1 00:00:00,660 --> 00:00:02,236 Khi tôi còn là học sinh lớp năm, 2 00:00:02,236 --> 00:00:06,616 tôi đã mua một số báo của "DC Comics Presents #57" 3 00:00:06,640 --> 00:00:09,396 tại hiệu sách địa phương, 4 00:00:09,396 --> 00:00:13,122 và cuốn truyện tranh này đã thay đổi cuộc đời tôi. 5 00:00:13,122 --> 00:00:16,516 Sự kết hợp giữa từ ngữ và hình ảnh đã đọng lại trong tôi một thứ gì đó 6 00:00:16,516 --> 00:00:18,056 chưa từng có trước đây, 7 00:00:18,080 --> 00:00:21,796 và tôi lập tức say mê hình thức truyện tranh. 8 00:00:21,796 --> 00:00:24,999 Tôi trở thành một con mọt truyện tranh, 9 00:00:24,999 --> 00:00:26,720 nhưng tôi không đem tới trường. 10 00:00:26,720 --> 00:00:32,536 Theo bản năng, tôi biết rằng truyện tranh không thuộc về lớp học. 11 00:00:32,560 --> 00:00:34,976 Bố mẹ tôi chắc chắn không thích chúng, 12 00:00:35,000 --> 00:00:38,096 và tôi chắc rằng các giáo viên của tôi cũng thế. 13 00:00:38,120 --> 00:00:40,376 Họ không bao giờ dùng chúng để giảng dạy. 14 00:00:40,400 --> 00:00:44,296 Truyện tranh và tiểu thuyết đồ họa không được chấp nhận trong những giờ tự đọc, 15 00:00:44,320 --> 00:00:47,816 và chúng chưa từng được bày bán ở hội sách thường niên. 16 00:00:47,840 --> 00:00:50,416 Dù vậy, tôi vẫn tiếp tục đọc truyện tranh 17 00:00:50,440 --> 00:00:52,056 và tôi thậm chí còn viết truyện. 18 00:00:52,080 --> 00:00:55,096 Cuối cùng tôi trở thành một họa sỹ truyện tranh, 19 00:00:55,120 --> 00:00:58,680 viết và vẽ truyện tranh để sống. 20 00:00:58,680 --> 00:01:00,936 Tôi cũng trở thành một giáo viên cấp ba. 21 00:01:00,960 --> 00:01:02,256 Đây là nơi tôi giảng dạy: 22 00:01:02,280 --> 00:01:05,096 Trường THPT Bishop O'Dowd ở Oakland, California. 23 00:01:05,120 --> 00:01:07,656 Tôi dạy một chút Toán và một chút Mỹ thuật, 24 00:01:07,680 --> 00:01:09,056 nhưng nhiều nhất là Tin học, 25 00:01:09,080 --> 00:01:11,496 và tôi đã ở đây 17 năm. 26 00:01:11,520 --> 00:01:13,376 Khi tôi còn là giáo viên mới, 27 00:01:13,400 --> 00:01:16,536 tôi thử đưa truyện tranh vào lớp học. 28 00:01:16,560 --> 00:01:19,656 Tôi nói với học sinh của mình vào ngày đầu tiên của mỗi lớp 29 00:01:19,680 --> 00:01:21,776 rằng tôi cũng là một họa sĩ truyện tranh. 30 00:01:21,800 --> 00:01:24,896 Nó không có nghĩa tôi có kế hoạch dạy chúng bằng truyện tranh, 31 00:01:24,920 --> 00:01:28,936 nó có nghĩa rằng tôi hy vọng truyện tranh có thể làm chúng nghĩ rằng tôi rất ngầu. 32 00:01:28,960 --> 00:01:30,376 (Cười) 33 00:01:30,400 --> 00:01:31,776 Tôi đã sai. 34 00:01:31,800 --> 00:01:33,776 Đây là những năm 90, 35 00:01:33,796 --> 00:01:38,092 truyện tranh chưa có vị trí văn hóa như ngày nay. 36 00:01:38,120 --> 00:01:42,056 Học sinh của tôi không nghĩ tôi ngầu. Chúng nghĩ tôi là một con gà. 37 00:01:42,080 --> 00:01:44,976 Và tệ hơn nữa, khi bài vở trong lớp trở nên khó, 38 00:01:45,000 --> 00:01:48,296 chúng dùng truyện tranh như là cách để làm rối trí tôi. 39 00:01:48,320 --> 00:01:50,956 Chúng giơ tay và hỏi tôi những câu hỏi như: 40 00:01:50,956 --> 00:01:53,321 "Thầy Yang, thầy nghĩ ai sẽ thắng khi đánh nhau, 41 00:01:53,321 --> 00:01:54,600 Superman hay the Hulk?" 42 00:01:54,600 --> 00:01:55,616 (Cười) 43 00:01:55,640 --> 00:02:00,696 Tôi nhanh chóng nhận ra tôi phải rạch ròi giữa việc giảng dạy và việc vẽ tranh. 44 00:02:00,720 --> 00:02:04,136 Dường như bản năng của tôi hồi lớp năm đã đúng. 45 00:02:04,160 --> 00:02:07,800 Truyện tranh không thuộc về lớp học. 46 00:02:07,800 --> 00:02:09,800 Nhưng một lần nữa, tôi đã sai. 47 00:02:09,800 --> 00:02:11,880 Thêm vài năm trong nghề giảng dạy, 48 00:02:11,880 --> 00:02:16,776 tôi trực tiếp nhận ra tiềm năng giáo dục của truyện tranh. 49 00:02:16,800 --> 00:02:20,336 Trong một học kỳ, tôi được yêu cầu dạy thay một lớp Đại số 2. 50 00:02:20,360 --> 00:02:24,656 Tôi được yêu cầu dạy thay dài hạn và tôi đồng ý, nhưng có một vấn đề. 51 00:02:24,680 --> 00:02:28,376 Vào thời điểm đó, tôi cũng là kỹ thuật viên giáo dục của trường, 52 00:02:28,400 --> 00:02:30,296 nghĩa là cứ hai tuần một lần 53 00:02:30,320 --> 00:02:33,736 tôi phải bỏ một hoặc hai tiết của lớp Đại số 2 này 54 00:02:33,760 --> 00:02:36,576 vì tôi cần đến một phòng học khác giúp giáo viên khác 55 00:02:36,600 --> 00:02:38,696 với một hoạt động liên quan đến máy tính. 56 00:02:38,720 --> 00:02:41,856 Với những học sinh ở lớp Đại số 2 này, điều này thật tệ. 57 00:02:41,880 --> 00:02:44,496 Ý tôi là, dạy thay dài hạn đã tệ rồi, 58 00:02:44,520 --> 00:02:48,330 nhưng có người dạy thay cho việc dạy thay của bạn? Đó là điều tệ nhất. 59 00:02:48,330 --> 00:02:52,216 Trong cố gắng mang lại sự nhất quán cho học sinh của tôi, 60 00:02:52,240 --> 00:02:55,096 tôi bắt đầu quay video bài giảng của mình. 61 00:02:55,120 --> 00:02:58,736 Sau đó tôi đưa các video này cho người dạy thay để bật cho học sinh. 62 00:02:58,760 --> 00:03:03,216 Tôi cố gắng làm những video này càng lôi cuốn càng tốt. 63 00:03:03,240 --> 00:03:05,376 Thậm chí tôi dùng những hiệu ứng đặc biệt. 64 00:03:05,400 --> 00:03:08,256 Ví dụ, sau khi tôi hoàn thành một bài toán trên bảng, 65 00:03:08,280 --> 00:03:09,896 tôi vỗ tay, 66 00:03:09,920 --> 00:03:12,336 và tấm bảng được xóa một cách thần kì. 67 00:03:12,360 --> 00:03:13,776 (Cười) 68 00:03:13,800 --> 00:03:16,160 Tôi nghĩ nó khá tuyệt vời. 69 00:03:16,160 --> 00:03:19,016 Tôi khá chắc rằng các học sinh của tôi sẽ thích nó, 70 00:03:19,040 --> 00:03:20,256 nhưng tôi đã sai. 71 00:03:20,280 --> 00:03:21,656 (Cười) 72 00:03:21,680 --> 00:03:24,536 Những bài giảng video này là một thảm họa. 73 00:03:24,560 --> 00:03:27,136 Có những học sinh đến nói với tôi những điều như: 74 00:03:27,160 --> 00:03:29,416 "Thầy Yang, bọn em nghĩ thầy là người nhạt nhẽo 75 00:03:29,440 --> 00:03:32,896 nhưng trong video, thầy thật không thể chịu được." 76 00:03:32,920 --> 00:03:34,536 (Cười) 77 00:03:34,560 --> 00:03:39,896 Vì vậy, với nỗ lực tuyệt vọng thứ hai, tôi vẽ những bài giảng truyện tranh. 