1 00:00:00,785 --> 00:00:03,875 Điều gì xảy ra nếu tôi kể câu chuyện 2 00:00:03,875 --> 00:00:05,897 mà bạn ghi nhớ bằng toàn bộ giác quan 3 00:00:05,897 --> 00:00:07,178 chứ không chỉ bằng trí óc? 4 00:00:07,178 --> 00:00:09,983 Trong cả cuộc đời làm phóng viên của mình, tôi luôn bị thôi thúc 5 00:00:10,007 --> 00:00:12,988 phải truyền tải được những câu chuyện có thể mang đến sự thay đổi 6 00:00:12,988 --> 00:00:14,912 và truyền cảm hứng cho người khác. 7 00:00:14,936 --> 00:00:17,262 Tôi đã từng làm việc ở nhà xuất bản Cũng từng làm phim tài liệu 8 00:00:17,286 --> 00:00:18,555 Tôi còn làm ở đài phát thanh 9 00:00:18,579 --> 00:00:21,641 Nhưng mãi cho đến khi tôi thực sự tiếp xúc với công nghệ thực tế ảo 10 00:00:21,665 --> 00:00:24,506 lúc đó tôi mới cảm nhận được những phản ứng mãnh liệt, 11 00:00:24,530 --> 00:00:26,864 chân thực từ người khác 12 00:00:26,864 --> 00:00:28,633 và chúng thật sự làm tôi kinh ngạc. 13 00:00:28,633 --> 00:00:32,910 Vấn đề với VR, công nghệ thực tế ảo, là 14 00:00:32,934 --> 00:00:35,934 tôi có thể đưa bạn vào 15 00:00:35,958 --> 00:00:37,759 ngay phần giữa của câu chuyện 16 00:00:38,148 --> 00:00:41,632 Bằng việc dùng những kính thực tế ảo để theo dõi bất cứ nơi nào bạn nhìn 17 00:00:41,656 --> 00:00:44,584 bạn cảm nhận cảm giác chân thực toàn cơ thể 18 00:00:44,608 --> 00:00:46,815 như là bạn thực sự ở đó vậy. 19 00:00:47,009 --> 00:00:50,831 Năm năm trước là thời điểm tôi thực sự bắt đầu vượt ra vùng an toàn của chính mình 20 00:00:50,831 --> 00:00:53,885 bằng việc đồng thời sử dụng công cụ thực tế ảo và báo chí. 21 00:00:53,909 --> 00:00:56,457 Và tôi muốn làm một phóng sự về nạn đói. 22 00:00:56,481 --> 00:00:59,820 Các gia đình Mỹ đang gặp nạn đói, ngân hàng thực phẩm quá tải, 23 00:00:59,820 --> 00:01:01,969 và họ thường hết sạch thực phẩm. 24 00:01:02,330 --> 00:01:05,949 Và, tôi biết tôi không thể làm con người có cảm giác đói, 25 00:01:05,973 --> 00:01:09,790 nhưng có thể tôi sẽ tìm ra cách để cho họ có cảm giác đó về mặt thể chất. 26 00:01:10,726 --> 00:01:13,790 Vì vậy - 1 lần nữa, đó là năm năm trước đây 27 00:01:13,814 --> 00:01:16,990 việc làm báo và công cụ thực tế ảo cùng với nhau 28 00:01:17,014 --> 00:01:19,997 được coi là tệ hơn một ý tưởng nửa vời, 29 00:01:20,021 --> 00:01:21,376 và tôi thì không có tiền. 30 00:01:21,400 --> 00:01:23,899 Tin tôi đi, có rất nhiều đồng nghiệp nhìn vào tôi mà cười. 31 00:01:23,923 --> 00:01:27,713 Mặc dù vậy, tôi có một thực tập sinh tuyệt vời, 32 00:01:27,737 --> 00:01:29,975 một phụ nữ tên là Michaela Kobsa-Mar. 33 00:01:29,999 --> 00:01:31,817 Và cùng nhau chúng tôi đi tới các ngân hàng thực phẩm 34 00:01:31,841 --> 00:01:34,913 và bất đầu ghi âm cũng như chụp ảnh. 35 00:01:34,937 --> 00:01:36,857 Cho đến một ngày cô ấy trở về văn phòng làm việc 36 00:01:36,881 --> 00:01:39,276 và cô ấy nói, như chực khóc. 37 00:01:39,300 --> 00:01:41,902 Cô ấy đã ở trong một hàng dài người 38 00:01:41,926 --> 00:01:45,871 nơi mà người phụ nữ quản lí việc xếp hàng cực kì mệt mỏi 39 00:01:45,895 --> 00:01:48,863 và cô ấy đã la lên, " Có quá nhiều người !" 