Bất cứ khi nào trên đường đi làm, tôi đều tự hỏi nước uống hàng ngày từ đâu mà có, và phân, nước tiểu của mình đi đâu. (Cười) Vì thế tôi có biệt danh "Công Chúa Bốc Mùi" trong nhà, và nó phá hủy những kì nghỉ của gia đình, vì điều này không bình thường. Nhưng nghĩ về chuyện đang diễn ra là bước đầu tiên trong việc khám phá siêu năng lượng thật sự là gì trong việc đi vệ sinh. (Cười) Yeah. Nếu sử dụng hợp lí, chúng ta có thể sống khỏe hơn và xinh đẹp hơn. Kiểm tra phong cảnh ở Santa Fe, New Mexico. Chỉ chú ý vào từ ngữ và cảm xúc thoáng qua tâm trí. Cây cối được tưới nước thải đã qua xử lý Điều đó có thay đổi gì trong bạn? Tôi hình dung có lẽ nó như vậy. Và điều đó tương đối ổn. Cách chúng ta cảm nhận về điều này sẽ quyết định chính xác cách chúng ta có thể đổi mới. Và tôi muốn giải thích quá trình, nhưng tôi nên dùng ngôn ngữ nào đây? Ý tôi là, tôi có thể dùng những từ thô tục như "cứt" và "nước tiểu", sau đó bà tôi sẽ không xem video này nữa. Hoặc tôi có thể dùng những từ trẻ con như "đi cầu" và "đi tiểu". Eh. Hoặc tôi có thể dùng những từ khoa học như "phân" và "đi vệ sinh". Humph. Tôi sẽ dùng hỗn hợp. (Cười) Đó là những gì tôi hiểu. (Cười) Vì vậy, ở khu vực ngoại ô, việc đi vệ sinh và nước qua sử dụng sẽ đưa vào nhà máy xử lí ngay trong cộng đồng. Nó trông giống như một công viên hơn là nhà máy xử lí. Phân ở phía đáy những tầng sỏi đá -- không liên quan đến ai -- cung cấp thức ăn đặc cho những cây trồng ở đầm lầy. Và nước sạch và trong đến từ bên kia len lỏi trong lòng đất để tưới cho sân của mỗi người. Mặc dù chúng sống trong sa mạc, chúng cũng có ốc đảo của riêng mình. Cách tiếp cận này được gọi là quản lí nguồn nước tích hợp, tổng thể hay còn gọi là chu trình đóng. Dù bạn muốn gọi đó là cách gì, nó mâu thuẫn với tình hình hiện tại cách chúng ta nghĩ về hệ thống vệ sinh, liên quan việc chứa, xử lí, loại bỏ nó. Nhưng với cách này, chúng ta có bước tiến tốt hơn. Chúng ta đang thiết kế để tái sử dụng ngay từ đầu, vì mọi thứ cần được tái sử dụng, chỉ khi chúng ta đang Thông thường, chỉ làm vậy với những nơi đẹp thật đẹp. Nhưng điều quan trọng nhất về hệ thống này không nằm ở hiệu quả của nó. Mà là cách chúng ta cảm nhận nó. Bạn có muốn hệ thống này trong sân nhà bạn? Tại sao không? Tôi thật sự tò mò về vấn đề này. Tại sao chúng ta không thấy sự đổi mới trong hệ thống vệ sinh? Tại sao đó không được gọi là làm mới? Và tôi càng quan tâm hơn về vấn đề mà tôi làm cho tổ chức phi lợi nhuận, Recode. Chúng tôi muốn gia tăng sự chấp nhận của xây dựng bền vững và phát triển thực tiễn. Chúng tôi muốn nhiều cải tiến hơn. Nhưng rất nhiều lần, toàn bộ sự phân loại đổi mới -- thứ có thể giúp chúng ta sống cuộc sống tốt đẹp hơn -- hóa ra lại là bất hợp pháp. Những quy tắc và mật mã của hôm nay được viết trong giả thuyết rằng các biện pháp tối ưu vẫn được duy trì, việc cập nhật vẫn tiếp diễn mãi mãi. Sự đổi mới không phải lúc nào cũng là vĩnh hằng. Hóa ra cách chúng ta cảm nhận về bất cứ cải tiến cụ thể mới nào liên quan mọi việc chúng ta làm: cách chúng ta nói về nó, cách chúng ta khuyến khích mọi người học tập, những câu chuyện đùa, qui tắc ... Và điều đó quyết định sự sáng tạo của chúng ta. Cho nên, đó là lí do đầu tiên chúng tôi không đổi mới hệ thống vệ sinh. Chúng ta khá là không thoải mái khi nói về hệ thống vệ sinh, đó là lí do tôi được gọi yêu là "Công chúa vệ sinh". Lí do thứ hai là: chúng ta nghĩ vấn đề " được giải quyết ngay tại Mĩ. Nhưng không hẳn là vậy. Ngay tại Mĩ, chúng tôi vẫn còn mắc bệnh khi uống phải nguồn nước bẩn. 7 triệu người mắc bệnh mỗi năm, hằng năm có 900 người chết. Và chúng tôi không dựa vào cái nhìn tổng thể để khiến nó tốt hơn. Chúng tôi vẫn chưa giải quyết được. Nơi tôi sống ở Portland, Oregon, tôi không thể để Echo đi bơi, vì chúng ta thỉnh thoảng xả thải thô trên sông, Nước mưa và chất thải cùng đi vào nhà máy xử lí. Có quá nhiều nước mưa chảy vào con sông. Và không chỉ có Portland. 