Return to Video

Tại sao phụ nữ tham vọng có cái đầu bị đập bẹp?

  • 0:00 - 0:03
    Khi tôi viết hồi ký,
  • 0:03 - 0:07
    Các nhà xuất bản thật sự bối rối.
  • 0:07 - 0:11
    Sẽ giới thiệu tôi là một đứa trẻ tị nạn,
  • 0:11 - 0:16
    hay là nữ chủ sáng lập công ty phần
    mềm công nghệ cao thập niên 1960,
  • 0:16 - 0:18
    một công ty nổi tiếng
  • 0:18 - 0:23
    và đã thâu nhận hơn 8.500 người?
  • 0:23 - 0:27
    Hay đó là người mẹ của một đứa trẻ tự kỷ?
  • 0:27 - 0:32
    Hay là một người hảo tâm đã
    rộng mở túi tiền?
  • 0:32 - 0:35
    Vâng, hóa ra tôi là tất cả
    những phụ nữ đó.
  • 0:35 - 0:37
    Vậy, xin phép cho tôi kể với quý vị
    câu chuyện của tôi.
  • 0:40 - 0:46
    Với tôi, tất cả bắt đầu từ lần tôi lên
    chuyến tàu hỏa ở thành phố Vienna,
  • 0:46 - 0:51
    là chuyến tàu Kindertransport
    đã cứu khoảng 10.000 trẻ em Do Thái
  • 0:51 - 0:54
    từ các nước Châu Âu
    bị Đức Quốc Xã chiếm đóng.
  • 0:54 - 0:58
    Lúc đó tôi mới năm tuổi, được ôm
    chặt trong tay của chị gái 9 tuổi
  • 0:58 - 1:02
    và lúc đó tôi đã có một ý niệm
    rất mơ hồ về những điều đang xảy ra.
  • 1:02 - 1:07
    " Nước Anh là gì
    và tại sao tôi đi đến đó?"
  • 1:07 - 1:13
    Tôi còn sống đến hôm nay là nhờ vào sự
    giúp đỡ hào phóng của những người xa lạ.
  • 1:15 - 1:18
    Tôi thật may mắn, và may mắn bội phần
    khi được gặp lại
  • 1:18 - 1:21
    bố mẹ đẻ của tôi.
  • 1:21 - 1:28
    Nhưng thật buồn, tôi không bao giờ được
    trở lại sống với họ nữa.
  • 1:28 - 1:31
    Nhưng tôi đã làm, trong bảy thập
    niên qua từ ngày định mệnh đau buồn
  • 1:31 - 1:33
    khi mẹ tôi đưa tôi lên chuyến tàu đó
  • 1:33 - 1:36
    tôi đã làm nhiều điều hơn cả
    những gì tôi có thể mơ ước.
  • 1:36 - 1:39
    Và tôi yêu nước Anh,
    đất nước đã nhận nuôi tôi, mãnh liệt
  • 1:39 - 1:44
    đến mức mà chỉ ai đã bị cướp mất
    quyền làm người mới có thể cảm nhận được.
  • 1:46 - 1:52
    Tôi quyết phải làm cho
    cuộc đời này xứng đáng với ơn cứu mạng.
  • 1:52 - 1:54
    Và rồi, tôi luôn theo đuổi quyết định đó.
  • 1:56 - 1:59
    (Tiếng cười)
  • 1:59 - 2:03
    Cho phép tôi đưa quý vị
    trở lại thập niên 1960.
  • 2:03 - 2:08
    Để vượt qua vấn đề giới tính
    của thời đại lúc bấy giờ,
  • 2:08 - 2:14
    tôi lập cơ sở phần mềm, là một trong
    những công ty phần mềm đầu tiên tại Anh.
  • 2:14 - 2:20
    Nhưng nó cũng là một công ty
    của phụ nữ và cho phụ nữ,
  • 2:20 - 2:23
    một hình dạng ban đầu của
    "kinh doanh vì mục đích xã hội."
  • 2:23 - 2:27
    Và người ta đã cười cợt chính
    ý tưởng này vì phần mềm vào thời điểm đó,
  • 2:27 - 2:29
    không được như phần phần cứng.