40 00:01:48,887 --> 00:01:50,783 "Có quá nhiều người !" 41 00:01:50,807 --> 00:01:54,362 Và một người đàn ông bị bệnh tiểu đường không có thức ăn kịp thời 42 00:01:54,386 --> 00:01:57,941 Nồng độ đường trong máu xuống rất thấp, và ông ấy rơi vào hôn mê. 43 00:01:58,695 --> 00:02:00,227 Ngay sau khi tôi nghe đoạn ghi âm đó, 44 00:02:00,251 --> 00:02:03,496 tôi biết rằng nó sẽ mang một ý nghĩa gợi mở nào đó 45 00:02:03,520 --> 00:02:06,624 rằng có thể thực sự lột tả điều gì đang diễn ra ở ngân hàng thực phẩm. 46 00:02:07,290 --> 00:02:10,906 Vì vậy, có một dòng người thực. Bạn có thể nhìn thấy nó dài như thế nào, đúng không? 47 00:02:10,930 --> 00:02:13,557 Và một lần nữa, như tôi đã nói, chúng tôi không có nhiều ngân quỹ. 48 00:02:13,581 --> 00:02:17,331 vì vậy tôi phải tái sản sinh nó với những người quyên góp ảo, 49 00:02:17,355 --> 00:02:21,481 và mọi người bày tỏ thiện chí giúp tôi xây dựng các hình mẫu 50 00:02:21,505 --> 00:02:23,664 tạo ra những thứ chính xác như tôi muốn. 51 00:02:23,688 --> 00:02:26,297 Và sau đó tôi cố gắng truyền tải những thứ xảy ra vào ngày hôm đó 52 00:02:26,321 --> 00:02:29,115 chính xác nhất có thể. 53 00:02:29,680 --> 00:02:33,878 (Đoạn phim) Giọng nói: Có quá nhiều người! Có quá nhiều người! 54 00:02:42,340 --> 00:02:45,061 Giọng nói: Anh kia đang lên cơn co giật. 55 00:02:59,023 --> 00:03:01,872 Chúng ta cần xe cứu thương. 56 00:03:02,181 --> 00:03:04,198 Nonny de la Pena: Người đàn ông ở bên phải 57 00:03:04,222 --> 00:03:06,094 anh ta đi xung quanh mọi người 58 00:03:06,118 --> 00:03:08,815 Anh ta ở cùng chỗ với người kia. 59 00:03:09,355 --> 00:03:11,172 Như là, anh ta bị thu hút vào đó vậy. 60 00:03:11,601 --> 00:03:13,808 Và thậm chí, bằng tầm nhìn ngoại vi, 61 00:03:13,832 --> 00:03:15,903 anh ta biết rằng mình đang ở trong phòng thí nghiệm 62 00:03:15,927 --> 00:03:20,140 anh ta biết rằng anh ta không ở trên đường phố, 63 00:03:20,164 --> 00:03:23,060 nhưng anh ta có cảm giác anh ta thực sự ở đó với những người khác. 64 00:03:23,084 --> 00:03:25,094 Anh ta rất cẩn thận để không dẫm đạp lên người này 65 00:03:25,118 --> 00:03:26,784 người mà thực sự không ở đó, có đúng không ạ? 66 00:03:27,506 --> 00:03:30,609 Vì vậy mảng phóng sự kết thúc ở Sundance vào năm 2012, 67 00:03:30,633 --> 00:03:34,088 một vấn đề rất thú vị, và về cơ bản 68 00:03:34,088 --> 00:03:36,538 đó là phim thực tế ảo đầu tiên. 69 00:03:37,062 --> 00:03:39,023 Và khi chúng tôi phát hành, tôi cảm thấy thực sự lo lắng. 70 00:03:39,047 --> 00:03:41,484 Tôi không biết mọi người sẽ phản ứng như thế nào 71 00:03:41,508 --> 00:03:42,897 