1 00:00:00,861 --> 00:00:05,222 Chúng ta đã mất rất nhiều thời gian ở trường để học viết chính tả. 2 00:00:05,964 --> 00:00:11,969 Và bọn trẻ bây giờ cũng đang mất thời gian học chính tả như chúng ta. 3 00:00:12,585 --> 00:00:16,236 Vì lẽ đó, tôi muốn nêu ra với mọi người một vấn đề. 4 00:00:17,720 --> 00:00:20,831 Chúng ta có cần học cách viết chính tả mới? 5 00:00:21,572 --> 00:00:23,866 Tôi tin rằng chúng ta nên làm như thế. 6 00:00:23,890 --> 00:00:28,520 Tốt hơn thế, ta nên đơn giản hóa những gì đã học. 7 00:00:29,187 --> 00:00:33,465 Cả vấn đề và câu trả lời đều không mới lạ trong tiếng Tây Ban Nha. 8 00:00:33,489 --> 00:00:37,703 Chúng đã và đang được tranh luận trong suốt hàng thế kỷ qua. 9 00:00:37,727 --> 00:00:43,330 Từ năm 1492, trong quyển sách ngữ pháp tiếng Tây Ba Nha đầu tiên, 10 00:00:43,354 --> 00:00:49,096 tác giả Antonio de Nebrija đã đưa ra một quy luật rõ ràng và đơn giản: 11 00:00:49,120 --> 00:00:52,039 "Vì thế, chúng ta phải viết như những gì chúng ta phát âm, 12 00:00:52,063 --> 00:00:54,443 và phát âm chúng như cách ta viết". 13 00:00:54,467 --> 00:00:57,769 Mỗi âm đều tương ứng với một chữ cái, 14 00:00:57,793 --> 00:01:01,118 mỗi chữ cái tương ứng với một âm, 15 00:01:01,142 --> 00:01:06,345 và những chữ cái không tương ứng với bất kỳ âm nào sẽ bị loại bỏ. 16 00:01:07,517 --> 00:01:09,972 Quy luật này, theo phương pháp ngữ âm, 17 00:01:09,996 --> 00:01:13,613 nói rằng từ ngữ cần được viết như cách phát âm, 18 00:01:13,637 --> 00:01:18,346 cả hai phải và không phải là gốc của chính tả như chúng ta thực tập hiện nay. 19 00:01:18,901 --> 00:01:21,426 Vì tiếng Tây Ban Nha khác với tiếng khác 20 00:01:21,426 --> 00:01:24,426 như tiếng Anh, Pháp... 21 00:01:24,426 --> 00:01:29,737 luôn chống lại mạnh mẽ việc cách viết chữ khác 22 00:01:29,761 --> 00:01:31,459 với cách ta phát âm chúng. 23 00:01:31,483 --> 00:01:33,752 Nhưng nay ta cũng không còn theo cách viết dựa theo ngữ âm 24 00:01:33,776 --> 00:01:37,112 vì vào thể kỉ 18, khi ta tiêu chuẩn hóa cách viết, 25 00:01:38,372 --> 00:01:42,385 một quy luật khác đã dẫn đường cho một phần lớn của quyết định này. 26 00:01:42,409 --> 00:01:45,251 Quy luật đó là từ nguyên học, 27 00:01:45,275 --> 00:01:47,468 bảo rằng ta phải viết như những từ 28 00:01:47,492 --> 00:01:50,646 đã được viết trong ngôn ngữ nguyên thủy, 29 00:01:50,670 --> 00:01:52,212 trong tiếng Latin, Hy Lạp. 30 00:01:52,236 --> 00:01:57,036 Đó là lý do ta có H câm, chỉ viết mà không phát âm. 31 00:01:57,060 --> 00:02:02,348 Và khác với mọi người vẫn thường nghĩ, âm B và V trong tiếng TBN 32 00:02:02,372 --> 00:02:06,039 không có phát âm khác nhau. 33 00:02:06,460 --> 00:02:08,508 Đó là cách ta có những âm G, 34 00:02:08,532 --> 00:02:11,213 mà đôi khi phát âm hơi thở ra như từ "gente", 35 00:02:11,237 --> 00:02:13,618 có lúc âm nghe trơn truộc như từ "gato". 