Hôm nay, hơn một nửa tất cả mọi người trên thế giới sống trong một khu vực đô thị. Đến giữa thế kỷ, con số này này sẽ tăng lên đến 70%. Nhưng mới 100 năm trước đây, chỉ có hai trong số mười người chúng ta sống ở thành phố, và trước đó, thậm chí còn ít hơn. Làm thế nào chúng ta lại đạt đến một mức độ đô thị hóa cao như vậy, và điều đó có nghĩa gì cho tương lai của chúng ta? Trong những ngày đầu của lịch sử loài người, con người đã là những thợ săn và kẻ hái lượm, thường xuyên di chuyển từ nơi này đến nơi khác để tìm kiếm thực phẩm. Nhưng khoảng 10.000 năm trước, tổ tiên của chúng ta bắt đầu học được những bí mật của quá trình chọn lọc giống và bước đầu của kỹ thuật nông nghiệp. Lần đầu tiên, mọi người có thể nuôi trồng thực phẩm thay vì tìm kiếm nó, và điều này dẫn đến sự phát triển của làng bán định cư lần đầu tiên trong lịch sử. "Tại sao chỉ là bán định cư?" có thể bạn sẽ hỏi vậy. Vâng, buổi đầu, các làng vẫn phải di dời vài năm một lần khi đất đai trở nên cằn cỗi. Chỉ với sự ra đời của kỹ thuật như thủy lợi và phương pháp làm đất trồng trọt khoảng 5.000 năm về trước mà con người ta có thể dựa vào một nền tảng cung cấp thực phẩm dài hạn và vững chắc, điều này mở đường cho khái niệm định cư lâu dài. Và với sự dồi dào lương thực mà các kỹ thuật này tạo nên, đã không còn là cần thiết để tất cả mọi người đều phải làm nông. Điều này cho phép sự phát triển của các ngành nghề chuyên biệt khác, và bằng cách mở rộng, các thành phố. Với các thành phố giờ đây sản xuất dồi dào lương thực, cũng như công cụ, hàng thủ công mỹ nghệ, và các hàng hoá khác, thương mại đã trở nên khả thi và tương tác trên một khoảng cách địa lí lớn. Và với sự phát triển mạnh mẽ của giao thương, cùng với công nghệ đã tạo điều kiện cho nó phát triển, như xe đẩy, tàu thuyền, đường giao thông, và các cảng biển. Tất nhiên, những điều này yêu cầu nhiều nhân lực để xây dựng và duy trì, Vì vậy, nhiều người di cư từ nông thôn đến các thành phố khi mà có nhiều công ăn việc làm và cơ hội ở nơi đây. Nếu bạn nghĩ rằng các thành phố hiện đại đã trở nên đông đúc, bạn có thể ngạc nhiên khi biết rằng một số thành phố vào năm 2000 TCN có mật độ dân số gần như gấp đôi Thượng Hải hoặc Calcutta. Một lý do cho việc này là ngành giao thông vận tải không có sẵn trên diện rộng, do đó, tất cả mọi thứ phải nằm trong khoảng cách đường bộ, bao gồm cả vài nguồn nước sạch tồn tại khi đó. Và khu vực thành phố rất cần được bao bọc bởi những bức tường để bảo vệ chống lại các cuộc tấn công. Đế chế La Mã đã có thể phát triển cơ sở hạ tầng để khắc phục những hạn chế này, nhưng khác với nó, Các thành phố hiện đại như chúng ta đã biết, đã không thực sự được bắt đầu cho đến tận cuộc cách mạng công nghiệp, Khi công nghệ mới được triển khai trên quy mô rộng cho phép các thành phố mở rộng và liên hợp với nhau hơn nữa, thiết lập mạng lưới cảnh sát, sở cứu hỏa, và sở vệ sinh môi trường , cũng như mạng lưới đường xá, và sau đó là phân phối điện . Thế nên, tương lai của thành phố là gì? Dân số toàn cầu hiện nay là hơn 7 tỷ và được dự đoán lên đến khoảng 10 tỷ. Hầu hết các sự tăng trưởng này sẽ xảy ra trong các khu đô thị của các quốc gia nghèo nhất thế giới. Vì vậy, làm thế nào các thành phố sẽ cần phải thay đổi để phù hợp hơn với sự tăng trưởng này? Trước tiên, thế giới sẽ cần phải tìm cách để cung cấp thức ăn đầy đủ, vệ sinh môi trường, và giáo dục cho tất cả mọi người. Thứ hai, sự phát triển sẽ cần phải xảy ra theo cách thức mà không gây hại đến đất đai nguồn cung cấp hàng hoá và dịch vụ cho chúng ta để hỗ trợ cho dân số thế giới. Sản xuất thực phẩm có thể di chuyển đến trang trại nhiều tầng và các tòa nhà chọc trời, các khu vườn trên tầng thượng, hoặc các khỏang đất trống trong những trung tâm thành phố, trong khi sức mạnh sẽ ngày càng đến từ nhiều nguồn năng lượng tái tạo khác nhau. Thay cho mô hình gia đình đơn, sẽ có thêm nhiều loại hình cư trú được phát triển. Chúng ta có thể thấy các toà nhà có đầy đủ mọi thứ mà con người cần cho cuộc sống hàng ngày của mình, và những thành phố nhỏ hơn, tự túc tập trung vào sản xuất để đáp ứng đầy đủ nhu cầu của địa phương. Tương lai của thành phố rất đa dạng, có thể tách rời, và sáng tạo, sẽ không còn phải xây dựng xoay quanh một ngành công nghiệp duy nhất, mà phản ánh mối kiên kết chặt chẽ hơn và toàn cầu hóa.