp tục liệu pháp thứ hai. Và mọi chuyện vẫn tương tự "Tớ thấy khó chịu lắm, hẳn phải có gì đó đang diễn ra." Và ba tháng sau, chúng tôi lại nhận được tin xấu. Ehud tiếp tục trải qua liệu pháp điều trị thứ ba, rồi thứ tư. Và rồi, như dự đoán, Ehud mất. Khi một người thân thiết với bạn phải chống chọi, trải qua đau đớn bạn sẽ thấy cảm xúc dâng trào. Nhiều thứ cùng một lúc xảy ra trong đầu bạn Với tôi, hầu hết là tức giận. Tôi tức rằng, tại sao ta không thể giúp cậu ấy nhiều hơn? Và tôi bắt đầu tìm hiểu nhiều hơn nữa về việc đó Hóa ra, đó không phải là thứ tốt nhất mà các bác sĩ đã làm cho Ehud. Đó không phải thứ tốt nhất mà bác sĩ có thể làm cho bệnh nhân ung thư nói chung Chúng ta thực sự không làm tốt với tất cả các chẩn đoán ung thư Tôi sẽ đưa ra một vài số liệu, và tôi chắc rằng vài người ở đây từng thấy chúng rồi Thông tin này sẽ cho các bạn thấy số lượng người thực tế chết vì ung thư, cụ thể là phụ nữ Mỹ từ những năm 1930. Bạn sẽ thấy rằng có rất ít sự tiến bộ. Nó vẫn là vấn đề rất lớn. Nhưng bạn vẫn sẽ thấy vài thay đổi. Ví dụ là số bệnh ung thư phổi đang gia tăng Cảm ơn nha thuốc lá. Và bạn cũng thấy được là bệnh ung thư dạ dày từng là căn bệnh ung thư giết người nhiều nhất về cơ bản đã được loại trừ Làm sao được như vậy? Có ai biết không ? Tại sao nhân loại không còn phải chống chọi với ung thư dạ dày nữa? Thành tựu đột phá nào của công nghệ y khoa đã xuất hiện để cứu nhân loại khỏi bệnh ung thư dạ dày? Có phải là do có loại thuốc mới hay do chẩn đoán tốt hơn? Các bạn đoán đúng rồi đó . Đó là nhờ việc phát minh ra tủ lạnh, và việc chúng ta không còn ăn thịt ôi thiu nữa. Do vậy tới nay điều tốt nhất xảy ra với chúng ta ở phạm vi y học của nghiên cứu ung thư là sự phát minh ra cái tủ lạnh. ( cười ) Và vậy nên - ừ tôi biết. Chúng ta không làm tốt ở đây. Tôi không muốn thu nhỏ sự tiến bộ và bất cứ những gì đã thực hiện được trong việc nghiên cứu ung thư. Hãy nhìn xem, ta có hơn 50 năm nghiên cứu ung thư và có những phát hiện lớn giúp ta biết thêm nhiều về bệnh ung thư Nhưng dù có vậy, chúng ta vẫn còn nhiều khó khăn phía trước Một lần nữa , tôi sẽ nhắc lại lý do chính tại sao ta làm chưa đủ tốt việc đó là do ta đang chiến đấu một cách mù quáng Và đó là lí do có chẩn đoán hình ảnh. Là nơi tôi trở nên hữu dụng Và để cho bạn cảm nhận tốt nhất về chẩn đoán hình ảnh mà bệnh nhân ung thư não hiện nay được thực hiện cũng như cho bệnh nhân ung thư nói chung, Hãy nhìn vào hình chụp cắt lớp PET ở đây Bắt đầu nào. Đây là hình chụp cắt lớp PET/CT. và trên hình PET/CT này bạn có thể nhìn thấy gì xương của bạn nằm ở đâu và ảnh PET cũng sẽ cho bạn biết khối u nằm ở đâu Bây giờ, thứ bạn có thể nhìn thấy về cơ bản là một phân tử đường đã được thêm một thẻ nho nhỏ nó phát tín hiệu ra ngoài cơ thể "Này, tôi đang ở đây" và hàng tỉ phân tử đường như vậy được tiêm vào bệnh nhân chúng đi khắp toàn bộ cơ thể tìm kiếm các tế bào đang đói đường. Bạn sẽ thấy ở đây trái tim, ví dụ, sáng lên đó là vì trái tim đang cần nhiều đường. Bạn cũng đang thấy bàng quang cũng sáng lên. đó là do bàng quang là bộ phận đang thải đường ra khỏi cơ thể chúng ta Bạn có thể thấy những chỗ đáng báo động và ở đây chúng là những khối u. Đây thực sự là công nghệ tuyệt vời. Lần đầu tiên, chúng ta có thể