36 00:02:13,642 --> 00:02:17,152 Tương tự là các âm C, S và Z, 37 00:02:17,990 --> 00:02:21,218 ba chữ khi ở một vài vị trí thì lại thành một âm, 38 00:02:21,242 --> 00:02:24,207 nơi khác thì hai âm, nhưng không bao giờ là ba âm. 39 00:02:25,800 --> 00:02:30,778 Tôi không nói điều gì mà bạn chưa 40 00:02:31,368 --> 00:02:34,317 biết từ kinh nghiệm bản thân. 41 00:02:34,341 --> 00:02:38,988 Chúng ta đều đi học, 42 00:02:39,012 --> 00:02:43,710 chúng ta đều dành một lượng lớn thời gian cho việc học, 43 00:02:43,734 --> 00:02:45,954 một lượng lớn thời gian dùng bộ não dể uốn nắng khi còn bé 44 00:02:45,954 --> 00:02:48,175 để viết chính tả. 45 00:02:48,175 --> 00:02:50,396 trong việc ghi nhớ các quy tắc chính tả và những ngoại lệ. 46 00:02:50,919 --> 00:02:54,706 Chúng ta hay được nghe nói nhiều cách, trực tiếp hay gián tiếp, 47 00:02:54,730 --> 00:02:58,261 rằng trong chính tả 48 00:02:58,261 --> 00:03:01,261 có một điều gì rất căn bản đối với sự trưởng thành của ta. 49 00:03:01,261 --> 00:03:03,562 Nhưng tôi có cảm giác 50 00:03:03,586 --> 00:03:07,221 rằng những giáo viên không tự hỏi tại sao việc đó quan trọng đến vậy. 51 00:03:07,245 --> 00:03:10,373 Thêm nữa, họ không hỏi câu hỏi trước đó, 52 00:03:10,397 --> 00:03:12,939 Mục đích của việc đánh vần là gì? 53 00:03:13,993 --> 00:03:16,865 Đánh vần có mục đích gì? 54 00:03:18,619 --> 00:03:21,536 Sự thực là khi có ai đó hỏi họ câu hỏi này, 55 00:03:21,560 --> 00:03:24,649 câu trả lời đơn giản hơn và ít quan trọng 56 00:03:24,673 --> 00:03:26,106 hơn là ta thường nghĩ. 57 00:03:26,672 --> 00:03:33,391 Chúng ta sử dụng đánh vần để thống nhất cách chúng ta viết, 58 00:03:33,415 --> 00:03:35,407 cho mọi người cùng viết giống nhau. 59 00:03:35,407 --> 00:03:38,407 Và để cho chúng ta hiểu nhau dể hơn khi ta đọc. 60 00:03:38,407 --> 00:03:41,003 Nhưng trai nguoc voi những khía cạnh khác của ngôn ngữ, 61 00:03:41,003 --> 00:03:44,003 như việc chấm câu, chẳng hạn, 62 00:03:44,003 --> 00:03:50,102 trong chính tả ta không có thể hiện tính cách cá nhân. 63 00:03:50,126 --> 00:03:51,570 Trong cách chấm câu thì có. 64 00:03:52,117 --> 00:03:56,073 Với dấu chấm, tôi có thể thay đổi ý nghĩa một cụm từ. 65 00:03:56,097 --> 00:03:58,546 Với cách chấm câu, 66 00:03:58,546 --> 00:04:01,546 tôi có thể áp đặt một nhịp điệu đặc biệt cho những gì tôi viết, 67 00:04:01,546 --> 00:04:03,785 nhưng tôi không thể làm vậy với việc đánh vần. 68 00:04:03,809 --> 00:04:07,386 Đối với chính tả chỉ có đúng hoặc sai, 69 00:04:07,410 --> 00:04:11,004 tùy theo việc nó có tuân thủ với các quy luật hiện hành. 70 00:04:11,694 --> 00:04:17,048 Vậy thì có hợp lý hơn không khi ta đơn giản hóa các qui tắc hiện hành 71 00:04:17,072 --> 00:04:23,044 để có thể dễ dàng hơn để dạy, học, và sử dụng chính tả một cách chính xác? 72 00:04:23,678 --> 00:04:28,185 Có phải sẽ hợp lý hơn không nếu ta đơn giản các qui luật hiện hành 73 00:04:28,209 --> 00:04:30,585 để dành tất cả thời gian 74 00:04:30,585 --> 00:04:33,585 