78 00:03:39,920 --> 00:03:42,376 Tôi làm rất nhanh, hầu như không tính toán. 79 00:03:42,400 --> 00:03:45,216 Tôi chỉ lấy một cái bút bi, vẽ bảng này sang bảng khác, 80 00:03:45,240 --> 00:03:47,956 hình dung điều tôi muốn truyền đạt khi vẽ. 81 00:03:47,956 --> 00:03:49,696 Các bài giảng truyện tranh đó 82 00:03:49,720 --> 00:03:51,816 dài khoảng bốn tới sáu trang. 83 00:03:51,840 --> 00:03:56,816 Tôi photo chúng cho người dạy thay để phát cho học sinh của tôi. 84 00:03:56,840 --> 00:03:59,040 Và ngạc nhiên chưa, 85 00:03:59,084 --> 00:04:01,920 những bài giảng truyện tranh này là một bước đột phá. 86 00:04:01,920 --> 00:04:05,456 Học sinh của tôi đã yêu cầu tôi vẽ cho chúng 87 00:04:05,480 --> 00:04:08,416 ngay cả khi tôi có thể giảng dạy trên lớp. 88 00:04:08,440 --> 00:04:12,560 Nó giống như việc chúng thích tôi trong hoạt hình hơn tôi ngoài đời. 89 00:04:12,560 --> 00:04:14,636 (Cười) 90 00:04:14,636 --> 00:04:18,355 Điều này làm tôi ngạc nhiên, vì học sinh của tôi thuộc thế hệ 91 00:04:18,355 --> 00:04:20,274 lớn lên với màn hình, 92 00:04:20,274 --> 00:04:23,520 vì vậy tôi chắc mẩm chúng muốn học trên màn hình 93 00:04:23,520 --> 00:04:26,056 hơn là học từ trang giấy. 94 00:04:26,080 --> 00:04:27,736 Nhưng khi tôi hỏi học sinh 95 00:04:27,774 --> 00:04:30,990 sao chúng thích những bài giảng truyện tranh này thế, 96 00:04:31,000 --> 00:04:35,376 tôi bắt đầu hiểu hơn về tiềm năng giáo dục của truyện tranh. 97 00:04:35,400 --> 00:04:38,016 Trước tiên, không giống sách giáo khoa toán, 98 00:04:38,040 --> 00:04:40,616 những bài giảng truyện tranh được dạy trực quan. 99 00:04:40,640 --> 00:04:43,456 Học sinh của tôi lớn lên trong một nền văn hóa thị giác, 100 00:04:43,480 --> 00:04:46,216 vì vậy chúng đã quen nhận thông tin theo cách đó. 101 00:04:46,240 --> 00:04:49,016 Nhưng không giống như những câu chuyện hình ảnh khác, 102 00:04:49,040 --> 00:04:53,856 như phim hay truyền hình hoặc hoạt hình hoặc video, 103 00:04:53,880 --> 00:04:56,736 truyện tranh là thứ mà theo tôi là cố định. 104 00:04:56,760 --> 00:05:02,416 Trong truyện tranh, quá khứ, hiện tại và tương lai, tất cả đều ở cùng một trang. 