và điều gì sẽ xảy ra. 72 00:03:42,921 --> 00:03:45,818 Và tôi nghĩ ngay đến cái kính thực tế ảo vô cùng chắc chắn này. 73 00:03:45,842 --> 00:03:49,827 (Đoạn phim) Bạn đang khóc. Bạn đang khóc. Gina, bạn đang khóc 74 00:03:49,851 --> 00:03:52,571 Bạn có thể nghe thấy sự ngạc nhiên trong giọng nói của tôi, đúng không ạ? 75 00:03:52,595 --> 00:03:56,190 Và loại phản ứng này dẫn đến phản ứng mà chúng ta đã thấy 76 00:03:56,214 --> 00:03:58,984 và cứ như thế, cứ như thế: 77 00:03:59,008 --> 00:04:02,714 mọi người cúi xuống cố gắng sơ cứu cho nạn nhân co giật 78 00:04:02,738 --> 00:04:04,658 cố gắng thì thầm điều gì đó với nạn nhân 79 00:04:04,682 --> 00:04:08,640 hoặc các cách giúp đỡ khác, mặc dù họ biết là không thể. 80 00:04:08,664 --> 00:04:11,348 Và tôi biết rất nhiều người sau khi ra khỏi phóng sự nói rằng 81 00:04:11,372 --> 00:04:14,096 "Chúa ơi, tôi thật vô dụng. Tôi không thể cứu được anh ấy." 82 00:04:14,120 --> 00:04:15,841 và họ luôn cảm thấy áy náy. 83 00:04:16,999 --> 00:04:18,865 Vì vậy sau khi làm phóng sự này, 84 00:04:20,198 --> 00:04:24,007 viện trưởng viện phim của USC, đại học Nam California, 85 00:04:24,031 --> 00:04:28,238 mang nó tới Diễn đàn kinh tế thế giới về "Nạn đói", 86 00:04:28,262 --> 00:04:29,603 sau khi ông ấy tháo kính ra, 87 00:04:29,627 --> 00:04:32,667 ngay lập tức ông ấy yêu cầu một phóng sự về Syria 88 00:04:32,691 --> 00:04:35,604 Và tôi thực sự muốn làm điều gì đó về trẻ em tị nạn người Syria, 89 00:04:35,628 --> 00:04:39,920 bởi vì trẻ em chịu ảnh hưởng tồi tệ nhất từ nội chiến Syria. 90 00:04:40,809 --> 00:04:44,389 Tôi đã cử một nhóm tới biên giới Iraq để ghi lại tư liệu ở trại tị nạn, 91 00:04:44,791 --> 00:04:47,942 một khu vực mà giờ đây tôi sẽ không gửi thêm một nhóm nữa. 92 00:04:47,966 --> 00:04:50,434 bởi vì đó là nơi mà ISIS đang đóng quân. 93 00:04:50,458 --> 00:04:53,164 Và sau đó tôi tái hiện một cảnh đường phố 94 00:04:53,188 --> 00:04:56,711 nơi mà một em gái nhỏ đang hát và bom nổ. 95 00:04:57,340 --> 00:04:59,419 Giờ đây, khi bạn đang ở trong hoàn cảnh đó 96 00:04:59,443 --> 00:05:01,997 bạn nghe thấy những âm thanh này, 97 00:05:02,021 --> 00:05:04,314 và thấy những người bị thương xung quanh 98 00:05:04,338 --> 00:05:07,338 nó thực sự là nỗi sợ hãi tột cùng và đó là cảm giác thật. 99 00:05:07,362 --> 00:05:11,902 Tôi gặp gỡ những người đã chứng kiến trận nổ bom thực sự 100 00:05:11,926 --> 00:05:15,401 và tôi biết nó tạo ra cùng một loại sợ hãi. 101 00:05:16,211 --> 00:05:20,730 [Nội chiến ở Syria có thể ở rất xa] 102 00:05:22,078 --> 00:05:28,344 [cho đến khi chính bạn trải qua nó.] 103 00:05:29,062 --> 00:05:36,013 [Em gái hát] 104 00:05:36,037 --> 00:05:38,815 [Tiếng nổ] 105 00:05:38,839 --> 00:05:43,076 [Dự án Syria] 106 00:05:43,988 --> 00:05:45,985 [Một trải nghiệm đoạn phim thực tế ảo] 107 00:05:45,993 --> 00:05:48,215 