chúng ta cống hiến ngày hôm nay để dạy chính tả, 75 00:04:33,585 --> 00:04:36,653 ta có thể cống hiến cho các vấn đề khác về ngôn ngữ 76 00:04:36,677 --> 00:04:40,644 mà sự phức tạp của chúng thật sự xứng đáng với thời gian và công sức? 77 00:04:42,433 --> 00:04:47,397 Điều tôi đề nghị không phải là bãi bỏ chính tả, 78 00:04:47,421 --> 00:04:51,413 và để mọi người muốn viết cách nào tùy họ. 79 00:04:51,878 --> 00:04:55,798 Ngôn ngữ là công cụ sử dụng phổ biến, 80 00:04:55,822 --> 00:04:58,609 vì vậy tôi thấy rằng 81 00:04:58,609 --> 00:05:01,609 trên cơ bản ta phải sử dụng nó theo các tiêu chuẩn chung. 82 00:05:01,609 --> 00:05:03,781 Nhưng tôi cũng thấy quan trọng việc 83 00:05:03,805 --> 00:05:08,151 những tiêu chuẩn chung phải càng đơn giản càng tốt, 84 00:05:08,175 --> 00:05:12,009 vì khi ta đơn giản việc chính tả, 85 00:05:12,033 --> 00:05:14,846 ta không làm giảm chất lượng. 86 00:05:14,870 --> 00:05:17,543 khi chính tả được đơn giản, 87 00:05:17,567 --> 00:05:21,345 chất lượng ngôn ngữ không bị ảnh hưởng chút nào. 88 00:05:22,109 --> 00:05:26,018 Tôi đang làm việc mỗi ngày với văn học TBN Thời Vàng Son, 89 00:05:26,042 --> 00:05:29,646 Tôi đọc Garcilaso, Cervantes, Góngora, Quevedo, 90 00:05:29,670 --> 00:05:32,617 những người đôi khi viết"hombre' thiếu H, 91 00:05:32,641 --> 00:05:35,869 đôi khi viết "escribir" với V, 92 00:05:35,893 --> 00:05:38,332 điều đó rõ ràng một cách tuyệt đối với tôi 93 00:05:38,356 --> 00:05:43,757 rằng sự khác biệt giữa những văn bản đó và chúng ta là một tục lệ, 94 00:05:43,781 --> 00:05:47,374 hay đúng hơn là thiếu tục lệ trong thời kỳ của họ. 95 00:05:47,398 --> 00:05:49,427 Nhưng không thiếu chất lượng. 96 00:05:50,344 --> 00:05:52,768 Nhưng để tôi quay lại với các bậc thầy, 97 00:05:52,792 --> 00:05:56,146 vì họ là nhân vật chính trong câu chuyện này. 98 00:05:56,170 --> 00:06:01,611 Trước đó, tôi đã đề cập một chút về việc khăng khăng thiếu suy nghĩ 99 00:06:01,635 --> 00:06:04,549 mà những thầy cô quấy nhiễu ta 100 00:06:04,573 --> 00:06:06,073 về chuyện chính tả. 101 00:06:06,097 --> 00:06:09,569 Nhưng sự thực là vì cách ta xử lý những việc trong cuộc sống, 102 00:06:09,593 --> 00:06:11,885 nên điều này hoàn toàn hợp lý . 103 00:06:11,909 --> 00:06:14,272 Trong xã hội chúng ta, 104 00:06:14,272 --> 00:06:17,272 chính tả được xem là chỉ số đặc quyền 105 00:06:17,272 --> 00:06:21,660 tách biệt người có văn hóa với người thô bạo, người có học với người vô học, 106 00:06:21,684 --> 00:06:26,672 tùy vào ngữ cảnh khi viết. 107 00:06:26,696 --> 00:06:30,007 Một người có thể kiếm được việc làm hay không 108 00:06:30,031 --> 00:06:32,700 vì viết đầy đủ hay thiếu một chữ H 109 00:06:32,724 --> 00:06:35,913 Một người có thể trở thành đối tượng bị nhạo báng công khai 110 00:06:35,937 --> 00:06:38,588 khi đặt sai chỗ của chữ B. 111 00:06:38,612 --> 00:06:40,788 Vì vậy, trong ngữ cảnh này, 112 00:06:40,812 --> 