105 00:05:02,440 --> 00:05:05,856 Điều này nghĩa là tốc độ luồng thông tin 106 00:05:05,880 --> 00:05:09,510 chắc chắn nằm trong tay người đọc. 107 00:05:09,560 --> 00:05:13,576 Khi học sinh của tôi không hiểu cái gì đó trong bài giảng truyện tranh của tôi, 108 00:05:13,600 --> 00:05:17,816 chúng chỉ cần đọc lại đoạn đó nhanh hay chậm theo ý muốn. 109 00:05:17,840 --> 00:05:21,816 Điều đó giống như tôi trao cho chúng một chiếc điều khiển từ xa với thông tin. 110 00:05:21,840 --> 00:05:24,736 Điều tương tự không đúng với bài giảng video của tôi, 111 00:05:24,760 --> 00:05:27,536 và thậm chí không đúng với cả bài giảng trực tiếp của tôi. 112 00:05:27,560 --> 00:05:32,296 Khi tôi nói, tôi cung cấp thông tin nhanh hay chậm theo ý mình. 113 00:05:32,320 --> 00:05:35,696 Vì vậy, đối với một số học sinh và một số loại thông tin nhất định, 114 00:05:35,720 --> 00:05:40,656 hai khía cạnh này của truyện tranh, bản chất trực quan và tính cố định của nó, 115 00:05:40,680 --> 00:05:44,336 khiến nó trở thành một công cụ giáo dục vô cùng hiệu quả. 116 00:05:44,360 --> 00:05:46,336 Khi dạy lớp Đại số 2 này, 117 00:05:46,360 --> 00:05:50,576 tôi cũng đang học Thạc sĩ ở Vịnh Phía Đông tiểu bang Cal. 118 00:05:50,600 --> 00:05:54,680 Và tôi đã bị cuốn hút bởi trải nghiệm đã có với những bài giảng truyện tranh, 119 00:05:54,680 --> 00:05:59,710 tôi quyết định tập trung dự án cuối cùng về truyện tranh. 120 00:05:59,800 --> 00:06:02,776 Tôi muốn tìm hiểu tại sao các nhà giáo dục Mỹ 121 00:06:02,800 --> 00:06:08,016 trước đây rất nghi ngờ việc sử dụng truyện tranh trong lớp học của họ. 122 00:06:08,040 --> 00:06:09,897 Đây là những gì tôi phát hiện ra. 123 00:06:10,160 --> 00:06:11,710 Truyện tranh lần đầu trở thành 124 00:06:11,710 --> 00:06:13,606 phương tiện đại chúng vào thập niên 40, 125 00:06:13,606 --> 00:06:15,276 với hàng triệu bản bán hàng tháng, 126 00:06:15,276 --> 00:06:17,416 và các nhà giáo dục khi đó có để ý. 127 00:06:17,440 --> 00:06:21,416 Rất nhiều giáo viên sáng tạo đã bắt đầu đưa truyện tranh vào lớp học của họ 128 00:06:21,440 --> 00:06:22,776 để thử nghiệm. 129 00:06:22,800 --> 00:06:26,656 Năm 1944, "Tạp chí Giáo dục Xã hội học" 130 00:06:26,680 --> 00:06:30,256 thậm chí còn dành toàn bộ số báo cho chủ đề này. 131 00:06:30,280 --> 00:06:32,656 Mọi thứ dường như đang tiến triển. 132 00:06:32,680 --> 00:06:35,056 Giáo viên đã bắt đầu tìm ra gì đó. 133 00:06:35,080 --> 00:06:37,376 Nhưng sau đó người này đến. 134 00:06:37,400 --> 00:06:41,376 Đây là nhà tâm lý học trẻ em Bác sĩ Fredric Wertham, 135 00:06:41,400 --> 00:06:45,336 và vào năm 1954, ông đã viết một cuốn sách có tiêu đề "Sự quyến rũ người vô tội," 136 00:06:45,360 --> 00:06:49,896 mà ông tranh luận rằng truyện tranh gây ra tội phạm vị thành niên. 137 00:06:49,920 --> 00:06:50,976 (Cười) 138 00:06:51,000 --> 00:06:52,616 Ông ấy đã sai. 139 00:06:52,640 --> 00:06:55,016 Tiến sĩ Wertham thực sự là một người tốt. 140 00:06:55,040 --> 00:06:58,096 Ông dành phần lớn sự nghiệp làm việc với tội phạm vị thành niên, 141 00:06:58,120 --> 00:07:03,336 và khi làm việc, ông để ý hầu hết thân chủ đều đọc truyện tranh. 