NP: Chúng tôi sau đó được mời để tái hiện 108 00:05:48,215 --> 00:05:51,029 với nữ hoàng Victoria và Viện bảo tàng Albert ở London 109 00:05:51,029 --> 00:05:52,390 Và nó không được quảng cáo. 110 00:05:52,390 --> 00:05:54,528 Và chúng tôi làm việc trong phòng dệt. 111 00:05:54,552 --> 00:05:56,464 Báo chí không công bố về việc này. 112 00:05:56,464 --> 00:05:59,609 vì vậy bất cứ ai đi dạo trong viện bảo tàng thời điểm đó 113 00:05:59,609 --> 00:06:02,102 có thể nhìn thấy chúng tôi với những ngọn đèn kì dị. 114 00:06:02,122 --> 00:06:05,141 Họ có thể sẽ muốn nghe câu chuyện cũ về những tấm thảm. 115 00:06:05,165 --> 00:06:07,632 Họ sẽ chạm trán với những máy ảnh thực tế ảo 116 00:06:08,513 --> 00:06:11,640 Nhưng có rất nhiều người thử nó, và sau 5 ngày hoạt động 117 00:06:11,664 --> 00:06:16,204 chúng tôi có được 54 trang giấy bình luận của khách 118 00:06:16,228 --> 00:06:18,564 Và người quản lí ở đó nói rằng 119 00:06:18,588 --> 00:06:21,177 chưa bao giờ họ nhìn thấy cảnh tượng đông đúc như thế này 120 00:06:21,201 --> 00:06:25,828 Kiểu như là "Ôi nó là có thật", "Hoàn toàn đáng tin cậy," 121 00:06:25,852 --> 00:06:28,312 hoặc là, tất nhiên, điều mà tôi cảm thấy hứng thú nhất, 122 00:06:28,336 --> 00:06:31,185 "Một cảm giác chân thực như là bạn đang ở trong một hoành cảnh 123 00:06:31,209 --> 00:06:33,471 mà bạn vẫn thường thấy ở tin tức thời sự vậy. 124 00:06:34,463 --> 00:06:37,939 Vì vậy, nó hiệu quả, đúng không ạ? Công cụ đó, nó hoạt động. 125 00:06:38,297 --> 00:06:42,092 Và vấn đề không phải là bạn đến từ đâu hay bạn bao nhiêu tuổi 126 00:06:42,116 --> 00:06:44,319 nó thật sự mang tính gợi mở. 127 00:06:44,343 --> 00:06:48,295 Đừng hiểu nhầm ý tôi --tôi không nói các bạn đang trong một phóng sự 128 00:06:48,319 --> 00:06:51,199 các bạn hãy quên là các bạn đang ở đây. 129 00:06:51,223 --> 00:06:54,398 Nhưng mà hoá ra chúng ta có thể cảm nhận như là chúng ta ở hai nơi cùng lúc 130 00:06:54,422 --> 00:06:57,572 Chúng ta có cái mà tôi gọi là tính hai mặt của sự hiện diện, 131 00:06:57,596 --> 00:07:02,453 và tôi nghĩ rằng nó cho phép tôi khai thác vào cảm xúc của sự đồng cảm. 132 00:07:02,477 --> 00:07:03,628 Đúng không ạ? 133 00:07:04,041 --> 00:07:07,232 Vậy, hiển nhiên là 134 00:07:07,256 --> 00:07:12,151 tôi phải rất cẩn thận khi làm ra những đoạn phóng sự này. 135 00:07:12,175 --> 00:07:15,931 Tôi phải tuân thủ những nguyên tắc báo chí tối cao 136 00:07:15,931 --> 00:07:18,836 và đảm bảo rằng những câu chuyện mang lại sức ảnh hưởng lớn 137 00:07:18,836 --> 00:07:20,726 được xây dựng với sự chính trực. 138 00:07:20,726 --> 00:07:23,363 Nếu chúng ta không tự nắm bắt được nội dung cốt lõi, 139 00:07:23,363 --> 00:07:27,595 chúng ta phải đảm bảo chính xác tuyệt đối 140 00:07:27,619 --> 00:07:30,920 về việc tìm ra lai lịch và nguồn gốc của tư liệu này 141 00:07:30,944 --> 