00:06:45,109 tất nhiên là có lý để dành thời gian cho việc chính tả. 113 00:06:45,109 --> 00:06:48,447 Nhưng chúng ta không nên quên 114 00:06:48,471 --> 00:06:50,671 rằng trải qua lịch sử dài của ngôn ngữ chúng ta, 115 00:06:50,695 --> 00:06:52,635 luôn có các giáo viên 116 00:06:52,659 --> 00:06:56,584 hoặc là những người liên quan tới việc bắt đầu học viết 117 00:06:56,608 --> 00:06:59,128 đã đề xuất việc cải tổ chính tả, 118 00:06:59,152 --> 00:07:03,591 đã nhận ra rằng trong cách ta đánh vần 119 00:07:03,615 --> 00:07:06,004 đôi lúc là một chướng ngại trong việc truyền tải kiến thức. 120 00:07:06,028 --> 00:07:07,695 Ví dụ, nói về trường hợp của chúng ta, 121 00:07:07,719 --> 00:07:12,272 ông Sarmiento, cùng với Andrés Bello, dẫn đầu cải cách chính tả lớn nhất 122 00:07:12,296 --> 00:07:15,701 trong tiếng Tây Ban Nha, 123 00:07:15,725 --> 00:07:20,235 xãy ra giữa thế kỷ 19 ở Chile. 124 00:07:21,894 --> 00:07:26,355 Vậy tại sao ta không tiếp tục nhiệm vụ của các bật thầy nầy 125 00:07:26,379 --> 00:07:29,772 và bắt đầu cải tiến việc đánh vần của chúng ta? 126 00:07:29,796 --> 00:07:33,048 Tại đây, trong nhóm thân mật này có 10,000 người của chúng ta, 127 00:07:33,072 --> 00:07:34,626 tôi muốn đưa ra 128 00:07:34,650 --> 00:07:39,121 một số thay đổi mà tôi thấy có lý để ta bắt đầu thảo luận. 129 00:07:40,207 --> 00:07:42,575 Hãy bỏ chữ H câm, 130 00:07:42,599 --> 00:07:47,687 ở những chỗ mà ta viết âm H nhưng không phát âm, 131 00:07:47,711 --> 00:07:49,002 cứ để trống khỏi viết gì. 132 00:07:49,026 --> 00:07:50,042 (Vỗ tay) 133 00:07:50,066 --> 00:07:52,704 Tôi khó mà tưởng tượng lý do cảm tưởng nào 134 00:07:52,728 --> 00:07:57,719 có thể biện minh được những rắc rối gây ra bởi âm H câm. 135 00:07:57,743 --> 00:08:00,088 B và V, như ta đã nói, 136 00:08:00,112 --> 00:08:02,982 chưa bao giờ được phân biệt trong tiếng Tây Ban Nha, 137 00:08:03,006 --> 00:08:04,023 (Vỗ tay) 138 00:08:04,047 --> 00:08:07,352 Hãy chọn một cái, cái nào cũng được. Chúng ta có thể thảo luận về nó. 139 00:08:07,376 --> 00:08:11,006 Mỗi người sẽ có sở thích của mình và đưa ra lập luận. 140 00:08:11,030 --> 00:08:13,874 Hãy giữ cái này, loại bỏ cái kia 141 00:08:13,898 --> 00:08:16,905 G và J, hãy tách biệt vai trò của chúng 142 00:08:16,929 --> 00:08:21,351 G nên giữ âm thanh trơn rõ, như trong "gato", "mago" và "águila" 143 00:08:21,375 --> 00:08:24,671 và J nên giữ là âm thanh có hơi ra, 144 00:08:24,695 --> 00:08:29,589 như trong"jarabe," "jirafa," "gente," "argentino." 145 00:08:30,441 --> 00:08:35,769 Trường hợp của C, S và Z thật là thú vị, 146 00:08:35,793 --> 00:08:39,630 vì nó chỉ ra rằng những nguyên tắc ngữ âm chỉ là một cách hướng dẫn, 147 00:08:39,654 --> 00:08:42,719 nhưng không phải là nguyên tắc tuyệt đối. 148 00:08:42,743 --> 00:08:47,502 Trong một số trường hợp, sự khác biệt khi phát âm cần được giải quyết. 