142 00:07:03,360 --> 00:07:07,096 Tiến sĩ Wertham không nhận ra vào những năm 1940 và 50, 143 00:07:07,120 --> 00:07:11,256 hầu như mọi đứa trẻ ở Mỹ đọc truyện tranh. 144 00:07:11,280 --> 00:07:14,616 Tiến sĩ Wertham không quá thuyết phục khi chứng minh lập luận của mình, 145 00:07:14,640 --> 00:07:17,976 nhưng cuốn sách của ông truyền cảm hứng cho Thượng viện Hoa Kỳ 146 00:07:18,000 --> 00:07:20,096 tổ chức một loạt phiên điều trần 147 00:07:20,120 --> 00:07:24,710 để xem liệu trong thực tế truyện tranh có gây ra tội phạm vị thành niên. 148 00:07:24,730 --> 00:07:27,456 Những phiên điều trần này kéo dài trong gần hai tháng. 149 00:07:27,480 --> 00:07:31,976 Chúng kết thúc mập mờ, nhưng đủ để gây thiệt hại to lớn 150 00:07:32,000 --> 00:07:36,176 đến hình ảnh truyện tranh trong mắt công chúng Mỹ. 151 00:07:36,200 --> 00:07:40,536 Sau đó, các nhà giáo dục Mỹ đáng kính đều rút khỏi truyện tranh, 152 00:07:40,560 --> 00:07:42,376 và họ tránh nó trong nhiều thập niên. 153 00:07:42,400 --> 00:07:43,856 Cho đến những năm 1970 154 00:07:43,880 --> 00:07:47,336 một vài người dũng cảm bắt đầu mang chúng trở lại. 155 00:07:47,360 --> 00:07:49,416 Và mãi cho đến gần đây, 156 00:07:49,440 --> 00:07:51,136 có lẽ trong thập kỉ qua, 157 00:07:51,160 --> 00:07:54,056 truyện tranh mới được chấp nhận rộng rãi hơn 158 00:07:54,080 --> 00:07:55,856 trong số các nhà giáo dục Mỹ. 159 00:07:55,880 --> 00:08:00,016 Truyện tranh và tiểu thuyết đồ họa cuối cùng cũng có con đường 160 00:08:00,040 --> 00:08:01,896 trở lại lớp học Mỹ 161 00:08:01,920 --> 00:08:05,736 và điều này thậm chí còn xảy ra tại Bishop O'Dowd, nơi tôi từng dạy. 162 00:08:05,760 --> 00:08:07,656 Ông Smith, một đồng nghiệp cũ của tôi, 163 00:08:07,680 --> 00:08:10,616 sử dụng cuốn "Tìm hiểu truyện tranh" của Scott McCloud 164 00:08:10,640 --> 00:08:14,616 trong lớp văn học và điện ảnh của mình, vì cuốn sách đó cung cấp học sinh của anh ấy 165 00:08:14,640 --> 00:08:19,736 ngôn ngữ để thảo luận mối quan hệ giữa từ ngữ và hình ảnh. 166 00:08:19,760 --> 00:08:23,656 Ông Burns giao một tiểu luận truyện tranh cho học sinh của mình mỗi năm, 167 00:08:23,680 --> 00:08:27,616 bằng cách yêu cầu học sinh trình bày tiểu thuyết văn xuôi bằng hình ảnh. 168 00:08:27,640 --> 00:08:30,176 Ông Burns yêu cầu chúng phải suy nghĩ sâu sắc 169 00:08:30,200 --> 00:08:32,135 không chỉ về câu chuyện 170 00:08:32,159 --> 00:08:35,176 mà còn về cách câu chuyện đó được kể. 171 00:08:35,200 --> 00:08:38,296 Và cô Murrock dùng cuốn "Người Mỹ gốc Trung Quốc" của tôi 172 00:08:38,320 --> 00:08:40,096 với học sinh lớp Tiếng Anh 1. 