nhìn thấy bên trong cơ thể con người. mà không cần phải nhặt ra từng tế bào và đặt chúng dưới kính hiển vi với cách không xâm lấn cho phép ta nhìn vào bên trong cơ thể và hỏi "Này, ung thư có di căn không? "Ở đâu?" Và ảnh PET này cho bạn thấy rất rõ ràng đâu là chỗ có nguy cơ và đâu là những khối u Như vậy các điều kỳ diệu có vẻ như, rất không may, là chúng không đủ to lớn. Bạn thấy đó, những vị trí tiềm ẩn nguy cơ. Có ai đoán được có bao nhiêu tế bào ung thư trong những khối u đó ? Có khoảng 100 triệu tế bào ung thư đấy, và nhớ rằng con số này đã được giảm bớt trong từng mỗi một blip nhỏ mà bạn đang thấy trên màn hình Cần tới ít nhất 100 triệu tế bào ung thư để có thể thấy trên ảnh. Nếu xem ra số lượng đó rất lớn đối với bạn thì bởi vì con số lớn thiệt. Đây thực sự là một số lượng lớn khó tin, bởi vì thứ chúng ta cần là một vật có thể phát hiện sớm, để chữa trị có nghĩa. Ta cần phát hiện u lúc vài ngàn tế bào hay lý tưởng hơn là chỉ một vài tế bào. Rõ ràng chúng ta còn hơi xa với điều đó. Giờ ta cùng thử một thí nghiệm ở đây. Các bạn hãy tưởng tượng mình là bác sĩ phẫu thuật thần kinh hiện đang trong phòng mổ, và trước mắt bạn đang có một bệnh nhân. và nhiệm vụ của bạn là lấy khối u ra ngoài Vì vậy, bạn nhìn xuống bệnh nhân, Da và sọ của bệnh nhân đã được gỡ ra bạn nhìn vào trong não họ. Và tất cả những gì bạn biết là có một khối u cỡ quả bóng gôn nằm ở thùy trán phải của não người này đại loại là vậy. Bạn thấy mọi thứ giống nhau, bởi vì tế bào ung thư và các tế bào não mạnh khỏe thực sự nhìn rất giống nhau. Nên bạn dùng ngón cái của mình và bắt đầu ấn nhẹ vào não vì các khối u thường cứng hơn, và bạn tiếp tục như vậy và nói, " Hình như khối u nằm ngay đây" Sau đó dùng dao và bắt đầu cắt khối u thành từng miếng, từng miếng nhỏ. Và rồi bạn lấy khối u ra rồi tới khi bạn nghĩ " Được rồi, xong rồi. Tôi đã lấy khối u ra rồi" Và ở giai đoạn này, -- mọi thứ nghe khá điên rồ -- là lúc bạn đối mặt với thử thách lớn nhất trong cuộc đời. Bởi vì bạn cần phải quyết định, nên dừng lại và để bệnh nhân xuất viện với nguy cơ còn sót lại vài tế bào ung thư mà tôi không thế thấy hay là nên cắt dư ra một ít nữa khoảng chừng 1 inch xung quanh khối u để chắc rằng đã cắt hoàn toàn khối u? Vì vậy, quyết định này không đơn giản và thật không may đó là quyết đinh mà bác sĩ phẫu thuật thần kinh gặp mỗi ngày khi họ gặp các bệnh nhân của mình. Nên khi nói chuyện với bạn mình chúng tôi nói, "Chắc hẳn phải có cách hay hơn." Không phải kiểu đùa với bạn là có cách tốt hơn Thì có cách khác hay hơn thật. Điều đó thật khó tin. Thế là chúng tôi xem xét lại. Bạn còn nhớ hình PET rồi đường v.v Chúng tôi nói, này, thay vì dùng các phân tử đường, hãy dùng các miếng vàng nhỏ tí xíu này rồi lập trình thêm các hóa chất thú vị bao quanh chúng Hãy làm chúng tự truy tìm các tế bào ung thư. Rồi sau đó chúng tôi sẽ tiêm chúng vào người các bệnh nhân, để các hạt đó đi khắp cơ thể họ kiểu như là một điệp viên ngầm, đi thăm từng tế bào trong cơ thể ta lần lượt tới mỗi tế bào và hỏi, "Tế bào này là ung thư hay khỏe mạnh?" Nếu là tế bào khỏe mạnh, chúng sẽ đi tiếp. Nếu là ung thư, chúng sẽ bám vào và phát sáng và báo "Này, nhìn tôi đi, tôi ở đây nè." thông qua những chiếc máy ảnh thú vị mà chúng tôi đã