  • 2:29 - 2:34
    Không ai mua phần mềm cả, càng
    không thể mua phần mềm do phụ nữ viết.
  • 2:34 - 2:40
    Mặc dù phụ nữ cũng ra trường
    với tấm bằng đại học đúng nghĩa,
  • 2:40 - 2:43
    nhưng vẫn còn những giới hạn
    vô hình đối với sự tiến bộ của chúng tôi.
  • 2:44 - 2:49
    Và tôi đã thường xuyên đập vỡ
    bức tường giới hạn đó,
  • 2:49 - 2:53
    và tôi muốn mang lại cơ hội cho phụ nữ.
  • 2:53 - 2:57
    Tôi đã tuyển dụng phụ nữ có chuyên
    môn cao, trước đó đã bỏ việc vì hôn nhân,
  • 2:57 - 2:59
    hay vì họ mang đứa con đầu lòng
  • 2:59 - 3:04
    và tôi đã thâu nhận họ nhờ vào
    cách tổ chức làm việc tại nhà.
  • 3:04 - 3:09
    Chúng tôi đi tiên phong trong
    phong trào "phụ nữ trở lại công việc"
  • 3:09 - 3:12
    sau thời gian tạm nghỉ.
  • 3:12 - 3:15
    Chúng tôi cũng tiên phong trong
    phương thức làm việc mới và linh động:
  • 3:15 - 3:21
    chia sẻ công việc, chia sẻ CV
    và cuối cùng là đồng sở hữu
  • 3:21 - 3:24
    khi tôi trao quyền sở hữu
    một phần tư công ty cho nhân viên
  • 3:24 - 3:28
    không ai tốn kém gì cả, ngoài tôi.
  • 3:30 - 3:36
    Trong nhiều năm, tôi là người phụ nữ đầu
    tiên làm việc này, hay có lẽ là duy nhất.
  • 3:36 - 3:40
    Thời gian trước đó, vì là phụ nữ, tôi
    không thể vào thị trường chứng khoán,
  • 3:40 - 3:43
    tôi không thể lái xe buýt hay máy bay.
  • 3:43 - 3:49
    Lúc đó tôi không thể mở tài khoản ngân
    hàng nếu chông tôi không cho phép.
  • 3:49 - 3:54
    Thế hệ phụ nữ như tôi đã
    đấu tranh cho quyền được làm việc
  • 3:54 - 3:58
    và quyền bình đẳng lương.
  • 3:58 - 4:02
    Không ai thật sự hy vọng nhiều
    về việc làm hay vị trí xã hội
  • 4:02 - 4:05
    bởi vì tất cả mọi hy vọng của chúng tôi
  • 4:05 - 4:08
    đều hướng về trách nhiệm
    nhà cửa và gia đình.
  • 4:08 - 4:11
    Và tôi không thể một mình
    đối mặt với vấn đề này,
  • 4:11 - 4:17
    Vì thế tôi bắt đầu chiến đấu
    chống lại quan niện của thời đại,
  • 4:17 - 4:23
    thậm chí tôi còn phải thử đổi tên
    từ "Stephanie" sang "Steve"
  • 4:23 - 4:25
    trong thư từ công việc của tôi,
  • 4:25 - 4:27
    để gõ các cánh cửa trước khi ai đó nhận ra
  • 4:27 - 4:29
    rằng "ông ấy" là một phụ nữ.
  • 4:29 - 4:32
    (Tiếng cười)
  • 4:32 - 4:39
    Công ty tôi "Lập trình viên tự do", thể
    hiện đúng nghĩa tên gọi của nó,
  • 4:39 - 4:44
    không thể có cái bắt đầu nghèo
    hơn được nữa : trên bàn trong phòng ăn,
  • 4:44 - 4:50
    và vốn ban đầu là số tiền
    tương đương 100 đô-la ngày nay,
  • 4:50 - 4:57
    và nó được cấp thêm tiền từ đồng
    lương quèn của tôi và tiền thế chấp nhà.
  • 4:57 - 5:03
    Mối quan tâm của tôi là khoa học,
    đầu ra sản phẩm là phục vụ thương mại
  • 5:03 - 5:07
    lúc đó, tiền lương của
    nhân viên làm tôi khá lo lắng.