149 00:08:47,526 --> 00:08:50,432 Như tôi đã nói trước đây, C,S và Z, 150 00:08:50,456 --> 00:08:53,798 đôi chỗ phù hợp với một âm, đôi khi hai âm. 151 00:08:53,822 --> 00:08:59,008 Nếu chúng bỏ bớt đi từ ba chữ cái đến hai là điều tốt nhất. 152 00:09:00,247 --> 00:09:05,117 Đôi với một số người, những thay đổi này có vẻ hơi quá khích. 153 00:09:05,141 --> 00:09:07,322 Chúng thực sự là không. 154 00:09:07,346 --> 00:09:10,609 Học Viện Hoàng Gia Tây Ban Nha, và tất cả học viện ngôn ngữ, 155 00:09:10,633 --> 00:09:15,538 cũng tin rằng chính tả cần được sửa đổi, 156 00:09:15,562 --> 00:09:20,448 ngôn ngữ liên quan đến lịch sử, truyền thống và phong tục, 157 00:09:20,472 --> 00:09:25,095 nhưng đồng thời cũng là công cụ thực dụng trong cuộc sống hàng ngày, 158 00:09:25,119 --> 00:09:30,013 và đôi khi sự dính liền nầy với lịch sử, truyền thống và phong tục 159 00:09:30,037 --> 00:09:35,121 trở thành một trở ngại cho việc sử dụng chúng hiện tại. 160 00:09:35,619 --> 00:09:37,728 Thật vậy, điều này giải thích thực tế 161 00:09:37,752 --> 00:09:44,705 rằng ngôn ngữ chúng ta khác với các ngôn ngữ các nước láng giềng, 162 00:09:44,729 --> 00:09:48,257 trong lịch sử đã được chúng ta tự sửa đổi 163 00:09:48,281 --> 00:09:51,935 Ví dụ, từ "ortographia" thành "ortografía, 164 00:09:51,959 --> 00:09:56,060 Từ "theatro" sang "teatro", Từ "quantidad" đến "cantidad" 165 00:09:56,084 --> 00:09:58,472 Từ "symbolo" đến "símbolo". 166 00:09:58,496 --> 00:10:03,903 Và một số âm câm của H đã từ từ được lén lút gỡ bỏ. 167 00:10:03,927 --> 00:10:06,167 Trong Tự điển của Học viện Hoàng gia, 168 00:10:06,191 --> 00:10:11,983 "arpa" và "armonía" có thể viết có hoặc không có H. 169 00:10:12,007 --> 00:10:13,507 và mọi người đều ổn. 170 00:10:15,452 --> 00:10:18,200 Hơn nữa tôi thấy rằng 171 00:10:18,224 --> 00:10:24,169 đây là một thời điểm đặc biệt thích hợp để có cuộc thảo luận này. 172 00:10:25,397 --> 00:10:29,408 Ta thường được nghe rằng ngôn ngữ luôn thay đổi bất ngờ 173 00:10:29,432 --> 00:10:31,298 từ dưới lên trên, 174 00:10:31,322 --> 00:10:34,595 rằng những người dùng là những người kết hợp từ ngữ mới 175 00:10:34,619 --> 00:10:38,154 và thay đổi ngữ pháp. 176 00:10:38,178 --> 00:10:41,995 Và người có quyền - đôi khi là học viện, 177 00:10:42,019 --> 00:10:45,930 hoặc một tự điển, hay là một bộ hành chính, 178 00:10:45,954 --> 00:10:49,780 chấp nhận và kết hợp chúng một thời gian lâu sau khi dùng. 179 00:10:50,576 --> 00:10:54,224 Điều này chỉ đúng đối với một số tần lớp của ngôn ngữ 180 00:10:54,248 --> 00:10:57,643 Điều này đúng khi nói về từ ngữ, trên cấp độ chữ. 181 00:10:57,667 --> 00:11:00,921 Nó không đúng ở cấp độ ngữ pháp, 182 00:11:00,945 --> 00:11:05,131 Và gần như, tôi sẽ nói là, điều đó không đúng khi nói về chính tả, 183 00:11:05,155 --> 00:11:09,196 mà trong lich sử đã thay đổi từ trên đi xuống. 