40% các đô thị tự báo cáo về rác thải hoặc được xử lí một phần trong đường ống. Những người làm biếng tiếp tục sống với hiện trạng là một nửa thứ các bạn đi vệ sinh ra sẽ làm đất đai màu mỡ. Phân nửa khác được đem đi đốt hoặc chất thành đống rác. Nếu làm vậy thì thật lười biếng vì nhiều chất dinh dưỡng đáng ngạc nhiên trong việc đi vệ sinh Điều đó so sánh với phân lợn; chúng ta là động vật ăn tạp, chúng cũng vậy. Hãy nghĩ về việc đi vệ sinh là dưỡng chất miễn phí cho cây trồng. (Cười) Việc tương đối lười biếng khác diễn ra chính là chúng ta nhanh chóng di chuyển các loại thuốc chúng ta đưa vào đường ống. Trung bình một nhà máy có thể xử lí một nửa lượng thuốc được đưa vào. Phân nửa đi thẳng ra đâu bên kia Lấy ví dụ về một li cốc tai chứa thuốc -- hóc môn, hợp chất chất béo hữu cơ, vicodin áp dụng cho cá, cho chó, cho trẻ con. Nhưng điều này không phải vấn đề chúng ta cần đối mặt. Nếu lật ngược vấn đề, ta có thể tạo nguồn lực mà có thể giải quyết nhiều vấn đề khác. Tôi muốn bạn cảm thấy thoải mái với ý tưởng này, nên hãy tưởng tượng vài thứ tôi sẽ cho bạn thấy, nhiều công nghệ, và thái độ đó cho thấy, "Ta sẽ tiếp tục tái sử dụng nó Hãy thiết kế để nó trở nên đẹp đẽ" -- buổi tập huấn cao cấp ngu ngốc. (Cười) Tôi nghĩ bạn đã sẵn sàng. Tôi nghĩ nền văn hóa đã sẵn sàng cho buổi tập huấn cao cấp ngu ngốc. Và có 3 lí do để đăng kí ngay hôm nay. Thứ nhất: chúng ta có thể làm màu mỡ cây trồng Mỗi người thải ra vài thứ trong lúc đi vệ sinh có thể cung cấp một nửa cho nguồn thức ăn của chúng ta, phụ thuộc chế độ ăn kiêng. Phân màu nâu đậm trong nhà vệ sinh có nguyên nhân từ đâu? Thứ không xài nữa, vi khuẩn. Đó là carbon. Và carbon, nếu chúng ta để ngấm vào đất, sẽ cản trở những khoáng chất và dinh dưỡng trong đất. Bùm! Thực phẩm tốt cho sức khỏe hơn. Cuối cùng cũng xong! Công dân khỏe mạnh hơn. Những phân bón hóa học theo định nghĩa không có carbon bên trong. Tưởng tượng nếu chúng ta có thể chuyển phân bón động vật và con người, chúng ta có thể không cần phải phụ thuộc phân bón liên quan hóa thạch. những khoáng chất ở khá xa. Hình dung ta có thể tiết kiệm bao nhiêu năng lượng. Bây giờ chúng ta lo lắng về chất thải công nghiệp đang gây ô nhiễm chu kì tái sử dụng này. Điều đó có thể được nhấn mạnh. Nhưng chúng ta cần chia sẻ sự bất tiện khi đề cập vấn đề đi vệ sinh cho nên chúng ta có thể bình tĩnh nói về cách chúng ta muốn tái sử dụng. và những thứ chúng ta không muốn tái sử dụng. Và hiểu ra rằng: nếu chúng ta đổi cách tiếp cận cải thiện hệ thống vệ sinh, có thể bắt đầu làm chậm quá trình biến đổi khí hậu. Còn nhớ carbon trong phân? Nếu ta có thể để nó ngấm vào lòng đất, sẽ bắt đầu tiếp nhận CO2 chúng ta thải vào không khí. Điều đó giúp làm chậm quá trình trái đất nóng lên. Tôi muốn chỉ bạn thấy những tâm hồn dũng cảm những người có can đảm tiến hành cách tiếp cận huấn luyện cao cấp ngu ngốc. Những người sống tại New Mexico -- tại sao họ lại làm được? 