173 00:08:40,120 --> 00:08:41,736 Đối với cô ấy, tiểu thuyết đồ họa 174 00:08:41,760 --> 00:08:45,536 là một cách tuyệt vời để đạt được một tiêu chuẩn cốt lõi chung. 175 00:08:45,560 --> 00:08:48,456 Tiêu chuẩn ấy quy định học sinh cần có khả năng phân tích 176 00:08:48,480 --> 00:08:49,785 cách các yếu tố hình ảnh 177 00:08:49,785 --> 00:08:54,670 xây dựng ý nghĩa, giai điệu và vẻ đẹp của một văn bản. 178 00:08:54,670 --> 00:08:57,976 Tại thư viện, cô Counts đã tích lũy một bộ sưu tập tiểu thuyết đồ họa 179 00:08:58,000 --> 00:09:00,336 khá ấn tượng cho Bishop O'Dowd. 180 00:09:00,336 --> 00:09:03,512 Bây giờ, cô Counts và tất cả các đồng nghiệp trong thư viện 181 00:09:03,560 --> 00:09:06,576 thực sự đã đi đầu chiến dịch ủng hộ truyện tranh, 182 00:09:06,600 --> 00:09:10,096 bắt đầu từ những năm 80, khi một bài báo trên tạp chí thư viện trường 183 00:09:10,120 --> 00:09:14,456 nói rằng sự chỉ sự hiện diện của tiểu thuyết đồ họa trong thư viện 184 00:09:14,480 --> 00:09:17,256 đã tăng lượng sử dụng khoảng 80% 185 00:09:17,280 --> 00:09:21,336 và tăng lưu lượng của tài liệu ngoài truyện tranh 186 00:09:21,360 --> 00:09:23,210 khoảng 30%. 187 00:09:23,240 --> 00:09:26,656 Lấy cảm hứng từ chính sách mới này từ các nhà giáo dục Mỹ, 188 00:09:26,680 --> 00:09:31,616 các họa sỹ truyện tranh Mỹ đang sản xuất nhiều nội dung hướng đến giáo dục 189 00:09:31,640 --> 00:09:34,336 cho thị trường K-12 hơn bao giờ hết. 190 00:09:34,360 --> 00:09:37,416 Nhiều trong số đó hướng đến nghệ thuật ngôn ngữ, 191 00:09:37,416 --> 00:09:39,640 nhưng nhiều truyện tranh và tiểu thuyết đồ họa 192 00:09:39,640 --> 00:09:43,136 cũng đang bắt đầu xử lý các chủ đề toán học và khoa học. 193 00:09:43,160 --> 00:09:47,656 Truyện tranh và tiểu thuyết đồ họa STEM là một lãnh thổ chưa từng thám hiểm, 194 00:09:47,680 --> 00:09:49,900 sẵn sàng được khám phá. 195 00:09:49,920 --> 00:09:52,416 Nước Mỹ cuối cùng cũng thức tỉnh với thực tế 196 00:09:52,440 --> 00:09:56,616 rằng truyện tranh không gây ra tội phạm vị thành niên. 197 00:09:56,640 --> 00:09:57,656 (Cười) 198 00:09:57,680 --> 00:10:01,856 Rằng chúng thực sự là bộ công cụ của mỗi nhà giáo dục. 199 00:10:01,880 --> 00:10:05,216 Không có lý do chính đáng để loại truyện tranh và tiểu thuyết đồ họa 200 00:10:05,240 --> 00:10:07,296 ra khỏi giáo dục K-12. 201 00:10:07,320 --> 00:10:08,976 Chúng dạy một cách trực quan, 202 00:10:09,000 --> 00:10:12,510 Chúng cung cấp cho học sinh chiếc điều khiển từ xa đó. 203 00:10:12,520 --> 00:10:15,216 Tiềm năng giáo dục ở đó 204 00:10:15,240 --> 00:10:16,976 chỉ chờ được khai thác 205 00:10:17,000 --> 00:10:19,430 bởi những người sáng tạo như bạn. 206 00:10:19,440 --> 00:10:20,328 Xin cảm ơn. 207 00:10:20,328 --> 00:10:22,318 (Vỗ tay)