184 00:11:09,220 --> 00:11:13,255 Các qui chế luôn luôn đã được thiết lập 185 00:11:13,279 --> 00:11:15,619 và đề xuất thay đổi bởi những tổ chức. 186 00:11:17,143 --> 00:11:21,933 Tại sao tôi nói đây là một thời điểm đặc biệt thích hợp? 187 00:11:21,957 --> 00:11:23,325 Cho tới hôm nay, 188 00:11:23,349 --> 00:11:29,489 văn viết luôn có nhiều hạn chế và riêng tư hơn lời nói. 189 00:11:30,118 --> 00:11:34,592 Nhưng trong thời của chúng ta, thời đại của mạng xã hội, 190 00:11:34,616 --> 00:11:37,763 một cuộc cách mạng đang xảy ra. 191 00:11:38,311 --> 00:11:41,355 Trước đây chưa từng có nhiều người viết như bây giờ. 192 00:11:41,379 --> 00:11:45,927 Chưa bao giờ có rất nhiều người viết cho rất nhiều người đọc. 193 00:11:46,536 --> 00:11:49,653 Và ở trong mạng xã hội, lần đầu tiên, 194 00:11:49,677 --> 00:11:54,717 ta thấy sự sử dụng chính tả một cách sáng tạo đại quy mô, 195 00:11:54,741 --> 00:11:59,350 nơi mà ngay cả những người có trình độ học vấn cao với sự đánh vần hoàn hảo, 196 00:11:59,374 --> 00:12:01,654 khi sử dụng mạng xã hội, 197 00:12:01,678 --> 00:12:07,227 họ hành xử như phần đông người sử dụng mạng xã hội vẫn hành xử. 198 00:12:07,251 --> 00:12:10,933 Nghĩa là, họ ít kiểm tra lỗi chính tả 199 00:12:10,957 --> 00:12:15,792 và họ dành ưu tiên cho tốc độ và hiệu quả trong giao tiếp. 200 00:12:16,309 --> 00:12:21,740 Hiện tại, ta thấy đó sự sử dụng hỗn loạn, cá nhân hóa. 201 00:12:21,764 --> 00:12:24,781 Nhưng tôi nghĩ chúng ta phải chú ý tới họ 202 00:12:24,805 --> 00:12:27,152 vì có thể họ sẽ cho ta biết 203 00:12:27,176 --> 00:12:31,774 rằng một kỷ nguyên tạo ra vị thế mới cho viết lách, 204 00:12:31,798 --> 00:12:36,107 tìm kiếm những qui tắc mới cho việc viết văn. 205 00:12:36,448 --> 00:12:41,566 Tôi nghĩ ta sẽ sai lầm nếu từ chối, bỏ qua họ. 206 00:12:41,590 --> 00:12:43,586 vì chúng ta xem họ như 207 00:12:43,586 --> 00:12:46,586 triệu chứng của phân rã văn hóa của thời đại chúng ta. 208 00:12:46,586 --> 00:12:51,524 Không, tôi nghĩ rằng ta phải quan sát, tổ chức và phân phối họ 209 00:12:51,548 --> 00:12:57,210 trong sự hướng dẫn thích ứng hơn với nhu cầu của thời đại chúng ta. 210 00:12:58,741 --> 00:13:02,473 Tôi có thể dự đoán một số phản đối. 211 00:13:03,524 --> 00:13:04,954 Sẽ có những người nói rằng 212 00:13:04,978 --> 00:13:10,088 nếu chúng ta đơn giản hóa việc đánh vần chúng ta sẽ mất nguồn gốc. 213 00:13:10,923 --> 00:13:14,013 Nói đúng ra, nếu chúng ta muốn để bảo tồn nguồn gốc, 214 00:13:14,037 --> 00:13:16,467 ta sẽ không đạt đươc bằng chính tả. 215 00:13:16,491 --> 00:13:20,496 Chúng ta phải học tiếng Latin, tiếng Hy Lạp, tiếng Ả Rập. 216 00:13:21,239 --> 00:13:23,870 Với cách viết đơn giản, ta sẽ giữ lại được nguồn gốc 217 00:13:23,894 --> 00:13:29,084 ở những nơi chúng ta đang giữ bây giờ, trong từ điển từ nguyên. 