00:07:32,252 và nó có chân thực không 142 00:07:32,276 --> 00:07:33,633 Tôi sẽ lấy một ví dụ. 143 00:07:33,657 --> 00:07:36,594 Với trường hợp của Trayvon Martin, 144 00:07:36,618 --> 00:07:40,721 đó là một đứa trẻ mười bảy tuổi và cậu ta vừa mua một lon soda và kẹo 145 00:07:40,745 --> 00:07:44,221 và trên đường về nhà cậu ta bị theo dõi bởi một người bảo vệ khu phố 146 00:07:44,245 --> 00:07:47,110 tên là George Zimmerman người đã bắn và giết chết cậu bé. 147 00:07:47,657 --> 00:07:48,809 Để làm phóng sự này, 148 00:07:48,833 --> 00:07:52,435 chúng tôi có những bản vẽ kĩ thuật của toàn bộ khu nhà, 149 00:07:52,459 --> 00:07:57,228 chúng tôi xây dựng lại toàn bộ khung cảnh bên trong và bên ngoài dựa trên bản vẽ 150 00:07:57,252 --> 00:07:58,547 Tất cả mọi hành động 151 00:07:58,571 --> 00:08:03,490 đều được thông báo bởi cuộc ghi âm điện thoại 911 báo cảnh sát. 152 00:08:03,571 --> 00:08:07,188 Và thật thú vị là, chúng tôi công bố tin tức với câu chuyện này. 153 00:08:07,212 --> 00:08:11,187 Những người đã tái hiện lại đoạn ghi âm, Primeau Productions, 154 00:08:11,211 --> 00:08:13,157 họ nói rằng họ sẽ xác nhận 155 00:08:13,181 --> 00:08:15,856 rằng George Zimmerman, khi ông ta chui ra khỏi xe ô tô 156 00:08:15,880 --> 00:08:18,712 ông ta nắm cò súng trước khi đuổi theo Martin. 157 00:08:20,013 --> 00:08:23,418 Vì vậy bạn có thể thấy rằng nguyên lí cơ bản của báo chí 158 00:08:23,442 --> 00:08:25,315 đã không bị bóp méo, đúng không ạ? 159 00:08:25,339 --> 00:08:28,743 Chúng tôi vẫn tuân thủ những nguyên tắc như chúng tôi vẫn làm. 160 00:08:28,767 --> 00:08:32,070 Điều khác biệt là quang cảnh khi lên hình 161 00:08:32,094 --> 00:08:34,435 khi mà bạn đang theo dõi một người gục ngã vì đói 162 00:08:34,459 --> 00:08:36,944 hoặc là cảm thấy bạn đang ở giữa một cảnh nổ bom. 163 00:08:36,968 --> 00:08:41,500 và đó là điều đã dẫn tôi tới những phóng sự này, 164 00:08:41,500 --> 00:08:44,253 và nghĩ về việc làm thế nào để làm ra những phóng sự đó. 165 00:08:44,253 --> 00:08:47,882 Chúng tôi cố gắng làm những phóng sự này trở nên có giá trị. 166 00:08:47,906 --> 00:08:51,443 Chúng tôi đang làm những phóng sự lưu động như phóng sự về Trayvon Martin. 167 00:08:51,443 --> 00:08:54,406 Và những phóng sự này đều có sức ảnh hưởng 168 00:08:54,430 --> 00:08:57,002 Có những người Mỹ đã kể với tôi rằng họ đã quyên góp, 169 00:08:57,026 --> 00:09:01,420 trực tiếp trừ vào tài khoản ngân hàng và tiền đó tới những trẻ em tị nạn Syria 170 00:09:01,444 --> 00:09:03,777 Và "Nạn đói ở LA," là một khởi đầu có ích 171 00:09:03,801 --> 00:09:06,230 một dạng làm báo mới 172 00:09:06,254 --> 00:09:09,350 và tôi nghĩ rằng tôi sẽ tham gia tất cả những bài diễn thuyết khác 173 00:09:09,374 --> 00:09:10,525 trong tương lai. 174 00:09:10,549 --> 00:09:11,713 (Cám ơn các bạn). 175 00:09:11,737 --> 00:09:14,149 (Vỗ tay)