  • 5:07 - 5:12
    Vì thế tôi phải cân đối
    công việc nghiên cứu vận hành,
  • 5:12 - 5:15
    đòi hỏi trí tuệ, và đó chính là
    điều làm tôi quan tâm
  • 5:15 - 5:23
    và giá trị thương mại được
    đánh giá bởi khách hàng:
  • 5:23 - 5:28
    như phần mềm đường sắt vận tải,
  • 5:28 - 5:34
    phần mềm vận tải đường bộ, phần mềm
    kiểm hàng, đĩa phần mềm kiểm hàng.
  • 5:34 - 5:39
    Và cuối cùng thì công việc bắt đầu ổn.
  • 5:39 - 5:42
    Chúng tôi đã trả thêm cho công việc
    tại nhà và bán thời gian của nhân viên
  • 5:42 - 5:47
    bằng giá thưởng cố định, đó là
    một trong những ưu tiên hàng đầu.
  • 5:47 - 5:51
    Có ai ngờ, lập trình
  • 5:51 - 5:55
    của hộp đen trên chiếc
    máy bay Siêu thanh Concord
  • 5:55 - 6:00
    lại được thực hiện bởi một
    nhóm phụ nữ làm việc tại nhà.
  • 6:00 - 6:07
    (Vỗ tay)
  • 6:07 - 6:12
    Tất cả những gì chúng tôi dùng
    chỉ là phương pháp "tin tưởng nhân viên"
  • 6:12 - 6:15
    và một chiếc điện thoại đơn giản.
  • 6:15 - 6:20
    Thậm chí chúng tôi thường hỏi người
    xin việc : "Bạn có dùng điện thoại không?"
  • 6:22 - 6:25
    Một dự án phát thảo là để
    phát triển tiêu chuẩn phần mềm
  • 6:25 - 6:27
    trên các giao thức kiểm soát quản lý.
  • 6:27 - 6:34
    Và phần mềm đã và luôn là
    một phần vô cùng khó kiểm soát,
  • 6:34 - 6:36
    cho nên nó rất có giá trị.
  • 6:36 - 6:38
    Chúng tôi đã dùng tiêu chuẩn riêng,
  • 6:38 - 6:41
    chúng tôi còn phải chi phí
    để cập nhật chúng nhiều năm,
  • 6:41 - 6:45
    và cuối cùng, chúng được NATO chọn dùng.
  • 6:46 - 6:50
    Nhân viên lập trình của chúng tôi -
    xin quý vị nhớ là chỉ toàn phụ nữ,
  • 6:50 - 6:54
    có cả người đồng giới và chuyển giới -
  • 6:54 - 6:59
    đã làm việc với bút chì và giấy
    để phát thảo những sơ đồ
  • 6:59 - 7:03
    định rõ mỗi nhiệm vụ cần thực hiện.
  • 7:03 - 7:07
    Và họ đã viết mã, thông thường
    là mã trên máy,
  • 7:07 - 7:09
    đôi khi là mã nhị phân,
  • 7:09 - 7:14
    sau đó chúng được gửi qua
    email đến trung tâm dữ liệu
  • 7:14 - 7:18
    để được nhập vào băng từ hay thẻ nhớ
  • 7:18 - 7:22
    và rồi được đưa trở lại dưới
    dạng lệnh để kiểm tra.
  • 7:22 - 7:25
    Tất cả, trước đó đã được
    chạy trên máy tính.
  • 7:25 - 7:30
    Đó là cách lập trình đầu thập niên 1960.
  • 7:32 - 7:37
    Vào năm 1975, 13 năm sau ngày khởi đầu,
  • 7:37 - 7:40
    Luật tạo cơ hội bình đẳng ra đời ở Anh
  • 7:40 - 7:47
    và điều đó làm cho chính sách ủng
    hộ nữ giới của chúng tôi trở nên sai luật.
  • 7:47 - 7:50
    Và như là một ví dụ cho
    hậu quả ngoài ý muốn,
  • 7:50 - 7:54
    công ty nữ của tôi đành phải
    cho đàn ông len vào.
  • 7:54 - 7:59
    (Tiếng cười)
  • 7:59 - 8:01
    Khi tôi khởi đầu công ty cho phụ nữ,
  • 8:01 - 8:08
    Quý ông nói, "cũng hay, nhưng nó chỉ
    hoạt động được với mô hình cò con thôi."