'Vì họ sống trong sa mạc sao? Vì họ tiết kiệm tiền? Yeah. Nhưng quan trọng hơn, họ cảm thấy thoải mái khi thấy những thứ đi xuống toilet là một nguồn tài nguyên. Đây là một ngôi nhà bình thường ở Portland, Oregon. Ngôi nhà này là đặc biệt bởi vì họ có một nhà vệ sinh ủ biến việc đi vệ sinh qua thời gian thành việc thay đổi đất. Nước đi vệ sinh và nước tắm, sẽ đi vào đất đến những con lạch có lớp phủ, và sau đó tưới nước Khi họ nhận được sự đồng ý, nhưng lại không được phép ở Oregon. Nhưng lại được phép tại 5 bang xung quanh. Đó là Recode -- tổ chức của tôi - chiến dịch thay đổi mật mã đầu tiên. Dưới đây là một ví dụ tuyệt vời nơi tiếp cận quản lý nước tổng hợp là cách ít tốn chi phí nhất. Đây là những tòa nhà chung cư 3 tầng ở trung tâm Portland, và chúng không được đưa vào hệ thống cống. Bằng cách nào? À, nước đi vệ sinh sẽ được tái sử dụng trong toilet, làm mát những hệ thống cơ khí, tưới nước cho đất. Và một khi tòa nhà tận dụng kĩ lưỡng mọi thứ -- như đã biết, có phân trong đó -- được xử lí với tiêu chuẩn cao nhất liên quan đến cây trồng và vi khuẩn, và sau đó thấm vào nước dưới lòng đất. Và cách đó thì ít tốn chi phí hơn là nâng cấp cống quanh cơ sở hạ tầng. Đó là lí do cuối cùng chúng ta thấy háo hức thật sự khi làm gì đó một cách khác biệt: chúng ta có thể tiết kiệm được nhiều tiền. Đây là sự cho phép đầu tiên tại bang Oregon. Những con người dũng cảm và phóng khoáng ngồi lại và cảm thấy thoải mái khi nói "Yeah, phân cũng thật thú vị." (Cười) "Chúng ta hãy tiến hành." (Vỗ tay) Bạn biết không? Tôi tiếp tục đưa ra nhiều ví dụ mà mọi người đang tái sử dụng những thứ có sẵn. Tại sao? À, khi chúng ta nhìn vào cơ sở hạ tầng xuống cấp -- và nó cũ mèm-- và chúng ta nhìn thấy chi phí nâng cấp, 3/4 chi phí chỉ dùng cho đường cống lượn ngoằn ngoèo quanh thành phố. Và khi chúng ta xây cái mới, chúng ta cải tiến, có lẽ sẽ dễ xử lí và tái sử dụng mọi thứ có sẵn. San Francisco nhận ra điều này thật dễ hiểu khi đầu tư vào việc hạ giá cho từng hộ gia đình tái sử dụng nước sau khi đi vệ sinh và nước mưa để tưới sân, vì số lượng nước mà bản thân họ cũng như cộng đồng tiết kiệm sẽ tăng lên. Nhưng sao tất cả những dự án này lại có tính đổi mới? Cũng liên quan đến tiền bạc thôi. Nhưng điều quan trọng hơn là, họ cảm thấy thoải mái với ý tưởng về buổi tập huấn nâng cao ngu ngốc. Hãy thử hình dung nếu chúng ta đi theo sự cải tiến hệ thống vệ sinh theo cách chúng ta có, như là, năng lượng mặt trời. Hãy suy nghĩ -- năng lượng mặt trời từng là thứ không phổ biến và khá đắc. Giờ nó là một phần của năng lượng hơn bao giờ hết. Và nó đang dần phục hồi. Giờ chúng ta có nguồn năng lượng tương tự mặt trời mà không thay đổi với biến động trái đất Điều gì đang thúc đẩy sự cải tiến đó? Đó là chúng ta. Chúng ta đang nói về năng lượng. Thật thoải mái khi nói về năng lượng. Nhiều người thậm chí còn nói về nhiều vấn đề của nguồn tài nguyên có hạn từ nguồn gốc của năng lượng hiện nay. Chúng ta khuyến khích những nghiên cứu tốt nhất và sáng tạo nhất trong vấn đề này những tấm pin mặt trời tốt hơn, nguồn pin tốt hơn, tất cả mọi thứ. Hãy nói về nguồn gốc của nước chúng ta uống hằng ngày, nước tiểu và phân chúng ta thải về đâu. Nếu chúng ta có thể vượt qua sự không thoải mái khi nói về chủ đề này, chúng ta có thể tạo ra thứ gì đó hình thành mỏ vàng tương lai. Mỗi lần bạn rửa toilet, tôi muốn bạn suy nghĩ, "Nước tiểu và phân của ta sẽ đi đâu?" Chúng có được dùng thật hữu ích không? (Cười) "Hay chúng sẽ trở thành mối nguy hại cho đường cống? Nếu bạn không biết, hãy tìm hiểu. Và nếu bạn không tìm thấy đáp án, hãy nghĩ về cách chúng ta giao tiếp với những người có thể tiến hành thay đổi mà bạn đã cải thiện tình hình vệ sinh, hoặc bạn đã sẵn sàng cho việc tái sử dụng. Cách mọi người cảm nhận sẽ quyết định chính xác chúng ta có thể sáng tạo cỡ nào. Cảm ơn rất nhiều. (Vỗ tay)