Kính bạch Thầy và Tăng Thân
Chủ đề của câu hỏi của con là chữa trị
và về tình thương đích thực.
Và với con, thật khó để nói tạm biệt với người khác
Khi họ đến rồi đi khỏi đời con
Và
Gần đây con thực tập kết nối với
đứa trẻ 5 tuổi trong con,
được một vài năm rồi
Và gần đây khi có ai đó nói tạm biệt với con
con đã thấy rất khó khăn
Và con quán chiếu về việc này sau đó
đứa bé 5 tuổi trong con đã đi lên và nói rằng
Con cần phải làm cho Mẹ con hạnh phúc
để bà ấy có thể chăm sóc cho con.
Và nếu Mẹ buồn, điều đó có nghĩa là con
không thể làm Mẹ vui
và cũng có nghĩa là con không thể yêu thương.
Và con nghĩ khi người khác nói tạm biệt với con,
có nghĩa là con không thể yêu thương họ,
và họ rời khỏi con vì trước đó con không có khả năng yêu thương họ
Con biết rằng con hướng tình thương của con ra ngoài rất nhiều
và khi có người nói họ muốn rời đi
thì con lại muốn cho đi tình thương nhiều hơn
để cố giữ người đó ở lại,
vì con sợ họ sắp rời con.
Và con nghĩ một phần là do con sợ rằng họ sẽ ra đi
như lúc Mẹ con không ở đó khi con còn nhỏ vậy.
Con cũng sợ rằng có thể vì con có một thiếu sót nào đó,
tình thương của con không hiệu quả,
con không thể thương người mà con muốn thương.
Và đó là câu hỏi của con:
làm sao để chữa lành điều này
và có thể thương yêu với tự do
thương mà không cố nắm giữ lấy người khác
khi họ ra đi.
Trong mỗi chúng ta đều có một em bé bị thương
và ta cần phải chăm sóc em bé ấy.
Để chăm sóc cho em bé,
ta cần phải đi vào bên trong mình.
Ta cần phải có mặt với chính mình
thay vì đặt chú ý của mình bên ngoài
tìm kiếm tình thương, sự chấp nhận, công nhận
để khỏa lấp khoảng trống để lại bởi vết thương
của em bé trong ta.
Ta cần phải quay về chăm sóc chính mình.
Chỉ có tình thương cho chính mình mới có thể làm việc đó
Hãy lắng nghe em bé bị thương của mình
Và chỉ khi ta làm được như vậy
ta mới chữa lành được vết thương.
Chỉ khi ta quay về và lắng nghe chính mình
có mặt cho chính mình, chăm sóc vết thương đó
thì ta mới thực sự thương được chính ta.
Và chỉ khi làm được như vậy
ta mới yêu thương được người khác.
Và tình thương ta dành cho người đó
dựa trên tình thương bản thân mình
cho người đó không gian
và cho chính ta không gian,
giúp họ có tự do
và cho ta tự do -
tự do để đến và đi khi họ muốn
và cho ta tự do để chào đón họ và cũng để cho họ ra đi khi họ phải đi.
Con nghĩ rằng chúng ta đều ở đây để chữa lành cho chính mình
và chữa lành các vết thương bên trong ta
và chúng ta