218 00:13:32,117 --> 00:13:35,124 Còn một phản đối thứ hai sẽ đến từ những người nói rằng: 219 00:13:35,148 --> 00:13:38,866 "Nếu đơn giản hóa chính tả, 220 00:13:38,890 --> 00:13:39,890 ta sẽ không phân biệt được 221 00:13:39,890 --> 00:13:42,590 những nghĩa khác biệt trong cùng một từ." 222 00:13:42,590 --> 00:13:46,680 Đó là sự thật, nhưng nó không phải là một vấn đề. 223 00:13:46,704 --> 00:13:50,574 Ngôn ngữ của ta có từ đồng nghĩa, có những từ có nhiều hơn một ý nghĩa, 224 00:13:50,574 --> 00:13:53,020 Nhưng chúng ta không nhầm lẫn 225 00:13:53,020 --> 00:13:56,512 "banco" nơi chúng ta ngồi với "banco", nơi chúng ta gửi tiền, 226 00:13:56,512 --> 00:13:59,835 Hay "traje" mà chúng ta mặc với những thứ ta "trajimos." 227 00:13:59,859 --> 00:14:06,498 Ở phần lớn các trường hợp, ngữ cảnh sẽ xua tan nhầm lẫn. 228 00:14:07,192 --> 00:14:10,145 Nhưng có một phản đối thứ ba. 229 00:14:11,562 --> 00:14:15,494 Đối với tôi, đây là điều dễ hiểu nhất, thậm chí là cảm động nhất, 230 00:14:16,532 --> 00:14:21,990 là những người nói: "Tôi không muốn thay đổi. 231 00:14:22,536 --> 00:14:26,245 Tôi đã được nuôi dạy như thế này, Tôi đã quen làm theo cách này, 232 00:14:26,269 --> 00:14:29,566 Khi đọc một chữ được viết tắt, 233 00:14:29,566 --> 00:14:32,566 tôi thấy nhức mắt lắm." 234 00:14:32,566 --> 00:14:34,367 (Cười ) 235 00:14:34,391 --> 00:14:39,264 Phản đối này, đều có một phần nào trong tất cả chúng ta. 236 00:14:40,183 --> 00:14:41,672 Tôi nghĩ chúng ta nên làm gì? 237 00:14:41,696 --> 00:14:44,405 Nên làm những việc luôn được làm như những trường hợp nầy. 238 00:14:44,429 --> 00:14:46,866 thay đổi những gì đang tiến tới, 239 00:14:46,866 --> 00:14:49,866 trẻ em được dạy quy tắc mới. 240 00:14:49,866 --> 00:14:54,399 Những ai không muốn thích nghi vẫn có thể viết như thói quen, 241 00:14:54,423 --> 00:14:58,724 và hy vọng, thời gian sẽ hàn gắn các quy tắc mới đúng chỗ. 242 00:14:59,264 --> 00:15:05,771 Mọi cuộc cải cách chính tả thành công mà ảnh hưởng đến thói quen khó bỏ 243 00:15:05,795 --> 00:15:11,101 đều nhờ có sự thận trọng, thỏa thuận, kiên nhẫn và khoan dung. 244 00:15:11,663 --> 00:15:15,981 Đồng thời, ta không thể cho phép sự gắn bó với các tục lệ cũ 245 00:15:16,005 --> 00:15:18,320 cản trở chúng ta tiến lên phía trước. 246 00:15:18,775 --> 00:15:22,211 Lời tri ân tốt nhất mà chúng ta có thể trả cho quá khứ 247 00:15:22,235 --> 00:15:24,749 Là để cải thiện những gì nó đã cho chúng ta. 248 00:15:25,255 --> 00:15:27,828 Vì vậy, tôi tin rằng ta phải đạt được một thỏa thuận, 249 00:15:27,852 --> 00:15:30,863 các học giả phải đạt được thỏa thuận, 250 00:15:30,887 --> 00:15:33,825 và tẩy xóa những quy tắc chính tả của chúng ta, 251 00:15:33,849 --> 00:15:37,554 tất cả thói quen ta theo vì truyền thống, ngay cả khi chúng đã vô dụng. 252 00:15:39,685 --> 00:15:43,161 Tôi tin rằng nếu chúng ta làm điều đó trong lỉnh vực 253 00:15:43,185 --> 00:15:47,185 nhỏ nhưng rất quan trọng trong ngôn ngữ 254 00:15:47,209 --> 00:15:50,122 chúng ta sẽ để lại một tương lai tốt hơn cho 255 00:15:50,122 --> 00:15:53,122 các thế hệ kế tiếp 256 00:15:53,122 --> 00:15:56,530 (Vỗ tay)