phát triển. Khi đó tôi có thể chỉ bác sĩ lấy ra chỉ những khối u và để phần não mạnh khỏe lại. Chúng tôi đã thử nghiệm và nó có kết quả tốt Nên tôi sẽ cho các bạn xem một ví dụ. Những gì mà bạn đang xem ở đây là hình ảnh của một bộ não chuột, và chúng tôi đã cấy vào bộ não của con chuột này một khối u nhỏ. Nên khối u phát triển trong não nó và sau đó chúng tôi đã nhờ một bác sĩ phẫu thuật cho chú chuột này như một bệnh nhân lấy khối u ra lần lượt từng miếng, từng miếng một Và khi vị bác sĩ làm như vậy, chúng tôi chụp ảnh xem vàng ở đâu. Do đó chúng tôi bắt đầu bằng cách tiêm vàng vào con chuột, và chúng ta sẽ thấy ngay đây, chính ở bên trái tấm hình ở phía dưới cho thấy vàng ở đâu. Điều tốt đẹp nhất là những hạt vàng này đã thực sự tìm ra được khối u, rồi phát sáng để nói: "Này, khối u ở đây" Như vậy, giờ thấy khối u rồi nhưng khoan chỉ cho bác sĩ. Tôi sẽ yêu cầu bác sĩ bắt đầu cắt bỏ khối u, và ở đây bạn thấy bác sĩ mới lấy được một phần tư khối u và bạn thấy một phần tư đó bây giờ đã biến mất Bác sĩ tiếp tục lấy tiếp phần tư thứ hai và ba, và giờ đã lấy hết khối u. Ở giai đoạn này, bác sĩ gặp lại chúng tôi và hỏi, "Được, tôi xong rồi. Các bạn muốn tôi làm gì?" Tôi nên giữ mọi thứ yên như vậy hay lấy thêm một ít ở xung quanh? chúng tôi nói ," Khoan, chờ chút". Ông quên hai chỗ, thay vì cắt phần rìa lớn xung quanh chỉ cần lấy những phần nhỏ xíu này ra. Lấy chúng ra đi, rồi ta xem." Và rồi bác sĩ cắt lấy nó ra và nhìn này, phần ung thư giờ đã bị loại bỏ hết. Giờ đây, điều quan trọng không phải ung thư đã hoàn toàn bị loại bỏ ở não họ, hay não của con chuột này. Điều quan trọng nhất là ta không lấy phần não khỏe trong ca mổ. Giờ ta có thể thấy được nơi mà khi bác sĩ giải phẫu lấy khối u ra, họ biết rõ phải làm gì, chứ không còn dùng tay đoán. Và lý do cần lấy hết toàn bộ khối u là chính những phần dư bé xíu sót lại này, sẽ tái phát thành khối u để khối u phát triển trở lại. Thực tế, nguyên nhân 80-90% những ca phẫu thuật ung thư não thất bại là vì những phần dư thừa sót lại những khối u nhỏ còn sót lại, còn lại ở đó Như vậy, điều này rõ ràng là rất tốt đẹp, nhưng tôi muốn nói về nơi ta hướng đến từ đây. Ở phòng làm việc của tôi ở Stanford, chúng tôi tự hỏi ta giờ nên làm gì Và tôi nghĩ hướng đi của chẩn đoán hình ảnh là khả năng nhìn vào trong cơ thể con người và thực sự thấy từng mỗi một tế bào riêng biệt. Khả năng như vậy sẽ cho phép chúng ta thực sự lấy các khối u nhanh hơn, trước khi nó đạt 100 triệu tế bào, để còn có đường cứu chữa. Khả năng để nhìn thấy mỗi và từng tế bào cho phép ta đặt ra những câu hỏi sâu sắc. Hiện tại ta đã đạt trình độ mà ta bắt đầu có thể hiểu tế bào ung thư. ví dụ như, thuốc điều trị có tác dụng với bạn hay không ? Nếu không đáp ứng, chúng tôi sẽ biết để ngưng điều trị ngay lập tức sau vài ngày điều trị, chứ không phải ba tháng. Và để cho những bệnh nhân giống Ehud phải trải qua loại nhiều thuốc trị liệu khó chịu để họ không phải chịu đựng thêm tác dụng phụ khủng khiếp vì thực tế thuốc không giúp được họ. Thẳng thắn mà nói ta còn cách chiến thắng khá xa trong cuộc chiến chống ung thư, thực tế là vậy. Nhưng ít ra tôi vẫn tin rằng ta sẽ thắng với kỹ thuật chẩn đoán hình ảnh tốt hơn bằng cách không mù quáng. Cám ơn. (Tiếng vỗ tay)