  • 8:08 - 8:14
    Rồi sau đó, khi nó trở nên tầm cỡ, họ
    nhận xét, "Đúng, bây giờ nó hoành tráng,
  • 8:14 - 8:17
    nhưng nó không có lợi ích chiến lược."
  • 8:18 - 8:25
    Và rồi, khi nó là công ty
    đáng giá hơn 3 tỷ đô-la,
  • 8:25 - 8:30
    và tôi làm cho 70 nhân viên
    trở thành triệu phú,
  • 8:30 - 8:33
    thì họ miễn cưỡng nói một cách
    chiếu cố, "Làm tốt đấy, Steve!"
  • 8:33 - 8:38
    (Tiếng cười)
  • 8:38 - 8:42
    (Vỗ tay)
  • 8:42 - 8:46
    Bạn có thể nói với những phụ nữ tham
    vọng, trong đó có lãnh đạo công ty tôi:
  • 8:46 - 8:50
    Đầu của họ đã bị đập dẹp để được
    thừa nhận một cách tội nghiệp.
  • 8:50 - 8:56
    (Vỗ tay, tiếng cười)
  • 8:56 - 9:00
    Và chúng tôi có đôi chân vững
    để thoát ra khỏi những bồn rửa chén.
  • 9:00 - 9:02
    (Tiếng cười)
  • 9:02 - 9:06
    Xin phép quý vị cho tôi chia sẻ
    hai bí mật thành công:
  • 9:06 - 9:12
    Xung quanh quý vị là những người
    thượng lưu và được quý vị yêu thích;
  • 9:12 - 9:18
    và quý vị chọn người
    bạn đời rất ư là kỹ càng.
  • 9:18 - 9:21
    Bởi vì một ngày kia khi bạn nói,
    "chồng tôi là một thiên thần,"
  • 9:21 - 9:24
    thì một phụ nữ khác than
    phiền : "Bà may mắn đấy",
  • 9:24 - 9:26
    "chồng tôi, mong nó chết quách! "
  • 9:26 - 9:29
    (Tiếng cười)
  • 9:33 - 9:38
    Thành công mà dễ như vậy thì
    tất cả chúng ta đều là triệu phú rồi.
  • 9:39 - 9:46
    Ở trường hợp tôi, thành công đến từ
    vết thương gia đình và trong khủng hoảng.
  • 9:49 - 9:58
    Con trai một của chúng tôi là Giles,
    nó rất xinh và hạnh phúc.
  • 9:58 - 10:01
    Rồi sau đó, lúc hai tuổi rưỡi,
  • 10:01 - 10:05
    giống như là một đứa trẻ bị
    đánh tráo trong câu chuyện thần thoại,
  • 10:05 - 10:08
    nó mất dần tính linh hoạt trước đó
  • 10:08 - 10:13
    và trở nên hoang dã và biến
    thành một đứa bé nỗi loạn.
  • 10:13 - 10:16
    Không phải là nổi loạn ở đứa bé lên hai;
  • 10:16 - 10:21
    nó bị mắc chứng tự kỷ rất nặng
    và không còn nói được nữa.
  • 10:24 - 10:30
    Giles là đứa trẻ đầu tiên trong cơ sở
    từ thiện đầu tiên do chính tôi thành lập
  • 10:30 - 10:33
    để đi tiên phong trong việc
    trợ giúp bệnh nhân tự kỷ.
  • 10:33 - 10:36
    Và sau đó, là trường
    Prior's Court nổi tiếng
  • 10:36 - 10:39
    dành cho người tự kỷ
  • 10:39 - 10:43
    và một trung tâm từ thiện nghiên
    cứu y khoa, cũng dành cho người tự kỷ.
  • 10:43 - 10:48
    Vì bất kỳ nơi đâu tôi thấy lổ hổng
    trong phục vụ, thì tôi cố gắng trợ giúp.
  • 10:49 - 10:55
    Tôi thích làm những điều mới mẽ
    và làm cho điều mới mẽ trở nên hiện thực.
  • 10:55 - 11:01
    Tôi vừa bắt đầu dự án 3 năm cho một
    nhóm nghiên cứu đầu ngành về chứng tự kỷ.
  • 11:01 - 11:06
    Như vậy một phần tài sản của tôi trở lại
    với lĩnh vực mà từ đó nó đã được tạo ra,
  • 11:06 - 11:10
    tôi cũng vừa thành lập
    viện Internet Oxford
  • 11:10 - 11:13
    và một số công ty mạo hiểm trong ngành IT.
  • 11:13 - 11:17
    Viện Internet Oxford không
    nhắm đến công nghệ,
  • 11:17 - 11:22
    nhưng là các vấn đề xã hội, kinh tế,
    pháp luật và đạo đức của Internet.
  • 11:24 - 11:31
    Giles đã mất một cách bất ngờ
    cách đây 17 năm.
  • 11:31 - 11:35
    Và tôi phải học quen với cách sống
    trong thiếu vắng Giles,
  • 11:35 - 11:39
    và tôi phải học cách sống với cảm giác
    Giles không còn cần tôi nữa.
  • 11:39 - 11:43
    Nay tôi làm tất cả vì thương người.
  • 11:43 - 11:45
    Tôi không được lo lắng về mất mát
  • 11:45 - 11:49
    Bởi vì nhiều việc từ thiện đến và
    tìm thấy tôi rất dễ dàng.
  • 11:49 - 11:53
    (Tiếng cười)
  • 12:01 - 12:05
    Nó là cái mà tôi có sẵn
    trong ý tưởng cho một công ty,
  • 12:05 - 12:07
    Nhưng như nhiều người ở đây biết
  • 12:07 - 12:10
    thực hiện ý tưởng đó rất khó
  • 12:10 - 12:18
    và cần phải có năng lực dồi dào,
    sự tự tin và quyết đoán,
  • 12:18 - 12:22
    dám liều cả với gia đình và nhà cửa,
  • 12:22 - 12:27
    và suốt 24 giờ trên 7 ngày, tôi trực
    chiến với đam mê gần như bị thôi miên.
  • 12:27 - 12:31
    Chính vì lý do đó, tôi bị xem là
    con nghiện công việc.
  • 12:31 - 12:37
    Tôi tin vào điều thiện mỹ trong công việc
    khi chúng tôi làm đúng mực và khiêm tốn.
  • 12:38 - 12:44
    Công việc không chỉ là cái tôi đang làm,
    mà còn là cái mà tôi có thể làm tốt hơn.
  • 12:46 - 12:48
    Chúng ta lo lắng quá cho tương lai.
  • 12:48 - 12:51
    Điều đó dạy tôi cái gì?
  • 12:52 - 12:56
    Tôi rút ra được bài học là ngày mai
    sẽ không bao giờ giống hôm nay,
  • 12:56 - 12:59
    và chắc chắn không có gì giống hôm qua.
  • 12:59 - 13:02
    Và điều đó làm cho tôi trở nên
    mạnh hơn cả sự thay đổi,
  • 13:02 - 13:07
    Thật vậy, cuối cùng cũng phải vui vẻ
    đón nhận thay đổi,
  • 13:07 - 13:12
    nhưng cũng phải nói là
    thay đổi vẫn rất khó khăn với tôi.
  • 13:12 - 13:14
    Cám ơn rất nhiều.
  • 13:14 - 13:21
    (Vỗ tay)
Title:
Tại sao phụ nữ tham vọng có cái đầu bị đập bẹp?
Speaker:
Quý Bà Stephanie Shirley
Description:

Quý bà Stephanie Shirley là nhà kinh doanh công nghệ thành công nhất mà bạn chưa bao giờ nghe nói tới. Vào thập niên 1960, bà ta đã thành lập công ty phần mềm tiên phong tại Anh, với nhân sự 100% phụ nữ, sau đó công ty đã đạt giá trị 3 tỷ đô-la, với 70 nhân viên trở thành triệu phú. Trong buổi thuyết trình thẳng thắn và trào phúng, bà giải thích tại sao bà dùng tên "Steve", bà đã chiến thắng quan niệm của thời đại như thế nào, và bà chia sẻ cách thức quyết liệt để định rõ những phụ nữ tham vọng ...

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
13:39

Vietnamese subtitles

Revisions